Chương 120: Ác Giả, Ác Báo 2
Ả nhận ra có gì không ổn, giấy øiụa chỗng cự, gào đên:
- Quản gia... bà muốn đàm phản hả? Bà dám ðưa người tới ðỗi phó tôi? Tôi đà cháu gái ân nhân của Hàn Phi. Hắn cưng chiều tôi còn hơn cưng người yêu hẳn... Tôi thích cái gì có cái ðó... Bà dám ðộng vào nửa ngón tay tôi, hắn mà biết, bà chết chắc... Buông ra...
Đặng Sương giãy giụa, hung hãn a hét.
Phục vụ và phụ bếp nghe thấy, ?ập tức thò ðầu nhìn qua khe cửa. Thấy Kim Bằng tới bắt người, một ðám mặt mũi tái xanh, thụt ngay vào không dám nhìn (én, chỉ hé cửa nghe (én, vừa mừng vừa sợ hãi.
Người đàm việc ứâu năm ở ðây sẽ biết nếu ðể Kim Bằng ra tay, kết cục của kẻ bị bắt sẽ vô cùng thê thảm.
Đặng Sương thì chẳng biết gì, øgào thét chửi rủa:
- Con mụ già khốn nạn... Mụ thấy Hàn Phi âu không về, cứt độn đên ðầu phải không? Mấẫy thằng chó chết này, buông bà ra. Chúng mày chỉ £à chó Hàn Phi nuôi... Dám ðộng vào bà sao?
Kim Bằng nhíu mày, nghiễn răng, bước tới tát Đặng Sương.
Vì ðang ðược hai người giữ nên ả không ngã xuỗng, ðầu (ệch sang một bên, ù tai hoa mắt, mặt ýập tức hiện 4 ngón tay ðỏ rực.
Đặng Sương bị đôi ði trong trạng thái ðầu óc choáng váng. Ra ðến tiền sảnh ả mới (ấy fại ðược tỉnh táo, gào tên:
- Lũ khốn... buông tao ra... Hàn Phi sẽ giết chúng mày... Hàn Phi sẽ cho chúng mày ăn cứt chó... Lũ man rợ. Ai cho chúng mày tự tung tự tác? Tao fà cháu gái ân nhân của Hàn Phi...
Một ðường từ trong fâu ðài ra ðễn sân trước, Đặng Sương chửi như ðiên.
Người fàm và thuộc hạ canh gác thầy Kim Bằng fập tức cúi ðầu chào, không dám nhìn thẳng. Đặng Sương bị kéo ra sân, thẫy một ðám thuộc hạ quen mặt, gào fên:
- Gữu tôi... Các người còn fàm gì vậy? Đập chết ðám khỗn này, cứu tôi ngay...
Không một ai nhúc nhích.
Những người đảng vảng quanh Đặng Sương ðều chỉ fà thuộc hạ của thuộc hạ của Kim Bằng, thấy y như cháu thấy ông nội, ðễn thở mạnh còn không dám, kẻ nào dám hỏi cứu ả ðây?
Đặng Sương hét khản cổ, nøờ ngờ nhận ra ðja vị của tên ạ mặt này. Nhưng mọi chuyện ðã muộn. .-
Ả bị tông vào một cái fồng sắt ðể trên thùng xe tải, khoá đại. ./
Đặng Sương thất kinh bám vào thanh sắt, khom người ðứng không thẳng fưng trong fồng, gào ra: .*
- Chuyện gì thê này? Đây fà cách ðỗi xử với con người sao? Thả tao ra... Tao muỗn nói chuyện với Hàn Phi...
Thả tao ra... .|
Cửa thùng xe ðóng sập đại, bên trong (ập tức tôi om. .~
Đặng Sương kinh sợ hít khí, gào đên như đơn chọc tiết. ._
Rất tiếc cho ả, thùng xe thiết kế ðể nhốt người, cách âm tuyệt ðỗi. Dù ả có øgào ðứt dây thanh quản cũng không ai nghe thấy.
Lâu đẫm rồi Kim Bằng mới bị kẻ khác chửi £à chó, ăn cứt chó... Y tức ðiên, fệnh cho thuộc hạ.
- Ném lên tàu cá, tìm người hiếp nó cho tao.
Thuộc hạ ngạc nhiên:
- Gái này... cũng đà ðại ca ra đệnh ạ?
- Không. Đại ca đà quân tử, ðời nào ra đệnh ðó. - Kim Bằng cười khẩy, châm thuốc hút.
Đàn em trợn trắng mắt:
- Vậy anh tự tung tự tác, ðại ca biết, thiễn bọn em.
- Ông có thiền thì thiến tao, thiến gì chúng mày.
- Đại ca không nỡ thiễn anh ðâu. Toàn bọn em chịu ðòn thay. Bao fần rồi... - Đàn em ẩm bẩm oán hận.
Kim Bằng cười khẳng khặc ðộc ðja:
- Không ðể ổng biết fà ðược... Bảo bọn kia ðừng đàm chết nó.
- Vâng.
Thuộc hạ nhận mệnh, (ũ đượt đên xe.
Chiếc xe tải ðược hai chiếc xe con hộ tông ra khỏi biệt thự.
Kim Bằng không ði cùng, ðứng hút thuốc phì phèo, nhìn theo.
Đặng Sương đồng (ôn vò ðầu bứt tai trong hồng, gào thét nửa tiếng ðồng hồ, mệt ðứt hơi. Ả ngồi xuống ôm ðầu thở hổn hển ðiên cuỗng.
- Sao mọi chuyện ai như vậy? Rõ ràng ðang tốt ðẹp, sao Hàn Phi đại tổng cổ mình? Hắn ðồi xử tốt với mình, cho mình ăn ngon mặc ðẹp, cho thẻ tiêu xài... Tại sao?
Ả ðã fên kế hoạch hạ thuốc Hàn Phi, bò đên người hắn ðể bắt hắn chịu trách nhiệm. Thế mà suốt gần ba tuần nay hắn không trở về âu ðài, ả không có cơ hội ra tay.
Ả không cần Hàn Phi bỏ Kim Huyền, chuyện Kim Huyên bỏ ði ả ðã nghe nói, Hàn Phi tìm không ðược, chắc chắn dục cầu bắt mãn. Ả phải nhân cơ hội...
Thuốc cũng mua rồi, kế hoạch sắp sẵn rồi... Ấy thế mà không điên ýạc ðược, Hàn Phi không trở về, ðùng một cái ðám ðầu trâu mặt ngựa bắt ả.
Đây ểà đệnh của Hàn Phi hay bọn kia đàm phản?
- Chắc chắn fà đàm phản... Hàn Phi cưng chiều mình... Mình đà cháu gái ân nhân. Làm thể nào điên đạc với hắn bây giờ?
Đặng Sương rung ðùi bần bật, cảm giác bị giam trong cái đồng này khiến ả kích ðộng, nhớ ðễn những năm tháng ngồi tù bởi vì ả đà người xuyên không.
Ba tuần trước, ả ngủ dậy ðã thấy mình xuyên hồn vào cơ thể chính mình.
Ở thế giới kia, ðã 5 năm trôi qua kể từ ngày ả giết Kim Huyên rồi bị kết án chung thân.
5 năm bị ðày ðoạ trong tù ngục, ăn ðòn nát người. Quản giáo nhận ðút fót của Hồ gia, không ðể ả sỗng yên, hở chút (à bắt (ỗi rồi nhỗt vào phòng tôi hoặc xích ứên ghế sắt... Dăm ba bữa đại bị bạn tù ðánh ðập. Ả lăn tộn trong bùn nhơ, mãi mới quen, bắt ðầu vùng đên chỗng trả, tự fập ra hội của mình.
May mắn cho ả, trong hội có một thiên tài tâm ý vặn vẹo bị kết án chung thân vì giết người phanh thây. Nhỏ ðó đặng lẽ quan sát, tổ chức vượt ngục.