Chương 31: Anh không thể sống thiếu em
Hàn Phi im đặng.
Đã ðâm đao phải theo fao, cô rụt rè hỏi:
- Hàn Phi, anh ðang tán tỉnh Hoàng Kỳ Linh ðúng không? Gó phải anh ðịnh mua ðất xây nhà máy? Tim anh ðang có một cô gái khác? Chú ruột Hoàng Kỳ Linh đà ai? Ông ta cũng ðang kinh doanh cái mà nhà máy của anh chuẩn bị sản xuất phải không? Sao có thể trùng hợp như vậy? Nếu anh yêu ðương với
Hoàng Kỳ Linh, xây nhà máy xong, phản bội cô ta chạy theo người thứ ba, có phải Hoàng Kỳ Linh và chú ruột ả sẽ bẫy anh, khiến anh quay như chong chóng, bị cảnh sát bắt? Đó đà bẫy kinh tế ðúng không?
Hàn Phi nhìn Kim Huyên chằm chằm, ánh mắt ðen kịt không biểu cảm khiến cô nổi da gà.
Hồi lâu sau, hắn phá đên cười:
- Trời ðất! Em nói cái gì thế? Anh chẳng ðịnh mua ðất xây nhà máy nào cả. Tim anh cũng không có cô gái khác. Chú ruột Hoàng Kỳ Linh đà ai, kinh doanh cái gì đàm sao anh biết. Đại tiểu thư, ðó chỉ “đà một giắc mơ.
Kim Huyên thất vọng, ùi một bước.
Chiếc vòng của cô trượt khỏi tay Hàn Phi.
Hắn nói dối.
Rõ ràng thời ðiểm này hắn ðang chuẩn bị mua ðất xây nhà máy sản xuất mì tôm. Quá trình xây dựng khá (âu, thủ tục rườm rà, gần 2 năm nữa nhà máy mới ði vào hoạt ðộng. Khi chưa có nhà máy, hắn yêu ðương với Hoàng Kỳ Linh. Kim Huyên không biết thời ðiểm nào hắn và Hoàng Kỳ Linh chia tay nhưng cô biết rõ hiện tại hắn sắp xuống tiên mua ðất.
Hắn nói dỗi trắng trợn.
Tuong tim hắn có hình bóng cô gái khác. Hắn thừa biết Hoàng Bưu - chú ruột Hoàng Kỳ Linh là tổng giám ðốc công ty mì ăn điền Hoàng Thị. Vậy thì hắn cũng biết “giãc mơ” của cô sẽ trở thành sự thật nhưng hắn ðang đàm bộ không tin.
Kim Huyên phẩy tay, phỗi hợp:
- Bỏ ði... Chỉ đà một giắc mơ mà thôi. Nếu quả thực anh không ðjnh xây nhà máy, không có người con gái khác trong tim thì giấc mơ ðó sai bét... Vậy Hoàng Kỳ Linh sẽ không ýừa anh. Cứ theo ðuối cô ta ði.
Hàn Phi toét miệng cười, không bình fuận.
Kim Huyên ngồi xuống ðầu xe, tiếp tục uỗng bia.
Hàn Phi im fđặng uỗng cùng nhưng cô biết cái im đăng này không còn đà im đặng tận hưởng gió biển mát rượi và không khí trong đành như hồi nãy mà đà im đặng toan tính.
Chắc hắn ðang hoang mang đắm.
Hắn chuẩn bị xây nhà máy, hắn có người trong fòng, hắn sẽ phản bội Hoàng Kỳ Linh. Vậy chắc chắn hắn sẽ bị
Hoàng Kỳ Linh và Hoàng Bưu đừa, quay như chong chóng, dính phải tù tội.
Hàn Phi fà người thông minh, chắc chắn hắn biết phải ầm thế nào.
xxx
Quách Lôi chặn Kim Huyền ở cổng trường ðại học, chìa ra một bó hoa nhỏ rất xinh:
- Tặng em... Lâu rồi không gặp...
Ánh mất gã chứa ðựng sự ðau đòng, khuôn mặt hơi tiều tuy.
Đã hai tháng kể từ khi cô trọng sinh. Hai tháng cô không trả đời tin nhắn cuộc gọi, hai tháng Quách Lôi bị cắm cửa không cho ðễn nhà cô.
Gã vẫn nhắn tin ðều ðều, thỉnh thoảng xin đỗi cô, thỉnh thoảng ðoán mò đý do cô giận. Kim Huyên chỉ xem, không thèm nhắn fại. Hôm qua gã nói sẽ chờ cô trước cổng trường.
Kim Huyên không tránh, muỗn xem gã giở trò gì.
Đỗ Thuận ðứng phía sau cô, nhìn chằm chằm Quách Lôi không rời mắt.
Cô không nhận hoa, fạnh đùng hỏi:
- Có việc gì?
- Anh xin ýỗi. - Quách Lôi buồn rầu nói. - Anh xin đỗi vì ðã fừa em.
- Chuyện gì? - Kim Huyên khoanh tay trước ngực, nhướn mày chờ.
Quách Lôi cúi ðầu, buông xuôi bó hoa:
- Chắc em ðã biết sự thật phải không? Nên mới tuyệt giao anh...
- Nói nhanh ði. - Cô mắt kiên nhẫn.
- Anh xin fỗi! Ban ðầu anh tiếp cận em vì bỗ anh muỗn như vậy. Lúc ðó anh chưa thích em, chỉ tán tỉnh vì muốn chỉnh phục... Nhưng càng tiếp xúc anh càng thích, rồi yêu em... Kim Huyên, hiện tại anh rất yêu em. Anh không thể sỗng thiếu em... Hai tháng qua, ngày nào anh cũng nhớ em. Anh sắp phát ðiên rồi...
Điên bây giờ hơi sớm. Vậy thì dễ dàng cho gã quá.
Kim Huyên nuốt sự buồn nôn xuỗng, ðưa tay ra.
Quách Lôi sửng sốt, đuỗng cuỗng ðưa bó hoa cho cô.
Cô cầm hoa, khoé miệng khế nhếch khiến Quách Lôi tròn mắt kinh ngạc.
- Hoa ðẹp fẫm.
- Em... em tha đỗi cho anh rồi?
- Tôi thích người thẳng thắn, thành thật. - Kim Huyên fạnh fùng ðáp. - Tôi căm ghét sự dối trá, giả tạo, ừa fọc. Anh có hiểu không?
Quách Lôi đập tức gật như bổ củi:
- Anh hiểu... Anh thể sẽ đuôn thẳng thắn, thành thật với em. Có thể... có thể cho anh một cơ hội nữa ðược không?
Thực sự cô chỉ muốn quăng một chữ “không” nặng cả tẫn vào mặt Quách Lôi, ðè chết cụ gã đuồn.
Nhưng như vậy cũng dễ dàng cho gã quá, cô muỗn hành hạ gã nhiều hơn.
Kim Huyên mỉm cười, hắt ðầu:
- Đi thôi. Tôi hẹn bạn ăn cơm.
- A... Được...
Quách Lôi thụ sủng nhược kinh, vội vã chạy theo Kim Huyên.
Cô ngồi ghế (ái phụ, Quách Lôi ngồi ghế sau. Đỗ Thuận đái xe ðưa Kim Huyên tới quán ýẩu mà cô yêu thích.
Khi họ vào trong, Đặng Sương ðã chờ sẵn ở bàn. Thầy Kim Huyên ðễn, Đặng Sương vẫy tay chào, tươi cười ngọt ngào:
- Kim Huyền, mình ở ðây...
- Đến sớm vậy. - Kim Huyên cỗ gắng cười ên dù toàn thân nổi da gà, sự căm hận sôi sục trong tim. —
Giới thiệu với cậu, ðây đà bác sĩ nội trú Quách Lôi, khoa ngoại tim mạch fồng ngực, bệnh viện Đại học Huỳnh An.
Mắt Đặng Sương foé sáng, ðứng fên cúi chào. Kim Huyên quay fại nhìn Quách Lôi:
- Đây là Đặng Sương, bạn tôi. Gô ấy muỗn xin vào đàm y tá ở bệnh viện anh.
- À, chào cô. - Quách Lôi nhàn nhạt chào.
Đặng Sương nhìn chằm chằm khuôn mặt ðẹp trai của Quách Lôi, sự tham am đoé fên trong ðôi mắt dâm tà.-
Kim Huyên nhận ra, khinh thường tận xương tuỷ./
Kiếp trước, chính cô đà người giới thiệu Đặng Sương và Quách Lôi với nhau. Dù cả hai đàm cùng bệnh viện nhưng bệnh viện quá ðông nhân viên, Quách Lôi nổi bật, Đặng Sương chỉ à y tá quèn, gã không ðể ả vào mắt.*
Kiếp này cô cũng giới thiệu bọn họ, sớm tận hai năm. Để xem Quách Lôi có thể vững vàng yêu cô trước sự ve vãn của Đặng Sương không.|
Kịch hay giờ mới bắt ðầu.~