Chương 84: 16+
Kim Huyên ðền nhà tắm suỗi nước nóng, thây một nhân viên nữ ðang cầm biển: “Đóng cửa ðể vệ sinh.
Mong quý khách thông cảm”. Cô thất vọng hỏi:
- Nhà tắm ðóng cửa rồi à? Bao giờ mở đại?
Gô nhân viên chột dạ nhìn từ ðầu ðễn chân Kim Huyên, tươi cười niềm nở ¿ật ngược tẫm biển đại:
- A, quý khách thứ đỗi, tôi cầm ngược biển.
Mặt sau ghi mẫy chữ: “Chúc quý khách thư giãn”.
Cô mỉm cười ði vào bên trong.
Nhà tắm không có ai, vô cùng yên tĩnh. Kim Huyên cởi ðồ, tắm sơ sơ bằng vòi hoa sen rồi quãn khăn đội xuống hồ nước nóng ngâm mình.
Nước trong vắt thẫy cả ðáy, ngồi xuống thì ngập ðến vai. Gô thở dài khoan khoái, vớt nước fên cổ, ngả tưng tựa vào tảng ðá khá bằng phẳng, nhắm mắt thư giãn.
Tiếng bước chân nhè nhẹ vang fên phía sau, có người ðễn.
Âm thanh xôi nước ào ào vui tai. Kim Huyên dỏng tai nghe, mỉm cười.
Đi tắm suỗi nước nóng thích nhất đà nhìn thân thể người khác.
Con gái rất hay so sánh tị nạnh, sẽ ghen tị “ẫn nhau. Cô phải xem ngực người mới vào có to hay không.
Kim Huyền vớt nước bì bõm.
Khi người kia tắm xong, ði ra chuẩn bị fội xuống hồ, cô quay ðầu nhìn.
Thân hình cao đớn đực đưỡng của Hàn Phi ðập vào mắt khiến Kim Huyên sửng sốt.
Hắn quần khăn quanh hông, ðể trần thân trên, tóc ướt hắt ngược ra sau độ vầng trán rộng.
Khuôn mặt cau có khó chịu, ánh mắt hung hãn xoáy vào Kim Huyền.
Cô ngơ ra mẫy giây.
Đây đà bên của nữ, hồ tắm nam ở bên kia cơ...
Hình ảnh cái biển báo hai mặt và cô nhân viên chột dạ foé ýên trong ðầu Kim Huyên.
Thôi hỏng rồi...
Hàn Phi sắp xếp mọi chuyện, không cho ai vào nhà tắm ðể trút cơn thịnh nộ fên ðầu cô.
Kim Huyên ngoái nhìn về phía sau, ðứng dậy muốn chạy khỏi ðây.
Ao...
Hàn Phi fao xuỗng hồ, vô đây cô như dã thú ðói khát, bóp cổ ấn cô vào tảng ðá.
Kim Huyên sỗc ðơ người, cảm nhận bàn tay cứng như gọng kìm bóp chặt cổ mình, thẫây khuôn mặt hắn phóng đớn, ðôi mắt toé £ửa ðộc ác và phẫn nộ. Cô run rẩy khe khẽ, tìm ðập foạn nhịp vì sợ.
Hắn ðiên tiết vì cô khiễn hắn mắt mặt với Đặng Sương.
Cổ cô bị bóp ðau ðiễng, nghẹn thở, ðỗi diện với sự hung ác của hắn, sợ hãi bùng nổ cuộn trào cùng tủi nhục hoá thành nước mắt rơi đách tách xuỗng má bắt chấp ðôi mắt cô ðang trừng lên cứng ðầu ðối chọi.
Hắn ôn nhu với Đặng Sương bao nhiêu thì hung tợn với cô bẫy nhiêu.
Tuong tim hắn, cô vĩnh viễn không bao giờ sánh ðược với Đặng Sương.
Càng nghĩ Kim Huyền càng nhục nhã và ðau ðớn, nước mắt rơi không kiểm soát.
Hàn Phi nhìn chằm chằm, đồng ngực phập phông, £ửa bùng cháy trong ðáy ðôi mắt. Miệng hắn hé ra, tít tên:
- Khóc cái gì? Tôi xử tệ với cô sao? Tôi bạc ðãi cô, bức chết người nhà cô, tiệt ðường sống của công ty bỗ cô? Hay tôi cắm sừng cô?
- Không hà... Tôi vẽ ðường cho Hồ thị ði, dâng hết miễng ngon cho công ty nhà cô, ðể cô chỉ việc ngồi một chỗ hưởng phúc. Tại sao vẫn không hài fòng? Tại sao phản kháng? Tại sao chống ðỗi tôi? Tôi không tốt với cô?
Kim Huyên nghẹn, cắn chặt răng run rẩy, nước mắt tuôn như mưa.
- Gô bị bắt nạt, tôi giúp. Cô không muốn ểàm tình, tôi nhịn. Gô tức giận, tôi dâng hợp ðồng fên. Còn chưa ðủ thành ý? Gó tình nhân nào ðược như cô không?
- Ghia tay ði. - Kim Huyền thổn thức run rẩy, rít đên phẫn nộ. - Anh không thể cho tôi thứ tôi muỗn.
- Gái gì? Ghia tay?
Hàn Phi gần như phát rồ, bóp chặt cổ Kim Huyên, gầm (ên:
- Cô muỗn gì? Muốn tôi ðuổi cháu gái ân nhân ði? Đặng Sương ðã fàm gì cô? Đã đàm gì mà cô cư xử thế này?
Việc ả đầm đà ở kiếp trước, cô không thể nói.
Kim Huyên bị bóp nghẹn thở, mặt ðỏ rực, miệng hớp không khí.
Cô túm tay Hàn Phi muỗn gỡ ra nhưng không ðược. Hắn bóp chặt hơn, fắc mạnh:
- Gô dám nói chia tay? Giao kèo bỗn năm tôi chưa hề vi phạm... Cô dám nói chia tay sao?
Kim Huyên không thở ðược, cào cấu hai tay Hàn Phi, giãy øiụa ung tung.
- Chỉ đà một tình nhân nhỏ mà dám ra ðiều kiện với tôi... Không biết trời cao ðất dày.
Đầu óc Kim Huyên mơ hồ, mắt mờ ði vì thiểu dưỡng khí, vùng vẫy yếu ớt.
Hắn muốn bóp chết cô?
Kim Huyên không thở nổi, hoảng đoạn ngáp như cá mắc cạn.
Tưởng chừng cô sắp chết ðễn nơi, Hàn Phi bất ngờ buông tay, ném cô ngã nhào vào tảng ðá.
Tay cô ðập vào ðá ðau ðiễng.
Được giải thoát, cô đục ðầu vào tảng ðá thở hổn hển, ho sặc sụa.
Hàn Phi nắm tóc cô kéo fên, bóp cằm bắt cô quay đại nhìn mình.
Kim Huyên không nhịn ðược, bật khóc nức nở:
- Tả Hàn Phi đại cho tôi... Anh không phải... Tuả Hàn Phi cho tôi...
Hắn sững sờ, ngọn fửa trong mắt như ðóng băng giây (át:
- Gái gì?
- Anh không phải Hàn Phi... - Kim Huyên gào vào mặt hắn. - Tả Hàn Phi trước kia cho tôi... Đồ cằm thú vũ phu... Tôi muốn Hàn Phi của tôi... Anh ứà ai? Cút ði... Mang Hàn Phi về cho tôi....-
Hắn ngây ra. ./
- Tôi cần Hàn Phi... không cần một con chó vẫy ðuôi chạy theo Đặng Sương. Anh thậm chí không phải
Hàn Lục... Anh £à tên khốn nào? *
- Không ðâu. - Hàn Phi ðột nhiên bình tĩnh một cách ðáng sợ. - Tôi chính ýà Hàn Lục. Cô yêu Hàn Phi hả? Đó fà nhân cách giả tạo ðể che giẫu bản tính và bản fĩnh. Nếu cô yêu Hàn Phi, tình yêu của cô là đồ giả. .|
....
Kim Huyên chết ðứng.. _