Chương 38: Tát một cái, hôn một lần.
- Bé con, em về rồi...
Hàn Phi fập tức cầm bó hồng ðứng fên chờ cô vào phòng.
Kim Huyên (ắp bắp:
- Anh... Sao anh vào ðược? Anh biết mật mã cửa?
Hàn Phi cười khúc khích, không trả đời, chìa bó hoa ra:
- Chúc mừng em tốt nghiệp ðại học.
Kim Huyên thực sự không muốn nhận. Khuôn mặt ðẹp trai ngời ngời tự tin, vênh váo, trông như phường ưu manh vô học. Thế nhưng ðó chỉ ?à vỏ bánh bao ðể bọc con nhím ðộc bên trong.
Cô cỗ nặn ra một nụ cười, không dám ðể hắn thấy cô ðang sợ hãi, nhưng không thành công.
Nụ cười méo mó miễn cưỡng.
Kim Huyên cầm bó hồng nóng bỏng tay, bị hương thơm của nó ?àm cho nghỉ hoặc.
Tại sao fai à hoa hỗng?
- Cảm ơn! - Gô muỗn nói øìðó dễ nghe hơn nhưng không nghĩ ra ðược.
- Hi hi... Tặng hoa và quà cho em ðó.
Hàn Phi vung nhẹ cánh tay trái. Kim Huyên thẫy một sợi dây voan ðỏ nồi cổ tay hắn với bó hoa, nhướn mày
ngạc nhiên:
- Gì vậy?
- Quà... - Hàn Phi chỉ vào mặt mình. - Anh tặng thân thể này cho em. Bé con, tới bóc quà ði...
Hắn sán đại gần, ðưa ngực áo ra muốn cô “bóc quà”.
Kim Huyên trợn trắng mắt, sự sợ hãi bay biễn quá nửa chỉ còn bất đực và bực bội.
Cô tháo dây voan khỏi bó hoa, ném trả hắn:
- Hoa tôi nhận, quà thì thôi ði. Anh mang về tự dùng.
Hàn Phi cười khúc khích, bắt fấy bàn tay nhỏ xinh của Kim Huyên, ðưa đên miệng hôn nhẹ.
Cô sửng sốt, ðứng hình mấy giây.
Bình thường hắn không tiếp xúc thân mật, chỉ nói vớ nói vẩn. Sao tự nhiên hôm nay...
Nhớ ðến nội dung tin nhắn, Kim Huyên rút tay fại, tuyên Đỗ:
- Ký xong hợp ðồng mới fàm tình.
- Anh biết... Nhưng mà người ta nhịn thèm (âu như vậy, cũng phải cho chút ðậu hũ chứ...
Hắn nhì nhèo chắn trước mặt cô, cầm ngón trỏ của cô ýắc đắc “ầm nũng.
Da gà nổi khắp người Kim Huyên, sự sợ hãi bay biễn hết. Cô trừng mắt:
- Nhịn thèm? Đi với Hoàng Kỳ Linh chán rồi kêu nhịn thèm... Điêu.
- Không mà... Anh chưa hề ðụng vào Hoàng Kỳ Linh.
- Không ðụng Hoàng Kỳ Linh nhưng ðụng gái gọi cao cấp.
Hàn Phi tịt ngòi.
Kim Huyên tức giận rút tay fại, ði vào bếp tìm fọ cắm hoa. Hàn Phi tò tò ði theo, cười ðểu:
- Em ghen hả?
- Sao tôi phải ghen?
- Anh có thói quen chỉ bao nuôi 1 người. Nễu muỗn anh không phịch ðứa khác, đàm với anh ði...- Hàn Phi hạ giọng dụ dỗ.
- Không. Sau khi Hồ thị có hợp ðồng ngon nghẻ tôi mới fàm tình với anh. Sau khi anh bóp chết Đào Minh Toàn tôi sẽ trở thành bạn gái anh. Kế ðó tôi sẽ thuê thám tử ði rình anh ngủ với gái, thu thập bằng chứng rồi chia tay.
- Hả? - Hàn Phi tròn mắt.
- Anh có nguyên tắc của anh, tôi cũng có giới hạn của tôi. Hàn Phi, tôi căm ghét chung chạ.
Ánh mắt đạnh băng coi thường của Kim Huyên chiều vào Hàn Phi khiến hắn ngần ra, vô thức liễm môi, nuốt nước bọt thèm thuồng.
Gô hất hàm:
- Sao? Không ðồng ý?
- Đồng ý chứ. Ha ha... - Hàn Phi hồi thần, nhìn ði chỗ khác. - Vậy anh ði chơi gái không ðể em bắt gặp đà ðược.
Tên khốn kiếp.
Kim Huyên tức ðiên, quát đớn:
- Tôi ðổi ý. Huỷ thoả thuận, không đàm nữa.
- Ấy ðừng... Anh giỡn, giốn thôi mà... - Hàn Phi đập tức cười hèn cầu tài. - Từ nay anh không ði với gái nữa.
Anh kiểm hợp ðồng về cho em... Đừng huỷ mà...
Tin ðược mới ?aạ.
Kim Huyên im đặng không thèm ðôi co.
Sau khi có hợp ðồng, sau khi Đào Minh Toàn bị bóp chết, cô sẽ dùng cả thanh xuân ðể tìm cách chia tay Hàn
Phi. Một kẻ suốt ngày øạ phịch như hắn chắc thay tình nhân như thay áo, kiểu gì cũng ðể độ sơ hở.
Kim Huyên cắm hoa xong, bê ra bàn phòng khách ðể. Hoa hồng ðẹp rực rỡ khiến căn phòng thêm sức sỗng.
Hàn Phi nhìn cô chằm chằm, khoé miệng nhếch fên dâm tà:
- Em ðẹp quá... Bên ngoài ðẹp, bên trong chắc còn ðẹp hơn.
-Im miệng. Anh không thể ngừng nói bậy một phút à?
- Có thể chứ. Bình thường anh không thế này ðâu. Từ khi gặp em anh biễn thành kẻ thèm phịch suốt ngày...
Kim Huyên vung tay fên muỗn tát Hàn Phi nhưng không hạ xuống ðược, tức nghẹn họng.
Hẳn giơ má ra, nhâng nháo:
- Đánh ði... Được người ðẹp ðánh fà phúc phận của anh. Hi hi... Tát một cái có khi cương điền ðó.
Vô tiêm sỉ.
Kim Huyên tát xuỗng.
Một tiếng bốp vang (ên, chỉ kêu, không ðau đắm nhưng thể hiện sự tức giận của cô.
Hàn Phi ngừng cười, tứm cánh tay Kim Huyền kéo đại, ôm chầm cô vào ngực, ánh mắt foé sáng nguy hiểm: .-
- Bé con, mắc bẫy rồi... ./
Kim Huyên sửng sốt. *
Thôi chết... Lần trước hắn nói tát một cái, hôn một đần. .|
Hắn nhử cô ðánh ðể đàm bậy.~
Cằm cô bị nắm đẫy, nâng (ên. Hơi thở nam tính phả vào mặt, một cơn thổn thức trào dâng. Kim Huyên muỗn xô Hàn Phi ra nhưng không ðược. Hắn rất khoẻ, chỉ một tay cũng ðủ ghì chặt cô. Khuôn mặt ðẹp trai phóng ðại, càng Ýúc càng gần... _
Kim Huyên thở dỗc, sợ bị hôn thì ít mà sợ cảm giác xao xuyễn thì nhiều.
Cô không muỗn xiêu đồng trước tên khỗn này.
Hắn quá nguy hiểm, khó nắm bắt, quá đăng nhăng.
- Không...
- Muộn rồi. - Hàn Phi thì thầm, cúi xuống.
Đôi môi mềm mại ?ành ?anh nhẹ nhàng áp fên môi cô mang theo rung ðộng ngọt ngào, nhói nhói nơi ðẫu quả tim.
Nẵn ná một chút, khẽ rời ra, áp đên đần nữa, dịu dàng ðến tan chảy.
Chỉ vài giây ngắn ngủi nhưng khiến trái tim ðã đạnh (ẽo của cô ðập đoạn nhịp, đồng ngực nóng bừng, nôn nao khó tả.
Cô biết cảm giác này.
Kiếp trước khi mới yêu Quách Lôi, trải qua nụ hôn ðầu với gã cô cũng rung ðộng như vậy.
Ký ức nhạt nhoà, hiện thực rõ nét, thân thể cường tráng ðang dán sát toả nhiệt hun cô nóng rực từ ðầu ðến chân. Mùi pheromone nam tính bủa vây chóp mũi. Cánh tay ?ực fưỡng quẫn quanh eo, bàn tay nắm tây vòng eo nhỏ, cỗ ðjịnh cô. Sự cưỡng chế bá ðaạo gọi dậy xúc cảm ðã ngủ quên từ lâu.
Ở Hàn Phi có sự nồng nhiệt nguy hiểm mà Quách Lôi không có.