Sáng sớm ngủ dậy, Uyển Nhi mệt mỏi nhìn người đàn ông nằm kế bên, đang ôm chặt lấy cô. Uyển Nhi, nhẹ nhàng lật cánh tay Của Mặc Ngôn ra,
"Con GÁi~~Đừng động, ngủ thêm chút nữa đi..": âm thanh khàn khàn vang lên.
" Ba~~ đã sáng rồi con đói! Con muốn đi tắm.
" Mặc Ngôn, nheo đôi mắt lại ": Được rồi Ba tắm cho con.!
" Không... Không cần đâu ba con tự mình tắm là được rồi!. Nói xong Uyển Nhi vội vàng xuống giường chạy như ma đuổi vào WC.
Mặc Ngôn thấy, con gái không bất mãn với mình. Còn hành động tiểu thẹn thùng như vậy, khiến tâm hắn nhẹ nhõm đi không ít. Cách xưng hô ba với con gái này, cũng nên thay đổi rồi.
Mặc Ngôn nhìn Uyển Nhi bước ra, liền không nhịn được mà nói.
" Uyển Nhi, Ba chỉ là Ba nuôi của con. Chuyện đêm qua là Ba mất kiểm xoát, Ba rất yêu thương con Uyển Nhi.
Uyển Nhi trợn mắt ngạc Nhiên một hồi": Ba~~ Không sao đâu. Là con tự nguyện con cũng rất Yêu Ba.
Mặc Ngôn hài lòng, xoa đầu nhỏ con gái": Vậy bây giờ Nên gọi là gì đây nhỉ..
" A" Ngôn~~~ Uyển Nhi ngọt ngào mà gọi tới mềm Tận Tâm khảm.
Mặc Ngôn bế bổng Uyển Nhi Lên ": Uyển Nhi Bảo Bối, mình đi xem phim nhé!
Uyển Nhi ghét bỏ trong lòng, tên Nam chủ này ăn sạch cô, vậy mà chỉ bù đắp cho buổi. Xem phim. Nhưng cô cố nhịn mà tươi cười đáp: “Được ạ!”
Uyển Nhi lấy điện thoại ra, xoát xem hôm nay lịch chiếu phim gì? Cuối cùng cô chọn bộ kinh dị. Mặc Ngôn muốn cạn lời, hắn là muốn dẫn bảo bảo đi xem phim tình cảm. Nhưng thôi bảo bảo thích hắn liền Bấm bụng đồng ý.
Tới rạp chiếu phim, Uyển Nhi tới tìm chỗ ngồi trước, trên tay còn không quên mua bỏng ngô và nước pesi. Còn Mặc Ngôn đi mua vé.
Hai người ngồi xuống xong, xem phim Uyển Nhi luôn cười toe toét. Có ai đời con gái nào xem phim kinh dị mà cười không ngậm được miệng hay không.
Mặc Ngôn, nhìn Uyển Nhi Luôn ngây thơ cười như vậy, thật là siêu đáng yêu. Là hắn may mắn giữ được thiên sứ bên cạnh mình.
Từ lúc chiếu phim, Uyển Nhi xem tới quên trời lệch đất. Quên luôn cả vị Ba Ba đang ngồi bênh cạnh.
Mặc Ngôn nhìn đôi tình nhân trước mặt, cô gái kia sợ hãi nhào vào lòng người bạn trai. Hắn đầy mong đợi liếc mắt nhìn Uyển Nhi, thì thấy cô còn hưng phấn, Hơn bình thường lấy đâu ra cảm xúc sợ hãi hay la hét. Thế là Mặc Ngôn không có đất dụng võ.
Nhưng hắn không cảm thấy thất vọng. Vì người con gái hắn yêu phải là đặc biệt. Có một không hai, nhìn cô lúc này rất xinh đẹp và đáng yêu. Là người con gái hắn yêu thương nhất.
Cũng đúng thôi, ai yêu nhau thì nhìn người mình yêu có xấu đi chăng nữa. Cũng sẽ hóa thành tây thi thôi. Cảm giác lúc này của Mặc Ngôn thì khỏi phải nói đi.
Xem phim xong, hai người thỏa mãn đi về nhà với tâm trạng thập phần vui vẻ.
Uyển Nhi về tới nhà, tắm rửa qua một chút. Thấy Mặc Ngôn đã sớm thay đồ ngủ, nằm trên giường của cô.
Uyển Nhi nhíu mày, đi đến bên cạnh ngồi xuống, dựa vào vai Mặc Ngôn ": A" Ngôn sao vậy?
Mặc Ngôn ngồi dậy"": Ôm Cô vào lòng... " Bảo Bảo nói cho anh biết. Em còn thích tên nhóc Học Trưởng đó hay không?
" Anh mặc kệ Bảo Bảo có thích tên đó hay không! Thì bảo bảo luôn là Của anh. Nằm dưới thân anh.
Uyển Nhi. Thầm mắng Mặc Ngôn tới vạn lần.
" Tên nam chủ vô sĩ Này, ăn sạch lão nương còn bá đạo tuyên bố Như vậy.
" Lão nương muốn một đao chặt đứt Tiểu JJ của hắn " hừ hừ "
[...] Tiểu tỷ tỷ bình tĩnh. Tiểu tỷ tỷ phải chịu trách nhiệm với người ta nha. Không nên quất ngựa truy phong.
" Hệ Thống chó chết mi câm đi. Là lão nương thua thiệt mi có hiểu không?
[...] Hệ • Chó Chết• Thống " "...." Hung dữ!
Uyển Nhi dùng ánh mắt chân thành mà tha thiết nhìn thẳng vào Mặc Ngôn mà nói ": A "Ngôn ~~ em không có thích học trưởng, em chỉ thích mình anh.
" Từ Lúc anh nhận nuôi em~~ Em đã xác định thanh xuân này. Cuộc đời này chỉ dành riêng cho anh.
Nơi Trái Tim Mặc Ngôn rung động. Run rẩy khi nghe những lời này của cô. Hắn ôm cô thật chặt vào lòng, đôi môi ấm áp mà đè xuống. Quấn lấy nhau lúc lâu mới buông ra.
" Bảo Bảo chúng ta đi Mỹ nhé? Mặc Ngôn dò hỏi ý kiến của Uyển Nhi.
Cô hơi nghi hoặc. Đang yên lành đi mỹ làm cái gì. Không lẽ hắn định bán cô sang mỹ? Sẽ không đi......
" A Ngôn! Đi mỹ làm gì nha? Ở đây không tốt hay sao!
" Anh muốn kết hôn với bảo bảo. Nhưng anh không đợi được tới khi bảo bảo đủ 18t. Rất nhanh sau đó bảo bảo sẽ có một tiểu bánh bao nữa!
" Sang mỹ chuyển quốc tịch. Chúng ta kết hôn....
Uyển Nhi Làm vẻ mặt, ngạc nhiên như không thể tin vào tai mình đang nghe thấy những gì!
" A Ngôn ": Điều anh nói là thật chứ!!! Anh không dối em phải không?
Mặc Ngôn gõ lên trán cô. " Anh người lớn, sẽ không dối gạt trẻ con đâu~~~
Cô bỉu môi, phồng má ": Người ta đã lớn rồi. Không phải trẻ con đâu.... Bất quá.... Bất quá... Người Ta đã bị anh ăn sạch rồi " hừ "
Mặc Ngôn phì cười "" Được, được là bảo bảo của anh đã lớn rồi. Sắp làm một cái mẹ trẻ con rồi.
" A Ngôn": Vậy khi nào thì chúng ta đi?
Mặc Ngôn trầm ngâm một lúc rồi cũng quyết định. " Tháng sau chúng ta đi. Đợi anh sắp xếp xong công việc hai ta sẽ đăng ký kết hôn.
Anh sẽ tổ chức cho bảo bão một hôn lễ như bao cô gái mơ ước.
Uyển Nhi hung hăng ôm lấy Mặc Ngôn ni non mà nói ": A Ngôn, những thứ đó em không cần. Em chỉ cần mình anh là đủ.
Âm thanh của cô, như nhéo vào tâm khảm của Mặc Ngôn. Khiến hắn càng yêu cô hơn.. Đời này hắn sẽ không để cô phải chịu khổ sở hay thương tổn.
Về đêm, phía Thẩm Ngọc Còn sáng đèn. Cô lật lại từng trang nhật ký, từng bức hình chụp cùng mẶc Ngôn... Bàn tay niết lên đường nét người con trai trong bức ảnh.
Cô ta không cam tâm. Cô chờ 14 năm để Được gì? Nam nhân cô yêu thương lại đi yêu người khác, còn trẻ đẹp hơn cô.
Nếu như năm đó, cô không nghe lời ba mẹ, không đi du học sẽ không tuột mất anh~~ cô không cam tâm... Cái gì cũng không muốn.
" Ngoại trừ anh. ~~ Mặc ngôn... Em đã không có được thì bất cứ ai cũng đừng hòng có được.! " Hahaa"
"Con GÁi~~Đừng động, ngủ thêm chút nữa đi..": âm thanh khàn khàn vang lên.
" Ba~~ đã sáng rồi con đói! Con muốn đi tắm.
" Mặc Ngôn, nheo đôi mắt lại ": Được rồi Ba tắm cho con.!
" Không... Không cần đâu ba con tự mình tắm là được rồi!. Nói xong Uyển Nhi vội vàng xuống giường chạy như ma đuổi vào WC.
Mặc Ngôn thấy, con gái không bất mãn với mình. Còn hành động tiểu thẹn thùng như vậy, khiến tâm hắn nhẹ nhõm đi không ít. Cách xưng hô ba với con gái này, cũng nên thay đổi rồi.
Mặc Ngôn nhìn Uyển Nhi bước ra, liền không nhịn được mà nói.
" Uyển Nhi, Ba chỉ là Ba nuôi của con. Chuyện đêm qua là Ba mất kiểm xoát, Ba rất yêu thương con Uyển Nhi.
Uyển Nhi trợn mắt ngạc Nhiên một hồi": Ba~~ Không sao đâu. Là con tự nguyện con cũng rất Yêu Ba.
Mặc Ngôn hài lòng, xoa đầu nhỏ con gái": Vậy bây giờ Nên gọi là gì đây nhỉ..
" A" Ngôn~~~ Uyển Nhi ngọt ngào mà gọi tới mềm Tận Tâm khảm.
Mặc Ngôn bế bổng Uyển Nhi Lên ": Uyển Nhi Bảo Bối, mình đi xem phim nhé!
Uyển Nhi ghét bỏ trong lòng, tên Nam chủ này ăn sạch cô, vậy mà chỉ bù đắp cho buổi. Xem phim. Nhưng cô cố nhịn mà tươi cười đáp: “Được ạ!”
Uyển Nhi lấy điện thoại ra, xoát xem hôm nay lịch chiếu phim gì? Cuối cùng cô chọn bộ kinh dị. Mặc Ngôn muốn cạn lời, hắn là muốn dẫn bảo bảo đi xem phim tình cảm. Nhưng thôi bảo bảo thích hắn liền Bấm bụng đồng ý.
Tới rạp chiếu phim, Uyển Nhi tới tìm chỗ ngồi trước, trên tay còn không quên mua bỏng ngô và nước pesi. Còn Mặc Ngôn đi mua vé.
Hai người ngồi xuống xong, xem phim Uyển Nhi luôn cười toe toét. Có ai đời con gái nào xem phim kinh dị mà cười không ngậm được miệng hay không.
Mặc Ngôn, nhìn Uyển Nhi Luôn ngây thơ cười như vậy, thật là siêu đáng yêu. Là hắn may mắn giữ được thiên sứ bên cạnh mình.
Từ lúc chiếu phim, Uyển Nhi xem tới quên trời lệch đất. Quên luôn cả vị Ba Ba đang ngồi bênh cạnh.
Mặc Ngôn nhìn đôi tình nhân trước mặt, cô gái kia sợ hãi nhào vào lòng người bạn trai. Hắn đầy mong đợi liếc mắt nhìn Uyển Nhi, thì thấy cô còn hưng phấn, Hơn bình thường lấy đâu ra cảm xúc sợ hãi hay la hét. Thế là Mặc Ngôn không có đất dụng võ.
Nhưng hắn không cảm thấy thất vọng. Vì người con gái hắn yêu phải là đặc biệt. Có một không hai, nhìn cô lúc này rất xinh đẹp và đáng yêu. Là người con gái hắn yêu thương nhất.
Cũng đúng thôi, ai yêu nhau thì nhìn người mình yêu có xấu đi chăng nữa. Cũng sẽ hóa thành tây thi thôi. Cảm giác lúc này của Mặc Ngôn thì khỏi phải nói đi.
Xem phim xong, hai người thỏa mãn đi về nhà với tâm trạng thập phần vui vẻ.
Uyển Nhi về tới nhà, tắm rửa qua một chút. Thấy Mặc Ngôn đã sớm thay đồ ngủ, nằm trên giường của cô.
Uyển Nhi nhíu mày, đi đến bên cạnh ngồi xuống, dựa vào vai Mặc Ngôn ": A" Ngôn sao vậy?
Mặc Ngôn ngồi dậy"": Ôm Cô vào lòng... " Bảo Bảo nói cho anh biết. Em còn thích tên nhóc Học Trưởng đó hay không?
" Anh mặc kệ Bảo Bảo có thích tên đó hay không! Thì bảo bảo luôn là Của anh. Nằm dưới thân anh.
Uyển Nhi. Thầm mắng Mặc Ngôn tới vạn lần.
" Tên nam chủ vô sĩ Này, ăn sạch lão nương còn bá đạo tuyên bố Như vậy.
" Lão nương muốn một đao chặt đứt Tiểu JJ của hắn " hừ hừ "
[...] Tiểu tỷ tỷ bình tĩnh. Tiểu tỷ tỷ phải chịu trách nhiệm với người ta nha. Không nên quất ngựa truy phong.
" Hệ Thống chó chết mi câm đi. Là lão nương thua thiệt mi có hiểu không?
[...] Hệ • Chó Chết• Thống " "...." Hung dữ!
Uyển Nhi dùng ánh mắt chân thành mà tha thiết nhìn thẳng vào Mặc Ngôn mà nói ": A "Ngôn ~~ em không có thích học trưởng, em chỉ thích mình anh.
" Từ Lúc anh nhận nuôi em~~ Em đã xác định thanh xuân này. Cuộc đời này chỉ dành riêng cho anh.
Nơi Trái Tim Mặc Ngôn rung động. Run rẩy khi nghe những lời này của cô. Hắn ôm cô thật chặt vào lòng, đôi môi ấm áp mà đè xuống. Quấn lấy nhau lúc lâu mới buông ra.
" Bảo Bảo chúng ta đi Mỹ nhé? Mặc Ngôn dò hỏi ý kiến của Uyển Nhi.
Cô hơi nghi hoặc. Đang yên lành đi mỹ làm cái gì. Không lẽ hắn định bán cô sang mỹ? Sẽ không đi......
" A Ngôn! Đi mỹ làm gì nha? Ở đây không tốt hay sao!
" Anh muốn kết hôn với bảo bảo. Nhưng anh không đợi được tới khi bảo bảo đủ 18t. Rất nhanh sau đó bảo bảo sẽ có một tiểu bánh bao nữa!
" Sang mỹ chuyển quốc tịch. Chúng ta kết hôn....
Uyển Nhi Làm vẻ mặt, ngạc nhiên như không thể tin vào tai mình đang nghe thấy những gì!
" A Ngôn ": Điều anh nói là thật chứ!!! Anh không dối em phải không?
Mặc Ngôn gõ lên trán cô. " Anh người lớn, sẽ không dối gạt trẻ con đâu~~~
Cô bỉu môi, phồng má ": Người ta đã lớn rồi. Không phải trẻ con đâu.... Bất quá.... Bất quá... Người Ta đã bị anh ăn sạch rồi " hừ "
Mặc Ngôn phì cười "" Được, được là bảo bảo của anh đã lớn rồi. Sắp làm một cái mẹ trẻ con rồi.
" A Ngôn": Vậy khi nào thì chúng ta đi?
Mặc Ngôn trầm ngâm một lúc rồi cũng quyết định. " Tháng sau chúng ta đi. Đợi anh sắp xếp xong công việc hai ta sẽ đăng ký kết hôn.
Anh sẽ tổ chức cho bảo bão một hôn lễ như bao cô gái mơ ước.
Uyển Nhi hung hăng ôm lấy Mặc Ngôn ni non mà nói ": A Ngôn, những thứ đó em không cần. Em chỉ cần mình anh là đủ.
Âm thanh của cô, như nhéo vào tâm khảm của Mặc Ngôn. Khiến hắn càng yêu cô hơn.. Đời này hắn sẽ không để cô phải chịu khổ sở hay thương tổn.
Về đêm, phía Thẩm Ngọc Còn sáng đèn. Cô lật lại từng trang nhật ký, từng bức hình chụp cùng mẶc Ngôn... Bàn tay niết lên đường nét người con trai trong bức ảnh.
Cô ta không cam tâm. Cô chờ 14 năm để Được gì? Nam nhân cô yêu thương lại đi yêu người khác, còn trẻ đẹp hơn cô.
Nếu như năm đó, cô không nghe lời ba mẹ, không đi du học sẽ không tuột mất anh~~ cô không cam tâm... Cái gì cũng không muốn.
" Ngoại trừ anh. ~~ Mặc ngôn... Em đã không có được thì bất cứ ai cũng đừng hòng có được.! " Hahaa"
Danh sách chương