Uyển nhi, đang vận hành Vô Cực Âm. Cảm Giác cổ Sức Mạnh, trong thân thể muốn bùng phát, Cô biết lúc này phải bế Quan rồi.
Lúc này, Kỳ Minh Quân đang ngắm lại Chân dung của Kim Dạ Kê, tưởng nhớ những ngày vỗ béo Kim Dạ Kê. Uyển nhi cất tiếng gọi Soái Ca Sư Phụ
"Sư phụ, đồ nhi cảm giác.. Đồ nhi muốn đột phá rồi. Đồ Nhi đi bế quan. Chắc sẽ mất vài năm, thời gian này ủy khuất sư phụ dùng đan dược thay cơm rồi...
Kỳ Minh Quân, nghe thấy lời Của Đồ nhi bảo bối, tay run run làm rớt luôn bức họa của Kim Dạ Kê Xuống đất.
" Kim Dạ Kê: ta biết ngay mà, vì ăn đâu còn nhớ thương ta " hừ hừ"
Kỳ Minh Quân trong lòng cảm thán. Đồ nhi, bế quan, phải mấy năm mới xuất quan. Thời gian mấy năm đối với hắn mà nói chỉ là cái chớp mắt. Nhưng vẫn đề ở chỗ. Từ khi đồ nhi cho hắn ăn ngon, toàn mĩ vị. Thì hắn không còn nuốt nổi đan dược rôi. Mặc dù mất mát rất lớn, cuối cùng cũng phải dằn lòng trấn định... Vài năm thôi mà. Ta lại nhịn vài năm.
Hắn có chút vui mừng, đồ nhi mới mười tuổi đã muốn bế quan kết Kim đan rồi.
(Ting, độ hào cảm nam chủ +10 bây giờ là 55% tiểu tỷ tỷ giỏi quá)
" Đồ nhi đừng lo. Chuyện ăn uống vi sư cầm lòng được. Bế quan là việc quan trọng. Con nên đi bế quan đi,
"Uyển nhi liếc mắt khinh thường: Dằn lòng được, mà trưng ra cái mặt như nương tử bỏ đi vậy.... Hahahha
Kỳ Minh Quân bật cười, đồ nhi của hắn cũng quá tự Tin chính mình đi? Bế cần thiết nhất là cảnh giác.
Bế quan tu luyện khi kiêng kị nhất người khác quấy rầy, vạn nhất ở vận công khi bị người đánh gãy nhập tâm ma, nhẹ thì chân khí vận ngược phế hết tu vi, Nghiêm trọng thì, nổ tan xác mà chết, hậu quả thập phần nghiêm trọng.
Kỳ Minh Quân, cảm thấy Uyển nhi thật ngốc manh. Lại đáng yêu như vậy, hắn cũng không quấy giầy cô nữa. Nhân lúc này kết ấn ra một cái vòng sáng, bảo vệ khi cô bế quan trong mấy năm qua.
Mà lúc này, Sở Nguyệt đã gia nhập "Quân Chân Tông" lúc này Sở Nguyệt đã mười bốn tuổi hơn Uyển Nhi bốn tuổi.
Sau đó linh khí trên người Sở Nguyệt đều tỏa ra.Toàn bộ " Quân Chân Tông " linh khí đều sôi sục. hình thành một cái Linh khí hình lóc xoáy. Chẳng được bao lâu, linh khí lốc xoáy dần dần tan đi, không trung xuất hiện Cự Long trên mây. Trở thành dị tượng, lại có thêm cảnh tiên sắc kết hợp. Nhìn ra rất ngoạn mục.
Động Tác, lớn như vậy trừ bỏ Sở Nguyệt còn có thể có ai? Bất quá mười bốn tuổi kết lên Trúc Cơ động tỉnh lớn như vậy. Là môt cái thiên tài nghìn năm có một, trách không được có thể trở thành nữ chủ đâu!
Sở Nguyên kết Trúc Cơ thời điểm này, Sở Nguyệt còn chưa đi cướp cơ duyên của Uyển nhi! Bình bình tĩnh tĩnh đợi kết lên kim đan rồi, đi tìm những cơ duyên đó sau. Đáy mắt Của Sở Nguyệt tràn đầy thù hận.
Toàn bộ "Quân Chân Tông" đều bị chấn kinh rồi, tất cả mọi người nhìn đến kinh thiên động địa.
Diệp trưởng lão ngửa mặt lên trời cười to, "Ha ha! Đồ đệ ta đại tài! Kết Trúc Cơ đều có thể dẫn phát thiên địa dị tượng, về sau thành tựu có thể phong quang vô hạn
"Chúc mừng Sở Nguyệt sư muội. Thiên tư hơn người, cũng là một tông môn, ta rất tự hào. Sở Nguyệt Nhếch miệng
"Cùng vui cùng vui!
" Hihi hâha "
Phía dưới một mảnh Chúc mừng, âm thanh vang dội, Kỳ Minh Quân lại, không nói lời nào.
" Đồ đệ của hắn mười tuổi đã kết kên trúc cơ. Thiên tài kinh người như vậy. Còn chưa tỏ ra kiêu ngạo. Mà tiểu cô nương Sở nguyệt kia. Mười bốn mới kết lên Trúc Cơ, đã kiêu ngạo như vậy rồi, để lại ấn tượng trong lòng Kỳ Minh Quân không tốt.
Lúc này, mà có hệ thống chắc chắn sẽ hô lên.
( " Độ hàm cảm nam chủ -50 - rồi hahhah)
Kỳ Minh Quân mắt thấy, hết việc vui cũng liền rời đi. Bay Về phía núi Chung Sơn. Hắn dự định sẽ bắt linh thú, dự Trữ thịt, để đồ nhi xuất quan ra không cần tìm đồ ăn, chỉ việc bắt tay vào nấu mà thôi.
Không nhắc thì không sao. Mà nhớ tớ mĩ vị hình tượng của Kỳ Minh Quân.... Mất hẳn đi, còn đâu mười phần Tiên khí đâu. Kỳ Minh Quân, dạo cả ngày ở núi Chung Sơn. Kỳ lạ bay ở núi cả Ngày, mà không bắt được một con linh thú nào. Kỳ Minh Quân, ăn quen làm không quen. Bất đắc dĩ đi trộm... À không mà là đi mượn tạm.
Kỳ Minh Quân, phi hành bay về phía " Quân Chân Tông" lách mình núp sau tiểu viện. Mắt thấy mục tiêu... Một đôi chim phượng hoàng béo ú. Nói là làm hắn kết ấn, tóm ngay đôi chim phượng hoàng... Rồi thuấn di nhanh chóng bây về Đỉnh Chung Sơn của bản thân.
Con đôi Chim Béo, bị nhốt trong vòng càn khôn của Kỳ Minh Quân.
" Hai chú Phượng hoàng": đây là đâu....
" Ta đang nơi nào.. Ta chỉ ham ngủ một chút thôi mà. "
" hai chú chim đâu biết. Bản thân đang bị bắt nhốt. Chờ ngày tiểu tỷ tỷ xuất môn rồi thịt. "còn không hề biết rằng, người bắt mình là, Sư Tổ kỳ Minh Quân danh vọng ngút trời bắt đi đâu.
Kỳ Minh Quân Sau khi bắt trộm đôi chim béo. Cũng rất sủng, nuôi dưỡng cho ăn toàn đan dưỡc cực phẩm. Ngày ngày luyện đan cho Chim ăn mau lớn. Chờ ngày đồ nhi xuất quan.
Lúc này, Kỳ Minh Quân đang ngắm lại Chân dung của Kim Dạ Kê, tưởng nhớ những ngày vỗ béo Kim Dạ Kê. Uyển nhi cất tiếng gọi Soái Ca Sư Phụ
"Sư phụ, đồ nhi cảm giác.. Đồ nhi muốn đột phá rồi. Đồ Nhi đi bế quan. Chắc sẽ mất vài năm, thời gian này ủy khuất sư phụ dùng đan dược thay cơm rồi...
Kỳ Minh Quân, nghe thấy lời Của Đồ nhi bảo bối, tay run run làm rớt luôn bức họa của Kim Dạ Kê Xuống đất.
" Kim Dạ Kê: ta biết ngay mà, vì ăn đâu còn nhớ thương ta " hừ hừ"
Kỳ Minh Quân trong lòng cảm thán. Đồ nhi, bế quan, phải mấy năm mới xuất quan. Thời gian mấy năm đối với hắn mà nói chỉ là cái chớp mắt. Nhưng vẫn đề ở chỗ. Từ khi đồ nhi cho hắn ăn ngon, toàn mĩ vị. Thì hắn không còn nuốt nổi đan dược rôi. Mặc dù mất mát rất lớn, cuối cùng cũng phải dằn lòng trấn định... Vài năm thôi mà. Ta lại nhịn vài năm.
Hắn có chút vui mừng, đồ nhi mới mười tuổi đã muốn bế quan kết Kim đan rồi.
(Ting, độ hào cảm nam chủ +10 bây giờ là 55% tiểu tỷ tỷ giỏi quá)
" Đồ nhi đừng lo. Chuyện ăn uống vi sư cầm lòng được. Bế quan là việc quan trọng. Con nên đi bế quan đi,
"Uyển nhi liếc mắt khinh thường: Dằn lòng được, mà trưng ra cái mặt như nương tử bỏ đi vậy.... Hahahha
Kỳ Minh Quân bật cười, đồ nhi của hắn cũng quá tự Tin chính mình đi? Bế cần thiết nhất là cảnh giác.
Bế quan tu luyện khi kiêng kị nhất người khác quấy rầy, vạn nhất ở vận công khi bị người đánh gãy nhập tâm ma, nhẹ thì chân khí vận ngược phế hết tu vi, Nghiêm trọng thì, nổ tan xác mà chết, hậu quả thập phần nghiêm trọng.
Kỳ Minh Quân, cảm thấy Uyển nhi thật ngốc manh. Lại đáng yêu như vậy, hắn cũng không quấy giầy cô nữa. Nhân lúc này kết ấn ra một cái vòng sáng, bảo vệ khi cô bế quan trong mấy năm qua.
Mà lúc này, Sở Nguyệt đã gia nhập "Quân Chân Tông" lúc này Sở Nguyệt đã mười bốn tuổi hơn Uyển Nhi bốn tuổi.
Sau đó linh khí trên người Sở Nguyệt đều tỏa ra.Toàn bộ " Quân Chân Tông " linh khí đều sôi sục. hình thành một cái Linh khí hình lóc xoáy. Chẳng được bao lâu, linh khí lốc xoáy dần dần tan đi, không trung xuất hiện Cự Long trên mây. Trở thành dị tượng, lại có thêm cảnh tiên sắc kết hợp. Nhìn ra rất ngoạn mục.
Động Tác, lớn như vậy trừ bỏ Sở Nguyệt còn có thể có ai? Bất quá mười bốn tuổi kết lên Trúc Cơ động tỉnh lớn như vậy. Là môt cái thiên tài nghìn năm có một, trách không được có thể trở thành nữ chủ đâu!
Sở Nguyên kết Trúc Cơ thời điểm này, Sở Nguyệt còn chưa đi cướp cơ duyên của Uyển nhi! Bình bình tĩnh tĩnh đợi kết lên kim đan rồi, đi tìm những cơ duyên đó sau. Đáy mắt Của Sở Nguyệt tràn đầy thù hận.
Toàn bộ "Quân Chân Tông" đều bị chấn kinh rồi, tất cả mọi người nhìn đến kinh thiên động địa.
Diệp trưởng lão ngửa mặt lên trời cười to, "Ha ha! Đồ đệ ta đại tài! Kết Trúc Cơ đều có thể dẫn phát thiên địa dị tượng, về sau thành tựu có thể phong quang vô hạn
"Chúc mừng Sở Nguyệt sư muội. Thiên tư hơn người, cũng là một tông môn, ta rất tự hào. Sở Nguyệt Nhếch miệng
"Cùng vui cùng vui!
" Hihi hâha "
Phía dưới một mảnh Chúc mừng, âm thanh vang dội, Kỳ Minh Quân lại, không nói lời nào.
" Đồ đệ của hắn mười tuổi đã kết kên trúc cơ. Thiên tài kinh người như vậy. Còn chưa tỏ ra kiêu ngạo. Mà tiểu cô nương Sở nguyệt kia. Mười bốn mới kết lên Trúc Cơ, đã kiêu ngạo như vậy rồi, để lại ấn tượng trong lòng Kỳ Minh Quân không tốt.
Lúc này, mà có hệ thống chắc chắn sẽ hô lên.
( " Độ hàm cảm nam chủ -50 - rồi hahhah)
Kỳ Minh Quân mắt thấy, hết việc vui cũng liền rời đi. Bay Về phía núi Chung Sơn. Hắn dự định sẽ bắt linh thú, dự Trữ thịt, để đồ nhi xuất quan ra không cần tìm đồ ăn, chỉ việc bắt tay vào nấu mà thôi.
Không nhắc thì không sao. Mà nhớ tớ mĩ vị hình tượng của Kỳ Minh Quân.... Mất hẳn đi, còn đâu mười phần Tiên khí đâu. Kỳ Minh Quân, dạo cả ngày ở núi Chung Sơn. Kỳ lạ bay ở núi cả Ngày, mà không bắt được một con linh thú nào. Kỳ Minh Quân, ăn quen làm không quen. Bất đắc dĩ đi trộm... À không mà là đi mượn tạm.
Kỳ Minh Quân, phi hành bay về phía " Quân Chân Tông" lách mình núp sau tiểu viện. Mắt thấy mục tiêu... Một đôi chim phượng hoàng béo ú. Nói là làm hắn kết ấn, tóm ngay đôi chim phượng hoàng... Rồi thuấn di nhanh chóng bây về Đỉnh Chung Sơn của bản thân.
Con đôi Chim Béo, bị nhốt trong vòng càn khôn của Kỳ Minh Quân.
" Hai chú Phượng hoàng": đây là đâu....
" Ta đang nơi nào.. Ta chỉ ham ngủ một chút thôi mà. "
" hai chú chim đâu biết. Bản thân đang bị bắt nhốt. Chờ ngày tiểu tỷ tỷ xuất môn rồi thịt. "còn không hề biết rằng, người bắt mình là, Sư Tổ kỳ Minh Quân danh vọng ngút trời bắt đi đâu.
Kỳ Minh Quân Sau khi bắt trộm đôi chim béo. Cũng rất sủng, nuôi dưỡng cho ăn toàn đan dưỡc cực phẩm. Ngày ngày luyện đan cho Chim ăn mau lớn. Chờ ngày đồ nhi xuất quan.
Danh sách chương