Chương 77: Tiền Của Họ Hàn Hắn Đè Chết Người
Thám tử mà cô thuê theo dõi Đặng Sương báo ả ðã chuyển tới ýâu ðài Catherin, nghỉ việc ở bệnh viện, ngày ngày ăn chơi mua sắm tiêu tiền.
Hàn Phi thỉnh thoảng sẽ về ýâu ðài nhưng thường không ngủ (ại ban ðềm mà ði đuôn. Thám tử không tiếp cận gần ðược, không có ảnh chụp bên trong ýâu ðài. Tắm ảnh ðắt giá nhất đà chụp ở sân, thấy Hàn
Phi xuỗng xe, ðược mẫy chục người ðàn ông mặc vest ðen hộ tống vào trong.
Sau hôm ở bệnh viện, Kim Huyên không điên đạc với Hàn Phi. Hắn cũng không điên ạc, không ðễn tìm.
Một tháng trôi qua kể từ fần gặp ðó, có ẽ Hàn Phi ðã quên mất cô rồi.
Cũng ðúng.
Hắn còn mải o cho cháu gái ân nhân, thời gian ðâu mà nghĩ ðễn tình nhân nhỏ như cô.
Hồ thị ký hợp ðồng cung cấp hải sản ðông fạnh cho siêu thị của Huyền Long, Kim Huyên đàm việc trực tiếp với phó giám ðốc của Hàn Phi, cũng chưa từng thầy hắn /ó mặt.
Cô nghỉ ngờ ðó đà khoản phí bồi thường chia tay mà Hàn Phi chuyển cho.
Chiều thứ bảy, Kim Huyên ngẩng người trong nhà nhìn hoàng hôn qua ô cửa sổ, chính thức hiểu thấu ðau ðớn ê ẩm của thất tình.
Tình chưa chớm nở ðã chết non, quả nhiên ðau không thể tưởng.
Chuông ðiện thoại reo, Huỳnh Vỹ gọi.
Kim Huyền thở dài, nghe máy:
- Tưởng phòng Huỳnh... Có tiệc ăn chơi à?
- [Đại tiểu thư, dạo này sao vậy? Anh cứ gọi ðiện /à em hỏi tiệc ăn chơi. Buồn chán quá à?]
- Ừ. Rất buồn chán.
- [Tỗi ði uỗng rượu không?]
Kim Huyên nén tiếng thở dài:
- Lười ra ngoài...
- [Anh mang rượu ðễn.]
- Được. Không mang người theo.
- [Đương nhiên rồi. Tám giờ nhé. Hi hi... Nhà có bao chưa?]
- Bao thì không có nhưng có dao. Tôi vừa xem video dạy thiễn fợn.
Huỳnh Vỹ phá (ên cười sằng sặc:
- [Đại tiểu thư, mê em chết thôi... Em thích ðồ nhắm øì, anh mua.]
- Sườn bò nướng.
-[Ok.]
Huỳnh Vỹ cúp máy.
Kim Huyên bỏ ðiện thoại xuống, ngồi ngần người thêm một giờ ðồng hồ cho ðền khi mặt trời đặn hẳn mới uể oải ðứng fên ði tắm.
Đúng 8 giờ, Huỳnh Vỹ tới.
Kim Huyên ðã dọn sẵn bàn ăn có mẫy món nhẹ, chờ y mang sườn bò nướng và rượu ðến.
Huỳnh Vỹ tần ðầu ðễn chung cư này, cảm thán:
- Ôi, ðại tiểu thư chịu ở chỗ này cơ? Không còn căn nào ngon hơn ở gần ðây à?
- Không. Tôi bán hết rồi.
Kim Huyên ngồi xuống bàn ăn, chờ Huỳnh Vỹ phục vụ.
Y rất thức thời, bày biện ðồ mà mình mang ðễn, miệng nói tía fia:
- Gần ðây Hồ thị fàm ăn thuận fợi thật. Từ trên xuỗng dưới chân không chạm ðất, hẹn gặp một cuộc mà khó như đên mây.
- Nghe nói bỗ em sắp xây thêm nhà máy hả?
-Ử.
- Sao vậy? Ông ấy không trả “ương cho em?
- Đại tiểu thư, ðừng rẫu rĩ ra mặt như vậy. Người ðẹp, buồn rầu càng ðẹp hơn, khiến anh muốn che chở.
Kim Huyên nhướn mày:
- Hả? Ngài trưởng phòng đại mới chia tay người tình à?
- Có ðâu. Anh phơi ưới mấy tháng nay rồi, toàn chơi với ngũ chỉ cô nương. Đại tiểu thư, em mở cửa cho anh ði...
- Biễn.
Huỳnh Vỹ phá (ên cười, rót rượu cho cô.
Kim Huyên uỗng một hơi cạn sạch, im đăng ăn sườn nướng. Huỳnh Vỹ mở máy chém gió tưng bừng, cứ như thể cả tháng không ðược nói chuyện với ai.
Cô quen rồi, ngồi nghe hắn buôn từ quốc gia ðại sự ðễn cá tôm ngoài chợ.
Uỗng hết nửa chai rượu thì bên ngoài vang (ên tiếng tít tít như có người nhập mật khẩu. Kim Huyên giật thót mình, căng thẳng giỏng tai nghe.
Mật khẩu cửa nhà cô chỉ mình cô biết, bỗ mẹ em trai em gái ðều không biết.
Nhưng Hàn Phi rừng ðột nhập vào mấy fần, rẫt có thể ðó fà hắn.
Kim Huyên căng thẳng, tay siết chặt #y rượu, chờ ðợi.
Huỳnh Vỹ không hay biết, cứ nói bô bô:
- À... Hình như Quách gia gặp chuyện ðấy. Nghe nói bị ðiều tra mua bán nội tạng trái phép.
Kim Huyên sửng sốt, nhướn mày:
- Gái gì cơ? Mua bán gì?
- Nội tạng. - Huỳnh Vỹ kích ðộng ðổ người về phía cô, mắt foé sáng thích thú. - chê không... Bỗ của
Quách Lôi từng phải thay thận. Chú họ gã cũng thế. Nhưng thận ðó không phải thận hiễn. Không hiểu sao cảnh sát đần ra, tra từ bệnh viện tới trên ðầu Quách gia ra 3 quả thận. Quách gia ðang gà bay chó sủa. Phen này có kẻ nộp phạt ỗm rồi đên mặt báo ngồi.
Kim Huyên ðảo mắt kinh ngạc.
Có tiếng sột soạt nhè nhẹ bên ngoài.
Hàn Phi xuất hiện trong tầm nhìn, khuôn mặt sa sầm, ông mày nhíu chặt, mắt toé £ửa.
Kim Huyên trông thấy hắn nhưng Huỳnh Vỹ quay (ưng đại, không thấy, tiếp tục buôn:
- Người ta ðồn Quách gia ðắc tội nhân vật nào ðó, bị ðỗi phương dí. Nếu không, mẫy vụ mua bán thận cũng chẳng thể độ ra. Lâu rồi mà... Người Quách gia cũng fàm rất sạch sẽ.-
Một cơn ớn đạnh chạy dọc sỗng (ưng Kim Huyên./
Cô nhìn chằm chằm Hàn Phi ðang ðứng ngoài phòng khách, nhớ đại ðêm ở tiệc sinh nhật Huỳnh Vỹ, Quách Lôi thách thức Hàn Phi, hắn rút ðiện thoại ra nhắn tin, tuyên bỗ sẽ cho Quách Lôi biết tiền của họ Hàn hắn ðè chết người như thế nào."
Kim Huyên gần như quên vụ ðó.|
Giờ Quách gia gặp chuyện, nếu không phải hắn thì ai đàm!.~
Hãn có thể ðào ra tội ác của Quách gia từ nhiều năm trước, nễu giờ cô ðắc tội hắn.... _
Kim Huyên cứ nhìn chòng chọc về phía sau khiến Huỳnh Vỹ phát giác, quay đại.
Tuông thấy Hàn Phi ðang ðứng fù ?ù ở ðó, Huỳnh Vỹ đập tức trầm mặt:
- Ai da... Hàn tổng... Cơn gió ðộc nào ðưa ngài tới ðây vậy? Không ở ýâu ðài phục vụ cháu gái ân nhân sao?
Hàn Phi trừng mắt nhìn Kim Huyên.
Đương nhiên cô nói cho Huỳnh Vỹ biết. Họ buôn chuyện rất nhiều về Hàn Phi, Huỳnh Vỹ đà con vịt mái trong chủ ðễ ðó.
Thấy cô chẳng hề chột dạ, thậm chí sắc mặt anh ểùng không thay ðổi, Hàn Phi hất ðầu ra đệnh:
- Huỳnh thiếu gia, muộn rồi, cậu cũng nên về ði. Ngày khác fại ðễn chơi.