Edit: Quỳnh Cửu
Beta: Mạc Khinh Vũ
Nàng giật mình, chốc lát đã tỉnh táo lại.
“Vào đây rồi nói!”
Vân Khuynh cao giọng, đồng thời ngón tay khẽ chuyển, đặt lên môi của người nào kia,
Ánh mắt Lục Tiêu loáng lên nét ám muội, còn ngoan ngoãn ngẩng đầu lên, không hề quấy nàng chút nào.
E hèm!
Cơ mà…
Hắn vẫn giữ nguyên tư thế bế người tùy hứng như ban nãy.
Cứ thế bình tĩnh nhìn Mạnh Giang bước vào trong cửa.
Mạnh Giang: “…”
Dù cho chuyện có khẩn cấp thực sự, thì cái hình ảnh này cũng đẹp lóa mắt cmnr.
Anh cúi đầu, y chang Ngôn Hoa, lẩm bẩm trong lòng 7749 câu ĐMM!
Quả thực là chói mù mắt chó hợp kim của anh ta mà!
Mạnh Giang bi phẫn nhắm mắt, chợt nghe Vân Khuynh nói.
“Có chuyện gì vậy?”
Anh đổi dòng suy nghĩ, đứng thẳng báo cáo.
“Là tin tức phía Đông bắc đưa tới, hình như xuất hiện vua tang thi, hơn nữa còn đang quẩy về hướng bên này.”
Hướng Đông Bắc?!
Vân Khuynh thầm giật mình:”Triệu Thành Nam!”
“Hả?”
Mạnh Giang chấn động, hơi bị ngạc nhiên.
“Lão đại, ý cô là cái tên thủ lĩnh cũ của căn cứ Ma Đô á?”
Mặc dù nói cho phải thì cái căn cứ Ma Đô kia đúng chuẩn nằm ở phía đông bắc của căn cứ bọn họ, cơ mà…
“Không trùng hợp đến thế phải không giời?”
Mạnh Giang lắp bắp: “Hơn nữa, nếu thật sự là gã thì phải quay lại quẩy nát căn cứ Ma Đô mới đúng chứ, lai vãng sang chỗ chúng ta làm gì?”
Vân Khuynh trầm mặc.
Thật ra nàng nghĩ như vật cũng là căn cứ vào giá trị sinh mệnh thôi ——
Vua tang thi cũng chẳng tự nhiên mọc ra được.
Có thể trở thành vua tang thi cũng không phải chỉ có mình thực lực không là được, còn phải có số mệnh nghịch thiên nữa.
Giống như trong thế giới nguyên bản, người có mệnh làm vua tang thi là Lục Tiêu.
Mà hôm nay thì tám chín phần mười là Triệu Thành Nam rồi.
Về phần vì sao lại chạy về hướng căn cứ Giang Nam, thì rõ ràng là coi nàng là kẻ thù rồi.
Chỉ là những thứ này dù Vân khuynh hiểu rõ cả thì cũng không cách nào giải thích cho người khác nghe được.
Nàng trầm ngâm hồi lâu, trực tiếp phân phó sắp xếp.
“Nói chung nếu đối phương đã chạy tới căn cứ chúng ta, lập tức gia tăng phòng ngự! Triệu tập đội ngũ tinh nhuệ…”
“Rõ!” Mạnh Giang nhận lệnh, lập tức ra ngoài bố trí.
Trong phòng.
Vân Khuynh thở dài ——
Giây tiếp theo.
Đầu ngón tay ấm áp mơn trớn mi tâm của nàng, kéo mấy nếp nhăn giãn ra.
“Anh…”
Vân Khuynh chuyển tầm mắt lại nhìn thấy ánh mắt thâm thúy của người kia, lẳng lặng nhìn mình.
“Lo cái gì?”
Lục Tiêu lãnh đạm nói, áp trán vào trán nàng, hơi thở sạch sẽ hoàn toàn bao phủ lấy nàng.
“Hắn thì tính gì?”
Xùy một tiếng đầy vẻ thờ ơ, chàng trai tuấn tú kìm lấy cô gái dưới thân mình ——
Tựa như đang nói, chỉ được nhớ đến mình hắn thôi.
Lúc khoảng cách dính lấy nhau đã lên đến hạn mức max level, Vân Khuynh đối mắt với người yêu nhà mình, ý cười dần hiện bên môi.
Lo lắng vừa mới nhen nhúm chút ít đã bị tiêu tán mất.
Không sai.
Triệu Thành Nam là cái thá gì cơ chứ? Đây là sân chơi của nàng và người yêu nhà nàng cơ mà.
Họ cùng nhau sánh vai, cùng tiến cùng lùi.
Như vậy thì vị “khí vận chi tử” kia cho dù có thành vua tang thi đi chăng nữa thì cũng oke say goodbye thôi!
*
Mấy ngày sau.
Căn cứ Giang Nam.
Ngoại ô, cả một đống tang thi đứng tập kết trên mặt đất.
Mà trước một đám quái vật đấy là một người mặc áo choàng dẫn đầu, cả người giấu dưới lớp áo, chỉ lộ ra nửa bên mặt.
Chuẩn bài Triệu Thành Nam!
“Grao ——”
Lúc này, trong không trung không ngừng phát ra tiếng kêu quái dị, sóng âm của đồng loại giao lưu!
Triệu Thành Nam đắc ý, bỗng nhiên nghĩ ——
Bầy quái này tuy rằng hơi thiểu năng một chút nhưng nghe lời hơn loài người nhiều!
Không nghĩ tới, sau khi bị cắn gã lại có thể tiến hóa thành loài tang thi cấp cao nhất, một phát thành vua luôn, tiến lên đỉnh cao mới.
Ý trời hihi!
Có thể trước đây gã tranh cơm với loài người là sai lầm!
Sau khi để tang thi tàn sát toàn bộ nhân loại, sáng lập thế giới mới, đó mới là showtime của gã.
Mà lần này gã vẫn nhòm ngó về ngôi báu đó, thẳng công đập nát căn cứ của con ả Tống Vân Khuynh!
Nghĩ vậy, Triệu Thành Nam vung tay lên, tiếng hí kinh thiên động địa phát ra.
“Gruuuuuuuuu ——”
Hướng về phía cổng thành, rầm!
Nhất thời tiếng hét lồng lộn vang ra, vọt về phía trước.
Trời đất rung chuyển, không gian như bị đám quái vật này xé rách.
Chỉ lát sau, cách căn cứ Giang Nam mấy dặm, đại quân tang thi lúc nha lúc nhúc chạy tới, nhìn mà hú hồn chim én.
Nhưng còn quái hơn là lúc này cả trong lẫn ngoài thành chẳng có lấy ma nào.
“Gruuuuu gờ rủ?”
Triệu Thành Nam có chút nghi ngờ, chẳng nhẽ sợ quá nên trốn hết vào trong thành rồi?
Chắc là thế rồi.
Hẳn vậy!
Sự kích động hiện lên trong mắt hắn, đắc ý công thành!
“Ôi!” Lên là lê[email protected]
“Graoooo!”
Hòa âm ánh sáng phiên bản quái vật vang lên, tang thi xông ra như ong vỡ tổ.
Nhảy lên thành cao, leo lên tường thành, nháy mắt đã nhảy vào thành lâu!
Chớp mắt, ánh sáng chói rực!
“Phụt!” “Ối!!!!”
Âm thanh khiến người ê cả raưng phát ra.
Vô số chích(?) lao đến hoan hỉ xiên chết đống zombie trên tường thành, đống xác xanh xanh trắng trắng hôi thối rơi từ trên không trung xuống, thành một bãi nát bét.
“Gờ rủ?”
Clgt?
Triệu Thành Nam phía sau kinh hãi nhìn chung quanh ——
Lại thấy cửa thành rung chuyển, sóng gợn khuếch đại tầng ngụy trang.
Ai bảo trong ngoài không một bóng người?
Trên tường thành, một đám dị năng giả nghiêm chỉnh xếp hàng.
Dưới thành lâu lại bonus thêm một đám quân tinh nhuệ đang chờ nữa.
Nhất thời, trên dưới cùng xông lên!
Trong vòng mấy giây, đám dị năng phát ra ánh sáng màu sắc khác nhau đan vào một chỗ, chiếu sáng cả một góc trời.
Mà lúc này, đám tiểu đệ của gã còn chậm chạp không xông lên, chốc lát đã bị công kích sạch.
Vừa nãy là ảo ảnh của đám dị năng giả kia!
Con ngươi Triệu Thành Nam co rút, nhất thời nộ hỏa công thiên hét lớn: “Đùuuuuuu!”
Trở về, lũ bại não kia!
Gã gào thét, chờ những tang thi còn lại lui ra, vội vàng xông lên trước, phóng ra một đám lửa lớn, tựa như thiên hỏa đánh về phía trước.
“Ôi ôi!”
Triệu Thành Nam đắc ý gào thét, thế nhưng mà, ơ kìa ——
Tang thi cấp 10!!
Mấy kẻ phàm tục kiểu gì cũng bị quay chết!
Nhưng mà.
Giây tiếp theo,
Ánh sáng trắng lóe lên, hơi nước mờ ảo quen thuộc bay tới từ phía đối diện.
Có điều chỉ trong chớp mắt đã dập toàn bộ lửa.
Tiếp đó hóa thành vô số xoáy vòi rồng cuộn xuống, trực tiếp quét sạch đại quân tang thi.
“Phụt ——”
Chấn động cực hạn, cả đám tang thi tan đàn xẻ nghé.
Mà Triệu Thành Nam vẫn điên cuồng hét, lại trông thấy bóng hình mảnh khảnh ——
Tống Vân Khuynh!
Ả ta quả nhiên đã lên tới cấp 10!
Không!
Gã không phục gào to, đánh trả lần hai.
Nhưng mà sau vài chiêu giao thủ, những người đó đều được luồng sáng trắng bảo vệ, đám đệ của Triệu Thành Nam tèo sạch.
Cuối cùng, gã điên luôn!
Hoàn toàn không bận tâm đến thương vong của đồng bọn, Triệu Thành Nam đạp chân, xông lên trước công kích Vân Khuynh.
Là vua tang thi cấp 10, dù cho không đọ được con ả cấp 10 này thì ả ta cũng khó mà giết chết nó được.
Nếu đã vậy, nó tiến lên phía trước, cắn xé đám thủ hạ của con ả kia!
“Graoooo ——”
Cùng lúc đó, đoán được dự định của Triệu Thành Nam.
Vân Khuynh nhíu mày, chủ động lên trước!
Đánh nhanh thắng nhanh!
Ở khoảng cách ngày càng rút ngắn, nàng bỗng nhiên bộc phát năng lực hiện hữu của mình ——
Chỉ thấy những lưỡi băng trong không gian nháy mắt tản ra.
Chớp mắt đã tỏa rộng cả chục cây số.
Tang thi cuồn cuộn bị kết cứng ở bên trong, lại thấy cô gái vừa lật cổ tay một cái
Triệu Thành Nam cứng người, giật mình, con ả đấy định xay sinh tố gã đấy à?
Không!
Dù có chết gã cũng phải tìm cho mình cái đệm lưng!
Trong màn băng, tiếng gầm rú phát ra.
Triệu Thành Nam huy động năng lượng cơ thể, gắt gao trừng mắt nhìn về Vân Khuynh đứng phía trước không xa, tự nổ!
“Grao!”
Tiện nhân, cùng chết đi ——
Editor: edit chương này mất công kinh khủng, mình ghét mấy cảnh đánh nhau huhu.
Beta-er có điều muốn nói: Em xem chương đánh nhau nghiêm túc của người ta bị em biến thành cái khỉ gì rồi (¬_¬;)
Beta: Mạc Khinh Vũ
Nàng giật mình, chốc lát đã tỉnh táo lại.
“Vào đây rồi nói!”
Vân Khuynh cao giọng, đồng thời ngón tay khẽ chuyển, đặt lên môi của người nào kia,
Ánh mắt Lục Tiêu loáng lên nét ám muội, còn ngoan ngoãn ngẩng đầu lên, không hề quấy nàng chút nào.
E hèm!
Cơ mà…
Hắn vẫn giữ nguyên tư thế bế người tùy hứng như ban nãy.
Cứ thế bình tĩnh nhìn Mạnh Giang bước vào trong cửa.
Mạnh Giang: “…”
Dù cho chuyện có khẩn cấp thực sự, thì cái hình ảnh này cũng đẹp lóa mắt cmnr.
Anh cúi đầu, y chang Ngôn Hoa, lẩm bẩm trong lòng 7749 câu ĐMM!
Quả thực là chói mù mắt chó hợp kim của anh ta mà!
Mạnh Giang bi phẫn nhắm mắt, chợt nghe Vân Khuynh nói.
“Có chuyện gì vậy?”
Anh đổi dòng suy nghĩ, đứng thẳng báo cáo.
“Là tin tức phía Đông bắc đưa tới, hình như xuất hiện vua tang thi, hơn nữa còn đang quẩy về hướng bên này.”
Hướng Đông Bắc?!
Vân Khuynh thầm giật mình:”Triệu Thành Nam!”
“Hả?”
Mạnh Giang chấn động, hơi bị ngạc nhiên.
“Lão đại, ý cô là cái tên thủ lĩnh cũ của căn cứ Ma Đô á?”
Mặc dù nói cho phải thì cái căn cứ Ma Đô kia đúng chuẩn nằm ở phía đông bắc của căn cứ bọn họ, cơ mà…
“Không trùng hợp đến thế phải không giời?”
Mạnh Giang lắp bắp: “Hơn nữa, nếu thật sự là gã thì phải quay lại quẩy nát căn cứ Ma Đô mới đúng chứ, lai vãng sang chỗ chúng ta làm gì?”
Vân Khuynh trầm mặc.
Thật ra nàng nghĩ như vật cũng là căn cứ vào giá trị sinh mệnh thôi ——
Vua tang thi cũng chẳng tự nhiên mọc ra được.
Có thể trở thành vua tang thi cũng không phải chỉ có mình thực lực không là được, còn phải có số mệnh nghịch thiên nữa.
Giống như trong thế giới nguyên bản, người có mệnh làm vua tang thi là Lục Tiêu.
Mà hôm nay thì tám chín phần mười là Triệu Thành Nam rồi.
Về phần vì sao lại chạy về hướng căn cứ Giang Nam, thì rõ ràng là coi nàng là kẻ thù rồi.
Chỉ là những thứ này dù Vân khuynh hiểu rõ cả thì cũng không cách nào giải thích cho người khác nghe được.
Nàng trầm ngâm hồi lâu, trực tiếp phân phó sắp xếp.
“Nói chung nếu đối phương đã chạy tới căn cứ chúng ta, lập tức gia tăng phòng ngự! Triệu tập đội ngũ tinh nhuệ…”
“Rõ!” Mạnh Giang nhận lệnh, lập tức ra ngoài bố trí.
Trong phòng.
Vân Khuynh thở dài ——
Giây tiếp theo.
Đầu ngón tay ấm áp mơn trớn mi tâm của nàng, kéo mấy nếp nhăn giãn ra.
“Anh…”
Vân Khuynh chuyển tầm mắt lại nhìn thấy ánh mắt thâm thúy của người kia, lẳng lặng nhìn mình.
“Lo cái gì?”
Lục Tiêu lãnh đạm nói, áp trán vào trán nàng, hơi thở sạch sẽ hoàn toàn bao phủ lấy nàng.
“Hắn thì tính gì?”
Xùy một tiếng đầy vẻ thờ ơ, chàng trai tuấn tú kìm lấy cô gái dưới thân mình ——
Tựa như đang nói, chỉ được nhớ đến mình hắn thôi.
Lúc khoảng cách dính lấy nhau đã lên đến hạn mức max level, Vân Khuynh đối mắt với người yêu nhà mình, ý cười dần hiện bên môi.
Lo lắng vừa mới nhen nhúm chút ít đã bị tiêu tán mất.
Không sai.
Triệu Thành Nam là cái thá gì cơ chứ? Đây là sân chơi của nàng và người yêu nhà nàng cơ mà.
Họ cùng nhau sánh vai, cùng tiến cùng lùi.
Như vậy thì vị “khí vận chi tử” kia cho dù có thành vua tang thi đi chăng nữa thì cũng oke say goodbye thôi!
*
Mấy ngày sau.
Căn cứ Giang Nam.
Ngoại ô, cả một đống tang thi đứng tập kết trên mặt đất.
Mà trước một đám quái vật đấy là một người mặc áo choàng dẫn đầu, cả người giấu dưới lớp áo, chỉ lộ ra nửa bên mặt.
Chuẩn bài Triệu Thành Nam!
“Grao ——”
Lúc này, trong không trung không ngừng phát ra tiếng kêu quái dị, sóng âm của đồng loại giao lưu!
Triệu Thành Nam đắc ý, bỗng nhiên nghĩ ——
Bầy quái này tuy rằng hơi thiểu năng một chút nhưng nghe lời hơn loài người nhiều!
Không nghĩ tới, sau khi bị cắn gã lại có thể tiến hóa thành loài tang thi cấp cao nhất, một phát thành vua luôn, tiến lên đỉnh cao mới.
Ý trời hihi!
Có thể trước đây gã tranh cơm với loài người là sai lầm!
Sau khi để tang thi tàn sát toàn bộ nhân loại, sáng lập thế giới mới, đó mới là showtime của gã.
Mà lần này gã vẫn nhòm ngó về ngôi báu đó, thẳng công đập nát căn cứ của con ả Tống Vân Khuynh!
Nghĩ vậy, Triệu Thành Nam vung tay lên, tiếng hí kinh thiên động địa phát ra.
“Gruuuuuuuuu ——”
Hướng về phía cổng thành, rầm!
Nhất thời tiếng hét lồng lộn vang ra, vọt về phía trước.
Trời đất rung chuyển, không gian như bị đám quái vật này xé rách.
Chỉ lát sau, cách căn cứ Giang Nam mấy dặm, đại quân tang thi lúc nha lúc nhúc chạy tới, nhìn mà hú hồn chim én.
Nhưng còn quái hơn là lúc này cả trong lẫn ngoài thành chẳng có lấy ma nào.
“Gruuuuu gờ rủ?”
Triệu Thành Nam có chút nghi ngờ, chẳng nhẽ sợ quá nên trốn hết vào trong thành rồi?
Chắc là thế rồi.
Hẳn vậy!
Sự kích động hiện lên trong mắt hắn, đắc ý công thành!
“Ôi!” Lên là lê[email protected]
“Graoooo!”
Hòa âm ánh sáng phiên bản quái vật vang lên, tang thi xông ra như ong vỡ tổ.
Nhảy lên thành cao, leo lên tường thành, nháy mắt đã nhảy vào thành lâu!
Chớp mắt, ánh sáng chói rực!
“Phụt!” “Ối!!!!”
Âm thanh khiến người ê cả raưng phát ra.
Vô số chích(?) lao đến hoan hỉ xiên chết đống zombie trên tường thành, đống xác xanh xanh trắng trắng hôi thối rơi từ trên không trung xuống, thành một bãi nát bét.
“Gờ rủ?”
Clgt?
Triệu Thành Nam phía sau kinh hãi nhìn chung quanh ——
Lại thấy cửa thành rung chuyển, sóng gợn khuếch đại tầng ngụy trang.
Ai bảo trong ngoài không một bóng người?
Trên tường thành, một đám dị năng giả nghiêm chỉnh xếp hàng.
Dưới thành lâu lại bonus thêm một đám quân tinh nhuệ đang chờ nữa.
Nhất thời, trên dưới cùng xông lên!
Trong vòng mấy giây, đám dị năng phát ra ánh sáng màu sắc khác nhau đan vào một chỗ, chiếu sáng cả một góc trời.
Mà lúc này, đám tiểu đệ của gã còn chậm chạp không xông lên, chốc lát đã bị công kích sạch.
Vừa nãy là ảo ảnh của đám dị năng giả kia!
Con ngươi Triệu Thành Nam co rút, nhất thời nộ hỏa công thiên hét lớn: “Đùuuuuuu!”
Trở về, lũ bại não kia!
Gã gào thét, chờ những tang thi còn lại lui ra, vội vàng xông lên trước, phóng ra một đám lửa lớn, tựa như thiên hỏa đánh về phía trước.
“Ôi ôi!”
Triệu Thành Nam đắc ý gào thét, thế nhưng mà, ơ kìa ——
Tang thi cấp 10!!
Mấy kẻ phàm tục kiểu gì cũng bị quay chết!
Nhưng mà.
Giây tiếp theo,
Ánh sáng trắng lóe lên, hơi nước mờ ảo quen thuộc bay tới từ phía đối diện.
Có điều chỉ trong chớp mắt đã dập toàn bộ lửa.
Tiếp đó hóa thành vô số xoáy vòi rồng cuộn xuống, trực tiếp quét sạch đại quân tang thi.
“Phụt ——”
Chấn động cực hạn, cả đám tang thi tan đàn xẻ nghé.
Mà Triệu Thành Nam vẫn điên cuồng hét, lại trông thấy bóng hình mảnh khảnh ——
Tống Vân Khuynh!
Ả ta quả nhiên đã lên tới cấp 10!
Không!
Gã không phục gào to, đánh trả lần hai.
Nhưng mà sau vài chiêu giao thủ, những người đó đều được luồng sáng trắng bảo vệ, đám đệ của Triệu Thành Nam tèo sạch.
Cuối cùng, gã điên luôn!
Hoàn toàn không bận tâm đến thương vong của đồng bọn, Triệu Thành Nam đạp chân, xông lên trước công kích Vân Khuynh.
Là vua tang thi cấp 10, dù cho không đọ được con ả cấp 10 này thì ả ta cũng khó mà giết chết nó được.
Nếu đã vậy, nó tiến lên phía trước, cắn xé đám thủ hạ của con ả kia!
“Graoooo ——”
Cùng lúc đó, đoán được dự định của Triệu Thành Nam.
Vân Khuynh nhíu mày, chủ động lên trước!
Đánh nhanh thắng nhanh!
Ở khoảng cách ngày càng rút ngắn, nàng bỗng nhiên bộc phát năng lực hiện hữu của mình ——
Chỉ thấy những lưỡi băng trong không gian nháy mắt tản ra.
Chớp mắt đã tỏa rộng cả chục cây số.
Tang thi cuồn cuộn bị kết cứng ở bên trong, lại thấy cô gái vừa lật cổ tay một cái
Triệu Thành Nam cứng người, giật mình, con ả đấy định xay sinh tố gã đấy à?
Không!
Dù có chết gã cũng phải tìm cho mình cái đệm lưng!
Trong màn băng, tiếng gầm rú phát ra.
Triệu Thành Nam huy động năng lượng cơ thể, gắt gao trừng mắt nhìn về Vân Khuynh đứng phía trước không xa, tự nổ!
“Grao!”
Tiện nhân, cùng chết đi ——
Editor: edit chương này mất công kinh khủng, mình ghét mấy cảnh đánh nhau huhu.
Beta-er có điều muốn nói: Em xem chương đánh nhau nghiêm túc của người ta bị em biến thành cái khỉ gì rồi (¬_¬;)
Danh sách chương