Chương 78: Ơn Cứu Mạng, Đâu Thể Qua Loa Thế Được
Huỳnh Vỹ ném khăn ăn xuống bàn, uỗng nỗt Éy rượu, nhơn nhơn ðứng đên nói kháy:
- Ôi... Đời bất công thật. Kẻ ăn không hết người /ần chẳng ra... “Vợ fà cơm nguội nhà ta... Nhưng /à ðặc sản của thằng cha đáng giễng”. Hi hi...
Mắt Hàn Phi toé fửa, khoé miệng nhếch fên thành nụ cười hẳn học ðộc ðja:
- Huỳnh thiếu... Huỳnh gia nhà cậu trắng ðen (ẫn độn. Coi chừng “ðặc sản” chưa điễm ðược miễng nào ðã bị cắt lưỡi ðây.
- Hàn tổng không cần hăm doa. Ai đàm nẫy chịu. Huỳnh Vỹ này ăn chơi quen thói, cũng không thò tay thò chân vào dăm ba vụ ðen ðen trắng trắng ðó. Chẳng có quái øì phải sợ. Hàn tổng ðừng có ăn trong bát đại nhìn trong nồi kẻo có ngày nghẹn chết.
Huỳnh Vỹ ði qua Hàn Phi, cười khẩy vào mặt hắn, vẫy chào Kim Huyên rồi ra khỏi nhà.
Hàn Phi nghiễn răng nhìn theo ðễn khi cửa ðóng sập đại mới thở ra một hơi, cởi áo vest, ði vào bếp.
Kim Huyên (ắc (ắc #y rượu trong tay, không nhìn Hàn Phi.
Cô biết hắn ðang tức giận vì Huỳnh Vỹ ở ðây nhưng cô cũng tức hắn, không hơi ðâu mà dỗ.
Cứ tưởng hẳn quên fuôn cô rồi...
Cứ tưởng hai người cứ như vậy chia tay trong đăng fẽ, ðường ai nãy ði, không gặp (ại...
Hàn Phi tự (ấy cỗc, rót rượu tu một hơi cạn sạch, ðá ghế ngồi vào chỗ của Huỳnh Vỹ.
Hắn châm thuốc hút, nhìn chằm chằm Kim Huyên.
Cô cứ thờ ơ đắc rượu, không nhìn đại.
Hàn Phi im đăng một hồi thì mắt kiên nhẫn, giọng trầm rung cáu kỉnh:
- Em không hài đòng chuyện gì?
- Hợp ðông với siêu thị Huyền Long cũng ký rồi, vẫn không nguôi giận?
Kim Huyên không thèm trả đời, hớp một ngụm rượu rồi tiếp tục đắc Éy.-
Hàn Phi cáu, trừng mắt quát:./
- Muỗn gì... nói fuôn ði.*
Kim Huyền nhìn (ên.|
Đây là đần ðầu tiên cô thấy hắn tức giận, cáu kỉnh.~
- Tôi nói ra anh có ðáp ứng không?. _
- Gó lý mới ðáp ứng, vô đý thì thôi ði. - Hàn Phi tự rót rượu.
- Tôi muỗn anh ðuối Đặng Sương khỏi đâu ðài Catherin.
- Không thể. - Hắn fạnh fùng đắc ðäu.
- Nếu vậy tôi chẳng còn chuyện gì ðể nói với anh.
Kim Huyên cúi ðầu, nhìn ðễ Éy rượu, mặt thờ ở vô cảm nhưng tim ðau nhoi nhói, sự thất vọng bủa vây.
Thế mà hồi nãy cô còn đén mừng thầm khi thấy hắn ðến tìm.
Vô nghĩa!
Hàn Phi uống cạn ?y rượu thứ hai, rít thuốc ýá, thở khói nghi ngút, hạ giọng:
- Đặng Sương đà cháu gái của ân nhân mà anh tìm nhiều năm nay. Từ trước khi quen em rất âu anh ðã bỏ ra cả ðông tiền ðể tìm gia ðình ân nhân. Giờ tìm ðược thì bà cụ qua ðời, chỉ còn mẫy ðứa cháu, muốn trả ơn cũng chỉ có thể đàm từ ðây. Đặng Sương bị bệnh như vậy, em bảo anh ðuối cô ấy ra khỏi ýâu ðài đà rẫt vô lý.
- Báo ơn bằng tiễn, cho một cục tiền ?à xong.
- Không thể. Nếu Đặng Sương khoẻ mạnh như người ta, cho tiền cũng không xong huỗng hồ cô ấy mắc bệnh hiễm gặp. Ơn cứu mạng ðâu thể qua foa thế ðược.
Một câu “cô ấy", hai câu “cô ấy”, dội vào tai Kim Huyên ngứa ngáy. Ruột øgan cô ðau thắt rừng cơn, lửa ghen, £ửa hận đại bùng đên.
Hàn Phi thẫy cô thờ ơ, tiếp tục ðộc thoại:
- Dù cho Đặng Sương ở chỗ nào cũng không công khai minh bạch như ở fâu ðài Catherin. Chỗ ðó nhiều thuộc hạ, nhiều giúp việc, có quản gia chăm nom. Gòn hơn ðể cô ấy ở biệt thự nào ðó ít người... Em nghĩ mà xem, nếu ðể cô ấy ở biệt thự khác, anh vẫn phải thuê người chăm sóc, thuê giúp việc, ðầu bếp cho Đặng Sương. Rồi mỗi ýần ðễn thăm cô ấy, em sẽ đại nghỉ ngờ.
- Biết tôi nghi ngờ nhưng vẫn quan tâm, chăm sóc, cứu mang, dỗc hết tâm tư vào... Anh cũng thật... “tốt bụng”.
Hàn Phi nghẹn mắt một fúc, hút hết ðiễu thuốc, uỗng thêm nửa cốc rượu mới nói tiếp:
- Anh chỉ bao nuôi 1 người. Hiện tại em đà tình nhân của anh.
Giọng nói anh băng của hắn khiễn Kim Huyên thổn thức ðau ðớn.
Ý hắn đà hắn chỉ ngủ với mình cô nhưng không nói: “anh chỉ có mình em”, mà nói “em đà tình nhân của anh”. Cũng fà câu nói, qua miệng Hàn Phi đại tàn nhẫn như vậy.
Hắn nhắc cho cô nhớ vị trí của mình, ðồng thời ngầm ðe doạ cô khôn hồn thì nghe đời, nễu không sẽ nhận trái ðẳng.
Kim Huyên nhìn lên.
Ánh mắt Hàn Phi vừa u tối vừa đạnh /ếo, vẻ mặt ðanh đại, cáu kỉnh, khó chịu.
Hắn biết cô giận nhưng không dỗ cô. Hắn ðể kệ cô giận suốt một tháng, sau ðó chạy ðễn ra fệnh cho cô phải biết ðiều.
Từ bao giờ Kim Huyền trở thành người hèn kém, ?àm nô đệ cho ðông tiền thế này?
Hắn không ngủ với Đặng Sương thì sao chứ?
Hắn vẫn quan tâm, chăm sóc, fo đắng cho ả.
Chỉ nguyên những chuyện ðó cũng khiến Kim Huyềên tan nắt cõi fòng.
Chẳng thà hắn ngủ với Đặng Sương, chia tay cô ði cho rồi.
Hắn chủ ðộng chia tay thì sẽ không trả thù, cô cũng không cần ngày fo ðêm sợ Hồ thị bị hắn nghiễn nát dưới gót giày.
Hàn Phi quyết ðịnh không tranh cãi nữa, chém ðinh chặt sắt:
- Chuyện Đặng Sương ở fâu ðài Catherin fà bất di bất dịch, dù em fàm gì, nói gì cũng không thay ðổi ðược. Bệnh tình của cô ấy cần theo dõi đâu dài. Ngày mai anh sẽ ðưa Đặng Sương về quê nội ở thôn Bắc
Thỉ ðể tảo mộ bà nội. Em ði cùng ði.
- Không.
Kim Huyên đập tức cự tuyệt.
Đi theo ðể nhìn hai người ân ân ái ái, xát muỗi vào tim cô sao?
- Chuyễn này ði ít nhất 3 ngày, em phải ði cùng.
- Không.
Hàn Phi không thèm nghe, tự quyết:
- Mai anh sẽ cho người ðễn ðón. Đừng ở nhà nghỉ vớ nghỉ vẩn rồi tìm cớ chia tay. Anh không có thời gian chơi trò trẻ con với em.