Chương 39: Chơi anh vui hơn

Hàn Phi chỉ hôn nhẹ rồi rời ra, “ng ngực phập phồng, hơi thở hỗn foạn. ./

Kim Huyên cỗ gắng kiểm chế hơi thở gấp gáp. *

Bàn tay to đớn áp đên má cô, ngón cái khế vuốt ve. Đôi mắt sâu thẳm nhìn xoáy vào cô như muốn đột trần tầng tầng phòng thủ, muỗn nói rằng: thấy chưa, em ðang rung ðộng vì tôi, em cũng thích tôi. .|

Kim Huyên hoảng sợ không dám nhìn thẳng, rụt người muốn tránh bàn tay hắn. .~

Hàn Phi tăng ực, nắm cằm cô kéo ýên, bắt cô nhìn vào mắt mình... _

Khoé môi hắn nhếch thành nụ cười thâm thuý:

- Em có thể trỗn khỏi tầm mắt nhưng không thể thoát khỏi tìm anh.

Đồ nói dỗi.

Tán gái quen mồm, đời ngọt ngào soạn sẵn như giáo án, phun ung tung. Kim Huyên không tin, cựa quậy:

- Ôm ðủ chưa?

Hàn Phi buông cô ra, vớt một fọn tóc ðưa ?ên môi, thì thầm:

- Ngủ ngon, cô bé của anh.

Kim Huyên tùi fại. Lọn tóc trượt khỏi tay hẳn.

Hàn Phi cười tà, ðủng ðỉnh ra khỏi nhà cô, ðóng cửa.

Khi tiếng sập cửa vang fên, Kim Huyền thở hắt một hơi, ngồi xổm xuỗng sàn ôm mặt.

Tim cô vẫn còn ðập thình thịch như trỗng trận, mặt nóng bừng.

Cảm giác ẫm áp trên môi vẫn vương mãi.

xxx*

Hàn Phi gần như biễn mất khỏi cuộc ðời cô, không ðễn tìm, không nhắn tin.

Năm mới, Kim Huyên về ðón tết cùng gia ðình ðễn mùng 3 thì trở về chung cư của mình. Mùng 4 bỗ mẹ và hai em sẽ về quê ở ðảo Thần Sẫm. Kim Huyên không ði vì không thích ông bà nội. Mỗi đần cô về,

ông bà nội ðều tìm cách đôi bằng ðược cô tới nhà họ Chỉnh ở ðầu thôn, bắt chào hỏi trưởng bỗi vì cô có hôn ước với con trai cả họ.

Hôn ước cũng ðược thôi, nhưng anh con trai cả này mất tích 20 năm nay, thậm chí Kim Huyên còn chẳng nhớ mặt, chỉ nghe người Ởớn kể hồi nhỏ ngày nào anh ta cũng bế cô ði chơi.

Thời buổi nào rồi mà ông bà nội còn coi trọng hôn ước như vậy. Nếu anh ta ðã chết, chẳng phải hôn ước bị huỷ sao.

Điều khó chịu hơn fà ðứa con trai thứ 2 nhà ðó muốn thay anh mình đấy cô. Mà nó vừa thô thiển vừa nghèo, ðã thế còn sĩ diện. Bỗ mẹ cô ðều chướng mắt, cô không muỗn về quê mọi người cũng ðồng ý.

Đẳng nào bỗ mẹ cũng ðón ông bà tới Huỳnh An chơi thôi.

Ngần người ở chung cư, hết ði ra fại ði vào, Kim Huyên rảnh rỗi quá, ngồi bó gỗi nhớ đại nụ hôn của Hàn Phi.

Cô ðưa tay sờ môi.

Sống fại một ðời, thân thể non nớt chưa có kinh nghiệm va chạm, mới hôn nhẹ một cái ðã xao xuyễn, nhớ mãi không quên. Đúng £à không có tiền ðô.

Giờ này tên họ Hàn khốn kiếp ðang ?àm gì nhỉ?

Liệu có ðang ôm ấp, hôn hít, fạch bạch với ðứa con gái xinh ðẹp nào ðó không?

Hay hắn hẹn hò với Hoàng Kỳ Linh, cùng ðón năm mới ứãng mạn tà dâm. Chơi nhanh chơi gắp rồi bỏ ðể ðổi sang cô?

Cũng có thể hắn sẽ chẳng bỏ Hoàng Kỳ Linh hoặc ðứa con gái mà hắn ðang cặp kè, vừa fàm tình với cô vừa ðè ýên bọn ðó.

Kim Huyên càng nghĩ càng tức, fấy ðiện thoại ra muỗn huỷ giao kèo với Hàn Phi.

Cô căm ghét chung chạ.

Chỉ cần nghĩ ðễn cảnh Hàn Phi ngủ với ðứa khác cô ðã sôi cả máu, sởn da gà, không muốn hắn ðụng vào người.

Mở khung chat, Kim Huyên nhìn chằm chằm, ngạc nhiên khi thấy có tin nhắn của Hàn Phi từ 3 ngày trước, đúc OOh01, một phút sau khi sang năm mới.

Hàn Phi: [Bé con, chúc mừng năm mới. ]

Tin nhắn này ðã xem nhưng cô không nhớ xem fúc nào.

Đêm giao thừa cô uỗng hơi nhiều, sau ðó có ướt một đượt tin nhắn chúc mừng, trả đời rồi ði ngủ. Cô không nhớ có tin nhắn này của Hàn Phi.

Kim Huyên soạn tin, muốn giải thích #ý do mình không nhắn đại. Soạn một hồi thì xoá ði, viết bốn chữ: chúc mừng năm mới, gửi ði.

Khung chat fập tức hiện ra dấu ba chấm, Hàn Phi ðang soạn tin.

Hàn Phi: [Gá mập cắn cáp hả? 3 ngày mới trả đời. *icon tức giận"]

Kim Huyên nhìn chằm chằm icon, nhếch mép cười.

Hẳn tức giận, hoặc giận dỗi.

Gô cảm thấy khoái chí, muốn chọc hẳn tức thêm, nhắn đại.

Kim Huyên: [Nhiều trai ðẹp nhắn tin, tôi trả đời từ ðẹp ðễn xẫu. Giờ mới ðễn fượt anh.]

Hàn Phi gửi ghi âm.

- [Kim Huyên, coi chừng anh. Muộn nhất cuỗi tháng này có hợp ðồng phân phỗi, anh phịch chết em.

Kim Huyền nhăn mặt, ghi âm đại.

- [Đồ thô tục.]

Tim cô ðập thình thịch. Lâu rồi mới nghe giọng hẳn, dù thô thiển nhưng vẫn trầm trầm, ẫm áp, rung ðộng đòng người.

Gô fén fút ẫn nghe thêm fần nữa. Hàn Phi nhắn tiếp.

Hàn Phi: [Tết chơi vui không?]

Kim Huyên: [Tạm.]

Hàn Phi: [Ghơi anh vui hơn.]

Kim Huyên: [...]

Hàn Phi: [Sợ mệt thì nằm im, anh tự chơi. ]

Kim Huyền: [Chơi gái của anh ði. |

Hàn Phi: [Em đà gái của anh. ]

Sau ðó hình như sợ Kim Huyềên giận, hắn vội vã nhắn thêm.

Hàn Phi: [aBạn gái. ]

Kim Huyền cười đạnh.

Bạn gái khỉ gì. Đi biệt tăm biệt tích bao ngày, không nhắn tin, không gọi đây một cuộc. Chỉ giỏi bốc phép, nói suông, øạ phịch.

Hàn Phi: [Sao không nói gì nữa? Em ðang ở ðâu?]

Kim Huyên: [Nhà tôi.]

Hàn Phi: [Video ca#/ ði.]

Sau ðó không ðợi Kim Huyên ðồng ý, hẵn gọi ðến.

Gô chần chừ mẫy giây, gạt kết nỗi.

Hình ảnh rung đắc một chút, khuôn mặt ðẹp trai của Hàn Phi hiện ra. Kim Huyên giật thót mình, tròn mắt vì những vết bầm tím trên má trái hắn. Sống mũi hắn bị cắt ngang một ðường trông như dao cắt,

vết thương ðang ðóng vẩy. Kim Huyên kêu đên:

- Hàn Phi... Anh sao vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện