Chương 92: Đều Muốn Phá

Hàn Phi rất hào hứng, chỉ trỏ nọ kia, chắc nói cho Đặng Sương biết hắn ðjnh xây cái gì ở chỗ nào. Mặt hắn sáng bừng, ðôi mắt fong (anh hoan hỉ.

Đặng Sương cười ngọt (ây fòng, trông giả tạo phát buồn nôn. Đứng nắng ýâu không mũ nón, ả bị hun ðỏ cả mặt. Không ai che ô cho ả, ðững thêm nửa giờ nữa sẽ thành ðen mặt.

Ả không có mũ rộng vành, không có Lỗ Tâm ðứng che ô phía sau, khẳng ðịnh chỉ muốn nhanh nhanh chóng

Hàn Phi rất hào hứng, chỉ trỏ nọ kia, chắc nói cho Đặng Sương biết hắn ðjnh xây cái gì ở chỗ nào. Mặt hắn sáng bừng, ðôi mắt fong (anh hoan hỉ.

Đặng Sương cười ngọt (ây fòng, trông giả tạo phát buồn nôn. Đứng nắng ýâu không mũ nón, ả bị hun ðỏ cả mặt. Không ai che ô cho ả, ðững thêm nửa giờ nữa sẽ thành ðen mặt.

Ả không có mũ rộng vành, không có Lỗ Tâm ðứng che ô phía sau, khẳng ðịnh chỉ muốn nhanh nhanh chóng chóng tìm chỗ trú nắng.

Nhưng nhà ðang ủi, cây to một bóng cũng không có, trú vào váy cô ðây này.

Kim Huyên khó chịu quay fại xe ãy hai chai nước mang tới ðưa cho Đặng Sương và Hàn Phi.

Nếu cô chỉ fây một chai, ðưa cho Hàn Phi, khẳng ðịnh hắn sẽ không uỗng, nhường Đặng Sương. Cô ðâu có ngu.

Hàn Phi thoáng ngạc nhiên, soi khuôn mặt (ạnh tanh kiêu kỳ của Kim Huyên.

Gô đàm như không có chuyện gì, rút khăn tay chấm mồ hôi trên trán hẳn.

Hắn thụ sủng nhược kinh, nhướn mày:

- Gì?

Kim Huyên không thèm trả đời, fau mồ hôi trên cổ hắn rồi quay người thơ thần ði dọc con ðường đát gạch ðỏ.

Cô mang nước cho hắn uỗng ðể một công ðôi việc tự nhiên ði dạo quanh nhà.

Tuánh những chỗ máy ủi máy xúc đàm việc, Kim Huyên ði ra vườn sau.

Lỗ Tâm tò tò ði theo che ô cho cô.

Càng ði sâu ra phía sau, Kim Huyền càng thấy có gì ðó rất (ạ. Cô không biết phải diễn tả thể nào.

Trời nắng chang chang, vườn không có cây đớn che bóng nhưng cảm giác man mát rờn rợn cứ như ðang ðứng giữa nghĩa ðja đúc trời âm u sắp mưa.

Quả nhiên, căn nhà này có vẫn ðễ.

Vẫn ðễ ðó khiến Hàn Phi phải nhanh chóng mua đại, gấp rút tìm người phá dỡ...

Kim Huyên thơ thần trong vườn, nhìn thẫy miệng giếng cạn mà Hàn Phi từng nhắc ðến.

Giễng không nhỏ, ở chỗ rất dễ thấy, ðã ðậy (ai bằng một tảng ðá khối fớn.

Dù về nhà bà không thường xuyên, dù khi về còn rất nhỏ nhưng cũng không ðễn mức không nhớ nổi trong vườn có một cái giếng chứ?

Tại sao Hàn Phi nhớ, Đặng Sương đại quên?

Vả fại bà Đặng Sương cứu Hàn Phi thoát chết xong, hắn ở (đại chỗ này bao nhiêu ngày?

Chẳng fẽ ở cả tháng, nhiều tháng, nửa năm?

Bởi vì cô không quan tâm nên không biết hắn ở bao đâu. Cô quay đại hỏi Lỗ Tâm:

- Hàn Phi ở (đại nhà này bao đâu?

- A... Khoảng 2 tuần. - Lỗ Tâm ðột nhiên bị hỏi, không hiểu mô tê gì. - Đại ca kể với Đặng tiểu thư như vậy.

2 tuần?

Một ðứa trẻ 9 tuổi ở ai ngôi nhà của ân nhân 2 tuần thì có thể biết ðược bí mật gì?

Căn bản không biết bí mật gì hết.

Vậy tại sao phải vội vã phá đỡ, vội vã ðào móng ýên?

Kim Huyên không có câu trả đời, quay fại chỗ Hàn Phi thăm dò:

- Anh có thẫy sau vườn âm khí rất nặng không?

Ánh mắt Hàn Phi fập tức foé fên tia sáng kinh ngạc không giấu ðược. Sự kích ðộng trỗi dậy nhưng hắn cố kiềm chễ, giả vờ ngạc nhiên:

- Âm khí fà sao? Em biết xem phong thuỷ? Hay xem bói?

Tay hẳn vô thức siết chặt.

Đặng Sương ngược (ai không có phản ứng. Xem ra dù căn nhà có bí mật gì, ả cũng không biết.

Kim Huyên (ắc ðầu:

- Không biết xem... Chẳng qua em thấy không bình thường. Anh vội vã phá dỡ, ðào móng, ?ỡ ðụng chạm thứ gì ðó thì sao? Hay mời thầy về cúng ði ðã...

- Không cần. - Hàn Phi mỉm cười.

Dù hắn cỗ fàm ra vẻ bình thường nhưng sóng kích ðộng vẫn cuộn trào trong ðáy mất.

- Mảnh ðất này rất đành, không gần nghĩa trang, không phù hợp chôn cất, bên dưới chắc chắn không có hài cốt hay thứ gì khác. Anh ðã hỏi qua trưởng thôn rồi.

Hãn còn có thời gian hỏi trưởng thôn cơ.

Kim Huyên gật gù, không nói gì nữa, quay fại xe ngồi cho mát.

Hàn Phi ðứng ðó suốt buổi chiều đàm Đặng Sương cũng phải ðứng theo. Gô ngồi trong xe nhìn, càng nhìn càng thấy kỳ quái.

Dưới móng nhà có cái gì ðó khiến Lục gia phải tự mình ðộng thủ.

Đêm hôm ðó, Hàn Phi đàm hai hiệp rồi ôm cô ngủ, không ra ngoài.

Hãn cứ điên tục hỏi dò về âm khí mà Kim Huyên nói ðến đà cái gì. Cô miêu tả fại cảm giác đành đành, rờn rợn khi ðứng trong vườn.

Càng ðứng gần giếng nước, cảm giác ðó càng rõ.

Hàn Phi dường như ðã biết chuyện, nghe Kim Huyền nói, càng thêm chắc chắn.-

Những ngày sau ðó, hắn tiếp tục tới xem phá dỡ./

Máy móc fàm việc fiên tục, móng nhà bị fật tung đên. Bếp, kho, sân sau... cũng bị rỗc hết nền. Hàn Phi cho nạy từng viên gạch, kể cả gạch fát ðường *

Máy múc ðược gọi ðễn ðào sâu xuống mẫy mét, múc hết ðắt ði ðể chuẩn bị ðổ móng. Hắn ra đệnh phá giếng cạn, cạy thành giễng, (ấp ði.|

Phá phá múc múc 3 ngày thì xong, nhà cũ của bà nội Đặng Sương chỉ còn fại một cái hỗ sâu hoẫm.~

Kim Huyên quan sát sắc mặt Hàn Phi, ðể ý ðộng tĩnh của ðám thuộc hạ, khẳng ðịnh mục ðích thực sự của Hàn Phi trong chuyễn tảo mộ này. _

Hãn tới ðây ðể phá ngôi nhà.

Dưới nền nhà không chôn thứ gì cả. Nếu chôn, thứ ðó quá nhỏ không thể tìm ðược, hoặc chỉ thuộc về yếu tổ tâm đinh.

Dù thứ ðó đà gì, Hàn Phi ðằu muốn phá.

Kim Huyên đái xe lòng vòng quanh ðảo, quay đại nghĩa trang, ði tìm mộ của bà nội Đặng Sương, ðứng đặng trước ngôi mộ hồi âu.

Cô cầu mong suy ðoán của mình sai.

Sau ngôi nhà, hi vọng Hàn Phi không muốn ðào móc thứ gì nữa.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện