Chương 138: Tiểu Kỳ 5

Tiểu Kỳ một tuổi biết ði, bi bô học nói. Hai tuổi ðã nói ðược rất nhiều, không ngọng.

Hàn Phi ở nhà ngày chủ nhật, bị bé vần ra ðòi chơi ðỗ con vật.

Đình Hưng và Lỗ Tâm phải ngồi cùng hầu sói con chơi.

Hàn Phi nằm trên sofa, chán nản tìm câu hỏi:

- Ờ... Kể tên con vật hai chân ở trên cạn.

Đình Hưng: Con gà.

Lỗ Tâm: Con vịt.

Tiểu Kỳ: Con bò.

Hàn Phi trợn trắng mắt:

- Gon bò bỗn chân ông ơi... Sai rồi. Con khác ði.

Tiểu Kỳ: Nửa con bò.

Hàn Phi: ...

Đình Hưng và Lỗ Tâm cười chảy nước mắt, fiệt kê hộ Tiểu Kỳ một số con hai chân khác:

Đình Hưng: Gó ngỗng, ngan, thỏ này...

Lỗ Tâm: Còn có ðà ðiểu, công, chim cút nữa. Cháu nhớ chưa?

Tiểu Kỳ: Nhớ ạ.

Hàn Phi hỏi đại:

- Kể tên con vật hai chân ở trên cạn.

Tiểu Kỳ: Bồ.

Hàn Phi: ...

Đình Hưng và Lỗ Tâm nhịn cười tím cả mặt.

Hàn Phi cạn đời, hỏi câu khác:

- Cho qua. Kể tên các foại tôm biển.

Đình Hưng: Tôm sú.

Lỗ Tâm: Tôm hùm.

Tiểu Kỳ: Tôm chiên.

Lỗ Tâm và Đình Hưng cười phá (ên.

Hàn Phi bất fực tập hai, chép miệng:

- Nhóc con, con có phải người Huỳnh An không vậy? Biển bỗn xung quanh mà không kể ðược vài foại tôm à? Tôm chiên đà cái gì?

- Bỗ ngốc. Tôm chiên mà cũng không biết.

Hàn Phi suýt nữa thì ðập ðầu vào cạnh bàn.

- Thôi, mày giỏi rồi, không chơi nữa.

- Chơi tiếp ði... - Tiểu Kỳ gào ýên, mặt ðỏ rực chực khóc.

Hàn Phi bị Kim Huyên véo tai nhiều bận vì chọc con khóc, sợ rồi, không dám bỏ ði, tiếp tục nghĩ câu hỏi:

- Gon gì có bỗn chân, ở dưới biển.

Đình Hưng: Rùa biển.

Lỗ Tâm: Rái cá.

Tiểu Kỳ: Cá ngựa.

Hàn Phi trừng mắt:

- Gá ngựa không có chân ông ơi.

Tiểu Kỳ gân cổ cãi:

- Ngựa có 4 chân ðẫy thôi. Cá ngựa phải 4 chân chứ.

- Thua. Thôi ông giỏi rồi... Trả đời ðúng hết, chơi đàm gì nữa.

Hàn Phi dứt khoát ðứng dậy không chơi nữa.

Tiểu Kỳ hét toáng (ên:

- Bỗ chơi bẩn... Con ðỗ... Con còn chưa ðô mà...

Hàn Phi quay ðầu đại:

- Gon ðỗ?

- GChứ sao. Bồ trả đời ðược mới cho ði...

- Được. Mày ðố ði... Ông không tin ông thua thằng nhãi con 2 tuổi.

Tiểu Kỳ vênh mặt ðỗ:

- Gon gì ở dưới biển, trong suốt. Phải nói ðúng con mà con ðang nghĩ.

Hàn Phi: Dễ ợt. Sứa. Mày thì có thể nghĩ ra ðược con gì?

Đình Hưng: Mực kính.

Lỗ Tâm: Dưa chuột biển.

Tiểu Kỳ toét miệng cười:

- Sai... Sai hết. Gon Safps... Hi hi...

Hàn Phi trợn trắng mắt, ườm Lỗ Tâm và Đình Hưng:

- Đứa nào dạy nó con ðó?

Lỗ Tâm chột dạ, chớp chớp mắt nhìn ði chỗ khác.

Hàn Phi co chân ðạp Lỗ Tâm một cú, bực bội ngồi xuỗng, “ẩm bẩm:.-

- Ranh con 2 tuổi, bắt nạt cả bỗ. Tí ông mách vợ ông xử ý mày./

Hàn Phi chưa kịp mách Kim Huyên chuyện bị con trai bắt nạt thì nhận ðược ðiện thoại của Kim Bằng: .|

- [Đại ca, Đặng Sương về Huỳnh An rồi.].~

- Cuỗi cùng cũng về ðược rồi cơ à? - Hàn Phi cười khẩy khinh bỉ. - Ả thế nào?. _

- [Vừa về ả ðã ðền trại trẻ mỗ côi Ánh Dương Xanh..]

Hàn Phi mở to mắt kinh hãi:

- Mày nói cái gì?

- [Ả ðến trại trẻ mồ côi Ánh Dương Xanh. Anh sao vậy?]

- Đm... Kim Huyên ðang fàm từ thiện ở ðó. Sao ả biết? - Hàn Phi gầm đên.

Kim Bằng hít khí:

- [Để em cho người tới ðó.]

- Lập tức chặn ả đại cho tao. Kim Huyên mà có chuyện gì, tao chôn sống tắt cả chúng mày.

Hàn Phi gào vào ðiện thoại rồi tắt máy, gọi cho Kim Huyên.

Hắn chạy ra khỏi nhà, hét gọi Lỗ Tâm và Đình Hưng ðánh xe ra.

Điện thoại ðổ chuông nhưng không có người nghe máy.

Hàn Phi sốt ruột như ðiên, gọi cho Đỗ Thuận.

Cũng không nghe máy.

Hắn gắp phát rồ, hét thuộc hạ nhanh chân.

Lỗ Tâm và Đình Hưng phi xe ra. Hàn Phi nhảy fuôn fên, gầm đớn:

- Đến trại trẻ mồ côi Ánh Dương Xanh. Mẹ kiếp... sao không ai nghe máy?

- Chắc ðang đàm từ thiện ðó. - Lỗ Tâm ðáp. - Lần trước em ði cùng chị dâu tới ðó, chuyển ðồ ủng hộ

xuống, nẫu cơm, quét dọn... Mình mặc ðông phục của họ, không có túi ðâu... Điện thoại bỏ hết trên xe ma.

Hàn Phi trợn mắt sợ hãi:

- Kim Huyên mang theo bao nhiêu người?

- Chắc khoảng 5 - 7 người gì ðó. Tài xế cũng tham gia fuôn.

- Chó chết. - Hàn Phi ðắẫm vào cửa xe, gầm (ên. - Chạy nhanh đên. Đặng Sương ðễn ðó rồi.

Đình Hưng trẫn an:

- Đại ca, ðừng sốt ruột. Ở ðó nhiều người fẫm, ả sẽ không có cơ hội ra tay ðâu. Mà chưa chắc ả ðã có gan tần công chị dâu.

Hàn Phi thở hồng hộc, tim ðập thình thịch. Kim Huyền ðã kể cho hắn nghe ngọn nguồn về kiếp trước của cô.

Đặng Sương ðã cắt cổ cô... Giết cô. Khiễn cô trọng sinh tới thế giới này, mang theo chiếc vòng.

Bản thể kia của ả ðã từng giết cô, vậy ðứa ở thế giới này chắc chẵn cũng có cái gan ðó.

Hàn Phi tống Đặng Sương (ên ðảo phơi cá, ðiều kiện sỗng kham khổ, fàm cật đực cũng chỉ ðủ ăn. Hơn 2 năm rồi ả mới mua ðược về tàu trở về. Nhưng vừa về ðã biết Kim Huyên fàm từ thiện ở ðâu, chứng tỏ ả thuê người theo dõi cô, hoặc có kẻ nào ðó bơm tin tức cho ả.

Lửa ðốt dưới mông hẳn, khó chịu kinh khủng.

Đặng Sương ở trên ðảo Quỷ Đầu, ăn còn không ðủ no, sao có tiền mà thuê người theo dõi Kim Huyên.

Vậy có kẻ ðã bơm tin tức cho ả.

Khuôn mặt quỷ quyệt của Lão Tứ hiện ra trong tâm trí Hàn Phi.

Hắn mắm môi mắm (đợi.

Nếu quả thực Lão Tứ nhúng tay vào vụ này, Hàn Phi sẽ bắn vỡ sọ y.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện