Uyển Nhi, phồng má trợn mắt ": Ba không tin con à! Con gái nấu rất ngon. Sau này còn phải nấu cho chồng tương lai nữa~
Mặc Ngôn trầm mặc, một tia bối rối khẽ lóe lên. " Con gái Nhất định. Phải xa hắn mà lấy chồng sao?
Bàn tay tô ấm, khẽ xoa đầu Uyển Nhi ": Con gái nấu cho mình Ba ăn là được rồi nha, chưa gì đã nghĩ tới chồng tương lai rồi.
Uyển Nhi trừng mắt nhìn Mặc Ngôn": Ba~~ con lớn rồi đừng xoa đầu, hỏng mất mái tóc đẹp của con. " Hư " ~~~
" Ba Ba này, con đã 17 tuổi sang năm sẽ tròn 18 tuổi. Đã đủ tuổi kết Hôn rồi!
Mặc Ngôn ngẩn người, đúng rồi thoáng cái, con gái hắn nhận nuôi, khi đó chỉ là cái oa nhi bé xíu. Bây giờ đã trưởng thành thiếu nữ, sắp tới lúc lập gia đình rồi.
Hiện giờ trong tâm hắn rất lo lắng. Tới lúc con gái hắn có bạn trai rồi lập gia đình, hắn sợ con gái hắn bị bạn trai phản bội. Rồi có tốt với con gái hắn hay không.
Mặc Ngôn lái xe, nhưng trong đầu luôn suy nghĩ miên man. May hắn tỉnh táo không xảy ra tai nạn. Thuận lợi về tới nhà.
Uyển Nhi xuống xe, liền thay đồ đeo tạp dề vào chuẩn bị nấu nướng. Cái Kĩ năng nấu ăn sơ cấp cũng phải dùng tới rồi.
Khi nấu Uyển Nhi tìm trong Nguyên chủ, luôn nấu những món tươi mát. Mà Mặc Ngôn thích ăn. May mà Có săn kỹ năng nên cô không mất nhiều sức lực. Coi như là rèn luyện kỹ năng đi.
Uyển Nhi tận dụng mọi cơ hội để xoát hào cảm. Đã 95% rồi sẽ nhanh hoàn thành nhiệm vụ thôi.
[...] Tiểu tỷ tỷ, tỷ đừng vui mừng quá sớm. Nữ chính sắp về nước rồi a~~
" Hệ Thống chó chết, mi có thể câm miệng đi hay không!
" Không cần mi nhắc lão nương Đều biết. Không thấy lão nương đang cật lực mà xoát hào cảm sao.
[...] Oh tiểu tỷ tỷ, nếu phút cuối không được có thể gạo nấu thành cơm a~~~
" Lão nương sẽ không. Như vậy là loạn luân~~~~
[...] Liêm sĩ tiểu tỷ tỷ còn không có. Còn ngại ba cái Loạn luân không ruột thịt này? Chăng lẽ tiểu tỷ tỷ ăn chay?
" Hôm nay mùng một lão nương ta ăn chay! Sáng nay còn không được ăn thịt....
[...] "....."
Một bên Uyển Nhi nấu một lúc lại, lẩm bẩm rất nhỏ, ví như Ba không ăn được cái này. Ba sẽ dị ứng cái này! Rồi ba thích ăn cái này.
Mặc Ngôn đang xem ti vi, động tác cũng dừng lại. Noi trái tim mền ra một hồi đập thình thịch thịch... Lúc sau là nhảy loạn xạ như chơi nhạc rock.....
( Ting -- Độ hào cảm của nam chủ +1% bây giờ là 96%)
Uyển Nhi đang chặt gà, nghe hào cảm tăng 1% thì tức khắc một đao chặt đôi con gà!
" Mẹ nó! Bận rộn cả ngày, mà hắn cho có 1%! Là đang bố thí cho lão nương phải không?
" Hãy đợi đấy! Lão nương Không những biết làm thịt gà. Còn biết làm thịt hắn.
" Bất kể làm trên giường hay dưới đất lão nương đều làm được " hừ hừ "
Uyển Nhi cầm tô Gà Hầm đặt trước bàn ăn, lên tiếng": Ba~ nếm thử xem, con nấu cũng rất ngon đó.
Mặc Ngôn mở miệng, nhai từng ngụm nhỏ, vẻ mặt thưởng thức ": Không tệ ~~ con gái Ba nấu ăn rất ngon.
Uyển Nhi gắp một miếng ớt xào thịt vào bất của Mặc Ngôn, tinh nghịch nói ": Ba có thấy ~ con rất giống một hiền thê đang chăm sóc trượng phu của mình hay không?
Mặc Ngôn đờ đẫn, nhìn nét mắt con gái, xinh đẹp kinh diễm. Câu dẫn lòng người. Thật giống như một vị thiên sứ chói rọi lòng người.
" Phải Phải Phải~~ con gái của ba là một người vợ tốt nhất. Sau này ai lấy được con là phúc của họ.
Uyển Nhi nhìn bộ dáng Ba Ba tốt của Mặc Ngôn mà sinh khí. Nhưng mặt vẫn phải tươi cười miền nở lấy lòng.
" Dĩ nhiên rồi Ba ba, sau này tốt nghiệp học xong đại học. Con sẽ kết hôn với học trưởng, học trưởng là một người tốt.
Động tác ăn của Mặc Ngôn dừng lại, khó chịu khi con gái luôn nhắc tới cái tên tiểu thịt tươi kia. Trong lòng sinh khí, ăn cũng không ngon. Nhưng là con gái nấu, không ăn con gái sẽ buồn lòng. Hắn nhắm mắt nhắm mũi mà ăn hết một bàn đồ ăn.
Đối với Uyển Nhi lại nghĩ khác. Cô vất vả nấu cả buổi, thế mà tên nam chủ giành ăn với cô, còn bố thí cho cô 1% hào cảm.. Tức Chết cô rồi.
Mặc Ngôn không đành lòng, mà trao con gái cho tên đàn ông nào khác. Vì sao phải rời xa hắn chứ?
Vì sao lại không phải là hắn. Vì hắn là ba nuôi sao? Phải thôi ba nuôi vẫn chỉ là Ba nuôi~~ không thể thay đổi sao?
Mặc Ngôn Lắc đầu ngao ngán, tại sao hắn lại có cái ý nghĩ điên rồ này. Hazzzz chắc là hắn bị điên rồi.....bị điên. Mới yêu thích con gái tới mức, không muốn con gái rời xa chính mình.
Trong lòng hắn, có chút không cam chịu.
Buổi tối, hắn có chút không yên. Cảm xúc rất lộn xộn. Ăn xong liền bảo Con Gái ngủ sớm còn hắn đi ra ngoài.
Hắn tới hộp đêm, tụ tập cùng đám bạn. Cũ thời đại học.
Một người bạn xem như là chí cốt với hắn, nhìn sắc mặt đen như cục than trì thì lên tiếng trước.
" Sao đây? Mặc Tổng của chúng ta là bị phụ tình sao? Hay độc thân lâu quá nên bất mãn!
Mặc Ngôn vẫn không nói gì, mà lắc ly rượu vang nhìn ly rượu tới xuất thần...
Người bạn khác lại lên tiếng. Đã kích Mặc Ngôn.
Mặc Tổng, cậu biết gì chưa?
Lần này Mặc Ngôn mới đánh tiếng. ": Chuyện gì mà quan trọng vậy?
" A" Là Thẩm Ngọc tháng sau sẽ vê nước. Nghe nói đâu cô ấy vì cậu mà đã thành gái già chưa lấy chồng a•~~. Thật hâm mộ cậu NHa Mặc Tổng.
Lúc này, tay cầm ly rượu cũng run lên~~ hắn mãi quanh quẩn bên con gái yêu, giờ mới nhớ ra còn vị Thẩm Ngọc chia tay đã lâu này.
Khiến hắn nhớ Lại, thời đại học đấy. Ai cũng có một thời để tuột mất nhau trong đáng tiếc.
" Tôi và Thẩm Ngọc đã chia tay từ lâu rồi. Tôi đang gặp khó khăn chuyện khác. ": Mặc Ngôn âm trầm nói.
Hình như tôi có tình cảm không phải với con gái tôi nuôi rồi... Cậu cảm thấy....." Mặc Ngôn chưa kịp nói xong, lập tức bị bạn học Ngắt lời.
Thôi, Mặc Ngôn cậu không phải kể nữa. Tôi biết ngay cậu bị dính lưới tình của con gái cậu rồi. Mặc Ngôn A~~ Mặc Ngôn, không ngờ cậu cũng có ngày này... " Ha Ha.
Người nào đó không thẹn mà cười trên nỗi đau Của hắn khi gặp nạn.
" Con Gái cậu đã 17 tuổi sang năm là 18 rồi. Nếu cậu yêu thì cứ tiến tới. Dù sao cũng không phải ruột thịt cậu còn sợ cái gì?
" Tôi Chỉ tò mò. Còn Thẩm Ngọc thì tính sao đây, dù sao người ta cũng vì cậu mà thành gái già lỡ Thì ( gái già còn Trinhhh).
Mặc Ngôn xoa xoa mi tâm ": Chuyện Tôi Và Thẩm Ngọc đã là quá khứ rồi. Vậy nên cậu không cần tò mò. Khi cô ấy về Nước tôi sẽ nói rõ.
" Người bạn ": Thế thì cậu còn nề hà cái gì? Cứ vác súng mà tiến lên thôi! Hay súng lâu ngày không dùng nên hỏng rồi? Hahahahah
Mặc Ngôn mặt đỏ không một tia máu. Thật ra, khi hẹn hò với Thẩm Ngọc hòi Đại học hắn không đi quá xa. Chỉ hôn Môi thôi.
Nên đã 34 tuổi, còn xử nam. Chưa được ăn qua trái cấm. Bị người bạn nói đúng tim đen.. Nên không cãi Lại được.
" Cậu đừng nói lung tung.... Của tôi vẫn xài được. Còn là phii thường tốt.
" người bạn cười ha hả.. Vỗ vỗ vai hắn.:": Được rồi. Tôi chúc Mặc Tổng chiếm trọn trái tim con gái yêu nha.
" Thôi tôi phải về, bà xã với con trai tôi đang lo lắng đợi ở nhà. Cậu cũng nên về sớm không con gái Lại lo lắng"))))
" Mặc Ngôn âm trầm gật gật đầu ": Cậu về đi, lát nữa tôi cũng về.
Mặc Ngôn dường như đã suy nghĩ thông suốt điều gì đó, nhấc ly rượu vang lên, uống cạn. Sau đó vẻ mặt vô cùng kiên định rời khỏi quán bar, lái xe về nhà.
(Ting -- Độ hào cảm của nam chủ +2% bây giờ là 97%)
Uyển Nhi đang mơ màng ngủ, nghe thấy âm thanh hệ thống càng ngủ ngon hơn~~~
Mặc Ngôn trầm mặc, một tia bối rối khẽ lóe lên. " Con gái Nhất định. Phải xa hắn mà lấy chồng sao?
Bàn tay tô ấm, khẽ xoa đầu Uyển Nhi ": Con gái nấu cho mình Ba ăn là được rồi nha, chưa gì đã nghĩ tới chồng tương lai rồi.
Uyển Nhi trừng mắt nhìn Mặc Ngôn": Ba~~ con lớn rồi đừng xoa đầu, hỏng mất mái tóc đẹp của con. " Hư " ~~~
" Ba Ba này, con đã 17 tuổi sang năm sẽ tròn 18 tuổi. Đã đủ tuổi kết Hôn rồi!
Mặc Ngôn ngẩn người, đúng rồi thoáng cái, con gái hắn nhận nuôi, khi đó chỉ là cái oa nhi bé xíu. Bây giờ đã trưởng thành thiếu nữ, sắp tới lúc lập gia đình rồi.
Hiện giờ trong tâm hắn rất lo lắng. Tới lúc con gái hắn có bạn trai rồi lập gia đình, hắn sợ con gái hắn bị bạn trai phản bội. Rồi có tốt với con gái hắn hay không.
Mặc Ngôn lái xe, nhưng trong đầu luôn suy nghĩ miên man. May hắn tỉnh táo không xảy ra tai nạn. Thuận lợi về tới nhà.
Uyển Nhi xuống xe, liền thay đồ đeo tạp dề vào chuẩn bị nấu nướng. Cái Kĩ năng nấu ăn sơ cấp cũng phải dùng tới rồi.
Khi nấu Uyển Nhi tìm trong Nguyên chủ, luôn nấu những món tươi mát. Mà Mặc Ngôn thích ăn. May mà Có săn kỹ năng nên cô không mất nhiều sức lực. Coi như là rèn luyện kỹ năng đi.
Uyển Nhi tận dụng mọi cơ hội để xoát hào cảm. Đã 95% rồi sẽ nhanh hoàn thành nhiệm vụ thôi.
[...] Tiểu tỷ tỷ, tỷ đừng vui mừng quá sớm. Nữ chính sắp về nước rồi a~~
" Hệ Thống chó chết, mi có thể câm miệng đi hay không!
" Không cần mi nhắc lão nương Đều biết. Không thấy lão nương đang cật lực mà xoát hào cảm sao.
[...] Oh tiểu tỷ tỷ, nếu phút cuối không được có thể gạo nấu thành cơm a~~~
" Lão nương sẽ không. Như vậy là loạn luân~~~~
[...] Liêm sĩ tiểu tỷ tỷ còn không có. Còn ngại ba cái Loạn luân không ruột thịt này? Chăng lẽ tiểu tỷ tỷ ăn chay?
" Hôm nay mùng một lão nương ta ăn chay! Sáng nay còn không được ăn thịt....
[...] "....."
Một bên Uyển Nhi nấu một lúc lại, lẩm bẩm rất nhỏ, ví như Ba không ăn được cái này. Ba sẽ dị ứng cái này! Rồi ba thích ăn cái này.
Mặc Ngôn đang xem ti vi, động tác cũng dừng lại. Noi trái tim mền ra một hồi đập thình thịch thịch... Lúc sau là nhảy loạn xạ như chơi nhạc rock.....
( Ting -- Độ hào cảm của nam chủ +1% bây giờ là 96%)
Uyển Nhi đang chặt gà, nghe hào cảm tăng 1% thì tức khắc một đao chặt đôi con gà!
" Mẹ nó! Bận rộn cả ngày, mà hắn cho có 1%! Là đang bố thí cho lão nương phải không?
" Hãy đợi đấy! Lão nương Không những biết làm thịt gà. Còn biết làm thịt hắn.
" Bất kể làm trên giường hay dưới đất lão nương đều làm được " hừ hừ "
Uyển Nhi cầm tô Gà Hầm đặt trước bàn ăn, lên tiếng": Ba~ nếm thử xem, con nấu cũng rất ngon đó.
Mặc Ngôn mở miệng, nhai từng ngụm nhỏ, vẻ mặt thưởng thức ": Không tệ ~~ con gái Ba nấu ăn rất ngon.
Uyển Nhi gắp một miếng ớt xào thịt vào bất của Mặc Ngôn, tinh nghịch nói ": Ba có thấy ~ con rất giống một hiền thê đang chăm sóc trượng phu của mình hay không?
Mặc Ngôn đờ đẫn, nhìn nét mắt con gái, xinh đẹp kinh diễm. Câu dẫn lòng người. Thật giống như một vị thiên sứ chói rọi lòng người.
" Phải Phải Phải~~ con gái của ba là một người vợ tốt nhất. Sau này ai lấy được con là phúc của họ.
Uyển Nhi nhìn bộ dáng Ba Ba tốt của Mặc Ngôn mà sinh khí. Nhưng mặt vẫn phải tươi cười miền nở lấy lòng.
" Dĩ nhiên rồi Ba ba, sau này tốt nghiệp học xong đại học. Con sẽ kết hôn với học trưởng, học trưởng là một người tốt.
Động tác ăn của Mặc Ngôn dừng lại, khó chịu khi con gái luôn nhắc tới cái tên tiểu thịt tươi kia. Trong lòng sinh khí, ăn cũng không ngon. Nhưng là con gái nấu, không ăn con gái sẽ buồn lòng. Hắn nhắm mắt nhắm mũi mà ăn hết một bàn đồ ăn.
Đối với Uyển Nhi lại nghĩ khác. Cô vất vả nấu cả buổi, thế mà tên nam chủ giành ăn với cô, còn bố thí cho cô 1% hào cảm.. Tức Chết cô rồi.
Mặc Ngôn không đành lòng, mà trao con gái cho tên đàn ông nào khác. Vì sao phải rời xa hắn chứ?
Vì sao lại không phải là hắn. Vì hắn là ba nuôi sao? Phải thôi ba nuôi vẫn chỉ là Ba nuôi~~ không thể thay đổi sao?
Mặc Ngôn Lắc đầu ngao ngán, tại sao hắn lại có cái ý nghĩ điên rồ này. Hazzzz chắc là hắn bị điên rồi.....bị điên. Mới yêu thích con gái tới mức, không muốn con gái rời xa chính mình.
Trong lòng hắn, có chút không cam chịu.
Buổi tối, hắn có chút không yên. Cảm xúc rất lộn xộn. Ăn xong liền bảo Con Gái ngủ sớm còn hắn đi ra ngoài.
Hắn tới hộp đêm, tụ tập cùng đám bạn. Cũ thời đại học.
Một người bạn xem như là chí cốt với hắn, nhìn sắc mặt đen như cục than trì thì lên tiếng trước.
" Sao đây? Mặc Tổng của chúng ta là bị phụ tình sao? Hay độc thân lâu quá nên bất mãn!
Mặc Ngôn vẫn không nói gì, mà lắc ly rượu vang nhìn ly rượu tới xuất thần...
Người bạn khác lại lên tiếng. Đã kích Mặc Ngôn.
Mặc Tổng, cậu biết gì chưa?
Lần này Mặc Ngôn mới đánh tiếng. ": Chuyện gì mà quan trọng vậy?
" A" Là Thẩm Ngọc tháng sau sẽ vê nước. Nghe nói đâu cô ấy vì cậu mà đã thành gái già chưa lấy chồng a•~~. Thật hâm mộ cậu NHa Mặc Tổng.
Lúc này, tay cầm ly rượu cũng run lên~~ hắn mãi quanh quẩn bên con gái yêu, giờ mới nhớ ra còn vị Thẩm Ngọc chia tay đã lâu này.
Khiến hắn nhớ Lại, thời đại học đấy. Ai cũng có một thời để tuột mất nhau trong đáng tiếc.
" Tôi và Thẩm Ngọc đã chia tay từ lâu rồi. Tôi đang gặp khó khăn chuyện khác. ": Mặc Ngôn âm trầm nói.
Hình như tôi có tình cảm không phải với con gái tôi nuôi rồi... Cậu cảm thấy....." Mặc Ngôn chưa kịp nói xong, lập tức bị bạn học Ngắt lời.
Thôi, Mặc Ngôn cậu không phải kể nữa. Tôi biết ngay cậu bị dính lưới tình của con gái cậu rồi. Mặc Ngôn A~~ Mặc Ngôn, không ngờ cậu cũng có ngày này... " Ha Ha.
Người nào đó không thẹn mà cười trên nỗi đau Của hắn khi gặp nạn.
" Con Gái cậu đã 17 tuổi sang năm là 18 rồi. Nếu cậu yêu thì cứ tiến tới. Dù sao cũng không phải ruột thịt cậu còn sợ cái gì?
" Tôi Chỉ tò mò. Còn Thẩm Ngọc thì tính sao đây, dù sao người ta cũng vì cậu mà thành gái già lỡ Thì ( gái già còn Trinhhh).
Mặc Ngôn xoa xoa mi tâm ": Chuyện Tôi Và Thẩm Ngọc đã là quá khứ rồi. Vậy nên cậu không cần tò mò. Khi cô ấy về Nước tôi sẽ nói rõ.
" Người bạn ": Thế thì cậu còn nề hà cái gì? Cứ vác súng mà tiến lên thôi! Hay súng lâu ngày không dùng nên hỏng rồi? Hahahahah
Mặc Ngôn mặt đỏ không một tia máu. Thật ra, khi hẹn hò với Thẩm Ngọc hòi Đại học hắn không đi quá xa. Chỉ hôn Môi thôi.
Nên đã 34 tuổi, còn xử nam. Chưa được ăn qua trái cấm. Bị người bạn nói đúng tim đen.. Nên không cãi Lại được.
" Cậu đừng nói lung tung.... Của tôi vẫn xài được. Còn là phii thường tốt.
" người bạn cười ha hả.. Vỗ vỗ vai hắn.:": Được rồi. Tôi chúc Mặc Tổng chiếm trọn trái tim con gái yêu nha.
" Thôi tôi phải về, bà xã với con trai tôi đang lo lắng đợi ở nhà. Cậu cũng nên về sớm không con gái Lại lo lắng"))))
" Mặc Ngôn âm trầm gật gật đầu ": Cậu về đi, lát nữa tôi cũng về.
Mặc Ngôn dường như đã suy nghĩ thông suốt điều gì đó, nhấc ly rượu vang lên, uống cạn. Sau đó vẻ mặt vô cùng kiên định rời khỏi quán bar, lái xe về nhà.
(Ting -- Độ hào cảm của nam chủ +2% bây giờ là 97%)
Uyển Nhi đang mơ màng ngủ, nghe thấy âm thanh hệ thống càng ngủ ngon hơn~~~
Danh sách chương