"Tịch Mạt, cảm giác ở trong em thật tuyệt!" Bùi Hạo Thần dời tay tới lui trên thân thể cô, như có như không ở nơi giao hoan giữa hai người chạm nhẹ một cái. (Biến thái quá mà><)
"Súc sinh." Tịch Mạt thanh âm yếu ớt, cơ thể dần dần có cảm giác khác lạ, cảm thấy toàn thân đều tê dại.
"Tịch Mạt, em là không biết trên mặt mình có bao nhiêu biểu tình say mê đi!" Bùi Hạo Thần tặc lưỡi, hắn nhếch môi cười. "Lại muốn khư khư giữ thân trung trinh, nhưng xem em rõ ràng thích được anh đụng chạm mà mặt lúc nào cũng không tình nguyện như vậy, thật làm anh càng không kiềm chế muốn mạnh mẽ chiếm hữu em hơn!"
'Mạnh mẽ chiếm hữu' bốn chữ này làm đầu Tịch Mạt muốn nổ tung.
"Bùi Hạo Thần, buông tôi ra, tôi cầu xin anh!" Tịch Mạt cắn thật chặt môi, máu nơi khoé miệng đã bắt đầu nhỏ giọt. (Cắn chắc mạnh lắm😳)
"Tịch Mạt, em tốt nhất nên cầu xin anh muốn em nhiều hơn!" Hắn chống hai tay, đầu cuối xuống bên mặt cô ngậm lấy vành tai ra sức mút một cái. Tiếng vang khiến Tịch Mạt run rẩy không ngừng. "Anh sẽ hảo yêu thương em. Cầu xin anh!"
"Muốn tôi cầu xin anh chuyện đó, mơ đi." Tịch Mạt giương mắt khiêu chiến, theo hành động nông nổi của bản thân là cái thúc mạnh không thương tiếc của tên cầm thú phía trên.
"Á...aa...." Tịch Mạt thét chói tai.
Bùi Hạo Thần đột ngột xông vào khiến thân thể cô run rẩy lợi hại.
"Tịch Mạt, thật thoải mái." Bùi Hạo Thần cười nhẹ.
"Anh khốn kiếp." Tịch Mạt thống khổ ngước đầu lên nhìn trần nhà.
"Em không phải yêu thích anh đối với em như vậy sao?" Hắn cố làm vẻ uất ức. "Tịch Mạt, em gái của anh!" Hắn đến gần kề bên tai cô thì thầm.
Tịch Mạt nắm chặt quả đấm, Bùi Hạo Thần hắn còn có thể bỉ ổi hơn nữa không? Lúc này hắn thế nhưng gọi cô là 'em gái'.
"Thật chặt." Hắn dùng môi day day tai cô. "Em thích anh đối với em như vậy mà phải không?" Tịch Mạt hô hấp rối loạn, một chút hơi sức nói chuyện cũng không có
"Chẳng phải vào thời điểm thế này em đều miệng lưỡi mắng chửi để câu dẫn đàn ông hay sao?" Biết rõ Tịch Mạt không có nhưng hắn vẫn như cũ lựa những lời nói châm chọc để tổn thương cô.
"Buông tôi ra." Tịch Mạt nức nở
"Là em không muốn rời khỏi anh mà, là em quyến rũ anh." Bùi Hạo Thần lời nói mập mờ, dứt lời bên dưới liền dùng sức động một cái.
"Ư....." Tịch Mạt thống khổ ngâm nga, trên gương mặt một mảng đỏ ửng, khoé mắt dâng lên một tầng nước mắt dày đặc.
"Xem xem em có bao nhiêu phản ứng mãnh liệt!" Bùi Hạo Thần vuốt ve thân thể trơn mượt của người dưới thân. "Thanh âm của em thật làm người ta muốn nổi điên. Tịch Mạt, hãy thừa nhận đi, thân thể em chính là trời sinh để phục tùng đàn ông!" (Méo hiểu sao thằng này là nam chính) 8
Tịch Mạt cắn chặt môi dưới, thân thể dấy lên cảm giác tê ngứa càng ngày càng mãnh liệt. Trong đầu cô cũng bắt đầu điên cuồng tưởng niệm tư vị bị chiếm đoạt, sắc mặt phút chốc trở nên trắng bệt.
"Tôi...tôi..ưm...bẩn....!" Bùi Hạo Thần thi thoảng lai động một cái sắp đem Tịch Mạt hành hạ đến nổi điên. "Anh...vì sao...còn ép tôi. Ô...!" Tịch Mạt nhục nhã khổ sở giãy dụa thân người, cơ thể run lẩy bẩy, bàn tay nắm chặt đến mức cũng sắp bị móng tay đâm đến ứa máu.
"Buông tôi ra..!" Thanh âm cầu xin nhưng khàn đi càng khiến huyết dịch người ta sôi trào.
"Tịch Mạt, mọi thời điểm anh nghĩ muốn em thì sẽ liền muốn!" Bùi Hạo Thần nâng người xé rách áo sơ mi của mình. (Cởi dc rồi, xé mới chịu)
"Không cần." Tịch Mạt thét càng chói tai, thừa dịp hắn đang lơ là, cô dùng hết hơi sức toàn thân đẩy tới Bùi Hạo Thần, nhanh chóng chạy vọt vào phòng vệ sinh nôn mửa liên tục. (Bị 'ăn' z mà chị còn khỏe ghê😂) +
Bùi Hạo Thần ngây ngốc ngồi dưới đất. Cô gái này lại đang nôn mửa bởi vì cảm thấy hắn đụng vào rất ghê tởm.
"Súc sinh." Tịch Mạt thanh âm yếu ớt, cơ thể dần dần có cảm giác khác lạ, cảm thấy toàn thân đều tê dại.
"Tịch Mạt, em là không biết trên mặt mình có bao nhiêu biểu tình say mê đi!" Bùi Hạo Thần tặc lưỡi, hắn nhếch môi cười. "Lại muốn khư khư giữ thân trung trinh, nhưng xem em rõ ràng thích được anh đụng chạm mà mặt lúc nào cũng không tình nguyện như vậy, thật làm anh càng không kiềm chế muốn mạnh mẽ chiếm hữu em hơn!"
'Mạnh mẽ chiếm hữu' bốn chữ này làm đầu Tịch Mạt muốn nổ tung.
"Bùi Hạo Thần, buông tôi ra, tôi cầu xin anh!" Tịch Mạt cắn thật chặt môi, máu nơi khoé miệng đã bắt đầu nhỏ giọt. (Cắn chắc mạnh lắm😳)
"Tịch Mạt, em tốt nhất nên cầu xin anh muốn em nhiều hơn!" Hắn chống hai tay, đầu cuối xuống bên mặt cô ngậm lấy vành tai ra sức mút một cái. Tiếng vang khiến Tịch Mạt run rẩy không ngừng. "Anh sẽ hảo yêu thương em. Cầu xin anh!"
"Muốn tôi cầu xin anh chuyện đó, mơ đi." Tịch Mạt giương mắt khiêu chiến, theo hành động nông nổi của bản thân là cái thúc mạnh không thương tiếc của tên cầm thú phía trên.
"Á...aa...." Tịch Mạt thét chói tai.
Bùi Hạo Thần đột ngột xông vào khiến thân thể cô run rẩy lợi hại.
"Tịch Mạt, thật thoải mái." Bùi Hạo Thần cười nhẹ.
"Anh khốn kiếp." Tịch Mạt thống khổ ngước đầu lên nhìn trần nhà.
"Em không phải yêu thích anh đối với em như vậy sao?" Hắn cố làm vẻ uất ức. "Tịch Mạt, em gái của anh!" Hắn đến gần kề bên tai cô thì thầm.
Tịch Mạt nắm chặt quả đấm, Bùi Hạo Thần hắn còn có thể bỉ ổi hơn nữa không? Lúc này hắn thế nhưng gọi cô là 'em gái'.
"Thật chặt." Hắn dùng môi day day tai cô. "Em thích anh đối với em như vậy mà phải không?" Tịch Mạt hô hấp rối loạn, một chút hơi sức nói chuyện cũng không có
"Chẳng phải vào thời điểm thế này em đều miệng lưỡi mắng chửi để câu dẫn đàn ông hay sao?" Biết rõ Tịch Mạt không có nhưng hắn vẫn như cũ lựa những lời nói châm chọc để tổn thương cô.
"Buông tôi ra." Tịch Mạt nức nở
"Là em không muốn rời khỏi anh mà, là em quyến rũ anh." Bùi Hạo Thần lời nói mập mờ, dứt lời bên dưới liền dùng sức động một cái.
"Ư....." Tịch Mạt thống khổ ngâm nga, trên gương mặt một mảng đỏ ửng, khoé mắt dâng lên một tầng nước mắt dày đặc.
"Xem xem em có bao nhiêu phản ứng mãnh liệt!" Bùi Hạo Thần vuốt ve thân thể trơn mượt của người dưới thân. "Thanh âm của em thật làm người ta muốn nổi điên. Tịch Mạt, hãy thừa nhận đi, thân thể em chính là trời sinh để phục tùng đàn ông!" (Méo hiểu sao thằng này là nam chính) 8
Tịch Mạt cắn chặt môi dưới, thân thể dấy lên cảm giác tê ngứa càng ngày càng mãnh liệt. Trong đầu cô cũng bắt đầu điên cuồng tưởng niệm tư vị bị chiếm đoạt, sắc mặt phút chốc trở nên trắng bệt.
"Tôi...tôi..ưm...bẩn....!" Bùi Hạo Thần thi thoảng lai động một cái sắp đem Tịch Mạt hành hạ đến nổi điên. "Anh...vì sao...còn ép tôi. Ô...!" Tịch Mạt nhục nhã khổ sở giãy dụa thân người, cơ thể run lẩy bẩy, bàn tay nắm chặt đến mức cũng sắp bị móng tay đâm đến ứa máu.
"Buông tôi ra..!" Thanh âm cầu xin nhưng khàn đi càng khiến huyết dịch người ta sôi trào.
"Tịch Mạt, mọi thời điểm anh nghĩ muốn em thì sẽ liền muốn!" Bùi Hạo Thần nâng người xé rách áo sơ mi của mình. (Cởi dc rồi, xé mới chịu)
"Không cần." Tịch Mạt thét càng chói tai, thừa dịp hắn đang lơ là, cô dùng hết hơi sức toàn thân đẩy tới Bùi Hạo Thần, nhanh chóng chạy vọt vào phòng vệ sinh nôn mửa liên tục. (Bị 'ăn' z mà chị còn khỏe ghê😂) +
Bùi Hạo Thần ngây ngốc ngồi dưới đất. Cô gái này lại đang nôn mửa bởi vì cảm thấy hắn đụng vào rất ghê tởm.
Danh sách chương