Huyết đao nói: “Phải”.

Diệp Quân hỏi: “Nền văn minh cấp mấy?”

Huyết đao do dự một lúc rồi đáp: “Ta không biết”.

Diệp Quân nhíu mày: “Ngươi đến từ nền văn minh Phệ Giả mà ngươi lại không biết?”

Huyết đao nói: “Ta được chủ nhân chọn ra rồi luyện chế, vậy nên ta chỉ biết mình đến từ nền văn minh Phệ Giả, còn nền văn minh này cấp mấy thì ta không biết”.

Diệp Quân cạn lời.

Huyết đao nói tiếp: “Sau khi chủ nhân ta ra đi đã để lại truyền thừa, sau này bị Pháp Thần Ác Đạo này lấy được, vì thế cô ta đã kế thừa một số truyền thừa của chủ nhân ta…”

Diệp Quân bảo: “Thì ra là vậy…”

Nói rồi hắn nhìn con tàu khổng lồ cách đó không xa: “Thứ này cũng là của chủ nhân ngươi hả?”

Huyết đao nói: “Đúng thế, năm xưa chủ nhân ta trộm được đấy”.

Diệp Quân quan sát con tàu khổng lồ rồi hỏi: “Ngươi còn biết những gì nữa?”

Huyết đao đáp: “Không biết gì nữa cả”.

Diệp Quân: “…”

Huyết đao tiếp tục nói: “Ta có thể đi theo ngươi được không?”

Diệp Quân nhìn huyết đao: “Đi theo ta?”

Huyết đao vội nói: “Đúng vậy, ta cảm thấy đi theo ngươi sẽ có tương lai tươi đẹp hơn”.

Diệp Quân suy nghĩ một chút rồi bảo: “Nhưng ta dùng kiếm”.

Huyết đao đáp: “Ta không chê”.

Diệp Quân: “…”

Cuối cùng Diệp Quân vẫn giữ thanh huyết đao này lại, tuy không dùng đến mấy nhưng hắn phát hiện, mấy năm nay nó đi theo Pháp Thần Ác Đạo biết được không ít chuyện, nhưng tiếc là nó cũng không biết vị Nhất điện chủ trong truyền thuyết kia!

Nhất điện chủ!

Diệp Quân luôn cảm thấy người ẩn trong bóng tối này là mối nguy hiểm tiềm ẩn cực lớn, nhưng đối phương ẩn náu không xuất hiện, hắn cũng không làm gì được.

Không suy nghĩ nhiều nữa, Diệp Quân về lại Tiểu Tháp, hắn khoanh chân ngồi xuống rồi liên lạc với Tịnh Sơ, hắn nói với bà ta: “Ta muốn kích hoạt sức mạnh huyết mạch, lát nữa tiền bối và Tháp gia giúp ta lấy lại sự tỉnh táo, được không?”

Tịnh Sơ gật đầu: “Được”.

Diệp Quân gật đầu rồi kích hoạt huyết mạch phong ma.

Ầm!

Chỉ trong tích tắc, cả người Diệp Quân đã biến thành màu đỏ máu, vô số sát ý, địch ý và sát niệm lan tràn ra xung quanh.

Thấy vậy, Tịnh Sơ tiến lên một bước, thi triển võ vực của mình, cưỡng ép trấn áp vùng thời không hiện tại của mình và Diệp Quân, không để sát ý, địch ý và sát niệm của Diệp Quân khuếch tán ra ngoài.

Diệp Quân cố gắng giữ lại chút lý trí, nhưng khi huyết mạch phong ma của hắn bắt đầu hấp thụ sức mạnh của ác tự và ác huyết thì không bao lâu, chút lý trí cuối cùng của hắn cũng đã mất sạch.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện