Đùng đoàng!

Sau khi hoàn toàn tiến vào trạng thái phong ma, một luồng khí tức huyết mạch phong ma đáng sợ lan ra xung quanh, không ngừng đánh vào võ vực của Tịnh Sơ, thời không bị trấn áp bắt đầu rung chuyển dữ dội.

Tịnh Sơ khẽ cau mày, tiến lên một bước, ý chí võ đạo xuất hiện, mà sau khi ý chí võ đạo này xuất hiện, sức mạnh huyết mạch phong ma của Diệp Quân bắt đầu dần dần bị áp chế.

Nhưng không lâu sau, sức mạnh huyết mạch phong ma của Diệp Quân ngày càng mạnh hơn, chống lại được cả ý chí võ đạo của Tịnh Sơ!

Thấy cảnh này, trong mắt Tịnh Sơ hiện lên vẻ ngạc nhiên, sức mạnh của huyết mạch phong ma hoàn toàn vượt xa dự đoán của bà ta.

Diệp Quân đột ngột chậm rãi ngẩng đầu nhìn Tịnh Sơ, hai mắt đỏ như máu, lộ ra vẻ địch ý.

Tịnh Sơ nhìn Diệp Quân: “Người cùng phe đấy”.

Giây tiếp theo, Diệp Quân hóa thành một luồng kiếm quang màu đỏ máu, chém mạnh về phía Tịnh Sơ.

Sắc mặt Tịnh Sơ trầm xuống: “Mẹ kiếp!”

Chiến đấu!

Diệp Quân lúc này đã hoàn toàn phong ma, sát ý ngút trời, không nhận ra bất cứ người nào.

Thấy Diệp Quân chém tới, Tịnh Sơ giơ tay phải lên rồi ấn mạnh xuống.

Ầm!

Một luồng ý chí võ đạo đáng sợ thoáng chốc trấn áp Diệp Quân tại chỗ.

Mặc dù thực lực kiếm đạo và sức mạnh huyết mạch của Diệp Quân đều đã tăng lên rất nhiều, nhưng so với Tịnh Sơ ở trạng thái đỉnh cáo thì vẫn còn một khoảng cách lớn.

Mặc dù bị trấn áp, nhưng khí tức của huyết mạch phong ma vẫn dâng trào dữ dội.

Tịnh Sơ nhìn Diệp Quân một lúc, đột nhiên rút lại ý chí võ đạo, sau đó dẫn Diệp Quân biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lần nữa thì đã ở trong một tinh không không xác định.

Diệp Quân chém một kiếm về phía bà ta!

Chiến đấu!

Bà ta phát hiện chỉ trấn áp Diệp Quân thôi không được, phải khiến hắn chiến đấu, trong quá trình chiến đấu dễ hấp thu ác tự và sức mạnh ác huyết hơn.

Rất nhanh, hai người đã lao vào chiến đấu!

Sau khi hoàn toàn phong ma, sức chiến đấu của Diệp Quân tăng vọt, nhưng hắn vẫn bị Tịnh Sơ áp chế, có điều thông qua việc không ngừng chiến đấu, những ác tự và sức mạnh ác huyết còn sót lại trong cơ thể Diệp Quân dần dần bắt đầu trở thành một phần cơ thể của hắn.

Càng đánh càng mạnh!

Sức mạnh huyết mạch cũng dần có sự thay đổi.



Vũ trụ Vô Gian.

Tại một thời không hư vô, Vu Đạo Thiên nhìn về phía trước, cuối tầm mắt của ông ta là một thời không đặc biệt đã bị bóp méo.

Mà trong thời không đặc biệt đã bị bóp méo này loáng thoáng có thể thấy chút ánh sáng.

Lúc này, một ông lão xuất hiện bên cạnh Vu Đạo Thiên.

Vu Đạo Thiên hỏi: “Bà ta ở bên trong thế nào rồi?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện