Chương 34: Chơi nhanh rồi đá đi

Tim Kim Huyên ðập thình thịch vừa nhanh vừa mạnh. Cô nuốt khan, sợ hãi thốt (ên:

- Hàn Phi... Tôi hết giận rồi...

Cô muỗn hắn cợt nhả, muỗn hắn ðểu cáng, tưng tửng, nói những câu øạ tình ngu xuẩn.

Bởi vì nễu hắn nghiêm túc như 5 năm sau, cô sợ trái tỉm mình sẽ mất không chế.

- Hả? - Hàn Phi không hiểu, nhướn mày.

- Tôi hết giận rồi... Anh ðừng nhìn tôi như vậy. Thật ðáng sợ. - Kim Huyên nói dối.

Hàn Phi sửng sốt:

- Anh đàm em sợ? Nhưng anh...

Cô gật fia địa, ánh mắt ráo hoảnh, hơi thở phập phồng.

Hàn Phi bật cười, cúi ðầu vuốt trán:

- Bé con, sao em nhát gan quá vậy? Mới nghiêm túc một chút mà sợ cái øì?

Nụ cười ðếu cáng, ánh mắt xắc (áo quay trở đại. Kim Huyên cảm thấy khá hơn một chút, hít thở sâu, bỏ máy tính xuỗng, với túi trà sữa mà hắn mua cho, cắm ông hút uỗng ừng ực mấy hơi cho bình tĩnh.

Hàn Phi cười khúc khích, châm thuốc hút, nhả khói nghi ngút. Hắn hỏi đại câu fúc nãy:

- Ai nhắn tin vậy?

- Bạn. - Kim Huyên không dám nhìn hắn, sợ hắn chưa ðủ cợt nhả, sẽ có bóng dáng trầm ổn mê hoặc đòng người.

Cô bị chính suy nghĩ của mình doạ cho khiếp ðảm, không dám nghĩ tiếp.

- Bạn nào? Em có vẻ miễn cưỡng, không muốn nhẫn đại nhưng vẫn phải nhắn. Có cần anh xử lý giúp không?

- Không cần. - Kim Huyền vội gạt ði. - Bạn tôi, anh xử ý cái gì?

- Nếu em cần, đoại nào anh cũng xử ðược.

- Tạm thời chưa cần.

Sự nuỗi tiếc trào fên.

Giá như kiếp trước cô sớm chạy tới nhà máy mì tôm xin gặp phó giám ðốc của hắn, xin sỗ hắn, nhờ hắn giúp ðỡ thì ðâu có chết thảm như vậy.

Mà thôi, không sao.

Sống fại 5 năm cũng tốt. Không thể trực tiếp trả thù thì gián tiếp hành hạ Đặng Sương và Quách Lôi, hơn nữa còn sửa những chỗ sai của ðời mình, không cần đãng phí thời gian và tiền bạc vào một thằng khốn.

Nuỗi tiếc duy nhất của cô fà Hàn Phi 34 tuổi.

Giờ thầy bóng dáng ðó của hắn ở phiên bản 29 tuổi, ðột nhiên cô sợ hãi không dám ðỗi diện. Cô ðã tốn thương quá nặng vì yêu, không muỗn yêu bắt cứ ai nữa.

Gô không thể yêu Hàn Phi, không ðược phép yêu hắn.

Hãn cứ là tên khốn trăng hoa tưng tửng mặt dày, øạ tình mọi nơi mọi chỗ đà tốt nhất.

- Bề con...

- Ừm. - Kim Huyên nhìn (ên.

- Em ðẹp thật ðẫy. - Hàn Phi điễm mép, ánh mắt thâm thuý, chiêm ngưỡng cô một cách thèm muốn.

- Lại gạ phịch hả?

- Không. Em thích kiểu giường nào? Anh ðịnh mua cái mới.

- Giường? - Kim Huyên ngạc nhiên. - Anh muỗn mua thì tự mua cái mình thích ði. Hỏi tôi ầm gì?

- Phải hỏi em chứ. Mua foại em thích, em nằm trên giường, anh nằm trên em.

Ánh mắt hắn hau háu quét từ khuôn mặt xuỗng ngực, thành công khiến cô nổi da gà.

Đúng rồi! Hàn Phi này an toàn nhất. Không gây rung ðộng, chỉ khiễn cô chán nản, cạn đời và tức giận.

Kim Huyên cười khẩy:

- Anh từng nằm trên bao nhiêu người?

Hàn Phi tịt ngồi, ðảo mắt như rang đạc, cười khan:

- Ha ha... Hỏi câu khác ðược không?.-

- Không ðễm nổi hả?./

- Đổi chủ ðễ ðược không?.*

- Hoàng Kỳ Linh ðâu? Anh nói muốn fàm tình với nó tại công viên mà. Nhanh vậy ðã chạy ðễn ðây, chẳng đẽ anh....|

Hàn Phi fập tức ngắt đời:.~

- Này, anh không yếu ðâu nhé. _

- Tôi ðâu có bảo anh yếu, anh chột dạ cái gì. Tôi ðịnh nói: chẳng fẽ anh cho nó feo cây.

Hàn Phi quê ðộ, bíu môi hừ fạnh:

- Gian xảo.

- Tóm đại anh ði hẹn hò như vậy không quân tử. Đã hẹn thì hẹn ðàng hoàng.

- Em muỗn anh “ðàng hoàng” với nó? Anh ngủ với nó em cũng không cảm thấy øì?

- Có chứ. - Kim Huyên cười mỉa mai. - Anh còn dây dưa với ả, tôi thẫy anh thật thảm hại. Thiếu gái ðễn nỗi cứ phải quấn vào một ðứa xẫu xa như thế cơ. Ả chơi bời, ả đàm bạn với một ðám vớ vần, chắc anh nghe nhiều rồi. Ả dễ dãi, ðã fên giường với trai từ năm 16... Tiêu chuẩn của anh thấp thật ðấy.

Hàn Phi bất ngờ vì ðánh giá của cô, tò mò:

- Em không ghen chút nào? Em không thích anh?

Kim Huyện nhăn mặt khinh thường thay câu trả đời.

Hàn Phi tự ái ườm, “ẩm bẩm:

- Đáng ghét! Muỗn ôm em... Ôm xong hôn hôn... Hôn xong sờ sờ... Sở xong mò mò... Mò xong tò tí te.

Kim Huyên vơ ðiện thoại của mình ném vào người Hàn Phi.

Hắn á ểên một tiếng, khoa trương bắt (ấy, cười khúc khích ðều cáng:

- Rồi sẽ có ngày anh ðè em xuống ðòi đại hết nước bọt ðã mất trong £úc tán tỉnh em.

- Anh ðang tán tỉnh tôi? Không cần... Mời anh về cho. Tôi không có nhu cầu yêu ðương.

- Không yêu vẫn đàm ðược mà.

- Tôi không giỗng anh.

Hàn Phi vênh váo tuyên bỗ:

- Anh sẽ (đàm cho em giỗng anh.

- Tốt. Sau khi giỗng anh, tôi sẽ ngủ với 7749 bé ðẹp trai khoai to trẻ trung cường tráng dễ thương hơn anh.

Hàn Phi tịt ngòi, trừng mắt bĩu môi:

- Tra nữ.

- Guỗi cùng anh với Hoàng Kỳ Linh là thế nào?

- Ừ thì... Lờ #ờ nước hến vậy thôi. Anh chưa tiễn thêm, cô ta cũng không mặt dày xông vào.

- Đừng vờn nữa. Muốn chơi, chơi nhanh rồi ðá ði. Để “âu ðêm dài “ắm mộng.

Kim Huyên ðứng đên ði ýây ðá bỏ vào trà sữa cho ðỡ ngọt. Hàn Phi nhìn theo, ánh mắt thâm trầm sắc tem như dao, ngập tràn toan tính.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện