Một tháng đã trôi qua, độ hào cảm vẫn mãi ở mức 97% không thèm nhích Lên một chút xíu nào, điều này khiến Uyển Nhi bất mãn mãi không thôi. Ngoài hành động dạo này của Mặc Ngôn phá lệ ôn nhu hơn bình thường sủng ái hơn nữa.

Hôm nay cũng là ngày Thẩm Ngọc Trở về, Mặc Ngôn thức Dậy sớm, làm sẵn đồ ăn sáng cho con gái bảo bối của hắn, rồi lê bước chân rời đi.

Ngày hôm sau, Uyển Nhi tỉnh dậy, Mặc. Ngôn đã rời đi.

Uyển Nhi lười biếng ngồi dậy, xoa xoa đôi mắt đang mơ màng, nhìn đồng hồ ở đầu giường đã tới,9 giờ sáng rồi.

Hôm nay là thứ bảy, Uyển Nhi không phải tới trường, nên Mặc Ngôn không gọi cô dậy. Chiếu theo cốt truyện hôm nay Mặc Ngôn sẽ đi gặp nữ chính, nên cô phải ăn thật nhanh còn đi phá đám đôi trai gái già kia nữa.

Uyển Nhi trề Môi, chu mỏ nhỏ lấy điện thoại ra gọi cho Mặc Ngôn

Lúc này, Mặc Ngôn đang đợi Thẩm Ngọc trong quán Cafe nhận được điện thoại của Uyển Nhi hắn lo lắng mà nghe máy.

" Con gái~~ Có chuyện gì không? Giọng ôn nhu của hắn vang lên.

" Ba ba đang ở đâu~~ con ngủ dậy liền không thấy Ba ba....!! Tiếng nức nỡ của cô vang lên..

Mặc Ngôn, xuất hồn... Cả nơi sâu trái tim nhói đau. Con gái sao lại nức nở rồi.?: " Ba có cuộc họp khẩn. Con gái ngoan đừng khóc ba ba sẽ nhanh về sớm với con.

" Uyển Nhi sụt sịt ": Vâng~~ Ba ba mau về! Con gái nhớ ba ba.

Mặc Ngôn cúp máy, kèm theo tâm trạng không thể nào vui vẻ được, bây giờ hắn chỉ mong gặp Thẩm Ngọc giải quyết thật nhanh, còn về ôm an ủi con gái yêu của hắn thôi.

Uyển Nhi ăn qua loa chơ xong bữa. Mặc đồ thỏa đáng đi ra ngoài ngăn cản nữ chính bám lấy Mặc Ngôn.

Cô đi theo chi dẫn của bản đồ siêu cấp, tới nơi hẹn của nam nữ chính mất khoảng 20 phút, Uyển Nhi liếc mắt nhìn chiếc xe màu đen đang dừng ở trước quán cafe. Cô biết đây là xe của Mặc Ngôn.

Uyển Nhi nhìn qua cửa Kính, thấy Mặc Ngôn và Thẩm Ngọc đang ngồi nói chuyện. Không hiểu đang bàn chuyện gì? Mà Thẳm Ngọc đã lấy nước mắt rửa mặt rồi! Uyển Nhi cảm thán, nữ chính nào cũng mau nước mắt quá đi~~~

[...] Tiểu tỷ tỷ còn không mau ngăn cản họ thành đôi bây giờ! Ở đấy mà bình phẩm đi.

" rồi rồi lão nương làm ngay đây, hệ thống chó chết mi câm hộ lão nương.

[...] "..."

Uyển Nhi hít một hơi lấy sức, ưỡn ngực thẳng lưng tiến về phía bên trong Của hai người.

Mặc Ngôn và Thẩm Ngọc nhìn sắc mặt Nghiêm Túc của Uyển Nhi, cảm giác trong lòng có gì đó không ổn rồi.

Uyển Nhi không thèm quan tâm tới Thẩm Ngọc, mà trực tiếp gọi Mặc Ngôn ": Anh Yêu~~ sao anh ở đây?

Mặc Ngôn, mặt cứng lại một khắc. Rất nhanh hắn hoảng hồn lại cực kì phối hợp với con gái yêu.

" Ừm"

Lúc này Uyển Nhi được đà lấn tới": Anh Yêu~~ nói đưa em đi khám thai mà! Sao anh còn ở đây nói chuyện với vị thẩm thẩm này?

" Anh bàn việc làm ăn sao? Uyển Nhi ngây thơ vô số tội mà hỏi.

Cả mặt Mặc Ngôn muốn phì cười. Con gái yêu hắn nói Thẩm Ngọc là thẩm thẩm a~~

Cả người Thẩm Ngọc cứng đờ. Bàn tay nắm chặt, gương mặt đang khóc tới thảm cũng quên luôn. Xác định cô có già, nhưng không tới mức bị gọi là thẩm thẩm a~~~

" Uyển Nhi ": Mặc Ngôn cả tâm trạng nháo một hồi, trời đất chuyện này mà con gái hắn cũng dám nói ra a~~~

Uyển Nhi không trả lời, mà cánh tay ôm lấy Mặc Ngôn ngồi lên đùi hắn. Hỏi Thẩm Ngọc.

" Vị Thẩm Thẩm này là ai? Nếu đã bàn xong công việc rồi thì không phiền bạn trai cháu đưa cháu đi khám thai chứ.

Thẩm Ngọc lắp bắp": M....Ặc.... Mặc Ngôn anh đây là làm nữ sinh người ta có thai~~~~

" Mặc Ngôn... Anh..... Anh là đồ tồi tệ~~ tôi đã chờ đợi anh biết bao lâu.... Anh.... Anh lại đi gặm cỏ non.

- Bốp-~~~ Thẩm Ngọc điên lên mà tát Mặc Ngôn. Nhưng Cái tát này Uyển Nhi thay hắn lĩnh trọn.

" Thẩm Thẩm sao thẩm có thể đánh bạn trai của cháu": hốc mắt Uyển Nhi hồng Hồng, một tay bụm má mà nói.

Lần này Mặc Ngôn tức giận thật. Bế ngang Uyển Nhi lên... Gầm hét với Thẩm Ngọc.

" Thẩm Ngọc, cô quá đáng lắm rồi! Tại sao cô lại đánh Người yêu tôi~~ Tôi và cô đã kết thúc hơn 14 năm rồi. Cô tỉnh mộng lại đi.

" Anh......Mặc Ngôn... Là em không cố ý... Là cô bé này đưa mặt ra~": Thái Độ của Thẩm Ngọc run rẫy..... Tới lợi hại.

" Cô Câm miệng. Cút đi cho tôi ":

Mặc Ngôn bế ngang Uyển Nhi, tiến vào trong xe sắc mặt thường thường, Uyển Nhi không nhìn ra cảm xúc gì của hắn.

Xuốt cả dọc đường, cả hai đều trầm lặng. Lúc này Uyển Nhi mới đánh tiếng.

" Ba Ba~~ Con xin lỗi... ba Ba đang Giận con gái à! Là con không cố ý....con chỉ muốn đùa giởn một chút...

" Ba đưa con đi khám thai~~~": Mặc Ngôn không thẹn mà buông một nhát cho Uyển Nhi.

Cả người Uyển Nhi cứng đờ ": Ba~~ Con không có thai~~~~

" Ưh" Bây giờ sẽ có thôi...

Uyển Nhi thắc mắc. Hắn nói vậy Nghĩa là sao? Hắn nói bây giờ sẽ có là làm sao?????

•••••••••••••••••°••••••••••

Xe dừng trước cửa nhà, Mặc Ngôn mở cửa bế bổng Uyển Nhi lên.

Uyển Nhi giật Mình ": Ba~~Con tự đi Được. Ba không cần bế con.

Mặc Ngôn một lời cũng không nói! Im lặng bế Cô vào trong phòng hắn khóa trái cửa lại.

" B... A... Ba ~~ Ba làm gì vậy? Sao lại khóa cửa... Con.. Khi đó chỉ đùa thôi.": Uyển Nhi hơi run rẩy mà nói.

Mặc Ngôn cởi từng nút áo: " Nhưng Ba không cho là thât. Để ba giúp con tạo một cái tiểu bảo bảo.

" Nhưng.... Ba là ba của Con, truyện này không được~~~

" Là ba nuôi~ không phải ba ruột.... Ba biết con thích Ba... Ba cũng rất Yêu con. Ngoan ngoãn sẽ không đau đâu. Ba hứa sẽ nhẹ nhàng với con...

Toàn Thân Uyển Nhi như cục đá đông.

" Mẹ nó! Lão nương sắp bị lão Ba ăn thịt... Hắn còn nói sẽ không đau đâuuuuu...

Ô ô ô không đau cái ông nội nhà hắn.

Ai đó.. Cứu lão nương hệ thống cứu Taaa

[...] Hệ Thống đang bận cho Miu miu ăn.. Thỉnh tiểu tỷ tỷ tự thân vận động.

" Chó chết nhà miiiiiiiiii "

Mặc Ngôn áp lên người con gái. Đôi môi Nóng ấm áp lên môi cô. Chiếc lưỡi hắn tham lam mà ngậm mút hết nước bọt của Uyển Nhi~~~

Uyển Nhi thở dốc~~ hơi thở thiếu nữ gấp gáp hơn....... Cô cảm giác dưới thân mình cls dòng nước ấm chạy ra. Cô xấu hổ không thôi... Mới bị Ba Ba hôn đã ướt đẫm.

Mặc Ngôn bắt đầu ngắm nhìn thưởng thức thân thể con gái. Uyển Nhi có làn da tuyết trắng không hề có sẹo, tóc dài chạm vai cùng cổ trắng nõn, đều là những điểm hắn mê! Đặc biệt là mùi thơm sen cứ tỏa ra, khiến hắn càng điên cuồng hơn.

Mặc Ngôn thưởng thức từng bộ phận trên thân thể con gái, đương nhiên lúc ánh mắt hắn đi tới trên vú con gái, đột nhiên phát hiện dường như bầu vú con gái thật lớn, phía trên còn có hạt đậu nhỏ nhỏ hồng xinh xinh. Đang cứng ngắc dựng đứng lên như khiêu khích hắn gặm lấy~~~

" Ưm~~ Ba ba nên tắt điện... Con con rất mắc cỡ ": Uyển Nhi ôm mặt mà nói...

"Không! ba Ba muốn ngắm con gái kỹ hơn.... Con gái Ba đã lớn rồi! Cái gì cũng đều lơn~~~

Sau đó Mặc Ngôn từ từ nhìn xuống, lọt vào mắt hắn chính là Tiểu huyệt no đủ còn thưa thớt lông kia của con gái, giữa Tiểu Huyệt no đủ có một viên thịt nhỏ ướt át màu hồng phấn, mỗi lần nhìn tiểu Huyệt no đủ tuyết trắng thưa thớt lông này của con gái hắn lại càng thấy mê người! Đều không nhịn được mà Phía dưới Hạ thân sưng lên một cục.

Mặc Ngôn nhìn cây côn th*t đang trướng lên không khỏi thở dài. Khi luôn nghĩ mình sẽ đè Con gái dưới thân ngay bây giờ. Cảm giác thật kích thích..

Mặc Ngôn rời miệng khỏi đôi môi ướt át của con gái, mà dần dần cúi xuống bú liếm lấy một bên vú căng tròn, tay bên kia hung hăng mà nhào nhặn tùy thích. Hàm răng hắn khẽ gặm rồi lại nhay nhay viên đậu đỏ đang dựng đứng. Tay bên kia vân vê đầu ti Của con gái~~

"Ô...... Ba...... Đừng đùa nữa...... A...... Khó chịu quá Ngứa chết con...... Ư...... Đừng đùa nữa mà...... A...Van cầu ba.... Thuongw con gái đi... Uyển Nhi không tự giác mà rên rĩ cầu xin thành tiếng. Càng kích thích con cầm thú đang giam giữ bên trong của Mặc Ngôn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện