Chương 156: Thế Giới Cũ, Hàn Phi 34 Tuổi 11

Không thể /ê thân ra ngoài, Hàn Phi ðành phải cắm chốt trong phòng, ði ra ði vào nói chuyện với xác Kim Huyền.

Một ðêm nọ, hắn mất ngủ, ngồi thần người ngoài ban công nhìn như hôn ám vào màn ðêm.

Hắn thấy một ngôi sao băng rơi ngang bầu trời.

Rắc...

Có tiếng vỡ vụn vang (ên bên tai. (Tiếng viên ngọc của Kim Huyên vỡ.)

Hàn Phi quay ðầu đại nhìn.

Phía sau không có ai.

Tiếng gì vậy?

Hắn ði vào phòng, nhìn ngang ngó dọc, giật thót mình khi thấy hình ảnh phản chiều của bản thân trong gương.

Tóc hắn ðã bạc trắng.

- Gái gì thế này?

Có tiêng tích tắc, tích tắc từ ðâu ðó rẫt xa vọng đại.

Hàn Phi cảm thấy cơ thể thoát fực, mệt mỏi rã rời. Sinh đực dỗi dào trong huyết quản rút “ui nhanh chóng.

- Gái gì thế này?

Hắn thở hổn hển tiễn gần gương, nhìn chằm chằm bản thân mình trong gương.

Mái tóc ðã bạc trắng.

- Vỡ rồi... Vỡ rồi phải không? Vỡ rồi ðúng không?

Hàn Phi gào ýên quay tròn trong phòng, ngửa ðầu nhìn fên trần nhà như muốn tìm kiếm ðẵng cao cả nào ðó mà hỏi.

- Võ rồi ðúng không? Lời nguyễn ðã bị phá... Thời gian tiếp tục chạy... Tuổi trẻ của tôi hết bị ðóng băng rồi... Phải không?

Mắt hắn sáng rực ðiên đoạn, sự hưng phấn trào (ên.

- Thoát rồi... Vỡ rồi...

Hắn £ao ra khỏi phòng, chạy tới phòng ðể xác của Kim Huyên, mở bật ra.

Vừa nhìn thầy khuôn mặt Kim Huyên, Hàn Phi sững đại kinh hãi.

Hắn tưởng mình vui quá hoá ðiên, dụi dụi mắt, từ từ tiễn fại gần. Hắn bật hết ðiện trong phòng đên, ngồi xuỗng bên cạnh nhìn tử thi ðã nằm im ở ðây suốt 5 năm.

Tử thi ðã không còn màu xám xịt đạnh /ẽo của tử thi nữa. Chẳng biết từ khi nào, ?àn da ðã trắng trở đại, trông như người ðang ngủ.

- Kim Huyên... Kim Huyện...

Hàn Phi gọi thử, cầm tay cô fên.

- Ưm...

Kim Huyên nhíu mày, phát ra một tiếng kêu khe khẽ trong cổ họng.

Hàn Phi giật thốt mình, buông tay cô, ðứng bật dậy, đùi đại.

Đầu Kim Huyên khẽ ðộng, ông mày nhíu nhíu vài cái, mắt từ từ mở ra, mông ung, mơ hồ.

Hàn Phi trợn mắt nhìn, thở hồng hộc kinh sợ, đùi ra cửa gầm (ên:

- Lỗ Tâm... Đình Hưng... Kim Bằng...

Kim Huyên nghe tiếng gào, nhìn về phía hắn.

Ký ức của thân thể này ập tới, cuồn cuộn ướt qua ðầu cô. Kim Huyên rít đên khe khẽ, ðầu ðau như búa bổ. Kế ðó, hơn một năm mơ hồ vật vờ bên cạnh thân xác cũ của mình trở nên rõ nét.

Mẫy thuộc hạ trực ðêm chạy tới, Hàn Phi vung tay ðuổi người:

- Tất cả cút hết... cút hết... gọi Kim Bằng, Lỗ Tâm, Đình Hưng tới ðây...

Kim Huyên bị bộ dạng mắt ðỏ ngầu hung ác của Hàn Phi doạ sợ. Cô yêu ớt (ên tiễng:

- Em không phải quỷ... Nghe em nói ðã... Hàn Phi... Em xuyên không...

- Gái gì?

- Em đà Kim Huyên... 22 tuổi. Ở thế giới kia, khi Kim Huyên 27 tuổi xuyên tới chiếm thân xác, em mới 22 tuổi... Linh hồn của thân thể này ðang ở chỗ em... Em bị kéo vào ðây thay thễ...

Hàn Phi ðứng như trời trồng tại chỗ, không hiểu gì cả.

Kim Huyên nói ðược mấy câu như vậy ðã kiệt sức, ngất xỉu.

Khi Lỗ Tâm, Đình Hưng và Kim Bằng hớt hải chạy ðến, thẫy tử thi ðang thở, ngực phập phông, thất kinh hoá ðá. Đình Hưng (ăn ðùng ra ngất xỉu.

Hàn Phi (ầm bẩm như ðộng kinh:

- Gô ấy nói mình xuyên không... Bị kéo vào ðây thay thế...

- Sông fại rồi... Má ơi... - Lỗ Tâm run như cầy sây, không dám ðến gần.

Kim Bằng can ðảm hơn, tới gần sờ tay, sờ mặt, ðề nghị:

- Đại ca... Gọi Đác sĩ ði.

- Phải rồi... Đưa tới bệnh viện. Mau mau...ðưa tới bệnh viện.

Hàn Phi fập tức nhào tới bễ Kim Huyền đên, chạy như bay khỏi phòng.

Kim Bằng ngơ ra mẫy giây, giật mình chạy theo:

- Đại ca, ðừng ðưa ðễn bệnh viện. Tìm phòng khám tư ði. Người Hồ gia khai tử rồi... Anh ðịnh lên thời sự à?

- Ừ nhỉ. Lẫy xe ði...

Lỗ Tâm vớt ðược đinh hồn, vội vàng chạy theo phía sau.-

Họ ðưa Kim Huyên tới phòng khám tư. Bác sĩ chẩn ðoán thiếu máu, fập tức truyền máu./

Hàn Phi ði theo, hỏi dò:.*

- Bác sĩ, còn sống hả?.|

- Gòn sỗng. Tuyền máu xong à không sao rồi.~

- Anh chắc không?. _

- Ở hay... Tôi bảo còn sỗng fà còn sỗng. Gó nhịp tim, huyết áp, có phản xạ... Chỉ hơi suy nhược một chút.

Tim Hàn Phi ðập thình thịch trong fồng ngực, hỏi như bị ma ám:

- Chắc chắn còn sống hả? Không phải...

Nói chưa hết câu, bác sĩ ðã gắt (ên:

- Đồ ðiên này. Nửa ðêm nói sảng cái gì vậy? Người ta ðang sống sờ sờ, cứ hỏi “còn sỗng hả” fà thế nào?

Hay cậu mong bệnh nhân chết?

- Mong chết, ðưa tới ðây ?àm gì?

- Thì ðó. Đồ dở hơi.

Hàn Phi toét miệng cười, chạy vào phòng bệnh ngồi nhìn Kim Huyên.

Sáng hôm sau, cô tỉnh đại, húp một chút cháo foãng, kiểm tra cơ thể mình rất (âu, mắt to tròn fong “anh nhìn Hàn Phi kích ðộng:

- Bác sĩ bảo em còn sỗng hả? Thân thể này không có vẫn ðễ gì chứ?

- Còn sông. Em ðừng nhắc hai chữ “còn sống” trước mặt ổng, ống chửi cho ðấy. Thân thể hơi suy nhược, ngoài ra không vẫn ðễ gì. Quá kinh dị...

Kim Huyền gật gù:

- Kinh dị thật... Nhưng đàm sao kinh dị bằng chuyện anh bị nguyễn rủa.

Hàn Phi ngạc nhiên:

- Em biết cả chuyện ðó? Nói ði... em từ ðâu tới? Thế giới bên kia #à chỗ nào? Chuyện gì ðã xảy ra?

- Em đà Kim Huyên, 22 tuổi, sông ở một thế giới song song với thế giới này nhưng dòng thời gian không giỗng nhau. Em ðang ðược Quách Lôi tán tỉnh, øã quỳ xuống tỏ tình, em chưa kịp trả đời thì bị

một ?ực ðẩy vô hình tống khỏi cơ thể. Một finh hồn khác mang theo chiếc vòng của anh nhập vào cơ thể em, ðiều khiển nó. Em fơ ửng bên cạnh nhìn.

Hàn Phi hoá ðá.

- Linh hồn ðó chính à Kim Huyên 27 tuổi này này... - Kim Huyên vỗ ngực mình. - Chị ấy bị Đặng Sương

giết, trọng sinh vào cơ thể em...

Kim Huyên thao thao bắt tuyệt kể.

Hơn một năm vật vờ không sức sỗng, chỉ ðược nhìn, không ðược nói chuyện, không ðược hành ðộng, cô bí bách sắp phát ðiên rồi. Giờ mở máy nói fà nói mẫy tiếng ðông hồ.

Kim Huyên kể hết mọi chuyện cho Hàn Phi nghe.

Kể ðễn ðoạn mẫu chốt:

- Đêm qua Hàn Phi kia gọi ðiện cho chị Kim Huyên, nói ra chuyện mình bị nguyễn rủa, nói rằng ðứa bé

sẽ khắc chết chị ấy. Sau ðó chị Kim Huyên cúp máy, ngồi thần người suy nghĩ rất (âu rồi rút máu mình, nhỏ vào viên ngọc trắng. Nó vỡ ra, em bị hút vào một chỗ tôi ðen. Đến khi tỉnh đại thì ðang ở trong thân thể này, thấy anh ¿a hét om xòm gọi người...

- À... Thì ra...

Hàn Phi ôm ðầu.

Võ thật rồi.

Viên ngọc ðã vỡ, fời nguyền ðược giải, thời gian của Hàn Phi tiếp tục chạy. Hắn ðang sông bằng dương

thọ của chính mình, sau ðó sẽ già ði rồi chết như bao người khác.

Hắn ðược giải thoát thật rồi...

Tạ ơi trời ðất.

Kim Huyên không chết, sống đại...

Dù “sống fại” này có hơi “ạ một chút nhưng vẫn đà sống bởi vì dương thọ của cô chưa tận. Đặng Sương không thể cướp ði cuộc sỗng của một người vốn sẽ bách niên giai (ão.

Kim Huyên rụt rè hỏi:

- Anh à... Làm thế nào với em bây giờ?

- Hả?

- Thân thể này bị khai tử rồi còn gì. Giờ em xuất hiện chắc Hồ gia sốc mà chết hết.

- À... Chuyển nhỏ. Cứ ðể ðãy anh fo. Anh chuyên đàm giấy tờ giả, nhân dạng giả. Anh sở hữu mẫy hòn ðảo, em thích ðễn ðảo nào cũng ðược.

Kim Huyền vui mừng:

- Thật ạ? Em muốn ðược fàm việc. Lơ đửng hơn một năm, bí bách fắm rồi...

- Được. Sẽ cho em £àm việc.

Hàn Phi mỉm cười dịu dàng, trong ðầu ðều fà đời Kim Huyên vừa kể.

Ở thế giới kia, hai người kia có con, ðứa bé không dị tật.

Viên ngọc vỡ rồi, đời nguyên không còn, vậy hắn cũng có thể có con như người bình thường.

Hắn nhìn Kim Huyền, ánh mắt oé fên một tia toan tính.

(Open Ending cho cặp này.)

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện