Sau khi buổi diễn thuyết kết thúc, Tề Ngọc cũng về nước, Tiểu Mễ ở London du ngoạn, còn lại cô và Trần Kiến Bạch ngày nào cũng đến phòng thí nghiệm của Blunt, cuộc sống cũng coi như an nhàn.

Một buổi chiều nọ, hai người định sẽ đến tham quan một vài học viện Y học của đại học London. Với tư cách là những trường thành viên tiêu biểu của đại học London, học viện St. George, trường Vệ sinh & Y học Nhiệt đới London, đại học Queen Mary London, trường Cao đẳng Thú y Hoàng gia đã xúc tiến sự hoàn thiện của hệ thống Y tế trên thế giới, nhiều nơi rất đáng để những người nghiên cứu khoa học đến tìm tòi, học hỏi.

Mạnh Nhạc Nhạc đi dọc theo các văn phòng, nghiên cứu kỹ càng tỉ mỉ từng nơi, thỉnh thoảng chụp vài tấm ảnh, nhất định phải khoe với ông già nhà mình, cho ông biết cái gì gọi là tư bản, cái gì gọi là tiêu chuẩn số một thế giới mới được.

Sự phát triển của nền y học phương Tây từ trước đến nay vốn không chỉ đơn giản dựa vào một con dao phẫu thuật hay một viên thuốc, mà chủ yếu dựa vào toàn bộ hệ thống nghiên cứu khoa học hỗ trợ đằng sau. Đông y nếu muốn phát triển đến bậc này vẫn còn phải trải qua một giai đoạn rất dài.

Đang đi, cô phát hiện Trần Kiến Bạch bên cạnh đột nhiên dừng bước, anh quay người, xấu hổ nhìn cô, mặt mũi đỏ bừng.

Hử, anh vừa thấy thứ gì đặc biệt sao? Mạnh Nhạc Nhạc tò mò đi qua, vừa nhìn thấy đã không khỏi cảm thán trong lòng một tiếng.

Ha ha, cũng quá tiêu chuẩn nha!

Đây là một gian phòng vô cùng rộng lớn, tấm biển bên ngoài có đề tên: "Nghiên cứu tình dục", bên trong có hai phòng, một phòng bày đủ mọi loại tài liệu, tư liệu, còn cả bàn làm việc, phòng còn lại vô cùng thú vị, cũng chính là nguyên nhân làm cho Trần Kiến Bạch đỏ mặt.

Đây là một gian phòng thí nghiệm tình dục.

Có một chiếc giường lớn bên trong, xung quanh có rất nhiều loại thiết bị, có lẽ là để theo dõi những số liệu khác nhau của người tham gia thí nghiệm trên giường.

Bên cạnh các thiết bị có rất nhiều loại công cụ khác nhau, đủ loại kích cỡ màu sắc làm cho người ta hoa cả mắt.Người tự xưng là học rộng hiểu nhiều như Mạnh Nhạc Nhạc mà cũng bị làm cho kinh ngạc. Cô vốn biết người nước ngoài rất cởi mở trong vấn đề quan hệ tình dục, cũng biết người ta sẽ thực hiện các thí nghiệm nghiên cứu, nhưng không thể ngờ những thí nghiệm đó lại táo bạo đến nhường này.

Nhưng cô cũng không cảm thấy có gì kỳ lạ. Vấn đề tình dục ở nước ngoài vốn là một chuyện rất thẳng thắn cởi mở.

Nước Mỹ từng có một bộ phim tên là "Bậc thầy tình dục", kể về một vị giáo sư sản phụ khoa nổi tiếng vào những năm 60 của thế kỉ trước, tên là William, ban ngày ông ta kinh doanh một phòng khám vô cùng tiếng tăm, đến đêm lại bí mật thực hiện các nghiên cứu thí nghiệm về tình dục. Ông ta bỏ tiền ra thuê những cặp tình nhân đến đây làm tình, lắng nghe cảm nhận của mọi người, sử dụng dữ liệu thực nghiệm để chứng minh một số vấn đề trong quan hệ tình dục.

Lúc đó nước Mỹ vẫn chưa cởi mở như bây giờ, sau khi mọi chuyện bị vạch trần, rất nhiều người không thể hiểu được việc mà ông đang làm, tuy nhiên, sau này William và trợ lý của mình là Virginia đã trở thành những chuyên gia nổi tiếng trong lĩnh vực giáo dục giới tính và thậm chí còn dẫn đầu cuộc "cách mạng tình dục" trong xã hội phương Tây.

Ngược lại, hai từ "tình dục" ở trong nước lại là một điều cấm kỵ, người ta che che giấu giấu không dám đề cập đến nó, cứ như nhắc đến vấn đề này là một tội ác tày trời, người nhắc đến nó cũng là người không đứng đắn không bằng. Nhưng những kẻ không nhắc đến nó thì ai cũng là người trong sạch hoàn toàn chắc?

"Làm tình mà không sướng thì tất nhiên phải đi ngoại tình rồi!"

"Anh ta không được, chẳng lẽ bảo tôi sống cô đơn gối chiếc cả đời sao?!"

"Cô ấy rất lạnh nhạt chuyện chăn gối, đương nhiên tôi phải đi tìm người đàn bà khác chứ!"

"Vấn đề tình dục của chúng ta không hợp nhau, không thể tiếp tục được nữa."

......

Những chuyện như vậy nhiều vô kể, thậm chí còn có rất nhiều chuyện vô cùng nực cười, ví dụ như có một cậu chàng đang cương cứng, vì quá xấu hổ mà tự t.h.iến luôn, một vài người khác thì mắc bệnh tình dục cho thủ dâm không đúng cách.

Chúng ta ngại ngùng không dám kể với người thân và bạn bè, lại xấu hổ không muốn đi khám bác sĩ, thậm chí giữa vợ chồng với nhau cũng không dám nói thật lòng, vì vậy vô tình đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội giải quyết vấn đề này.

Người người không dám công khai bàn luận về "tình dục" thì cũng thôi đi, nhưng có những người lại đang sống dưới cái bóng của "tình dục" một cách cực kì ngột ngạt áp lực.

——

Hai người cứ như vậy đứng ở cửa nhìn vào, tay chơi dày dặn kinh nghiệm Mạnh Nhạc Nhạc coi như còn ổn, Trần Kiến Bạch hơi cúi đầu, không biết đang nghĩ đến gì mà vành tai đã đỏ như tôm luộc.

Đột nhiên có một thanh niên người Anh đi ra, cậu ta vừa nhìn thấy bọn họ thì mắt liền sáng lên.

"Hello, hai vị tới làm thí nghiệm sao? Tốt quá rồi, thí nghiệm của chúng tôi bây giờ đang rất thiếu mẫu vật của người châu Á, hai vị tới thật đúng lúc..."

Mạnh Nhạc Nhạc & Trần Kiến Bạch: "??? Cái quỷ gì cơ??"

Vẻ kinh ngạc của hai người quá rõ ràng, cậu thanh niên gãi gãi đầu, có lẽ là nhận ra mình đã hiểu lầm, ngại ngùng nói:

"Hai vị không phải là cặp đôi đến tham gia thí nghiệm tình dục sao? Vậy hai người có muốn thử một chút không? Chỗ này vô cùng an toàn, không có camera, không có người theo dõi, chúng tôi chỉ cần một vài số liệu gồm có nhịp tim, huyết áp, độ co của cơ bắp và một vài số liệu khác để làm phong phú thêm mẫu vật thí nghiệm thôi. Hai vị chỉ cần thay đổi tư thế làm tình theo chỉ dẫn là được. Sau khi làm xong sẽ nhận được 200 Đô la, còn có cả huy chương lưu niệm của đại học London nữa. Hai vị xem xét một chút đi mà."

Cậu thanh niên nhiệt tình thuyết phục, không ngừng nói "please". Theo lời cậu ta nói, đây là đề tài nghiên cứu luận văn tốt nghiệp của cậu ấy, nhưng do không đủ số liệu nên sắp phải dừng hẳn.

Dáng vẻ này của anh chàng làm Mạnh Nhạc Nhạc nhớ lại bản thân rất lâu về trước, cô một lòng muốn hoàn thành nghiên cứu nhưng lại không có cách nào hoàn thành. Nhưng đồng cảm là đồng cảm, cô khó lòng mà có thể giúp đỡ được, không phải cô không muốn, cũng không phải cô đang băn khoăn về mối quan hệ với Trần Kiến Bạch. Dạo gần đây cô đã hoàn toàn hiểu được tấm lòng của Thẩm Kiến Bạch, nói thật thì, được một người đàn ông có học thức, nhân phẩm tốt đẹp như vậy theo đuổi không phải là chuyện gì xấu xa, cũng không có gì phải xấu hổ cả.

Nhưng Trần Kiến Bạch vốn bảo thủ, rất khó có thể đồng ý với yêu cầu này...

Không đợi cô từ chối, Trần Kiến Bạch đã ngẩng đầu, hơi chần chừ hỏi ý cô:

"Không thì... cứ thử xem?"

Nói xong hình như anh lại sợ cô hiểu nhầm, bèn vội vàng bổ sung:

"Dù sao cũng là cống hiến một ít mẫu vật cho sự phát triển hài hòa của toàn nhân loại, giảm bớt vài sự sai số hay số liệu không cân bằng nào đó..."

Nói xong, Trần Kiến Bạch lại càng thấy rầu rĩ. Trời ạ, mày đang nói cái quỷ gì vậy? Không có tí logic nào, thật là quá ngu ngốc! Cho dù sách viết đàn ông phải chủ động thì mày cũng không nên vội vàng như vậy chứ?

Anh mím môi kéo Mạnh Nhạc Nhạc đi về phía trước, nói vài câu chữa thẹn:

"Khụ, anh vừa nói linh tinh chút thôi, chúng ta đến thư viện đi, thảo luận một chút về khuyết điểm của mạng tinh thể ngày hôm qua..."

Một loạt hành động của người đàn ông làm cho cậu thanh niên kia nhìn mà ngu người, Mạnh Nhạc Nhạc cũng cảm thấy buồn cười, người này bình thường không phải rất đứng đắn sao, quả nhiên đàn ông trong thiên hạ toàn là động vật ăn thịt, không hề có ngoại lệ.

Cô trở tay giữ chặt tay Trần Kiến Bạch lại, cười tủm tỉm nói:

"Em muốn thử. Nếu anh không muốn tham gia thí nghiệm tình dục này, vậy em đành nhờ..." Mạnh Nhạc Nhạc nói đoạn liền nhìn thoáng qua bên cậu thanh niên bên cạnh, nhướng mày:

"... Cậu ấy vậy."

Trần Kiến Bạch sửng sốt, ánh mắt thay đổi, lập tức đáp lại:

"Muốn, anh muốn tham gia, có anh là đủ rồi!"

Nói xong còn rất đề phòng nhìn cậu thanh niên nằm yên cũng trúng đạn kia.

Thanh niên: ??!!

Hai người một người đùa giỡn tôi, một người lườm nguýt tôi, còn có đạo lý nữa hay không!!

-----------------

Đến khi bước vào bên trong, Mạnh Nhạc Nhạc lại càng thêm kinh ngạc. Trong phòng có một tủ quần áo, bên trong bày đủ mọi kiểu dáng trang phục, thậm chí còn có mấy chục loại ánh đèn biến đổi tùy theo khung cảnh. Đúng là thiên đường cho tình nhân ân ái.

Cậu thanh niên đứng bên cạnh thuyết minh:

"Tôi thực hiện thí nghiệm này chủ yếu để thu thập những dữ liệu khác nhau về quan hệ tình dục giữa nam và nữ, bao gồm thời gian và mức độ cực khoái, v..v.. nhưng hai người không cần phải căng thẳng. Trên thực tế, không phải mọi cặp vợ chồng và mọi lần quan hệ tình dục đều có thể đạt cực khoái. Theo những nghiên cứu trước đây, tỷ lệ đạt cực khoái mỗi lần quan hệ là 75% đối với nam và 29% đối với nữ. Vì vậy, nhiều phụ nữ sẽ giả vờ đạt cực khoái... "

Nghe đến đó, Trần Kiến Bạch ngây ngẩn cả người, anh lén liếc nhìn Mạnh Nhạc Nhạc, đầu óc bắt đầu hồi tưởng lại mấy lần hai người mây mưa, hình như lần nào cũng làm trong lúc thần chí đang mơ mơ hồ hồ, thế nên giờ anh cũng không dám chắc lắm...

Mạnh Nhạc Nhạc thầm thở dài, người làm nghiên cứu khoa học ai cũng như nhau, nghe thấy số liệu là lại muốn phân tích, cô bình tĩnh đáp lời cậu ta:

"Tôi đều là thật đó."

Ánh mắt Trần Kiến Bạch sáng lên, bản tính hư vinh của người đàn ông được thỏa mãn, lại vừa lúc nghe thấy cậu thanh niên kia nói:

"Cho dù chuyện ấy không hòa hợp thì cũng không cần lo lắng, có rất nhiều cách để..."

Trần Kiến Bạch vẫn đang trong trạng thái đề phòng cậu ta, lập tức giải thích:

"Chúng tôi dù là thân thể hay tình cảm đều vô cùng hài hòa, số liệu đều là thật 100%."

Mạnh Nhạc Nhạc che mặt, cha mẹ ơi, anh có cần nói trắng ra vậy không?

Biểu cảm đồng chí thanh niên muốn méo mó, mẹ nó chứ, hai người khoe cái gì mà khoe, nếu không phải đang cần số liệu thì tôi còn lâu mới quan tâm đến anh, không đúng, cả anh cả chị luôn!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện