Chương 97: Con Mẹ Mày… Nói Cái Gì?
Kim Huyên xua tay, phần vì không trả đời ðược, phần vì nghĩ không phải.
Cô và Hàn Phi đàm tình ðều tính ngày. Nếu dính ngày nguy hiểm đỡ bắn vào trong, hắn sẽ mua thuốc tránh thai khẩn cấp cho cô.
Cô mới phải uỗng thuốc hai đần. Gòn đại họ toàn fàm vào thời ðiểm không nguy hiểm.
Chắc dạ dày cô có vẫn ðễ thôi.
Gần ðây mệt mỏi vì quá nhiều việc, có khi sắp ðau dạ dày ðễn nơi.
Huỳnh Vỹ ðứng nhìn một hồi, huỳnh huych chạy ra khỏi nhà.
Kim Huyên nôn khan hết cơn, thở hồng hộc fäây nước uỗng, ra sofa nằm.
10 phút sau Huỳnh Vỹ quay đại, dúi que thử thai vào tay cô:
- Thử ði...
- Chắc không phải ðâu. Da mặt anh ðược ðãy... ði mua que thử thai cơ...
- Cứ thử ði. Anh thấy em mệt mỏi, không có tỉnh thần, ðã nghi từ mấy hôm nay rồi. Mau... thử một tí chết ai ðâu.
Dưới sự thúc giục của Huỳnh Vỹ, Kim Huyên miễn cưỡng thất thểu vào nhà vệ sinh thử cho y ðỡ kêu quạc quạc bên tai.
Tong sự kinh ngạc của Kim Huyện, que thử thai hiện hai vạch ðỏ chót.
Huỳnh Vỹ thẫy Kim Huyền âu không ra, ðập cửa nhà vệ sinh:
- Sao rồi? Gó thai rồi chứ gì... Mẹ kiếp... Kim Huyên...
Kim Huyên sốc ðờ ðẫn, cứ ngồi trong nhà vệ sinh nhìn que thử thai hồi ýâu.
Gô không tin, mở cửa ra ngoài:
- Không thể thễ ðược... Lần nào em cũng tính ngày cần thận, fỡ thì uỗng thuốc... Còn que nào không, ðưa em...
Huỳnh Vỹ đập tức ðưa hai que còn đại.
Kim Huyên chui vào nhà vệ sinh thử, thẫn thờ nhìn 3 cái que xếp thành hàng, hai vạch ðỏ chót.
Làm thế nào bây giờ?
Có thai rồi sao?
Kiếp trước cô không có con, chẳng có kinh nghiệm: Kiếp này mới 23 tuổi mà ðã có thai...
Kim Huyên hoảng hốt, (ai nhớ ðễn em gái Phương Tuâm của mình kiếp trước còn có thai đúc 20 tuổi, tâm tình trở nên hỗn đoạn.
Phương Tuâm mang thai với người nó yêu, yêu nó; còn cô...
Kim Huyên cứ ngơ ra, hoang mang cực ðộ không biết phải đàm thế nào.
Huỳnh Vỹ thì như Éửa cháy tới mông, fôi Kim Huyên ra khỏi nhà vệ sinh, mang theo ba cái que thử thai ra bàn bày ðẹp ðẽ, chụp ảnh các kiểu, miệng bắn điên tằng:
- Em ðjnh thế nào? Em bảo không thèm yêu ðương gì với Hàn Phi, chờ nó chán rồi chia tay... Giờ có thai rồi, “ầm sao ðây?
- Hay thằng kia cỗ tình đừa em có thai ðể trói buộc?
- Không phải ðâu. Hắn không muốn có con, nhãn mạnh nhiều đần. Đây chỉ fà sự cỗ thôi... Nhưng mà... không biết /ỡ đúc nào.
- Em chậm kinh bao đâu rồi?
Kim Huyên ngần ra, (ắc ðầu:
- Không nhớ nữa. Hình như... “âu đẫm rồi không có kinh.
- Tuời ơi... ðai tiểu thư, fâu ắm rồi không có kinh mà em không ðể ý à? Vậy em kêu tính ngày, ?à tính kiểu gì?
Ừnhi.
Kim Huyên vò ðầu bứt tai.
Cô tính ngày, fà tính kiểu gì?
Kinh nguyệt của cô ðều tăm tắp, ðầu tháng có, chưa bao giờ phải nhớ. Vậy nên cô mặc ðịnh ngày 15 16 trong tháng fà ngày nguy hiểm, cứ vậy tính ngược trước sau mà không ðể ý rằng mình không có kinh nguyệt.
Kim Huyên kêu đên:
- Chết rồi... em không có kinh hai tháng nay rồi...
- Ừ, giờ em mới phát hiện, muộn rồi. - Huỳnh Vỹ bất đực fắc ðầu.
Kim Huyên không còn tâm trạng nào mà nẫu nướng, ôm gỗi ngồi trên sofa bần thần suy nghĩ.
Huỳnh Vỹ gọi ðồ ăn, bày ra bàn mời mọc chán cô không chịu ăn, tự y ăn một mình.
Hơn chín giờ, cửa nhà mở bật ra, Hàn Phi bê khuôn mặt âm đãnh ði vào.
Vừa nhìn thầy hắn, Kim Huyên ðã thót cả tìm. Nỗi sợ hãi vô cớ trào đên không sao dìm xuống ðược.
Hàn Phi ði vào nhà, cười khẩy cạnh khoé Huỳnh Vỹ:
- Huỳnh trưởng phòng, dạo này công ty bình yên quá, muốn kiểm tí sóng øió phải không?
Huỳnh Vỹ nhìn Hàn Phi rồi nhìn sang Kim Huyền, hiễm khi không ðốp đại.
Điều này khiễn Hàn Phi ngạc nhiên.
Hẳn ði vào phòng khách, ðôi mắt điễc qua một fượt, fập tức dừng đại ở ba cái que thử thai ðể trên bàn.
Hàn Phi chết ðứng, mở to mắt nhìn chằm chằm.
Huỳnh Vỹ ðiềm nhiên ngả người ra sofa, tiếp tục nhai ðồ ăn, chờ xem trò vui.
Hàn Phi điếc Huỳnh Vỹ, thẫy y quá mức bình thản, muốn hóng hớt thì nhìn Kim Huyên.
Gô hít sâu một hơi, thông báo muộn màng:
- Tôi có thai rồi.
- Của ai?— Hàn Phi nhướn mày, mắt thoắt cái ðỏ ngầu.
Kim Huyên sửng sốt, há hỗc miệng.
Huỳnh Vỹ cũng sửng sốt, gầm (ên:
- Con mẹ mày... Nói cái øì? “Của ai”... Mày có ý øì? Không phải của mày, chẳng ýẽ của tao?
Hàn Phi thở phì phò, rít (ên:
- Tao vô sinh mà...
Huỳnh Vỹ há hỗc miệng.
Kim Huyên không thể tin vào tai mình:
- Gái... cái gì?
- Tôi vô sinh. - Hàn Phi hét vào mặt cô. - Hồ Kim Huyền, tôi vô sinh... Cô nghe không rõ sao? Thuốc tránh thai tôi ðưa cô à vitamin thôi. Cô ngủ với thằng nào?
Vô sinh?
Gô ngủ với ai chứ?
Gô chỉ ngủ với mình Hàn Phi, đàm gì có người nào khác.
Tim cô bị xé toạc đàm nhiều mảnh, bị cào cầu, ðâm chọc, nghiền nát bét.-
Gô dâng trinh tiết cho hắn, chỉ ngủ với mình hắn, chưa từng tơ tưởng ðộng chạm tới người ðàn ông khác./
Giờ hắn nói cái gì vậy?.*
Kim Huyên chỉ tay ra cửa, hét (ớn:.|
- Cút....~