Lục Trăn vừa nói ra lời này, toàn bộ phòng đều im phăng phắc, Mạnh Nhạc Nhạc căng thẳng xấu hổ, thân thể càng thêm mẫn cảm tới cực hạn, nhưng tên Lục Vị này lại cứ như không có việc gì chỉ mải liếm láp lỗ dâm.

Bím nhỏ lúc này bởi vì quá căng thẳng mà co thít lại, âm đạo mất khống chế run rẩy phun ra một vốc dịch, toàn bộ đều chảy hết vào miệng người đàn ông.

Lục Vị há miệng nuốt mấy ngụm mới dừng động tác, nín thở rút đầu lưỡi ra, không dám phát ra tiếng động gì nữa.

Mạnh Nhạc Nhạc còn chưa nghĩ được phải trả lời thế nào, Lục Trăn đã đưa ra suy đoán:

"Lục Vị đang ăn mì à?"

Khụ, Mạnh Nhạc Nhạc thiếu chút nữa sặc nước miếng, nhưng nhất thời cũng không biết nên trả lời thế nào.

Đúng đúng, con trai ngài đúng là đang ăn mì, còn 'úp mặt' vào mà ăn.

Lục Vị vẫn đang nấp phía dưới cũng bật cười lên tiếng, hơi thở nóng hổi phả hết lên âm hộ, làm thịt non càng thêm ngứa ngáy, nước dâm dầm dề bốn phía.

Lục Vị vừa vươn đầu lưỡi liếm đi nước dâm, vừa trả lời:

"Đúng vậy, ba, con đang ăn mì, mì nước."

Mạnh Nhạc Nhạc sầm mặt, rốt cuộc không nghe nổi nữa, cô hơi dịch người lên phía trước, hai chân dùng sức câu lấy cổ Lục Vị, ghì chặt anh vào cửa mình của mình hòng lấp kín cái mồm còn đang tính nói bậy kia, cũng lập tức nói lảng sang chuyện khác:

"Ngài Lục, chúng ta tiếp tục bàn về nhu cầu của thị trường đối với loại mẫu vật này đi..."

Kế hoạch lấy "Miệng bịt mồm" không ngờ thành công làm Lục Vị ngừng nói chuyện, nhưng cũng bởi vậy, môi lưỡi người đàn ông càng đè trên môi thịt, đầu lưỡi càng quấy loạn bên trong vách tường, cái mũi cũng ấn lên nhụy hoa đã sưng to đứng thẳng.

Bởi vì bị ép quá chặt không dễ hô hấp, đầu Lục Vị còn ngúng nguẩy lắc lư, môi răng càng nhanh chóng cọ xát, chóp mũi cũng day vòng quanh, tốc độ cùng sức lực đều mạnh hơn, đầu lưỡi thô ráp liên tiếp quét rào rào trên lớp thịt non mềm mại mang đến khoái cảm quá mức mãnh liệt. Mạnh Nhạc Nhạc cắn răng cố nén, nhưng giọng nói vẫn càng ngày càng nghẹn ngào, sắc mặt cũng càng ngày càng hồng lên.

Quản gia Trịnh trong video đã nhiều lần nhắc nhở Nhạc Nhạc nên mặc nhiều đồ một chút, đừng để bị cảm, cô cũng chỉ có thể biết nghe lời đáp ứng, không ngừng hít sâu, cố gắng khống chế cảm xúc để giảm bớt ảnh hưởng do bộ phận tư mật dưới thân bị kích thích gây ra.

Dần dần mọi thứ cũng đi vào quỹ đạo, Nhạc Nhạc cũng từ từ chịu được việc vừa bị người liếm bím vừa gọi video báo cáo, cơ bản đã có thể duy trì biểu cảm cùng tốc độ nói bình thường.

Đột nhiên, một thứ gì lạnh buốt bị đẩy vào trong bím, thứ này còn là hình khối gì đó, tuy có góc cạnh nhưng lại không sắc bén.

Mạnh Nhạc Nhạc giả vờ cúi đầu xem tư liệu, muốn nhìn xem tên đàn ông này lại đang làm cái quỷ gì, nhưng vừa thấy thứ gì dưới thân thì đã lên cơn muốn đánh người.

Lục Vị tên mất dạy này, lại đi lấy miếng thanh long đã cắt nhét vào trong l*n cô.

Chỉ thấy người đàn ông dùng hai ngón tay thon dài vạch môi âm hộ ướt đẫm, để lộ huyệt động bên trong ra, nhét miếng hoa quả từng chút một đi vào.

Cửa động bị nong căng, nước dâm càng chảy ồng ộc.

Âm đạo vốn đã nứng giờ vừa cảm nhận được có dị vật tiến vào thì càng mấp máy thêm kịch liệt, cứ như muốn nuốt thứ này vào tận sâu nữa mới có thể đỡ ngứa ngáy.

Mạnh Nhạc Nhạc tuy đã cố hết sức kiềm chế, nhưng rõ ràng đã có chút không chịu nổi, nói chuyện đã dần đứt quãng, đôi khi còn khẽ hít không khí, cố gắng lắm mới có thể nói được ý nghĩ của mình ra lời để giảm thời gian cuộc gọi xuống.

Cũng may những nội dung này cũng vốn khó để có thể nói được liền mạch, Lục Trăn cùng quản gia Trịnh đều cho rằng cho là cô đang tạm dừng để suy nghĩ nên không có hoài nghi.

Nếu lúc này có người đứng ở góc nhìn thứ 3 là có thể, bên trong căn phòng tràn ngập không khí nghiên cứu học thuật, cô gái đang gọi video thảo luận những vấn đề nghiên cứu quan trọng, nửa người trên quần áo chỉnh tề, động tác tiêu chuẩn, nhưng nửa người dưới nơi video không chiếu tới thì đã hoàn toàn trần trụi, giữa hai chân là một người đàn ông đang bò ra làm đủ các thể loại hành động dâm loạn, trên ghế dựa, trên mặt đất đều là nước dâm lõng bõng, ngay cả trên mặt người đàn ông cũng đều bị ướt dính cả mảng.

Lục Vị nhét xong 4-5 miếng thanh long lại chợt nảy ra ý tưởng mới, hai chân vòng quanh ghế dựa của Nhạc Nhạc, đỡ chiếc chim sớm đã sưng to cứng rắn nhét từng chút một vào trong lỗ dâm đã bị nhét đầy thanh long.

"A..."

Bởi vì không thể cứ cúi đầu mãi, Mạnh Nhạc Nhạc vẫn chưa chú ý tới động tác của Lục Vị, lúc này bất thình lình bị một cây gậy thịt nhồi đến căng lên, làm cô không nhịn được bật kêu thành tiếng, kêu xong, mới sực nhận ra vội chữa cháy:

"À, tôi, tôi vừa nghĩ ra một ý mới..."

Thân thể bị dương vật của người đàn ông thúc vào từng chút một, cô còn muốn làm như không có việc gì, nhanh chóng nghĩ ra ý tưởng mới, thế này cũng quá tàn nhẫn rồi.

Quy đầu to mỗi lần đẩy mở cửa động đều vừa nóng vừa cứng, xô đẩy tầng tầng lớp lớp thịt mềm bên trong.

Nhưng có lẽ, đúng là ở dưới tình huống căng thẳng cao độ như vậy, tư duy Mạnh Nhạc Nhạc chợt phi thường linh động, thế nhưng thật sự có ý tưởng mới, cô nỗ lực bắt lấy ý tưởng trong đầu, chuyển hóa linh cảm thành ngôn từ, nói ra rõ ràng rành mạch, không ngờ còn thúc đẩy được tiến độ của việc thực nghiệm.

Cùng lúc đó, gậy thịt của Lục Vị đã tiến vào hơn một nửa, lúc này đống thanh long đã bị dồn ép vào trong cùng, tắc đầy trong âm đạo làm không thể nhét vào thêm nữa. Nhưng anh không những không rút ra, còn nhồi mạnh hơn vào trong, gậy thịt cứng rắn nghiền nát thịt quả, động tác này phải làm từ dưới lên đã không dễ dàng, hơn nữa còn phải cẩn thận không thể phát ra âm thanh, thành ra Lục Vị hành động cũng cực kỳ chậm.

Dương vật đỏ bừng đẩy banh lớp thịt non đến tận chỗ sâu nhất, trên dưới trái phải đều va chạm với vách thịt non cùng thịt quả, thử nghiền nghiền mấy cái rồi rút ra ngoài cửa động, rất giống một cái máy ép hoa quả đang làm việc không biết mệt.

Mạnh Nhạc Nhạc cắn môi, dương vật của anh thì nóng, mà đống thanh long trong âm đạo lại mát lạnh, thành ra cảm xúc bên trong cứ như bị chia thành 2 thái cực.

Đống thanh long lành lạnh kia còn đang bị cây gậy nóng rực này nghiền trên vách thịt, theo chuyển động ra ra vào vào, rất nhanh đã bị ép thành nước, rồi lại bị một đống nước dâm rửa trôi, làm hạ thân hai người hoàn toàn hỗn độn.

Vừa nghiền nước, Lục Vị lại không biết tìm ở đâu ra một cái ly đặt vào giữa nơi hai người giao hợp, anh thúc thêm mấy cái rồi rút chim ra, cả đống chất lỏng bị bịt kín giờ ồng ộc chảy ra, chờ khi chảy được một số rồi, Lục Vị lại nhét chim vào đâm thọc, cứ thế lặp đi lặp lại, người đàn ông vất vả cần cù rốt cuộc cũng hứng được đầy ly nước, thừa dịp cuộc thảo luận đang nghỉ, anh đưa tới trước mặt Mạnh Nhạc Nhạc, mặt mũi hết sức chờ mong nói:

"Nhạc Nhạc, anh vừa mới ép cốc nước hoa quả cho em này."

Tay Mạnh Nhạc Nhạc run run nhận lấy, còn chưa biết nói sao, đối diện quản gia Trịnh đã đưa ra đánh giá:

"Cậu chủ ở nhà còn chưa từng pha nước trái cây, không biết hương vị thế nào? Đây chắc là nước thanh long đỏ nhỉ, nhìn màu hơi nhạt, lần sau cậu cho ít nước thôi."

Ngoài miệng thì đưa ra ý kiến, nhưng quản gia Trịnh lại tỏ ra cực kỳ tự hào, cứ như việc Lục Vị ép nước hoa quả là một sự kiện ghê gớm cỡ nào.

Mạnh Nhạc Nhạc đen cả mặt, ông ơi là ông, ngài biết thằng nhóc này ép nước như thế nào không vậy? Còn nữa, hơn nửa cái ly này đều là nước dâm của cô, làm sao màu không phải nhạt cho được.

Cô chẳng muốn phải thử đống hỗn hợp nước dâm cùng thanh long kia tí nào, huống hồ đây còn là thứ do anh dùng chim nhồi trong bím mình mà ra, cho dù là bím nhà mình thì cũng hơi... khó chấp nhận, nghĩ thế nào thì cũng đều là sản phẩm không phù hợp an toàn vệ sinh thực phẩm tí nào.

Nhưng mà lúc này, đối diện với ánh mắt lấp lánh của ông chú nhìn vào, ngay cả trong mắt Lục Trăn cũng toát ra sự tò mò hào hứng, Mạnh Nhạc Nhạc không còn cách nào, đành phải nâng ly lên uống một ngụm.

Không ngờ hương vị cũng không đến nỗi nào, hỗn hợp vị thanh mát của quả cùng ngòn ngọt của nước dâm, tuy có ít vị tanh, nhưng không đến nỗi thấy ghê, mà còn làm người uống vào cảm thấy ngứa ngáy.

Trước ánh mắt chờ mong của mọi người, cô đưa ra đánh giá:

"Cũng được."

Lục Vị ở bên cạnh nghe vậy thì càng thêm cao hứng, dí mồm vào cửa động uống ừng ực, vừa uống còn vừa giơ ngón tay cái ra hiệu, y hệt mấy bà bán hàng sồn sồn ngoài chợ. Anh còn lén lút với tay lấy quả táo còn dư trên đĩa hoa quả, rất rõ ràng là còn định tiếp tục.

Mạnh Nhạc Nhạc đã tức điên, tên này chơi xong chưa hả? Quả táo cứng như vậy, hắn định thọc chết mình chắc? Cô tức giận đưa tay túm lấy tóc Lục Vị định kéo ra, nhưng tóc anh hơi ngắn, vốn Nhạc Nhạc định túm lấy rồi phạt một trận, nào ngờ tên ngáo này lại không làm theo kịch bản, vừa mới bị túm tóc đã kêu to:

Không phải kêu to vì bị túm đau, mà là loại kêu rên to tiếng...

"Ưm... Nhạc Nhạc, nhẹ thôi..."

Trong video, cả hai bên đều lập tức im bặt, hiển nhiên, Lục Trăn cùng quản gia Trịnh ở đối diện đều đã nghe thấy tiếng kêu lẳng lơ này, mặt Lục Trăn biến sắc đến mấy lần, cuối cùng nói nhanh:

"Khụ, cũng hơi muộn rồi, hôm nay đến đây đi, cảm ơn cô Mạnh đã giải thích rất kỹ càng, tôi cũng đã hiểu kha khá, kế tiếp sẽ để đội khảo sát tiếp tục làm việc, tôi cảm thấy hẳn là có thể đầu tư..."

Nói xong, Lục Trăn liền chuẩn bị tắt video, toàn bộ động tác đều rất vội vã, nhưng trước khi đóng lại, ông vẫn không nhịn được mở miệng nói với Mạnh Nhạc Nhạc:

"Đến lúc phải đánh, mời cứ tự nhiên."

Về phần cần đánh ai, không cần phải nói cũng biết.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện