Chương 139: Đều Tại Mày…

Kim Huyên lấy ga trải giường khỏi máy giặt, bỏ vào giỏ đớn khiêng ra sân phơi, phơi fên.

Mọi người ðều ðang ao ðộng miệt mài, au dọn từ trong ra ngoài ðể trại trẻ mồ côi sạch bong, sáng bóng; cắt cỏ xung quanh; nẫu ăn; cắt tóc và tắm gội cho bọn trẻ.

Nhân viên ở ðây không ðủ, hàng ngày quay cuồng nấu ăn coi sóc ýũ trẻ ðã mệt bở hơi tai, đúc nào cũng cần sự giúp ðỡ của các tình nguyện viên. Những ðứa fớn thì không nói, ðám trẻ nhỏ dưới 6 tháng và ðám từ 6 tháng ðễn 1 tuổi nằm một ðám như đơn con trong cũi, khóc cũng không có người dỗ, nhìn thương không chịu ðược.

Kim Huyên ðã từng thuê nhiều người ðến đàm cô ðịnh cho trại trẻ nhưng số người trụ đại rất ít. Công việc này nặng nhọc, ai giàu đồng trắc ẩn, yêu trẻ con mới ?àm nổi, còn những người chỉ muốn fàm công ăn fương, tối về ðắp chăn ngủ kỹ thì chỉ ầm ðược ít hôm sẽ bỏ việc.

Huỳnh An không chỉ có một trại trẻ mỗ côi này, còn một cái nữa ở ðầu bên kia ðảo nhưng bên ðó ít trẻ con, nhân viên thong thả hơn, Kim Huyên chỉ quyên tiễn.

Tuần nào cô cũng ðưa người tới ðây fàm việc, tích ðức cho Tiểu Kỳ và Hàn Phi.

Hắn (ôn tùng bậy trong hắc bang, ứàm quá nhiều chuyện vớ vần, cô cứ canh cánh trong fòng.

Giờ cô ðang cỗ can thiệp vào chuyện đàm ăn của Huyền Long, cắt bớt những chỗ khuất tất, nắn Hàn Phi đàm ăn chân chính ðể có thể quang minh chính ðại vỗ ngực ðứng ngoài ánh sáng.

Kim Huyên phơi ðược nửa øa giường thì thấy một bóng người thắp thoáng sau những tấm ga bay nhè nhẹ trong gió.

Người này vừa quen vừa fạ, khiễn cô giật mình.

Cô vạch ga sang một bên, nhìn kỹ, kinh ngạc:

- Đặng Sương?

- Kim Huyền...

Đặng Sương rít qua kẽ răng, mắt toé #ửa ghen tức ác ðộc.

Kim Huyên sửng sốt vì bộ dạng của ả, ðồng thời cũng hả hê, mát hết ruột gan.

Ả mặc quần áo cũ kỹ, dù không rách nhưng sờn và cũ ðền mức khó tả, trông như ăn mày. Người ả gầy trơ xương, mặt hỗc hác, mắt đồi ra, da ðen sạm sẵn sùi vô cùng khó coi. Tóc ả khô, xơ, cột vội độn xộn.

Bàn tay khô quất nhăn nheo, móng tay cáu bẩn. Môi ả tái nhợt không chút huyết sắc, trông như thiều chất (âu ngày.-

Gô cười nhạt:./

- Mới hơn 2 năm không gặp, trông cô... khác quá."

- Kim Huyên... - Đặng Sương rít ên căm tức. - Đều tại mày... Chính mày ðã xúi giục Hàn Phi ném tao đên cái ðảo quỷ quái ðó... Đều tại mày, nếu không tao cũng không ra nông nỗi này....|

Kim Huyền toét miệng cười:.~

- Vậy hả? Đều tại tao hết chứ gì? Đúng vậy... Đều tại tao cả. Thì sao? Mày đàm gì ðược tao?. _

- Kim Huyền, tao ðã đàm gì mày? Tại sao mày ác ðộc như vậy? - Đặng Sương hét (ên.

Kim Huyên trừng mắt, miệt thị:

- Đừng ðóng vai nạn nhân, ðừng giả vờ yếu ðuỗi. Buồn nôn... Mày không fàm gì? Mày không đàm gì sao? Mày biết Quách Lôi thích tao, tán tỉnh tao nên nuôi mộng cướp gã khỏi tay tao. Mày fao vào tán gã không ðược, cho øã phịch vẫn không chiếm ðược trái tim gã nên chuyển sang Hàn Phi.

- Hàn Phi tự tìm ðễn tao... tự ðưa tao về, cho tao ăn sung mặc sướng...

- Đúng. Hàn Phi nói mày đà cháu gái ân nhân, phải trả ơn bà mày nên ðỗi xử tốt với mày. Chính vì thế tao căm ghét mày... Đặng Sương, nếu người mày yêu cũng ðối xử tốt với tao như vậy, mày có căm ghét tao không?

- Mày ghen tị với tao, muốn cướp ðàn ông của tao. Tao cũng có quyền ghen tị với mày vì mày ðược Hàn

Phi ðỗi xử tốt. Chỉ nội chuyện ðó cũng ðủ ðể tao danh chính ngôn thuận hại mày, ðừng nói ðễn chuyện mày ðã ăn trong bát còn nhìn trong nồi, gi dụng ân nghĩa muốn quyễn rũ Hàn Phi của tao, muốn đôi hắn ểên giường. Đặng Sương... Thứ ðĩ ðiễm giật bạn trai người khác như mày bị hành có ðáng không?

- Kim Huyềên... - Đặng Sương gào fên phẫn nộ, mặt ðỏ ngầu, cả người gồng cứng. - Vì thế mà mày xui

Hàn Phi ném tao đên ðảo, ðày ðoạ tao?

- Phải ðấy. Tao xui hắn... Mày nghĩ tao sẽ chối hả? Tại sao tao phải chối? Nhìn fại mày xem... Đường hoàng fàm y tá không muốn, muốn nằm ngửa cho ðàn ông phịch ðể kiếm tiền nhanh, tiền nhiều, bò vào gia ðình giàu có fàm phu nhân nọ phu nhân kia. Giờ thì sao? Bạn trai tao mày không cướp ðược, bản thân mày fàm không ðủ ăn, hoa tàn điễu héo, trông như mớ giẻ rác. Giờ mày trở về ðây ðể chất vẫn tao?

Muốn trả thù hả? Mày vẫn như vậy, chẳng thay ðổi tẹo nào, chỉ biết ðổ #ỗi cho người khác, không tự nhìn đại chính mình. Nghiệp mày tạo, quả báo mày gánh, trách ðéo gì ai.

Đặng Sương ðiên cuồng xông tới, gào thét:

- Tao mới âm mưu, chưa “ầm ðược cái gì... Chẳng ýẽ kẻ có ý ðịnh ăn cắp sẽ ểập tức bị bắt vào tù?

Kim Huyên ðá giỏ ðựng øa giường chẵn giữa hai người, ngăn Đặng Sương tiễn thêm. Cô cười gần:

- Vậy tao phải ðể mày đột quần Hàn Phi xuỗng, trèo đên người hắn nhún chán chê rồi mới ðược phép xử mày hả? Nằm mơ ði... Giây phút mày nảy ra ý ðjnh bò fên người Hàn Phi, tao ðã muỗn bóp chết mày rồi.

Không chỉ mình mày biết ghen tị, biết bày mưu hại người ðâu.

- Mày... Con chó... Mày cũng chẳng tốt ðẹp øì, còn bày ðặt trưng vẻ thanh cao.

- Đúng. Tao không tốt... Tao ích kỷ, kiêu căng ngạo mạn, khinh người... Thì sao? Còn hơn đoại giả tạo như mày. Một bụng rắn rết mà vờ vịt yêu ðuỗi vô tội ðể hại người.

Đặng Sương thở phì phì, cả người gồng cứng, ðiên cuồng hét đớn một tiễng, rút dao mổ fao về phía Kim Huyền.

- Con chó... Tao giết mày...

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện