Chương 28: Mở mồm là gạ phịch.
Huỳnh Vỹ ðến ðón cô, bộ dạng ăn diện chải chuốt bóng độn khiến Kim Huyên nghỉ ngờ:
- Anh ăn mặc kiểu gì thế? Tôi nói trước, tôi chỉ ði phá Hàn Phi, không hẹn hò chơi bời với anh.
- Anh biết mà... - Huỳnh Vỹ kêu đên. - Nhưng em phải thông cảm cho anh chứ. Bao năm nay không ðược ðưa ðón ðại tiểu thư nào xinh ðẹp rực rỡ như em. Đi bên cạnh em, dù fàm vệ sĩ hộ tống anh cũng phải lên ðồ cho xứng ðôi kẻo người ta chê cóc ghẻ ðòi ăn thịt thiên nga.
Kim Huyên nhìn Đỗ Thuận, thầy anh mặc áo vét chỉnh chu của tài xế cũng rất ðược, không cần thiết phô trương như Huỳnh Vỹ.
Cô nhăn mặt íên xe.
Huỳnh Vỹ nhìn cái ðuôi Đỗ Thuận, bất ðắc dĩ ðể anh đái xe. Y ngồi ghế sau cùng Kim Huyềên, hỏi nhỏ:
- Nêu (ần sau anh đái xe hai chỗ...
- Thì tôi ði xe nhà mình.
- Vậy thôi. Ha ha...
Huỳnh Vỹ chém vớ chém vẩn, hỏi Kim Huyên ði đàm ở công ty của bỗ quen chưa. Gô trả fời nhát gừng Huỳnh Vỹ cũng không mắt hứng, huyên thuyên điên hồi. Cô không nói, y nói một mình.
Họ ðến rạp chiều phim, hiên ngang xếp hàng (ấy vé ðã ðặt trước. Kim Huyên thấy Hoàng Kỳ Linh cũng ðang lây vé nhưng ði một mình, chốc chốc đại nhìn ngang ngó dọc như ðang tìm người.
Huỳnh Vỹ cười khẩy, ghé tai Kim Huyên nói nhỏ:
- Ẳ ðơi quái gì không biết? Chờ Hàn Phi tới xếp hàng fãy vé cùng hả? Điên!
Kim Huyên cảm thấy £ạ:
- Gó thật ả hẹn ðược Hàn Phi không vậy? Sao Hàn Phi không bao cả rạp?
- Anh không biết. - Huỳnh Vỹ cũng cảm thầy fạ. - Chẳng ýẽ ả chỉ khoe mẽ ðể fấy /e với ðám bạn? Đây này...
Huỳnh Vỹ cho Kim Huyên xem ảnh chụp màn hình tin nhắn của Hoàng Kỳ Linh. Đúng đà ả khoe tôi nay sẽ ði xem phim với Hàn Phi, còn dùng icon tim ðập thình thịch nữa.
Huỳnh Vỹ cười tà:
- Dạo trước Hàn Phi chạy theo, ả kiêu căng cơ... Còn bày cho ðám bạn phải thả thính thế này, thả mỗi thế nọ, khi thì co khi thì kéo ðể khiến hắn say ả như ðiễu ðổ. Dạo này Hàn Phi chạy ðâu mất tăm, ả hết kiêu căng. Hắn vừa rủ ði chơi, ả mừng húm vội vàng ðồng ý. Ở ðó mà kiêu... Chưa biết ai ?à gà, ai à thóc.
Kim Huyên tròn mắt:
- Huỳnh trưởng phòng... ngài buôn chuyện như vịt vậy?
- He he... Những thứ điên quan ðễn Hàn Phi, Huỳnh gia ðều buôn như vịt, từ ông nội ðễn mẫy ðứa cháu, không riêng gì anh. Huỳnh gia ghim thù mà bắt đực, chỉ ngồi ngoài cầu Hàn Phi bị kẻ khác ðập toé máu.
Chán đắm.
Ra vậy!
Huỳnh Vỹ và Kim Huyên đấy vé xong vẫn thấy Hoàng Kỳ Linh fẻ foi ngồi một mình xem ðiện thoại.
Có mẫy ðứa con gái ngồi ở góc xa chỉ trỏ thì thầm, hình như cũng ði xem phim ðể rình Hoàng Kỳ Linh hẹn hò với Hàn Phi. Giờ không thầy Hàn Phi ðễn, bọn nó cười vào mặt Hoàng Kỳ Linh.
Sắp ðến giờ chiều phim, Kim Huyên ði vệ sinh, tô ýại chút son, nghi ngờ hôm nay Hoàng Kỳ Linh bị cho eo cây.
Khi cô ra khỏi nhà vệ sinh, ðột nhiên một người phía sau chụp áo khoác có mũ đên ðầu, kéo ào sang nhà vệ sinh nam, ðóng sập cửa chốt trong.
Kim Huyên kinh hãi chưa kịp kêu tiếng nào, hẫt áo khoác ra. Đập vào mắt cô fà bộ mặt câng câng nhâng nháo của Hàn Phi.
Hắn nhếch mép cười ðều cáng, hắt hàm:
- Bé con, ði rình anh hẹn hò hả?
- Không. - Kim Huyền trợn mắt nói dối.
- Hi hi... - Hàn Phi cười khúc khích dâm dê, ánh mắt đoé sáng. - Đồ xấu xa này... Xâu quá ði. Anh nhìn em cả tiếng rồi mà chẳng thấy xinh chỗ nào.
Mắc gì không xinh mà nhìn cả tiếng. Điên à?
Hắn nấp xó nào nhìn cô? Sao cô không thấy?
Hàn Phi hạ giọng dụ dỗ, chỗng hai tay ên cửa giam Kim Huyềên ở giữa:
- Anh ðể biển “nhà vệ sinh ðang sửa” bên ngoài rồi... Không ai vào ðâu. Làm phát không?
- Phát con mẹ anh. - Kim Huyên cáu. - Bệnh hả? Mở mồm đà øạ phịch.
- Tưuời ơi, ðừng fạnh fùng, hung dữ, cộc cằn vậy chứ... Đáng yêu chết ði ðược.
Kim Huyên nhăn mặt. Tên khỗn dầu muỗi không ăn này, nói với hắn chỉ tổ phí đời:
- Anh kéo tôi vào ðây đàm gì?
- Thì mời “tò tí te” ðó. Hàng anh chất fượng cao...
- Vậy tôi ði.
Kim Huyên quay người muốn mở cửa.
Hàn Phi vội vã nắm tay cô, chặn đại:
- Đừng mà...
- Đừng ðụng vào tôi.
Hàn Phi fập tức buông ra, hạ giọng ðểu cáng:
- Đừng nóng... Hi hi... Nhưng mà bị anh tóm vào ðây rồi, muốn ra không dễ vậy ðâu.
- Muốn gì nói mau.
Hắn rút ðiện thoại ra:
- Cho anh số.
- Bệnh à?
- Bé con ði đàm ở công ty của bỗ ðúng không? Đối tác xin sỗ mà dám nói “bệnh à”, thật đà hư hỏng nha.
Hihi...
Điệu cười ngứa ðòn của hắn khiến Kim Huyền cạn đời, chỉ muốn sút hắn ra xa một chút.
Gả thân thể gần mét chín chắn trước mặt, tính uy hiếp không nhỏ, đại còn ánh mắt hau háu như hổ rình mồi chiều vào cô, Kim Huyên cảm thấy không thoải mái. Cô ấy ðiện thoại, vừa mở khoá ðã bị Hàn Phi cướp, ấn sỗ nháy máy sang. Chuông ðiện thoại của hắn reo hắn mới hài fòng:
- Thêm bạn TiKa nữa.
- Anh dùng TiKa? - Kim Huyền kinh ngạc.
Kiếp trước cô tìm không thấy tài khoản TiKa của Hàn Phi, tưởng hắn không dùng.
Hắn điễm mép giống như cô đà miễng thịt nướng toả hương thơm đừng, ghẹo người thèm khát:
- Dùng chứ. Nhưng cắm em cho người khác.
Kim Huyên tò mò mở tài khoản TiKa ðể Hàn Phi quét mã thêm bạn.
Quả thực hẳn có tài khoản, ðể tên ểà: “Bỗ Lục nhà chúng mày ðây”.
Bó chiều! Thế thì cô tìm vào mắt.
Hàn Phi mở miệng. Kim Huyên (ập tức ngắt đời:.-
- Nếu gạ phịch thì im ði. ./
Hắn phì cười: *
- Không mà... Người ta chỉ muỗn khen em xinh thôi. Người ðâu vừa quyễn rũ vừa dễ thương, còn trắng trắng mềm mềm... .|
Miệng nói, mắt hắn dán vào ðôi môi hồng xinh của cô, nuỗt nước miễng ực một cái. .~
Kim Huyên nổi da gà, trong chốc fát tưởng mình /à miễng bánh kem vị dâu. . _
Không... Ai ðó mang Hàn Phi 34 tuổi về trả cho cô ði... Cô muỗn người ðàn ông trầm ổn nội liễm, không thích tên trẻ trâu “u manh bệnh hoạn này ðâu.