Nói cho cùng, Lưu Sấm chỉ là người thường. Thân là kẻ xuyên việt, ngoại trừ có ưu thế về việc nắm bắt lịch sử ra, cái hắn còn lại cũng chỉ là Long Xà Cửu Biến. Lúc đầu Long Xà Cửu Biến đã đem đến cho hắn rất nhiều thuận lợi. Dựa vào sức lực của một siêu nhân, mới có thể mang đám người Lưu Sấm thoát khỏi chuyện này, mỗi lần đều dựa vào võ dũng, chiến thắng đối thủ. Nếu chỉ làm phụ thần, võ lực của Lưu Sấm cùng với sự hiểu biết về lịch sử của hắn, cũng đủ để hắn thuận buồm xuôi gió. Nhưng trời xui đất khiến làm sao mà hắn trở thành chư hầu một phương, Long Xà Cửu Biến mang đến cho hắn lợi thế nhưng giờ cũng yếu đi nhiều. Thân là chù công, hắn không thể trận nào cũng chiếm ưu thế, nhiều lần trước trận chiến cũng phải biết bay mưu nghĩ kế, tính đến toàn cục.

Điểm này quả thật là điểm yếu của hắn. Cái loại tính toán không bỏ sót, khả năng quyết thắng nhiều khi là bẩm sinh.

Gia Cát Lượng, Từ Thứ những người này đều lưu lại uy danh hiển hách trong lịch sử, Lưu Sấm đâu có thể so sánh với họ. Tuy nhiên Lưu Sấm lại có một ưu điểm, nếu bọn họ mạnh hơn hắn, thì giao cho họ những chuyện phải suy nghĩ là được, ta chỉ cần sử dụng tốt các ngươi là được.

Đây cũng là lý do mà nhiều người tình nguyện hiệu lực cho Lưu Sấm.

******

Năm 105 trước công nguyên, Hung Nô Đại Thiền Vu Ô Duy mất, Thiền Vu kế vị. năm đí đại tuyết ở phía cắc, súc vật nhiễm lạnh mà chết, Hung nô bộ hạ bất an. Tả đại đô úy muốn giết Thiền Vu hàng Hán, để xin triều đình giúp đỡ. Khi Hán đình mệnh Công Tôn Ngao ở tái ngoại xây dựng thành Thụ Hàng, trú binh đến tiếp ứng Tả đại đô úy. Năm 103 trước công nguyên, triều đình vì Thành Thụ Hàng cách Hung Nô quá xa, vì thế phái Triệu Phá Nô suất bộ đến quận Sóc Phương, đi tới Tuấn Kê sơn nghênh đón Tả đại đô úy. Chỉ có điều cuối cùng có người để lộ tin tức, Tả đại đô úy bị Thiền Vu giết chết. Sau đó Triệu Phá Nô bị bắt, còn Thiền Vu thì thừa thắng đánh chiếm Thành Thụ Hàng, nhưng bởi vì thành trì chắc chắn, cuối cùng không thể không thu binh trở về.

Sau đó Thành Thụ Hàng hùng lập tại tái ngoại, trở thành một tòa cô thành. Đàn Thạch Hòe là người dưới thời Tiên Ti vương, quân tiên phong của người Tiên Ti một trận đã xâm nhập Ngũ Nguyên, Sóc Phương và những nơi khác. Sau này Đàn Thạc Hòe chết đi, người của Tiên Ti cũng phân tán, Thành Thụ Hàng này trực thuộc Bộ Độ Căn, trở thành một nơi vô cùng quan trọng mà Trung bộ Tiên Ti đã xâm nhập được biên ải Hán triều. Nếu sau khi chết mà Công Tôn Ngao biết được, năm đó y mất biết bao công sức để kiến tạo Thành Thụ Hàng mà nay trở thành điểm chốt để người Tiên Ti xâm lấn Hán triều, không biết sẽ có tâm trạng ra sao.

Tháng năm năm Kiến An thứ sáu, giữa mùa hạ.

Thời tiết tái bắc không được coi là quá nóng, gió từ núi Yến Nhiên thổi tới, mang theo cảm giác mát mẻ, vô cùng thoải mái...

Khi Từ Thứ mang theo Điền Trù đến đại doanh quân Hán tại Thành Thụ Hàng thì trời đã xế chiều.

Thái Sử Từ với hai người kia vừa bàn chuyện với Hô Trù Tuyền trở về, mấy người đều rầu rĩ không vui, nhìn qua tức giận không ngừng.

- Nguyên Trực vì sao lại đến? - Phụng mệnh chủ công, tôi đến để trợ giúp ba vị tướng quân cướp lấy Thành Thụ Hàng.

Thái Sử Từ nghe được, không khỏi lộ vẻ xấu hổ: - Chúng ta vô năng, lại khiến chủ công lo lắng, thật sự xấu hổ.

Từ Thứ cười nói: - Việc này sao có thể trách Tử Nghĩa tướng quân được, cũng do chúng ta mưu tính không đủ, không nghĩ tới việc Kha Bỉ Năng lại xuất binh tương trợ.

Gã dừng lại một chút, đột nhiên mở miệng nói: - Ta không biết hiện giờ thế cục đang ra sao?

Thái Sử Từ cười khổ một tiếng: - Thành Thụ Hàng tướng thành chắc chắn, Bộ Độ Căn kia giống như con rùa đen rúc đầu, không chịu ra.

Trong thành còn có hai vạn binh mã, Bộ Độ Căn cố gắng thủ giữ, nên có chút phiền phức. Tuy nhiên, đây cũng chưa phải vấn đề lớn nhất, mất chốt là Nam Hung Nô Tả Hiền vương Lưu Báo vẫn đề nghị lui binh. Người này ngay từ lúc bắt đầu đã không nguyện ý liên thủ với chúng ta. Từ lúc hay tin Kha Bỉ Năng muốn xuất binh, thì Lưu Báo ngày càng quá đáng, cả ngày cứ nhắc đến lui binh…còn Hô Trù Tuyền thì lại không dám xử lý y, khiến sĩ khí trong quân bị hạ xuống.

Từ Thứ nhăn mày lại: - Hô Trù Tuyền hiện giờ rốt cuộc là có thái độ gì?

Hạ Hầu Lan trả lời: - Hô Trù Tuyền thật ra vẫn một lòng hướng về triều đình…Chỉ là tình hình hiện giờ không tốt, Lưu Báo lại là con của Vu Phu La, có danh vọng cực cao trong các bộ tộc Nam Hung Nô. Người này dũng mãnh thiện chiến, rất được các bộ tộc Nam Hung Nô xem trọng. Thêm vào đó cha y đã để lại cho y đầy đủ thành viên tổ chức, khiến người này kiêu ngạo, mặc dù Hô Trù Tuyền là Đại Thiền VU, nhưng cũng phải kiêng kị y phần nào. Hô Trù Tuyền hy vọng mượn cơ hội này để hợp tác cùng chúng ta, chỉ tiếc bị Lưu Báo kia làm loạn, nên gã mới do dự như vậy.

Những lời nói của Hạ Hầu Lan, đúng là đã miêu tả rõ được thế cục hiện tại.

Từ Thứ nhìn về phía Điền Trù, thấy gã khẽ mỉm cười: - Nói như vậy, chỉ cần Hô Trù Tuyền đưa ra quyết định là được!

Điền Trù là tù binh của Lưu Sấm ở Liễu thành, trong nháy mắt cũng đã được một năm. Lúc ban đầu thì có xảy ra mâu thuẫn, nhưng hiện giờ gã đã bắt đầu vì Lưu Sấm mà bày mưu tính kế. Đặc biệt là khi Lã Bố xuất binh từ Đại Tiên Ti Sơn, Điền Trù đã nhiều lần lập công. Gã nhiều lần phá được quỷ kế của Yến Lệ Du, tránh khỏi cho quân Lã Bố bị tan rã.

Cho nên, sau khi Lã Bố rút về Binh Cương, Điền Trù đã dần dần rơi vào tầm mắt của Lưu Sấm.

Lần này Từ Thứ đến đã dẫn Điền Trù đi theo…Một mặt vì Điền Trù khá quen thuộc Hung Nô và người Tiên Ti, còn khá tinh thông ngôn ngữ của họ, mặt khác cũng vì khá năng bày mưu tính kế của gã cũng không tầm thường, mặc dù không được coi là hoàn hảo, song nhiều lúc tính toán như thần.

- Tử Thái tiên sinh, ông đã có kế gì chưa?

Hạ Hầu Lan đã được thấy bản lĩnh của Điền Trù, cho nên bất ngờ hỏi.

Sau khi Điền Trù và Từ Thứ nhìn nhau, gã đáp: - Tôi không có diệu kế gì, nhưng cách này có thể giúp tướng quân ổn định lòng quân.

Thái Sử Từ kinh ngạc, liên tục dò hỏi, nhưng Từ Thứ và Điền Trù lại cười, chỉ nói rằng ngày mai Thái Sử Từ hãy mời Hô Trù Tuyền đến yến tiệc, gã và Điền Trù tất sẽ có sách lược ứng phó.

Thấy hai người không nói, Thái Sử Từ cũng không hỏi nữa. Mặc dù gã không rõ lắm về bản lĩnh của Điền Trù, nhưng biết được Từ Thứ kia là người có đức có tài mà Lưu Sấm đã mời đến từ Kinh Châu.

Thái Sử Từ vô cùng tin tưởng vào con mắt nhìn người của Lưu Sấm.

Từ việc lúc trước Lưu Sấm cứng rắn đem ba người Hoàng Trung, Ngụy Diên, Cam Ninh đến đây, cho tới bây giờ Gia Cát Lượng đã trở thành quân sư không thể thiếu bên cạnh Lưu Sấm, từ đó đủ để thấy được con con mắt của Lưu Sấm cao minh thế nào. Mà Hạ Hầu Lan, Ngụy Diên và Điền Trù đã từng hợp tác, nên niềm tin cũng tăng thêm phần nào.

Ngày sau đó, Từ Thứ và Điền Trù dùng cả một ngày thảo thuận chuyện chính sự ở trong đại trướng.

Hai người gọi Ngụy Diên và Hạ Hầu Lan đến, sau khi giao phó nhiệm vụ, Ngụy Diên và Hạ Hầu Lan liền lĩnh mệnh rời khỏi…

Đến khi hoàng hôn, Hô Trù Tuyền được mời đến đại doanh quân Hán.

Thái Sử Từ giới thiệu cho gã về lai lịch của Từ Thứ và Điền Trù, xong gọi hai người Từ và Điền đều là sử giả của Lưu Sấm, đặc biết được phái đến để tiếp kiến Hô Trù Tuyền.

Hô Trù Tuyền vội vàng nói lời cảm tạ, sau đó ba người Thái Sử Từ, Từ và Diền đều ngồi vào vị trí.

Cùng lúc đó Bộ Độ Căn đang triệu tập các bộ lạc liên quan đến để thảo luận sự tình trong Thành Thụ Hàng.

Y lấy ra một lá thư trên bàn, ánh mắt nhìn về phía mọi người, sau mở miệng nói: - Hôm nay ta nhận được một phong thư.

Mọi người ngẩn ra, vội vàng hướng về Bộ Độ Căn.

Bộ Độ Căn cầm lấy thư nói: - Hôm nay Lưu Báo sai người gửi đến một phong thư, nói đêm nay quân Hán mở tiệc trong trướng chiêu đãi Hô Trù Tuyền, thủ vệ lơi lỏng. Y mời ta xuất chiến, liên kết với y đánh quân Hán…Ta muốn hỏi mọi người nên làm thế nào cho phải?

- Đại nhân, sao đột nhiên Lưu Báo lại muốn kết hợp cùng chúng ta.

Một thủ lĩnh bộ lạc đứng dậy, lớn tiếng hỏi: - Mọi chuyện đang tốt lành bỗng nhiên có lời mời, Lưu Báo có phải là đang có quỷ kế gì không?

Người này là Đới Hồ A Lang Nê, là một mãnh tướng dưới trướng Bộ Độ Căn, có mưu có trí.

Y vừa dứt lời, bỗng nghe bên ta có người nói: - A Lang Nê cẩn thận quá rồi, động một chút lại nói có quỷ kế…Khi trước đại nhân mời Kha Bỉ Năng xuất binh, chắc hẳn tên Hán cẩu kia đã biết được tin tức, hai ngày nay y án binh bất động, chắc chắn là đang sợ hãi rồi!

Ta cũng biết Lưu Báo kia, ngày trước thường hay cùng hắn ta uống rượu, kẻ này vốn vẫn bất mãn cùng Hô Trù Tuyền, lần này chúng ta liên hợp cùng Hán cẩu cũng là có chút bất đắc dĩ. Chỉ cần nhìn mỗi trận đều không cố gắng hết sức, liền có thể biết được đây chính là kẻ địch. Lúc trước uống rượu cùng với y, y cũng thường xuyên nói người Hung Nô và Tiên Ti là huynh đệ, cần phải đoàn kết cùng nhau mới có thể chống lại Hán cẩu. Kẻ này là người tốt, có quan hệ rất mật thiết với người Tiên Ti chúng ta.

Huống chi người Hung Nô là huynh chết đệ kế thừa. Sau khi Vu Phu La mất, Hô Trù Tuyền chiếm được tiện nghi như vậy cũng làm cho Lưu Báo cảm thấy không vui. Bình thường hắn đóng quân ở Sóc Phương, nên không thích lui tới cùng Hô Trù Tuyền. Lần này bị Hô Trù Tuyền ép phải xuất binh, nhất định là càng thêm bất mãn…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện