Diệp Quân gật đầu: “Ta quả thật không phải là người nền văn minh Thiên Hành”.
Người đàn ông khá tò mò: “Là những người kia bảo ngươi vào đây ư?”
Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.
Người đàn ông nhìn Diệp Quân, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên nhưng ông ta không nói gì nhiều.
Diệp Quân do dự, sau đó hỏi: “Không phải người nền văn minh Thiên Hành thì có thể tiếp nhận truyền thừa không?”
Người đàn ông cười nói: “Nếu là bình thường thì chắc chắn là không thể, nhưng họ đã bảo ngươi vào, tức là ngươi đã có công rất lớn với nền văn minh của bọn ta, hơn nữa họ xem ngươi là người của mình nên ngươi có thể nhận được truyền thừa”.
Diệp Quân mỉm cười nói: “Cảm ơn”.
Người đàn ông đang định nói gì đó, ngay lúc này tận cuối tinh không ở đằng xa bỗng rung chuyển, ngay sau đó rất nhiều sao băng lửa lao ra từ tinh không đó.
Thấy thế Diệp Quân hơi ngờ vực.
Lúc này người đàn ông bỗng giơ tay tung ra một quyền.
Ầm!
Một đòn này khiến vô số sao băng lửa vừa lao tới đỉnh đầu họ thì lập tức nổ tung, nở rộ như pháo hoa, vô cùng chói mắt, Diệp Quân hơi khó hiểu nói: “Tiền bối, cái này là?”
Người đàn ông khẽ cười, không trả lời câu hỏi, mà nói: “Trước tiên ngươi hồi phục thân xác đã”.
Diệp Quân nhìn người đàn ông, gật đầu, sau đó hắn ngồi khoanh chân lại, bắt đầu hồi phục thân xác.
Người đàn ông tò mò nhìn Diệp Quân đánh giá.
Không lâu sau, sau khi thân xác hắn đã hồi phục hoàn toàn, người đàn ông bỗng nói: “Thân xác này của người rất thú vị, là được ngưng tụ bằng kiếm ý sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.
Người đàn ông cười nói: “Kiếm ý thanh thuần, khá đấy”.
Diệp Quân nói: “Vẫn mong tiền bối chỉ dạy”.
Người đàn ông ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ngươi chủ yếu tu kiếm, hơn nữa kiếm đã đắc đạo, ta không thể giúp ngươi trên con đường kiếm đạo thêm nữa, nhưng ta có thể cho ý kiến để ngươi có ý niệm thuần túy với kiếm ý hơn nữa, ngoài ra còn có thể làm cho thân xác của người trở nên mạnh hơn”.
Diệp Quân vội nói: “Cảm ơn tiền bối”.
Người đàn ông mỉm cười, ông ta bỗng xoay người chỉ vào tận cuối tinh không đó: “Ngươi có biết bên đó là nơi nào không?”
Diệp Quân nhìn theo hướng người đàn ông chỉ, cuối tầm mắt là một vùng tinh không tối tăm, thần thức của hắn không thể đến gần khu vực đó.
Người đàn ông nói: “Bên đó là một cánh cửa, đằng sau cánh cửa là một thế giới vũ trụ hoàn toàn mới”.
Diệp Quân nói: “Vũ trụ nền văn minh cấp sáu?”
Người đàn ông nhìn Diệp Quân cười nói: “Ngươi rất thông minh”.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Tiền bối, ông từng đến đó à?”
Người đàn ông lắc đầu: “Không đi được”.
Ông ta nhìn tận cuối tinh không vũ trụ đó: “Muốn kiếm của ngươi thuần khiết hơn thì phải chiến đấu”.
Ngay lúc này, rất nhiều sao băng lửa bỗng xuất hiện trong tinh không đó, những sao băng lửa đó với số lượng dày đặc lao về phía vũ trụ bên này, vô cùng đáng sợ.
Người đàn ông khá tò mò: “Là những người kia bảo ngươi vào đây ư?”
Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.
Người đàn ông nhìn Diệp Quân, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên nhưng ông ta không nói gì nhiều.
Diệp Quân do dự, sau đó hỏi: “Không phải người nền văn minh Thiên Hành thì có thể tiếp nhận truyền thừa không?”
Người đàn ông cười nói: “Nếu là bình thường thì chắc chắn là không thể, nhưng họ đã bảo ngươi vào, tức là ngươi đã có công rất lớn với nền văn minh của bọn ta, hơn nữa họ xem ngươi là người của mình nên ngươi có thể nhận được truyền thừa”.
Diệp Quân mỉm cười nói: “Cảm ơn”.
Người đàn ông đang định nói gì đó, ngay lúc này tận cuối tinh không ở đằng xa bỗng rung chuyển, ngay sau đó rất nhiều sao băng lửa lao ra từ tinh không đó.
Thấy thế Diệp Quân hơi ngờ vực.
Lúc này người đàn ông bỗng giơ tay tung ra một quyền.
Ầm!
Một đòn này khiến vô số sao băng lửa vừa lao tới đỉnh đầu họ thì lập tức nổ tung, nở rộ như pháo hoa, vô cùng chói mắt, Diệp Quân hơi khó hiểu nói: “Tiền bối, cái này là?”
Người đàn ông khẽ cười, không trả lời câu hỏi, mà nói: “Trước tiên ngươi hồi phục thân xác đã”.
Diệp Quân nhìn người đàn ông, gật đầu, sau đó hắn ngồi khoanh chân lại, bắt đầu hồi phục thân xác.
Người đàn ông tò mò nhìn Diệp Quân đánh giá.
Không lâu sau, sau khi thân xác hắn đã hồi phục hoàn toàn, người đàn ông bỗng nói: “Thân xác này của người rất thú vị, là được ngưng tụ bằng kiếm ý sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.
Người đàn ông cười nói: “Kiếm ý thanh thuần, khá đấy”.
Diệp Quân nói: “Vẫn mong tiền bối chỉ dạy”.
Người đàn ông ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ngươi chủ yếu tu kiếm, hơn nữa kiếm đã đắc đạo, ta không thể giúp ngươi trên con đường kiếm đạo thêm nữa, nhưng ta có thể cho ý kiến để ngươi có ý niệm thuần túy với kiếm ý hơn nữa, ngoài ra còn có thể làm cho thân xác của người trở nên mạnh hơn”.
Diệp Quân vội nói: “Cảm ơn tiền bối”.
Người đàn ông mỉm cười, ông ta bỗng xoay người chỉ vào tận cuối tinh không đó: “Ngươi có biết bên đó là nơi nào không?”
Diệp Quân nhìn theo hướng người đàn ông chỉ, cuối tầm mắt là một vùng tinh không tối tăm, thần thức của hắn không thể đến gần khu vực đó.
Người đàn ông nói: “Bên đó là một cánh cửa, đằng sau cánh cửa là một thế giới vũ trụ hoàn toàn mới”.
Diệp Quân nói: “Vũ trụ nền văn minh cấp sáu?”
Người đàn ông nhìn Diệp Quân cười nói: “Ngươi rất thông minh”.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Tiền bối, ông từng đến đó à?”
Người đàn ông lắc đầu: “Không đi được”.
Ông ta nhìn tận cuối tinh không vũ trụ đó: “Muốn kiếm của ngươi thuần khiết hơn thì phải chiến đấu”.
Ngay lúc này, rất nhiều sao băng lửa bỗng xuất hiện trong tinh không đó, những sao băng lửa đó với số lượng dày đặc lao về phía vũ trụ bên này, vô cùng đáng sợ.
Danh sách chương