Chẳng qua không đợi Vân Khuynh phản ứng, giao diện tin nhắn đã điên cuồng thông báo, đánh gãy suy nghĩ của nàng.

Vân Khuynh tùy tay mở ra, liền thấy ID “Vân gia – Diệp Diệp” ánh vào mi mắt.

Đúng là biên tập tờ BBS đã từng nhận ra mình – đàn em năm hai Mạc Diệp Song.

[ Nữ thần! Đàn chị! Chị ở đó không! Ở đó không!!! ]

Vân Khuynh nhướng mày, trả lời. [ Có. ]

Giây tiếp theo.

Đối phương liền nháy mắt ném lại đây mấy tấm….. ảnh của nàng!? Vân Khuynh xoa xoa trán, chỉ cảm thấy có chút cạn lời.

[ ….. Đây là cái gì? ]

Bên kia, Mạc Diệp Song cảm xúc dâng trào mãnh liệt gửi đến một chuỗi dài.

[ Nữ thần, chị xem này! Đây là những tấm ảnh đẹp nhất của chị em tỉ mỉ chọn ra! Ở tờ BBS đại học A đã chinh phục mọi bảng xếp hạng! ]

[ Em giúp chị đăng lên mạng, nháy mắt hạ gục Mộng cặn bã được không!!! ]

[ …. Không được. ]

[ A?! Vì sao chứ! ]

Mắt thấy oán khí của tiểu học muội sắp tràn ra cả màn hình, Vân Khuynh cong môi, ý xấu mà gõ một dòng reply.

[ Người nhà không cho. ]

Hưu ~ nhất kích tất sát!

Tức khắc, đầu bên kia liền an tĩnh lại.

Mạc Diệp Song che ngực, chỉ cảm thấy mình bị nghẹn một ngụm cẩu lương.

Người nhà, thì ra nữ thần đã có người nhà…. Từ từ!

Giây tiếp theo.

Cô bỗng nhiên trừng lớn mắt, nghĩ tới cái gì, ngay cả tay đánh chữ cũng run rẩy.

[ Không đúng! Nữ thần! Người nhà của chị, không phải là nam thần thần bí giọng hay muốn chớt xuất hiện trên YY lần trước đi?! ]

[ Có phải hay không a a a a!!! ]

Vân Khuynh cười khẽ ra tiếng. [ Đúng vậy. ]

Tức khắc, bên kia lại an tĩnh trong chớp mắt.

Tiếp theo, đó là spam quy mô lớn ——

[ A a a! Nữ thần mau kéo hắn gia nhập đi, đừng có lãng phí tài nguyên nữa được không!!! ]

[ Ôi má ơi, mau hợp tác phối kịch đi QAQ ]

[ Anh chị mới là đệ nhất phu thê võng phối! Cái Giang Mộng CP gì đó là cái quỷ gì!!! ]

Vân Khuynh buồn cười nhìn vài lần, rốt cuộc cũng ngừng suy nghĩ muốn trêu chọc em gái nhỏ này lại.

[ Được rồi. Thời điểm chú ý cuộc thi phối âm đừng cứ nhìn chằm chằm vào Vương Mộng Huyên, có kinh hỉ. ]

Bên kia, Mạc Diệp Song cả người chấn động.

[!! Chẳng lẽ người nhà của nữ thần cũng dự thi sao!!! ]

[ Ừm. ]

Vân Khuynh bình tĩnh mà đáp lại, cuối cùng nói.

[ Xả ảnh thì bỏ đi. Nếu thuận lợi đi tiếp, ngày 7 tháng 10 mọi người đều sẽ thấy người thật, hiện tại hà tất phải làm điều thừa? ]

Mạc Diệp Song hơi ngẩn ra, đợi đến khi nữ thần offline rồi, mới bỗng nhiên phản ứng lại ——

Ngày 7 tháng 10, là ngày tuyên truyền chính thức của Game “Đại Sở Hoàng Triều”.

Theo lý thuyết, khi đó, những người thắng cuộc cuộc thi phối âm nhân vật đều sẽ tham dự.

Cho nên, nếu nữ thần và người nhà thắng được nhân vật, tự nhiên người thật sẽ được đưa ra ngoài ánh sáng….

Sau đó? Sau đó liền hung hăng vả mặt đám anti-fan nha!

Ngao ngao ngao!

Một chớp mắt này, hai mắt Mạc Diệp Song tỏa sáng, mặc niệm nữ thần uy vũ, kích động đến thiếu chút nữa thì cắn góc chăn!

*

Tóm lại, dưới thái độ cố ý mặc kệ của Vân Khuynh, Vương Mộng Huyên hoàn mỹ hoàn thành cuộc lăng xê.

Ngày 1 tháng 10, bên công ty cuối cùng đưa ra danh sách trúng cử đấu bán kết, “Chỉ Tiêm Y Mộng” cái sau vượt cái trước.

Không thể không nói, ở giai đoạn vòng đấu loại, chiêu sử dụng giá trị sắc đẹp kéo phiếu này, hiệu quả không tồi.

Chẳng qua….

Ở vòng bán kết kế tiếp, phiếu của người xem chỉ chiếm 30%.

Lúc đó, tác dụng của việc kéo nhân khí cũng nhỏ đi không ít.

“Bắc ca…. Làm sao bây giờ?”

Trong chung cư của Kiều Bắc Vọng, Vương Mộng Huyên túm góc áo bạn trai, trên gương mặt yêu kiều nhuốm thần sắc u sầu.

Kiều Bắc Vọng nhíu mày, có chút không kiên nhẫn nói.

“Luyện tập thật tốt là được, buồn gì chứ?”

“Em….” Vương Mộng Huyên cắn cắn môi, lã chã chực khóc.

“Là thực lực của em không tốt, để anh mất mặt.”

“Được rồi.” Kiều Bắc Vọng vẫy vẫy tay, trông thấy bộ dáng tiểu nữ nhân của cô ta, tức khắc mềm lòng.

“Thực lực hơi thiếu, không phải còn có 30% phiếu bầu của người xem sao?”

“Có anh chống lưng cho em, em sợ cái gì?”

Nghe được phiếu của người xem, Vương Mộng Huyên rũ mắt, ánh mắt có chút lập lòe ——

Cô ta nhớ tới lăng xê vài ngày trước đó.

Không tồi.

Trên thực tế, sau lưng đều là Kiều Bắc Vọng động tay chân.

Mà phương diện này, đương nhiên cũng bao gồm chủ ý đối chiếu với hình tượng xấu xí của Lục Vân Khuynh.

Kỳ thật, Vương Mộng Huyên còn từng phản đối.

Rốt cuộc hiện tại Lục Vân Khuynh đã đẹp trở lại, ngộ nhỡ đối phương xả ảnh, trận lăng xê này liền xong rồi.

Chỉ là, làm sao cô ta dám nói với Kiều Bắc Vọng, tiện nhân kia căn bản không xấu, mà là một mỹ nữ?

Cũng may, tiện nhân Lục Vân Khuynh kia phỏng chừng tự cho thanh cao, không nhảy ra hủy đi thế cục.

Chẳng qua….

“Tới vòng bán kết rồi, CV trúng cử do fan cũng không ít. Em không nhất định sẽ có ưu thế.”

Vương Mộng Huyên nhăn mày, thấp thỏm nhìn Kiều Bắc Vọng: “Tỷ như Vân Xuất Tụ…”

“Hừ!”

Kiều Bắc Vọng cười lạnh một tiếng, nói.

“Nhắc tới cô ta làm gì, mặt hàng vừa xấu vừa béo kia, nào so được với em!”

Ánh mắt Vương Mộng Huyên hơi lóe: “Nhưng cô ấy đứng đầu bảng xếp hạng vòng loại, fan xác thật cũng nhiều.”

Kiều Bắc Vọng nhăn mày, sau khi suy tư một lúc lâu, linh quang chợt lóe.

“Không có việc gì! Anh có biện pháp, giúp em lấy số phiếu bầu cao nhất!”

“Cảm ơn Bắc ca….”

Vương Mộng Huyên vui vẻ nói, thuận thế chui vào lồng ngực của đối phương, giơ tay linh hoạt đưa xuống dưới bụng hắn ta.

Người đàn ông giọng nói trở nên thô ráp “Tiểu yêu tinh”, đè cô ta xuống.

*

Ngày 3 tháng 10, bán kết đấu phối âm NPC Game “Đại Sở Hoàng Triều”.

Lịch thi đấu bắt đầu từ buổi sáng, mười nhân vật lớn tiến hành cùng một lúc, sắp xếp vô cùng chặt chẽ.

Mà tuyển chọn nam chính “Sở Thần” và nữ chính “Vân Phi”, đều từ 19h30 đến 21h30, từng người tách ra mà thi, là hai trận thi được nhiều người chú ý nhất.

19h00.

Trong phòng ăn, Vân Khuynh và Tiết Cận Sâm, đang ở trạng thái vừa dùng bữa tối xong.

Cô gái nhỏ hai tay chống cằm, thẳng tắp nhìn người đàn ông đối diện.

“Làm sao vậy?”

Tiết Cận Sâm liếc nàng, cười như không cười mở miệng.

“Ài….” Vân Khuynh tiếc nuối thở dài.

“Chỉ là không nghĩ tới thi đấu nam nữ chính lại đồng thời tiến hành.”

Nàng nhẹ điểm môi đỏ, cười đến giảo hoạt.

“Vốn muốn vây xem anh trai thể hiện mà.”

Tiết Cận Sâm cười trầm thấp, đứng dậy xoa xoa đầu nàng.

“Mau về phòng đi, thi đấu sắp bắt đầu rồi.”

Vân Khuynh đáp lời, thuận thế đứng lên, tiêu sái đi về phía phòng ngủ.

Một, hai, ba….

Đột nhiên, nàng xoay người, cười cười với hắn.

“Anh, anh phải cố lên nha.”

Ánh mắt Tiết Cận Sâm u tối, vài bước tới trước mặt Vân Khuynh, cúi người xuống ——

Một phen nắm lấy gương mặt nàng.

“Yên tâm đi.” Người đàn ông cười nhẹ nửa ôm cô gái nhỏ, thanh âm nam thần bò vào màng nhĩ nàng.

“Anh trai ở trận chung kết chờ Khuynh Khuynh.”

Vân Khuynh khóe miệng giương lên, nâng mắt nhìn thẳng vào mắt hắn.

“Anh, anh đoạt lời thoại của em.”

……

Vài phút sau.

Hai người rốt cuộc trêu chọc nhau xong đường ai nấy đi, từng người mang theo ý cười tiến vào “lãnh địa” của mình.

Một bước tường ngăn cách phòng cho khách và thư phòng.

Hai máy tính.

Đồng thời khởi động máy, vào mạng, online.

Vân Khuynh sung sướng mở ra YY, tiến vào kênh đấu nữ chính “Vân Phi.”

Lúc này, nhân số trên tuyến thế mà đạt tới hơn 3 vạn.

Vân Khuynh hít một hơi thật sâu, dựa theo yêu cầu ban tổ chức, đổi ID thành thứ tự xếp hạng cùng tên tuyển thủ —— “1-Vân Xuất Tụ”.

Mà lúc này, trong thư phòng.

Người đàn ông thần sắc khó lường lại tiến vào một kênh giống Vân Khuynh, đăng nhập vào ID của mình —— “1-Kỹ Thuật”.

_________________________________________

PS. Mọi người nói vì sao ca ca không đi vào kênh thi của nam chính đâu, nghi hoặc ~
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện