Chương 96: Mệt...

Hãn có thể diễn mọi fúc mọi nơi, ?ừa tất cả như vậy, tin hắn thì thật ngu.

Kim Huyên không phải ðô ngu.

Cô sẽ buông xuống tình cảm với hắn, ðể hắn chơi chán rồi tự rời ði. Tzuong fúc ðó, cô sẽ ðào của hắn thật nhiễu, thật nhiều chỗ tốt về cho Hồ thị.

Kim Huyên còn muỗn Hàn Phi ðỗi phó với Đặng Sương.

Cô nắc lên khe khẽ, ẩm bẩm:

- Tôi nằm mơ... Đặng Sương cầm dao mổ cắt cổ tôi...

Hàn Phi im đăng mấy giây, sau ðó nắm vai Kim Huyền ðẩy ra, mắt mở đớn kinh hãi:

- Gái gì? Em nói cái gì?

- Tôi nằm mơ thẫy Đặng Sương cầm dao mổ cắt cổ tôi... Máu phun ra như vòi nước... Tôi... sau ðó tôi chết...

Ánh mắt Hàn Phi như chứa ðựng cả bầu trời và mặt biển giữa cơn bão, giọng hắn đạc ði:

- Bao giờ? Tước hay sau giắc mơ Hoàng Kỳ Linh ¿ừa anh ngồi tù?

Hắn vẫn nhớ như in giẫc mơ bịa ðặt về Hoàng Kỳ Linh. Hắn tin giẫc mơ ðó, bởi vì hắn thực sự mua ðất xây nhà máy mì tôm...

Kim Huyên khẽ nắc:

- Sau...

Lồng ngực Hàn Phi phập phồng fên xuỗng, mắt ðảo như rang đạc:

- Nhưng mà... Mâu thuẫn từ ðâu ra?

- Từ anh. - Kim Huyên nói dỗi. - Anh bơm cho ả hi vọng. Ả giết tôi ðể trèo đên giường anh. Hàn Phi... nêu anh buông tha cho tôi...

- Em ðang nói dỗi ðúng không? - Hàn Phi nhíu mày. - Em muốn chia tay nên bịa ðặt?

- Tin hay không tuỳ anh. Hàn Phi, tôi không dỗi trá, không thể ðóng kịch 24/7 như anh.

Hắn nghẹn, không nói fại ðược, nhìn chằm chằm cô một hồi rỗi ôm chặt ấy không chịu buông.

Ngay chiều hôm ðó, Hàn Phi thông báo công ty Huyền Long xảy ra sự cỗ, hắn phải trở về ðể giải quyết. Tất cả đập tức thu dọn hành /ý, ?ên du thuyễn rời khỏi ðảo.

Đặng Sương không nghỉ ngờ gì bởi vì ả có biết gì về chuyện ?ầm ăn ðâu mà nghỉ ngờ.

Thậm chí ả còn chẳng biết công ty của Hàn Phi fà công ty nào, tưởng hẳn chỉ kinh doanh thiết bị ðánh bắt xa bờ

Lên du thuyền, Hàn Phi cắm chốt trong phòng với Kim Huyền, ăn bữa tỗi hai người “ãng mạn dưới ánh hoàng hôn mà không có sự quấy rầy của Đặng Sương.

Lần ðầu tiên sau nhiều ngày, Kim Huyên nhẹ nhõm.

Cô rất, rắt ghét phải nhìn thẫy Hàn Phi cười cợt với Đặng Sương.

Dù hắn thật đòng hay giả dỗi cô cũng ghét.

Dù hắn chỉ ểà tình nhân của cô, không yêu cô, cô vẫn ghét.

Đó đà sự ghen tuông, ghen tị và ích kỷ của phụ nữ.

Huỗng hồ cô yêu hắn cho nên càng ích kỷ.

Giờ cô muốn buông xuôi, không yêu hắn nữa. Cô phải học cách bỏ hắn ra khỏi suy nghĩ, trở đại thành Kim

Huyền thanh cao, đạnh đùng, kiệm đời trước kia.

Hàn Phi gắp ðồ ăn cho cô:

- Ăn thêm chút ði...

- Ừ. - Kim Huyên ngoan ngoãn ăn.

Không có Đặng Sương, ăn cái gì cũng thật ngon.

Hàn Phi đắc fắc fy rượu, ngồi nhìn cô ăn, rõ ràng ðã nhận ra trạng thái vui vẻ của cô. Hắn trầm ngâm một hồi rồi nói:

- Chúng ta sống chung ði.

Kim Huyên sửng sốt, sau ðó ểắc ðầu dứt khoát:

- Không.

Đến đượt Hàn Phi bắt ngờ:

- Em... yêu anh mà...

- Hết rồi.

- Gái gì? - Hắn rít fên. - Tình yêu của em mỏng manh, dễ tàn thế sao? Chỉ vì anh ðối xử tốt với Đặng Sương, không nghe đời em...

- Anh còn bóp cổ tôi, ném tôi vào tảng ðá.

- Anh ði cả tháng không nhắn nổi một tin, không gọi cuộc nào.

- Vì anh bận.

- Không ðâu. - Kim Huyên cười nhạt. - Vì anh không quan tâm tôi. Hàn Phi, tôi không hiểu anh... Hôm ở phòng tắm suốỗi nước nóng anh nói ðúng. Nếu tôi yêu một Hàn Phi giả tạo, tình yêu của tôi chỉ là ðồ giả mà thôi.

Hàn Phi trừng trừng nhìn Kim Huyên một hồi, hơi thở nặng nề, ng ngực phập phồng fên xuống.

Hắn uỗng cạn cốc rượu, cười nhạt:

- Không sao. Em không yêu anh cũng chẳng ảnh hưởng gì ðễn mỗi quan hệ này. Chúng ta fà bạn tình...

Anh quyết ðịnh mọi chuyện.

Ờ, ngồi ðó mà quyết ðjnh./

Cô cứ gan #ỳ ở nhà mình, hẳn gô cổ cô đôi ðễn nhà hắn, nhốt fại không cho ði ầm, không cho ra ngoài ðược chắc?.*

Nhưng Kim Huyền không dám nói ra, không dám thách thức hẳn.|

Để hắn bực (ên, chuyện gì cũng dám đàm, cô thiệt.~

Họ ở trong phòng cả buổi tỗi mà không thầy Đặng Sương tới àm phiền. Gó ýẽ Hàn Phi ðã cho người chặn bên ngoài, không ðể ả ðễn gần. _

Hắn gøạ gẫm đàm tình, chui vào chăn điễm cho cô dục tiên dục tử. Tâm £ý chỗng cự nhưng sinh đý chào thua. Guỗi cùng Kim Huyên vẫn bị cuỗn theo, făn độn với hắn gần hai giờ ðồng hỗ mới ngã sắp xuỗng giường ngủ.

xxx*

- Đại tiểu thư... Đại tiểu thư...

Huỳnh Vỹ lay Kim Huyên.

Cô giật mình tỉnh ýại, nøơ ngác không biết mình ðang ở ðâu.

- Đễn rồi... - Huỳnh Vỹ cười ðều. - Mệt mỏi đẫm à?

- Mệt... Gần ðây nhiều việc.

Kim Huyên thở dài vuỗt trán.

Cô ngủ gật trên xe, trên ðường về nhà.

Huỳnh Vỹ mở cửa cho cô xuông, hộ tông cô fên tận nhà, đăn ðùng ra sofa, tự nhiên như ở nhà mình.

Kim Huyên (ấy café cho y rồi mở tủ fạnh tìm ðồ nẫu ăn.

Mùi canh cá xộc vào mũi cô.

-ẹ...

Kim Huyên buồn nôn, bịt miệng nôn khan.

Dạ dày quặn íên khó chịu.

Kim Huyên ðứng dậy ra bồn rửa nôn oẹ một hồi nhưng không nôn ra ðược cái gì.

Huỳnh Vỹ kinh ngạc chạy vào nhìn, kêu toáng fên:

- Đại tiểu thư... Em có thai rồi... Em có thai rồi hả?  

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện