Chương 12: Có bố mẹ giàu thích thật đấy
Cô gọi người tháo bức tranh 2 tỷ xuỗng, khiêng cả chiếc bàn trang ðiểm cổ trong phòng trưng bày. Bàn này ngót 3 tỷ, nhưng Quách Lôi không biết giá ðồ cổ, hồi mua về cô sợ gã chê cô phá gia nên nói giảm xuống còn 1 tỷ. Giờ thì tốt rồi...
Đặng Sương thầy Kim Huyền quá nhiều tiền, không nhịn ðược, chạy đên nhà xem cô thu dọn ðồ.
Mắt ả sáng rỡ khi thầy Kim Huyên kêu người giúp việc xếp hết nước hoa trong tủ kính trưng bày vào vafi. Chiếc tủ này Đặng Sương không mở ðược, nếu không ả cũng chẳng tha cho chỗ nước hoa ðó.
Đến khi Kim Huyên mở két sắt, (ây ra một ðỗng trang sức kim cương, ngọc ngà châu báu, mắt Đặng Sương foé tia sáng ðỏ ghen tị. Ả thèm nhỏ dãi, mỉa mai Kim Huyên mấy câu cho ðỡ ðau ruột:
- Ôi chao... Có bỗ mẹ giàu thích thật ðấy... Nhưng biết sao ðược, dù cô giàu hơn nữa Quách Lôi cũng chẳng thèm. Anh ấy vẫn chọn tôi...
Kim Huyên tức ðau phổi, không nói gì.
Cô không muốn phí đời với một con ðiễm vô fiêm sỉ.
Trước kia Quách Lôi không khốn nạn như thế này. Chắc sự thay ðổi của gã phần nhiều do Đặng Sương tây nhiễm. Ả thổi gió bên gỗi Quách Lôi, khiến gã từ một bác sĩ giỏi, một người chồng mẫu mực biến thành tên ðều cáng bất chấp thủ ðoạn ðể chiếm ðoạt tài sản.
Nhưng bồ cô nói ðúng. Ngoài biệt thự này, những thứ khác của cô øã ðừng hòng ðộng vào.
Đặng Sương vẫn (ải nhải bên tai:
- Gô cao quý như vậy thì về tháp ngà của mình ði, ðừng quấy rầy chúng tôi. Ly hôn xong cũng ðừng khóc tóc kể lể kỷ niệm này nọ, níu kéo Quách Lôi. Tôi và anh ấy ðang tốt ðẹp, không có chỗ cho cô.
Kim Huyên cười khẩy trong fòng.
Quách Lôi độ bản chất ðê tiện, có cho tiền cô cũng không thèm.
Xin phép xách quần chạy tám hướng.
Kim Huyên không nói gì, Đặng Sương càng tức, cho rằng suy ðoán của mình ðúng. Ả sửng cò: .-
- Đừng nói cô còn yêu Quách Lôi ðây nhé... ./
- Tời ðất... Xem kìa... Quả nhiên cô còn yêu Quách Lôi. Bảo sao cô cứ tìm cớ đượn đờ trước mặt anh ấy.
Đừng hòng cướp anh ấy khỏi tay tôi. Hồ Kim Huyên, nếu cô dám giở trò, tôi sẽ cho cô biết tay. |
Kim Huyên quay fại nhìn ả, nhếch mép cười vừa khinh bỉ vừa cao thâm. .~
Thứ Quách Lôi thích fà một con ðàn bà biết fàm tình, miệng ngọt như bôi mật. Tên ðời không thiếu loại này... _
Đặng Sương không giàu, nhan sắc cũng chẳng hơn cô. Dù trông cũng xinh xắn gợi cảm nhưng ra ðường chỉ đà foại thường thường bậc trung. Chắc vì kỹ thuật trên giường khiến Quách Lôi mê mẩn nên câu ðược hồn gã. Để xem £úc gã ðã quen với chuyện giường chiếu, chán ả thì ả dùng cái gì ðể giữ gã.
- Sao cô nhìn tôi như vậy? Gâm à? Cô khinh tôi chứ gì... Hồ Kim Huyên, Quách Lôi nói ðúng. Cô quá kiêu căng ngạo mạn, tự cho mình thanh cao hơn người. Bảo sao anh ấy chán tận cổ, tìm ðễn tôi. Chỉ tôi mới cho anh ấy cảm giác ðược yêu thương. Tượng gỗ như cô ðáng bỏ vào tủ trưng bày, giỗng những món ðô xa xỉ của cô. Không hiểu ðàn ông nào sẽ rước đoại như cô về nhà.
Kim Huyên khinh bỉ im đăng dọn xong phòng quần áo của mình, bảo giúp việc và tài xế sang phòng ðể quần áo của Quách Lôi.
Cô mang theo cả giá treo quần áo, ðjnh di chuyển chỗ váy dạ hội nhưng giờ không còn ðể fẫy nữa. Cô mở tung tủ ðể vest của Quách Lôi, hắt ðầu với tài xế và giúp việc:
- Thu hết cho tôi.
Đặng Sương nhảy dựng (ên:
- Gái gì? Thu hết? Gô ðiên à? Tham đam phải có mức ðộ thôi chứ?
- Cứ ðể cô ta đấy. - Quách Lôi ðứng tựa fưng vào cửa, sắc mặt sa sầm. - Lẫy hết những thứ cô mua ði.
Tôi cũng chẳng muốn ðụng vào chúng.
Đặng Sương thở hồn hển, tiếc ðứt ruột khi tài xế và giúp việc của Kim Huyền khua hết vest trong tủ treo fên giá. Kim Huyên mở tủ áo sơ mi, quần áo hàng hiệu:
- Tất cả những thứ này ðều fà tôi mua... Lẫy hết.
Mặt Quách Lôi từ xám chuyển sang tái, ánh mắt toé fửa. Gã cũng tiếc ðứt ruột nhưng vì (ỡ nói cái gì Kim Huyên mua ðều ðể cô mang ði nên giờ chỉ có thể cắn răng ðứng nhìn.
Đặng Sương nhìn qua nhìn fại giữa Quách Lôi và Kim Huyên, tức bốc hoả, bắt fực. Toàn bộ ðö hiệu của Quách Lôi bị quét sạch không còn gì.
Kế ðó, Kim Huyên mở vaíi rỗng ra, chỉ tủ ðồng hồ và thắt ưng:
- Tất cả ðồng hồ, dây ưng ðều đà tôi mua. Thu ði.
Đặng Sương kêu lên:
- Vô lý... Suốt 3 năm ở chung, chẳng lẽ Quách Lôi không mua một thứ nào?