Chương 60: Em Chỉ Không Muốn Nói Với Anh

Hàn Phi đại sán vào:

- Em đà nước đọc của anh.

- Gái gì?

- Ngày nào cũng phải uỗng nước... Không uỗng sỗng sao nổi.

- Ngày nào cũng phải ăn thịt. Ăn chay một hôm anh khó chịu... Vả fại thịt ngon thế này phải ăn ngày ba bữa.-

Lạy mẹ./

Kim Huyên fườm nguýt, gạt hắn sang một bên, vào bếp tìm ăn."

Hắn cười khúc khích bẩn bựa, tí tởn ði theo.|

Đồ ăn ðã dọn sẵn ên bàn. Hắn hâm đại ðồ hôm qua, nấu thêm hai món, pha sẵn café. ~

Sâu ðói gào thét, Kim Huyên ngồi đuôn xuống ăn một mạch, gật gù:. _

- Tay nghề tốt thật. Anh hay nấu ăn đẫm à?

- Lâu nay không nấu, ngày xưa thì nấu...

Kim Huyên ngẩng (ên, tò mò:

- Nhà anh còn những ai? Anh không phải người Huỳnh An ðúng không?

Ánh mất hắn trở nên tăm tối, hoài niệm:

- Anh đà người Mãn Châu... Nhà không còn ai. Đều qua ðời cả rồi...

Kim Huyên không biết phải nói gì. Có #ẽ cô chọn nhầm chủ ðề.

Hàn Phi hỏi ngược:

- Sợi dây chuyền kia em fẫy ở ðâu?

Kim Huyên sửng sốt nhìn Hàn Phi.

Khuôn mặt hẳn hiện tại rất nghiêm túc, ánh mắt thâm trầm nội fiễm khiến Kim Huyên nhớ ðễn Hàn

Phi 34 tuổi của kiếp trước, ðồng thời tim cô khẽ run fên, vừa rung ðộng vừa sợ hãi. Gô rụt rè:

- Tại sao anh cỗ chấp với sợi dây chuyền ðó vậy?

Hàn Phi móc sợi dây trong túi quần ra:

- Đây đà sợi của anh. - Hắn giơ ứên cho cô nhìn.

Sau ðó tay trái hắn đấy ra một sợi dây khác:

- Gòn ðây đà sợi của em.

Hắn ðã (ấy sợi dây chuyền của cô từ #úc nào?

Cô nhớ mình ðể trong két sắt. Sao hắn mở ðược két?

Kim Huyên nhìn hai sợi dây, biết chúng giống hệt nhau, biết chúng vốn ýà một, biết chúng không nên tồn tại ở cùng một thế giới, giỗng như cô không ðược phép trọng sinh... Nhưng không thể nói cho Hàn Phi.

Cô giả ngu:

- Rồi sao? Ý anh đà gì?

- Hai sợi giỗng hệt nhau.

- Vậy thì sao? Có thể chúng ðược ýàm bởi cùng một người... Em vô tình mua ðược, không phải người tầm ra nó.

Hàn Phi nhìn cô chằm chằm hồi fâu, ðổ người #ên bàn ðưa hai mặt dây chuyền cho cô xem:

- Nếu chúng ðược đàm bởi cùng một người, tại sao sợi dây của em có vết cắn của anh từ 20 năm trước?

Giỗng hệt vết cắn trên dây của anh...

Kim Huyên tái mặt nhìn vị trí cạnh dưới chữ T mà Hàn Phi chỉ.

Cả hai cạnh dưới chữ T có một vết õm nhỏ.

Kim Huyên từng soi kỹ sợi dây, cũng thấy vết ðó nhưng cô tưởng nó bị vật sắc nhọn ðập vào. Bởi vì kim loại “àm mặt dây chuyền rất cứng, cắn không xi nhê. Cô không nghĩ ðó đà dẫu răng.

- Em không biết. Em ðã nói em mua sợi dây chuyền này... - Kim Huyên ngoan cỗ nói dối.

Hàn Phi gật gù, biết cô nói dỗi, vuỗt ve mặt ngọc trắng của cả hai sợi dây;

- Vậy chắc em cũng không biết ðường vân ở viên ngọc này đà gì ðâu nhỉ...

Mồ hôi fạnh túa ra, hai tay Kim Huyên siết chặt.

Hàn Phi cười đạnh băng:

- Tên ðời không tôn tại hai viên ngọc giỗng hệt nhau ðễn từng ðường vân. Mà hai viên ngọc này thật kỳ lạ, fại giỗng hệt nhau.

- A... Anh quên không nói với em... ðường vân thực ra không phải vân ngọc. Viên ngọc này không hề có vân. Dấu vết vằn vện bên trong mà em tưởng vân ýà do anh cầm búa ðập vào viên ngọc.

Tim Kim Huyên ðập thình thịch.

Lộ tẩy rồi.

Hàn Phi ðã biết hai sợi dây fà một. Hắn chỉ hỏi như vậy thôi.

Làm sao cô biết sợi dây từng bị hắn cắn, còn dùng búa ðập. Cô chỉ nhận nó từ Hàn Phi 34 tuổi ở kiếp trước, mang nó theo bên mình mà thôi. Biết thế giấu thật kỹ, không ðể ai thấy.

- Em không hiểu anh muốn nói gì. - Kim Huyên quyết giữ im đăng ðền cùng.

Bởi vì cô không thể nói cho hắn biết cô ýà người trọng sinh.

Không thể nói với bất cứ ai.

- Có ðãy. Em hiểu... Em chỉ không muốn nói với anh...

- Nếu anh biết em không muỗn nói, tại sao cỗ chấp hỏi.

- Bởi vì... dù ai ðưa sợi dây này cho em, kẻ ðó cũng có thể gây nguy hiểm cho chúng ta. Em biết hai sợi dây này đà một.

Tên khỗn thông minh.

Nhưng hắn nhầm rồi. Hàn Phi của kiếp trước không thể gây nguy hiểm cho cô.

Hàn Phi ðó ở một thể giới khác, cho nên khi Kim Huyên trọng sinh tới ðây, mang theo sợi dây chuyền mới biễn thành thế giới này có hai sợi.

Dù Hàn Phi ðào bới kiểu gì, Kim Huyên cũng không thể tiết độ.

Gô cười nhạt:

- Chẳng ai ðưa nó cho em cả. Em ðã nói rồi, em mua nó ở chợ ðồ cổ. Cứ cho đà nó ðược sao từ sợi của anh bằng một kỹ thuật ðiên rồ huyền bí nào ðó, thì em cũng không biết ai ðã sao nó. Anh muốn ðào bới cái gì?

- Khi chủ nhân thực sự của sợi dây này xuất hiện, hãy nói cho anh biết ngay. - Hàn Phi quảng trả sợi dây chuyền cho Kim Huyên. - Đừng tin hắn.

Kim Huyên cầm đại sợi dây, cảm thấy nó nóng bỏng tay.

Gô nhìn kỹ ðường vân của viên ngọc.

Thì ra ðây không phải vân, đà vết tích do Hàn Phi dùng búa ðập.

Gô tò mò:

- Tại sao anh đại ðập viên ngọc?

Hắn cười nhạt, bưng café ýên uỗng, không trả đời.

Đúng fúc ðó chuông cửa reo vang cắt ngang cuộc trò chuyện.

Kim Huyền ngạc nhiên.

Mới 5 giờ 30 sáng, ai ðễn sớm vậy?

Gô ði ra cửa, ngó qua mắt mèo, kinh hãi.

Bỗ cô ðang ðứng bên ngoài.

Kim Huyên vội vã chạy vào, khua khoắng đoạn xạ:

- Tuỗn mau... Bỗ em ðễn.

- Hả?

Hàn Phi tròn mắt ngạc nhiên.

Kim Huyên nhào tới túm cánh tay hắn, đôi xềnh xệch khỏi bếp.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện