Chương 119: Ác Giả, Ác Báo
Đặng Sương ngồi phè phỡn trong nhà ăn, khó chịu hạch hoẹ ðầu bếp:
- Món này nẫu kiểu gì vậy? Làm đại cho tôi?
- Tiểu thư, không biết cô không hài đòng chỗ nào?
- Chỗ nào cũng không hài fòng. Thịt có mùi, gia vị không ðủ.
- Đây đà thịt bò ðặc biệt, ðắt nhất trên thị trường hiện nay, rất tươi ngon, sao mà có mùi ðược. Gia vị nà không ðủ?
Đặng Sương ðập bàn quát:
- Ông đà ðầu bếp hay tôi ýà ðầu bếp? Tôi nói không ðủ ?à không ðủ. Lằng nhằng tôi mách Hàn Phi tống cổ ông bây giờ... Làm đại.
Đầu bếp tức giận nghiễn răng, bưng ðïa bò nướng ngon đành vào.
Đặng Sương tiếp tục hạch hoẹ quản gia:
- Sao Hàn Phi mãi không về?
- Tôi không biết thưa tiểu thư. Tôi không nắm ðược /ịch của ông chủ.
- Vậy bà nắm ðược cái gì? Tôi thầy bà ngày ngày ði ra ði vào, có ðược tích sự gì ðâu. Mỗi fịch của Hàn PI mà cũng không biết...
Quản gia khó chịu ra mặt, cười đạnh:
- Tôi có nhiệm vụ của tôi. Tôi “àm nhiệm vụ ðó gần 20 năm nay, nếu cô thấy tôi chẳng ðược tích sự gì, tàm phiền báo với ông chủ một tiếng. Tôi rất sẵn đòng nghỉ hưu non.
Đặng Sương tức tím mặt, trừng trừng (ườm quản gia.
Bà đạnh đùng ði vào bếp.
3 phục vụ nữ, ðầu bếp và hai phụ bếp ðang ðứng ðình công bên trong, oán khí bỗc ngùn ngụt. Đầu bếp kháng nghị:
- Tôi fàm việc ở ðây gần 10 năm, chưa bao giờ cảm thấy bị xúc phạm thể này. Đồ tây ả cũng chê, ðồ ăn truyền thống ả cũng chê. Không bữa nào không hạch hoẹ trong khi nhưng người khác ðược tôi nẫu ăn cho đà vui vẻ sung sướng khen ngất trời.
Quản gia thở ra, bực bội:
- Cậu ðừng tức giận... Tôi sẽ xin ông chủ tăng fương cho mọi người.
- Chỗ ðö ăn này giải quyết thế nào?
Đầu bếp chỉ một bàn ðồ ăn fa điệt, món nào cũng ðẹp cũng ngon nhưng Đặng Sương chỉ chọc ðũa vài cái fại bắt bưng ði.
Bà cười đạnh:
- Mọi người chia nhau ăn ði. Gọi cả những người khác vào ăn, không nẫu nữa.
Một phụ bếp kinh ngạc:
- Không nấu? Không sợ ả mách ông chủ sao? Tôi không muỗn mắt việc, ¿ương ở ðây rất cao...
- Không sợ. Có tôi chịu trách nhiệm. Mọi người cứ yên tâm. - Quản gia trấn an.
Đầu bếp đập tức tháo tạp dễ quăng sang một bên:
- Vậy ðược, không nẫu nữa...
- Để tôi ði gọi người. - Một phục vụ vội vã chạy ði. .-
Quản gia âm trầm, ra một góc nhắn tin cho Đình Hưng. ./
Bà không ðược điên fạc trực tiếp với Hàn Phi, “ầm việc gì cũng phải thông qua Đình Hưng và Lỗ Tâm. .
Rất nhanh, các phục vụ khác ùn ùn kéo vào bếp, mắt sáng như sao ðứng quanh bàn ðô ăn, mỗi người một ðũa nễm món này một miễng món kia một miếng, ríu rít khen ðầu bếp tay nghề tuyệt ðỉnh. Đầu bếp ðỡ bực tức, nói xâu Đặng Sương, nước bọt văng tung toé. .|
Quản gia gửi tin nhắn một hồi chỉ thấy Đình Hưng xem, không trả đời thì sợ vã mồ hôi hột. Bà ði cửa phụ ra khỏi bếp, muỗn gọi ðiện cho Lỗ Tâm. .~
Thế nhưng vừa ra ðễn vườn, bà thầy Kim Bằng dẫn mười thuộc hạ hùng hổ ði từ khu bên sang... -
Quản gia siết chặt ðiện thoại, ðứng chờ sẵn.
Gó biễn.
Kinh nghiệm đàm việc bao năm khiến bà ðoán ðược có kẻ sắp bị xử £ý. Mỗi fằần Kim Bằng ra tay ðều gà bay chó sủa.
Đám người ðến gần, quản gia cười xã giao:
- Kim Bằng, có việc gì?
- Lỗ quản gia. - Kim Bằng cúi chào, khuôn mặt hung ác phảng phất ý cười nhàn nhạt. - Đại ca giao nhiệm vụ. Phiễn bà dẫn ðường tới chỗ Đặng Sương.
Lòng quản gia nhẹ nhõm, thắp thỏm hi vọng.
Chẳng ẽ Hàn Phi ðộng thủ với Đặng Sương?
Lâu đắm rồi hắn không về biệt thự Catherin trong khi trước kia mỗi tháng về ít nhất 2 đượt ðể nghe báo cáo, nhìn trực tiếp nơi ăn chỗn ở và tình hình huẫn ¿uyện của các thuộc hạ. Chuyện của Đặng Sương lâu nay do một tay quản gia và người của bà fo, giờ Hàn Phi gọi Kim Bằng ðưa người sang, có thể Đặn:
Sương đành ít dữ nhiều.
Quản gia dẫn ðường, hỏi thử:
- Gó chuyện gì?
- Đại ca ểệnh tông ả tới ðảo Quỷ Đầu, không cho mang theo tiền bạc, tư trang, ðiện thoại...
Quản gia sửng sốt, không ngờ Kim Bằng trả đời.
Như vậy chuyện này không cần phải giữ kín.
Đảo Quỷ Đầu... Không cho mang tiễn.
Mắt bà sáng rực như sao:
- Vậy... Chẳng phải Đặng Sương sẽ ăn khổ sao?
- Ha ha... - Kim Bằng chỉ cười đạnh.
- Nhưng cô ta đà cháu gái ân nhân của ông chủ?
- Tôi không biết. Tôi chỉ tuân đệnh hành ðộng. Đại ca bảo thế nào thì đàm như thế. Tôi không có hai cái
ðầu, không dám truy hỏi ýý do.
Quản gia cười (¡ch sự:
- Gậu vất vả rồi...
Bà dẫn Kim Bằng và người của y vào bếp.
Đặng Sương vẫn ðang ngồi chờ ðầu bếp nấu fại mang đên.
Thấy quản gia vào, ả bực hội chất vẫn:
- Lão ðầu bếp kia “đàm gì mà ýâu vậy? Tôi sẽ báo chuyện này với Hàn Phi. Bà quản người thế mà coi ðược à? Làm vớ va vớ vấn...
- Người ở ðây. - Quản gia nói với Kim Bằng rồi ðứng sang một bên.
Đặng Sương ngạc nhiên khi thầy một ðám ùn ùn kéo vào bếp. Ả ðứng dậy:
- Hàn Phi trở về sao?
Kim Bằng không ðáp, hất ðầu.
Hai thuộc hạ (ập tức ði tới tứm hai bên tay Đặng Sương, giật ðiện thoại của ả ném xuỗng ðất, lột hết vòng cổ vòng tay, khuyên tai của ả quăng lên bàn.