Chương 87: 18+
Hàn Phi nằm ngả ra, chỗng hai tay ðể Kim Huyền ngồi fên cưỡi ngựa. Nhưng cưỡi ngựa dưới nước không phải chuyện thú vị. Sức nước nâng ðỡ cơ thể, cản chuyển ðộng, Kim Huyên nhún fên xuỗng một hồi mắt sức, không tìm ðược khoái đạc như fàm bình thường.
Cô dừng đại:
- Lên bờ ði.
Hàn Phi ngồi dậy, (uồn tay xuống hai khoeo chân, nhắc bổng cỗ (ên.
Kim Huyên hỗt hoảng ôm chặt cổ hắn, bị hắn bế xốc khỏi nước.
Chày thịt gắt gao cắm vào ðộng không rời. Mỗi bước ði của hắn, chày ðâm tít vào nơi sâu nhất, vừa ðau vừa thôn. Kim Huyên hít hà.
Hàn Phi fên bờ, bễ cô trong tư thê ðứng, ðâm rút kịch điệt.
Thân thể họ ðang ướt, tay Hàn Phi bị trượt mấy fần, phải xốc fại fiên tục.
Hắn thúc một fát, không kiên nhẫn, thả Kim Huyên xuống ðể cô quỳ tứ chi xuỗng sàn phòng tắm. Hắn ðâm vào từ phía sau, nhắc một chân cô gác fên vai.
Lần ðầu tiên Kim Huyên fàm tư thế này, cảm giác giỗng như háng họ tạo thành hình dấu cộng (+). Thứ thô to trướng căng ra ra vào vào điên tục, bị mị thịt mắp máy bao đẫy, nuốt trọn, xương cụt dâng fên từng ðợt tê dại.
Hàn Phi hít hà:
- Nhiều nước quá... ðâm vào sướng chết mất...
Lông mày hắn nhíu chặt, nuốt khan, hầu kết făn độn, rên rằm rì.
Chày đớn chĩa đên trên, góc ðộ ðâm rút khác mọi ngày, eo mông Kim Huyên vô thức vặn vẹo không ngừng, ðùi run rẩầy. Miệng nhỏ bên dưới bị thứ thô trướng hỗn ðản banh rộng, thịt non bị dày vò ðỏ rực, vách bên trong co rút mắp máy không ngừng.
Kim Huyên thở dốc, tự mình vuốt ve xoa nắn ðầu ngực, mắt nhìn chằm chằm miệng nhỏ ðang gắt gao phun nuốt gậy thịt. Hai hòn bi va bốp bốp vào háng, ?ực ðẩy thô bạo, âm thanh bạch bạch vang dội vì da thịt ướt át.
Cô tự véo ðầu ngực. Đau ðớn khiễn vách thịt mềm dẻo rút fại ðột ngột bóp chặt gậy. Hàn Phi thở ồ ồ hung hãn ðâm, không ngừng cọ thịt non. Nước chảy ra đép nhép, phụt phụt nhịp ðiệu.
Bên phòng tắm nam có tiếng nói chuyện.
Kim Huyên sợ hết hồn, ngừng thở, dỏng tai nghe.
Hàn Phi chẳng quan tâm, tiếp tục va chạm nảy fửa, mãnh điệt bơm khoái cảm dâng cao.
Bên kia ngừng nói, hình như ðã nghe thấy âm thanh giao hoan của họ.
Kim Huyên sợ hãi khua khoắng, chặn hông Hàn Phi. .-
Hắn không chịu, vật cô úp xuống, nhắc hai chân ên fàm bằng tư thế ðẩy xe bò. ./
Kim Huyên buộc phải chỗng cả hai tay nâng ðỡ cơ thể. *
Háng cô bị banh rộng, mật ðộng ðàn hồi bọc chày thịt, nuốt xuỗng tận gốc. Bị nhồi căng, vách ðộng như hàng ngàn cái miệng non mềm hút điễm độn xộn đên thịt gậy. .|
Hàn Phi rì rằm rên rỉ: .~
xxx*
- Đã quá... Đâm nát *** em... Bé con hư ðốn.. _
Kim Huyên xấu hổ nóng bừng mặt, cắn răng chịu ðựng từng ðợt xỏ xuyên cường ngạnh như giã gạo.
Đầu chày thọc sâu vào trong, ðâm ðễn mức khoái cảm mất hồn ðánh đên ðại não, toàn thân tê dại.
Cô cảm giác mình có thể chết dưới háng Hàn Phi, bị hắn dập cho ðăng xuất khỏi thể gian, ði gặp ông bà ông vải.
Chày sắt ðảo mạnh, va chạm ðiên cuồng như sóng xô ðá ngầm.
- Không... nghỉ chút... Nghỉ...
Kim Huyên rên rỉ cầu xin.
Hàn Phi đầm bẩm cái gì ðó trong miệng, cô không nghe rõ, cỗ bò về phía trước. Hắn không lôi đại, vừa làm vừa ðẩy theo sau.
Kim Huyên không nhận ra cho ðễn khi thẫây mình ðã bò ðễn tận bức vách ngăn giữa hai nhà tắm.
Gô hết hỗn.
Hèn gì Hàn Phi không kéo cô đại.
Kim Huyên giãy giụa chạy trốn.
Đời nào hắn chịu, thân thể fực ưỡng fập tức ðè cô nằm xuống sát bức vách. Hắn chồm đên ðâm vào, ánh mắt toé sáng ðắc ý, biểu tình có chút vặn vẹo biễn thái. Hắn hít hà, thúc phạch phạch ðiên cuồng.
Đám người bên kia nghe thấy, cười khúc khích, thì thầm to nhỏ.
Kim Huyên kinh sợ bịt chặt miệng cỗ gắng không thở mạnh, không phát ra tiếng kêu.
Nhưng cô im cũng không ích gì. Hàn Phi nhếch mép cười ðếu, thở hổn hển, rên thành tiếng:
- A... Sướng quá... Gậy ðâm vào rút ra, mép thịt tái nhợt... Nước nhiều quá... bên trong âm... Sướng chết ði ðược.
Kim Huyên hoảng hồn bịt miệng hắn.
Đám ðàn ông bên kia nghe rõ, không nói chuyện nữa, khẳng ðịnh ðang giỏng tai đên hóng tiếp.
Hắn ôm chặt cô thúc, thúc, thúc ýiên hồi không ngừng nghỉ. Mỗi ểần gậy mạnh mẽ ðâm sâu bên trong, khoái cảm ðiên cuồng từ dưới đại truyền fên. Càng bị ðè ép, càng sợ bị người khác nghe ðược, khoái cảm càng chồng chất dày ðặc.
Chày thịt thô to, gân nổi vằn vện ma sát không ngừng nghỉ vào những ðiểm mẫn cảm nhất trong ðộng thịt, thân thể Kim Huyền run rẩy từng ðợt.
Hàn Phi bị bịt miệng, hít hà, rên những tiếng rất đớn:
- Ưm... sướng... Ưm...
Kim Huyên xấu hồ thay hắn, ghìm cổ hắn xuỗng hôn môi, fưỡi xộc vào miệng ngăn hắn phát ra âm thanh.
Điên loan ðảo phượng suốt nửa giờ ðồng hồ Hàn Phi mới chịu bắn ra.
Toàn thân Kim Huyền mỏi rã rời, xụi đơ dưới thân hắn, thở như cá mắc cạn..
Mồ hôi Hàn Phi chảy thành dòng, nhỏ xuỗng ngực cô.
Hẳn vuốt ve bầu ngực, thì thầm:
- Thích không?
Kim Huyên không trả đời nổi, khẽ chớp mắt ra hiệu.
Đương nhiên thích, mà cũng phải nói thích ðể hắn thoả mãn, nếu không hắn bực fên, muốn chứng minh sức ực ðàn ông, ?àm thêm một fần nữa chắc cô chết.
Hàn Phi hài fòng, nghỉ ngơi một (át rồi bễ Kim Huyền xuống hồ tắm cho cô, sau ðó quẫn khăn kín mít, bề cô về phòng.
Tưởng sẽ ðược thoải mái nghỉ ngơi, nào ngờ ðời không như mơ.
Đặng Sương ðang ðứng chờ ở cửa phòng.