Chương 45: Chim ưng sắp phun lửa
Kim Huyên cười thầm bản thân quá tham đam, ảo tưởng và nøu ngốc.
Rõ ràng biết hắn thèm khát cơ thể mình, øạ phịch quen mồm, tán gái bắt chấp, bốc phét như ðiên mà còn tin đời nhớ thương của hắn, ảo tưởng hắn cũng thích mình.
Giờ thì trắng mắt ra rồi.
Cô tự cười nhạo, cầm ?y rượu fên uỗng.
Thực ra nếu nghĩ thoáng, fạc quan đên thì cứ như hiện tại đà tốt nhất.
Hàn Phi không có tình nhân bên ngoài, không yêu thầm ai, thèm khát cô ðễn nỗi muốn trói buộc tận 4 năm, vậy tức đà cô hơn ðứt bắt cứ ðứa con gái nào xung quanh hắn. Hơn nữa hắn sẵn sàng nói thật, không dùng đời yêu thương giả dối ðể fừa cô, dù đời nói có chút khủng bồ, ðe doạ cô không ðược phép cứng ðäu nhưng cô thích sự thẳng thắn.
Hắn hơn ðứt Quách Lôi.
Quân tử hơn, thẳng thắn hơn, bá ðạo hơn, giàu hơn, ðẹp trai hơn...
Ở cùng hắn cũng thú vị, dù ðôi úc tức chết nhưng vẫn hơn sự dịu dàng giả tạo buồn nôn của Quách Lôi.
- Nghĩ gì mà cười gian vậy? - Hàn Phi rót rượu, ngón cái của bàn tay ðang nắm tay cô khẽ xoa xoa.
Hơi nhột nhưng tiếp xúc trong sáng kiểu này rất thú vị, vừa ngọt vừa khơi gợi, giông như hồi ði học thầm mến bạn cùng fớp, vô tình chạm tay cũng ðỏ mặt nửa ngày.
Ngón tay Kim Huyền khẽ cựa, nhẹ nhàng nắm đại, vờn mẫy ngón tay thon dài cứng rắn. Không muốn hẳn ðọc ðược suy nghĩ của mình, cô nói dỗi:
- Tôi ðang nghĩ nếu anh không kiếm ðược hợp ðồng, cũng chẳng bóp nổi Đào Minh Toàn thì tôi fo bò trắng răng rồi...
- Vớ vần. - Hàn Phi cười khẩy, tự ái, ánh mắt mờ ðục rơi xuỗng bàn tay không ngoan ngoãn của Kim Huyền. -
Cuỗi tháng sẽ có hợp ðồng, em chờ bị anh thịt ði.
Hắn ðưa tay cô đên môi hôn nhẹ.
Tim Kim Huyền đại ¿ỡ một nhịp.
Gô thích cảm giác ðược tán tỉnh như thế này.
Ánh mắt hắn chứa ðây dục vọng chiếm hữu, thèm khát trần trụi.
- Dâm tặc.
- Hi hi... Em chắc không? Anh khẳng ðjnh, không có thằng nào chịu ðựng thuốc kích dục giỏi hơn anh.
Nếu đà thằng khác, với điều “ượng thể này ðã sớm vật em xuông ðâm dăm ba hiệp rồi.
- Thô tục. - Kim Huyên nhăn mặt muốn rút tay về.
Hàn Phi không cho rút, nắm chặt hơn, há miệng ngoạm một ngón tay cô, fưỡi ðảo nhè nhẹ, ðộng tác rẫt gợi dục.
Kim Huyên xấu hổ, dùng £ực rút phắt tay về, bưng rượu fên uỗng.
Cay nóng của rượu khiễn gò má cô nóng hừng hực. Cái nhìn như muỗn xuyên qua quần áo của Hàn Phi cũng góp củi khiễn #ửa cháy ðượm hơn.
Đúng fúc ðó, chuông tin nhắn kêu vang.
Hàn Phi điễc ðồng hồ, một tia khó chịu xẹt qua trong mắt:
- Muộn thế này còn có người nhắn tin?
Kim Huyên không trả đời, mở ðiện thoại ra xem. Giờ này chỉ có Quách Lôi nhẫn.
Quách Lôi: [Mai em có ði họp £ớp không?]
Kim Huyên: [Gó.]
Quách Lôi: [Anh ðễn ðón em nhé.]
Kim Huyên vừa gõ hai chữ “không cần", ðang ðịnh gửi thì ðiện thoại bị Hàn Phi tước (ấy.
Hắn xem tin nhắn, sắc mặt fạnh ði:
- Giữ khoảng cách với thằng này, ðừng có ngày nào cũng nhắn tin.
- Dựa vào cái gì mà anh cắm tôi? - Kim Huyên cố tình chọc tức hắn.
- Dựa vào thân phận. Sau khi trở thành bạn trai em, anh sẽ tống cổ hết /ũ ruồi nhặng, nhất (à thằng họ Quách này.
- Vậy anh sẽ vắt vả ðây. Tôi ðược rất nhiều người theo ðuối.
- Bé con, em phải tự giác. Phía sau em còn Hồ gia, còn hai ðứa em nhỏ hơn.
Hẳn ðe doạ cô.
Kim Huyên tức, trừng mắt:
- Tôi sẽ tìm người fợi hại hơn anh ðể người ðó xử £ý anh.
- Gứ việc. - Hàn Phi cười khúc khích thách thức. - Nhưng trong đúc chưa tìm ðược, em vẫn phải tò tí te với anh.
Thật mong chờ ðễn ngày ðược ðè em xuống... Bé con trắng nõn nà... Mút một fúc sẽ ðể fại vết ðỏ rực... Nhất ýà ở chỗ da mỏng...
Hẳn nhìn xuỗng ngực cô.
Kim Huyên thẹn quá hoá giận, tát hắn một cái.
Hàn Phi fập tức chỗm ên ghì chặt gáy, fuồn fưỡi vào miệng cô.
Tên khốn, cỗ tình nói tục bẫy cô tát ðể hôn.
Men rượu khiến ðầu Kim Huyên mơ màng, thiếu dưỡng khí. Môi fưỡi giao triền trúc trắc, cô muốn dứt ra nhưng Hàn Phi không cho, cứ ghì chặt, mút mát, vê hai cánh môi, khuấy ðảo trong khoang miệng.
Hắn thở hổn hến, rít khe khẽ. Hình như cơn hứng tình ðang quay tại.
Hẳn vừa hôn vừa nhắc người trèo qua bàn, chồm đên cô.-
Kim Huyên kêu thất thanh:./
- Không..."
Gô bị ðè xuống thảm, giữa bàn và sofa, khoảng cách rất chặt chội, chỉ ðủ cho 1 người nằm. Bàn và sofa vô tình trở thành thứ giam hãm không cho cô chạy trồn.|
- Không ðược... - Cô nức nở ðứt quãng dưới sự công kích ðiên cuồng của Hàn Phi.~
Hắn ngẫu nghiễn hôn, thì thầm hổn hển trong cơn phát tình dữ dội:. -
- Chỉ cọ thôi... Không cởi quần... Được không?
Miệng hỏi ðược không, tay hắn chẳng chờ thêm giây nào, trượt xuống vuốt ve ðùi cô.
- A... Gọ... cũng không ðược. - Kim Huyền nghiêng ðầu hớp không khí.
Hàn Phi hôn xuỗng cổ, hít hà, ấn ðôi môi nóng hồi ểên, thè fưỡi điễm từ cổ xuỗng xương quai xanh.
- Không...
- Không cởi ðô ðâu... - Hắn trượt xuống úp mặt vào khe ngực cô, dũi mạnh, tham fam hít căng lỗng ngực
hương thơm ngọt ngào trên người Kim Huyền.
Dù cô vẫn mặc áo nhưng bị ðàn ông úp mặt vào ngực xẫu hổ phát ðiên, tim ðánh trỗng điên hồi, sự thèm muỗn từ từ dâng lên.
Tay hắn fần xuỗng muỗn móc gậy ra.
Mặt Kim Huyên ðỏ như máu, xẫâu hổ vì hành ðộng táo tợn của hắn, gắt fên:
- Vào nhà vệ sinh mà giải quyết.
- Đừng tàn nhẫn như vậy... Anh muốn... Chim ưng sắp phun (ửa rồi...
Hắn móc thứ ðó ra.
Kim Huyên nhắm nghiền mắt, hai tay ôm mặt không dám nhìn.