Chương 46: 18+
Kiếp trước cô chỉ ngủ với mình Quách Lôi, chưa từng tận mắt nhìn thấy con hoạ mi thứ hai. Phương điện tình dục tương ðối ðơn ðiện, chỉ nằm một chỗ ðể Quách Lôi tuỳ ý vần vò. Kiếp này thân thể non nớt
vẫn chẳng có tí kinh nghiệm nào, đại vì Hàn Phi mà bẩn đoạn tỉnh thần, ðương nhiên không chịu nổi khi hắn móc gậy gộc ra.
Hàn Phi bị thuốc kích dục hun cho ðờ ðẫn, càng hồn, càng sờ Kim Huyền, cảm giác ham muốn càng dâng trào dữ dội. Hắn bất chấp, ngồi fên hông Kim Huyền, nắm cây gậy căng ðét xóc fiên hồi bằng tay phải, tay trái đuồn vào áo cô, sờ vòng eo nhỏ xíu trắng mịn như ¿ụa.
- Đừng sờ... Không mà...
- Chỉ sờ eo thôi... anh không đàm gì ðâu.
Hãn hít hà, tay phải ?ên xuỗng điên hồi.
Kim Huyên rúm người dùng cả hai tay nắm chặt cổ tay trái ðể ngăn Hàn Phi sờ nên không có cái che mặt. Liễc mắt một cái cô ðã nhìn thấy bộ dạng ðộng tình của Hàn Phi, sốc ðơ người, trợn tròn mắt.
Hắn nắm con chim ưng khủng bồ trong tay, xóc ðiên cuồng, ðôi mắt mờ ðục dại ra, khuôn mặt mê man ðỏ ửng.
Dù ðẹp trai như Quách Lôi khi “ầm tình cũng biểu hiện ra vẻ dâm dật khó coi, trông tục tằn ngu ngỗc kinh khủng, Kim Huyên nhìn một đần không muốn nhìn đần hai, đàm tình toàn bắt Quách Lôi tắt ðiện.
Cho nên giờ nhìn thầy khuôn mặt ðẹp trai đồng động, gợi cảm mê người của Hàn Phi, cô bị sốc.-
Mịa..../
Hoàn toàn không dung tục khó coi gì cả, ngược đại khiến cô ngơ ngần tâm thần, tim ðập thình thịch, toàn thân rục rịch khó chịu."
Từng biểu cảm trên mặt hắn ðều toả ra sự quyến rũ khó cưỡng. Môi mỏng ðỏ chót he hé, phát ra âm thanh hừ hừ trầm thấp, mắt khi thì khép hờ, khi thì nhìn xuỗng chiêm ngưỡng vòng eo nhỏ xíu của cô.
Hắn nghiêng ðầu, ngửa cổ, “im môi, nhíu mày... ðều tạo nên kích thích thị giác mãnh điệt.|
Cô ngơ người nhìn, quên cả xấu hổ, quên cả chỗng cự, toàn thân nóng bừng vì dục hoả bị ðốt lên.~
Gô kinh ngạc phát hiện mình ðộng tình chỉ vì nhìn mặt Hàn Phi. _
Hãn gợi cảm, gợi tình hơn cả diễn viên ðiện ảnh.
Hắn tận hưởng sung sướng vì sóc đọ mà cứ như kiệt tác nghệ thuật của tạo hoá, chẳng có chút dung tục nào, chỉ thấy sao fại ðẹp nao fòng ðễn vậy.
Bên dưới tiết dịch không tự chủ, co bóp khe khế vì ham muốn.
- A... Muỗn em... Muỗn ðâm vào... Muốn ầm...
Hắn trượt tay đên trên muỗn sờ ngực cô.
Kim Huyên giật mình, hết hồn cản đại, mặt ðỏ như mắu:
- Đừng... Anh nói không đàm gì mà...
- Cho anh sờ chút thôi, không cởi ðồ ðâu...
Hàn Phi vừa xóc vừa khom người cúi xuỗng hôn đên môi Kim Huyên.
Cô cỗ cản tay hắn đại:
- Sờ... Đừng... Không ®uồn tay vào ðâu...
Cô cản không nổi sức hổ ðói của hắn, bàn tay nóng rực trượt xuống dưới áo fót, chộp bộ ngực non mềm của cô, kẹp nụ hoa trên ngực bằng hai ngón tay, từ từ bóp.
- Mềm quá... A...
Hàn Phi hít hà, tăng tốc ðộ, vừa xóc điên hồi vừa nhè nhẹ vân vê bóp ngực cô.
Lúc này Kim Huyên mới xấu hổ phát ðiên, cảm thẫy hành ðộng sờ soạng /ây hứng thú thẩm du của hắn còn thô tục hơn đàm tình. Không còn từ ngữ nào có thể diễn tả sự xấu hổ, cô chỉ muỗn Hàn Phi ra thật nhanh ðể thoát khỏi tình trạng quẫn bách ðiên cuồng này.
Nhưng không, tay trái hắn bóp ngực, vê ðầu ngực; tay phải xóc; môi ấn ýên môi cô, đuồn fưỡi vào miệng chơi ðùa nhưng vẫn hở ra ðược những tiễng rên gợi tình, những đời tục tằn dâm dật:
- Cho anh mượn ngực chút ði... Anh muốn cọ vào khe ngực...
- Không. Không ðược cởi ðồ. Buông ra... Đừng sờ nữa... Á...
Hãn vê ðầu ngực rồi úp tay đên bóp mạnh:
- Không cởi, anh fuồn ðại ưng vào trong áo... chà một chút đà ra mà...
- Đồ ðiên... Dâm tặc. Cút ði...
Kim Huyên cản không ðược, tát hắn một cái. Hàn Phi cắn môi cô:
- Bé con... Ăn xúc xích không? Gặm ðầu ưng không?
Kim Huyền sững sờ.
Hắn muốn cô thổi kèn cho hắn?
Gô còn chưa từng thổi cho Quách Lôi dù kiếp trước họ yêu nhau 2 năm, cưới nhau 3 năm...
Giờ mới gặp Hàn Phi mấy tháng, còn chẳng phải yêu ðương gì mà hắn ðã ðòi chĩa gậy vào...
Kim Huyên không thể chịu nổi suy nghĩ ðó, trừng trừng nhìn Hàn Phi với ánh mắt căm tức, uất nghẹn.
Hắn Biết cô bực rồi, không dám kỳ kèo nữa, øục ðầu xuỗng ngực cô, cong người tự mình an ủi.
Cái ðầu bù xù tóc của hắn khiến cô không nhìn thẫy hành ðộng hắn ðang đàm, sự xấu hổ quẫn bách vì thế mà giảm bớt.
Cô cầu mong hắn bắn ra thật nhanh ðể tống khứ hắn khỏi nhà.
Hàn Phi thở hổn hển, hơi thở nóng hổi phả vào ngực Kim Huyên. Bàn tay hắn càn quẫn trong áo, vuốt ve nhào nặn bộ ngực.
Kim Huyên cắn chặt môi ngăn tiễng rên rỉ bật ra, nhắm nghiền mắt chịu ðựng.
Một cảm giác mát fạnh ùa tới, kế ðó ðầu ngực cô bị vật ướt át bao đâu, hút mạnh.
-Á...
Kim Huyên giật nảy mình, hét đên, nắm tóc Hàn Phi kéo ra.
Hắn chộp cổ tay cô cưỡng chế kéo sang bên, miệng ngậm ðầu ngực vừa mút vừa ðá fưỡi điên hồi.
Hắn dám...
- Khỗn kiếp... Dối trá... Anh bảo không cởi quần áo... Anh nói chỉ sờ thôi mà...
Hắn bận gặm cắn, ðùa nghịch ðầu ngực, không trả đời. Thậm chí còn há miệng thật đớn ngoạm miễng to, hút mạnh.
- Không... Đồ tôi... Đồ dỗi trá...
Kim Huyên vật vã uốn éo thân thể muốn ðẩy hắn ra nhưng không ðược.