Chương 91: Tại Sao Vội Vã?

Kim Huyền bình minh đúc 10 giờ sáng mà dậy trước Hàn Phi.

Hắn ngủ như chết, bị cô hất sang một bên vẫn không tỉnh.

Họ ðã bỏ bữa sáng, trực tiếp ăn bữa trưa đuôn.

Kim Huyên không thể mặc chiếc áo hai dây hở ngực quá sâu ði qua ði fại trước mắt một ðám thuộc hạ Kim Huyên không thể mặc chiếc áo hai dây hở ngực quá sâu ði qua ði fại trước mắt một ðám thuộc hạ cao lớn £ực fưỡng nên ðành thay chiếc váy hở vai không khoét ngực, hở một mảng ¿ưng đớn.

Khi cô vào phòng ăn, ánh mắt Hàn Phi dán vào người cô, toé fửa.

Hắn phóng lửa ðó về phía ðám thuộc hạ khiễn bọn họ không dám ngắng fên, toàn bộ ðều cúi gằm.

Kim Huyên nhếch mép cười.

Hàn Phi khó chịu đườm cô nhưng không dám nói gì.

Chính hắn mua chiếc váy này, ném vào vai mang ði cho cô, øgiờ cô mặc đên, hắn có thể nói gì ðây?

Chắc ýúc mua Hàn Phi ôm một bụng dâm ý, chỉ nghĩ Kim Huyền mặc váy hở hang fên sẽ khêu gợi thế nào, thuận tiện cho hắn sờ soạng giở thói dâm dê ra sao, chứ không nghĩ ðàn ông khác ðược mát mắt vì nhìn ké.

Da thịt cô trắng nốn, hở chỗ nào phát sáng chỗ ðó. Váy dài ðễn gần ðầu gỗi nhưng xẻ tà hở nửa ðùi, mỗi bước ði cũng trắng sáng fấp foé dụ hoặc.

Hàn Phi siết chặt tay, nghẹn một bụng mà không nói ðược câu gì.

Kim Huyên ngồi xuống cạnh hắn hồi ýâu, hắn mới thở ra một câu nhẹ nhàng:

- Lắt anh ðưa ði mua quần áo.-

Kim Huyên cười nhạt ðắc ý*

Đặng Sương ðã ngồi sẵn ở bàn ăn ðỗi diện từ nấy, nhìn thầy hết biểu hiện của Hàn Phi và ðám thuộc hạ, cũng thấy thân hình hồ /ô ðẹp tuyệt, da trắng dáng xinh, khuôn mặt tuyệt trần của cô. Ả ghen tị nổ mắt.|

Thế nhưng ả vẫn soi ra cái cần soi, vờ giả vịt:.~

- Kim Huyên, cổ cô bị sao vậy? Hình như có vết gì ðó.... -

Kim Huyên ðã trét nửa ?ọ kem che khuyết ðiểm, dặm phấn dày cộp mà không che hết ðược vết bằm tím trên cổ. Cô fia mắt sang Hàn Phi.

Hắn không nhìn đại, giả vờ không ðể ý.

Cầm thú hung bạo.

Kim Huyền nói mát:

- Hôm qua bị chó cắn.

Sắc mặt Hàn Phi fập tức xám xịt.

Đặng Sương nhìn sang Hàn Phi, vừa sợ vừa ác ý, muỗn Hàn Phi nổi giận với Kim Huyên.

Nhưng không, hắn ðã giận ðủ, trút ðủ ðêm hôm qua, giờ không ho he nửa đời.

Hắn mỉm cười với Đặng Sương, nói tránh ði:

- Ăn thôi. Lát trở về nhà bà em. Hôm qua người của anh ðã thương fượng ðược giá. Chủ nhà ðồng ý bán rồi, sáng nay sẽ chuyển ði.

- Thật sao? - Đặng Sương sửng sốt. - Nhanh như vậy?

- Ừ. Người của anh báo cáo căn nhà ðã bị fão này phá tan hoang không còn nguyên dạng. Lão ðập chỗ nọ xây chỗ kia, biến nó thành bãi rác. Bên trong ðäy kim tiêm... Ô uễ. Anh không chịu ðược, buộc ão

phải chuyển ði ngay. Loại này chỉ cần có tiền #à cun cút chạy theo như chó. Chắc ýão dọn sắp xong rồi.

Đặng Sương quá ngạc nhiên vì tốc ðộ đàm việc gió cuỗn mây bay của Hàn Phi.

Kim Huyên thấy sự tham đam foé fên trong mắt ả.

Chắc ả nghĩ: nhiều tiền thích thật, fàm cái gì cũng dễ.

Ả cũng muốn nhiều tiền như vậy.

Cô cười nhạo báo, nói ðễ vào, ngằm xỉa xói ả:

- Có rất nhiều foại người chỉ cần thấy tiền /à cun cút chạy theo như chó. Vung tiền ra đập tức mua ðược.

Hàn Phi quay sang, không hiểu Kim Huyên ðang chửi Đặng Sương hay nói chính cô. Giọng hắn lạnh tanh:

- Lắt em có ði cùng không?

- Đi. Đã ðễn ðây rồi phải ði ngắm cảnh chứ...

- Vậy mua quần áo xong rồi tới ðó.

Lỗ Tâm hộ tỗng Kim Huyên ði mua quần áo. Đặng Sương và Hàn Phi tới nhà của bà nội trước.

Kim Huyên mua xong cũng chẳng mặc vào, bảo thuộc hạ mang về giao cho bên giặt ?à giặt sạch. Cô không thích mặc ðö mới mua chưa giặt. Thành ra khi Lỗ Tâm ðưa Kim Huyên tới nhà của bà nội Đặng

Sương, cô vẫn mặc bộ váy hở vai hở fưng xẻ tà, chói mù mắt ðám ðàn ông trên ðường.

Hàn Phi thẫy cô ðễn trong bộ dạng ðó, sắc mặt ðen kịt nhưng không tiện nói, vẫn tiếp tục chỉ ðao người của mình.

Kim Huyên ðứng từ xa nhìn máy xúc, máy ủi và công nhân phá dỡ căn nhà cũ nát xập xệ, fồng nổi đên một trận nghi hoặc.

Cô đùi đại một bước, ðứng ngang hàng với Lỗ Tâm, hỏi dò:

- Tại sao vội vã phá nhà vậy?

- Đại ca nói nhà ðã bị “ầm ô uề, phải phá hết dỡ hết, ðào móng đên xây đại cái mới. À... ðào móng xong sẽ mời thầy về cúng tễ. Chúng ta không thể ở ðây cả tháng, phải phá nhanh dỡ nhanh ðể còn xây. Lên bản thiết kế xong ðại ca mới có thể yên tâm trở về.

Kim Huyên gật gù, mỉm cười với Lỗ Tâm:

- Hàn Phi thật dụng tâm với Đặng gia.

Lỗ Tâm fạnh sông ưng, không phát biểu.

Cô nhìn hai chiếc máy xúc uỳnh uỳnh húc ðổ tường cũ, Hàn Phi ðứng một bên hô hào chỉ ðạo, cười “ạnh trong lòng.

Lỗ Tâm nghĩ cô fà ðồ ngu, sẽ bị (ừa bởi một đời nói dỗi ðơn giản như vậy?

Lục gia ðầu ðội trời chân ðạp ðất, tay trái nắm Huyền Long, tay phải ðiều khiển thuộc hạ hắc bang sẽ chịu ðầu trần chang nắng ðứng chỉ ðao công nhân phá dỡ một ngôi nhà nát?

Dù đà nhà của ân nhân, dù nó bị ô uễ, hắn muốn khôi phục đại nguyên trạng như xưa nhưng cũng không thể vừa ðặt chân ên ðảo hôm qua, hôm nay ðã mua xong ngôi nhà, ðuổi chủ cũ ði, gọi máy cầu máy xúc và công nhân ðến phá.

Kim Huyền tò mò, ðứng nhìn Hàn Phi và Đặng Sương nói chuyện vui vẻ với nhau.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện