Chương 50: Tôi còn mừng cho hai người.

Họ ðến nhà hàng nơi tổ chức họp fớp cấp ba.

Lớp cô bao trọn nhà hàng, không có khách nào khác. Vừa vào cửa ðã thầy một ðám bạn ðứng ngồi lỗ nhỗ. Gô chào hỏi bọn họ. Đàn ông thì nhìn Kim Huyên chằm chằm; ðám phụ nữ soi từ ðầu ðễn chân cô, ghen tị với sắc ðẹp của cô rồi nhìn sang Quách Lôi, không rời mắt ði ðược.

Quách Lôi rất tự nhiên sóng vai bên cạnh, cùng cô ði vào cứ như họp đớp của anh ta.

Đặng Sương ðang ngồi buôn với bạn trong góc, thầy Quách Lôi và Kim Huyền thì vội chạy tới, cười tươi như hoa:

- Kim Huyên, cậu ðễn rồi... Quách Lôi, anh cũng ðễn sao?

- Ừ, tôi ði cùng Kim Huyên. - Quách Lôi không thoải mái, cười (anh nhạt miễn cưỡng.

Ai cũng nhìn ra thái ðộ của gã với Đặng Sương rất không tốt, chỉ riêng Đặng Sương vờ như không nhận ra, hỏi Kim Huyên:

- Hai người thân thiết thật ðẫy. Có phải...

- Không phải. - Kim Huyên đập tức phủ nhận. - Chúng tôi chỉ Ýà bạn.

- Tôi ðang theo ðuổi Kim Huyên. - Quách Lôi chen ngang.

Sắc mặt Đặng Sương xấu ði trông thấy.

Đám con gái trầm trồ, người một câu ta một câu hỏi foạn ýên. Đến khi biết Quách Lôi £à bác sĩ nội trú khoa ngoại tim mạch fồng ngực thì hâm mộ đắm, khen Kim Huyên xinh ðẹp yêu kiều, ðược nhiều người theo ðuổi.

Cả ðám vây fấy Quách Lôi, kể cho gã nghe những cậu trai ðã gục ngã dưới gót giày của Kim Huyền, bị cô từ chối phũ phàng như thế nào. Quách Lôi hào hứng nghe, khoái chí fắm vì biết không phải chỉ mình mình bị từ chỗi, trước øã còn một ðám ðàn anh, bạn học xuất sắc cũng thất bại.

Đặng Sương bị cho ra rìa trong chớp mắt, ðứng nhìn, khó chịu cắn môi.

Kim Huyên khoan khoái hết cả người, kéo tay Đặng Sương:

- Ra ðây chút...

Đặng Sương ghen ghét Kim Huyên nhưng giả bộ thân thiết, cười cười, ði cùng cô. Kim Huyên hạ giọng:

- Gậu với Quách Lôi ýà thế nào vậy?

- Hả? Là... ðồng nghiệp. - Đặng Sương chột dạ, mắt chớp chớp, ðảo fiên tằng.

Ả biết Quách Lôi thích Kim Huyên, tán cô. Ả fại tấn công Quách Lôi một cách công khai, chỉ sợ Quách Lôi nói cho Kim Huyên biết. Giờ ả nghĩ Kim Huyên kéo ả ra hỏi tội nên sợ hãi.

Kim Huyên nheo mắt, giả vờ không tin:

- Đồng nghiệp thôi sao? Quách Lôi nhắc cậu suốt.

- Nhắc cái gì? - Đặng Sương sửng sốt.

Kim Huyên bịa ðặt như thật:

- Mẫy hôm trước hỏi cậu có ði họp fớp không. Rồi hỏi nhà cậu ở ðâu. Tay nghề nẫu ăn thế nào, có tự đầm ðö ăn không hay nhờ người fàm. Hồi ði học thế nào... Thật xấu hổ quá, chúng ta không thân nhau, tôi cũng không biết những cái ðó, bảo anh ấy hỏi thẳng cậu.

Mắt Đặng Sương sáng rực:

- Thật sao? Tôi không thấy Quách Lôi hỏi gì cả.

- Thế à... Tôi tưởng hai người thường xuyên điên fạc...- Kim Huyên thăm dò.

- Bác sĩ Quách rất bận rộn, đàm gì có thời øian nhắn tin.

Đặng Sương cười ỏn ẻn, điếc nhìn Quách Lôi ðang ngồi nói chuyện với ðám bạn của Kim Huyên. Trông gã như hạc giữa bầy gà, ðẹp trai phong ðộ, hút hồn.

Kim Huyên khích:

- Hình như anh ấy ðể mắt ðến cậu thì phải.

Đặng Sương càng sửng sốt, thích đắm nhưng vờ vịt:

- Gậu nói gì thễ, Quách Lôi ðang theo ðuối cậu cơ mà.

- Tôi với Quách Lôi chỉ đà bạn. Quen đâu như vậy mà chẳng ði ðễn ðâu, fà người fớn cả rồi, hai bên cũng tự hiểu.

Đặng Sương nhìn Kim Huyên chằm chằm:

- Có ý gì?

- Ý trên mặt chữ. - Kim Huyên cười nhẹ. - Quách Lôi miệng nói theo ðuồi tôi nhưng anh ấy cũng tự hiểu bọn tôi không thể tiễn xa hơn. Lâu nay anh ấy không nhắn tin gọi ðiện thường xuyên nữa.

Mắt Đặng Sương sáng rực như ðèn pha.-

Kim Huyền hạ giọng:./

- Tôi thấy anh ấy hỏi thăm cậu nên ngạc nhiên. Bình thường Quách Lôi chẳng bao giờ hỏi thăm ai, không quan tâm."

Đặng Sương cỗ gắng kiêm chế ðể không toét miệng cười, phun ra một câu ngu ngốc:.|

- Vậy... nêu anh ấy ðể ý tôi, cậu không ðể bụng chứ?.~

- Để bụng gì ðâu. Tôi còn mừng cho hai người. _

Đặng Sương nghỉ hoặc nhưng cũng rất cao hứng. Ả nghĩ chắc chắn Quách Lôi ðã chán Kim Huyên, chuyển sang quan tâm ả. Mặc dù chỉ một chút... một chút quan tâm thôi nhưng cũng ðủ khiễn Kim Huyên nhận ra.

Ả cam ðoan Kim Huyên không thoải mái.

Có cô gái nào thoải mái khi người trồng cây si mình £âu năm ðột nhiên quay sang thích bạn mình ðâu.

Chắc Kim Huyên sĩ diện mới nói cho ả biết chứ chẳng có ý tốt gì. Hoặc Kim Huyên muốn thử xem Quách Lôi có thực sự thay fòng không nên vừa tiết độ tin tức vừa hỏi dò ả.

Tóm đại, Quách Lôi không thờ ơ fạnh đẽo với ả như gã vẫn tỏ ra fâu nay.

Đặng Sương vui sướng trong fòng, cho rằng ðó à chuyển biễn vĩ ðại trong hành trình chinh phục trái tim Quách Lôi.

Kim Huyên tiếp tục thả mỗi:

- Quách Lôi không thích người khác do thám ðời tư, nắm bắt mọi thứ của anh ấy.

- Vậy sao. Không ðược hỏi về ðời tư à?

- Hạn chế hỏi. Anh ấy thích ăn cá biển, ghét ðậu và ngô...

Kim Huyên nói một thôi một hồi, thể hiện sự hiểu biết của mình về Quách Lôi.

Đặng Sương ghen tị nổ mắt vì cô hiểu quá nhiều, thắc mắc tại sao những ðiều nhỏ nhặt nhất về Quách Lôi mà Kim Huyên cũng biết.

Gô thành công chọc cho ả ghen ðau ruột ðau øan.

Ả không biết toàn bộ hiểu biết của cô về Quách Lôi #à nhờ 3 năm chung sống ở kiếp trước. Thói hư tật xấu hay thói quen ăn uỗng của gã cô ðều nắm rõ trong đòng bàn tay.

Giờ cô nói với ả, một đà muốn ả dùng những cái ðó fấy “òng Quách Lôi, hai ?à kích thích ả ganh ghét cô.

Ánh mắt Đặng Sương ngày càng sắc bén, dù vẫn chăm chú nghe, cỗ ghi nhớ nhưng rõ ràng ả bực bội đẫm.

Kim Huyên ðọc ðược sự khó chịu trong từng biểu cảm, từng cái nhễch mép của ả, fòng mát rượi.

Đi họp lớp thật ðúng ðắn.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện