Đã qua ba năm, Kỳ Minh Quân ở trong lung linh các.. Chờ mõi chờ mòn, vẫn chưa thấy Đồ Nhi bảo bối xuất quan, Hai Con Chim Phượng hoàng, được hắn nuôi béo lắm rồi. Từ ba năm trước, hắn đã không ăn đan dược, thú vui bây giờ của hắn là luyện đan Cực phẩm để vỗ béo hai con chim phượng kia.

" Chim phượng hoàng ": Nương tử, từ khi hai ta, bị Sư tổ bắt sang bên này, được chăm tốt hơn bên Diệp trưỡng lão nhiều.

"Chim cái: Chàng nói đúng, thật tốt khi bị bắt.. Còn được ăn đan dược cực phẩm...

" hai con chim, còn chưa biết sắp bị thịt đâu.ở đó mà kêu sướng "

Sở Nguyệt, đã qua ba năm. Sở nguyệt trở thành một thiếu nữ mười bảy tuổi,mặt mày như họa, da thịt trắng tuyết, kinh diễm động lòng người.

Một bộ hồng y lửa cháy sáng quắc, càng tô lên cho Sở Nguyệt nét phong hoa tuyệt đại.Khóe miệng nàng cười khẽ, hương Diệp trưởng lão hành lễ, " Trường lão, Đồ nhi như muốn kết thành kim đan. Bây giờ đồ nhi muốn đi bế quan."

"Hảo hảo hảo!" Diệp trưởng lão,hưng phấn.

Sở Nguyệt đang tính toán. Tề Uyển Nhi đời trước mang cho cô khuất nhục đã thành cáu bóng ma tâm lý, khiến cho tâm lý Sở Nguyệt ngày ngày bất an. Thời điểm sắp kết kim đan liền thiếu chút nữa bởi vì Tề Uyển Nhi mà thất bại trong gang tấc, may mắn Sở Nguyệt hai đời làm người, tinh thần lực cường đại, mới đem tâm ma đè ép đi xuống. Nhưng thời điểm kết Nguyên Anh chưa chắc sẽ may mắn như thế, cho nên trước hết, cô nhất định phải diệt trừ gì TỀ Uyển Nhi.

Sở Nguyệt, đi hỏi thăm toàn bộ "Thiên Đạo Tông" xem Tề Uyển Nhi đang ở Cảnh giới nào?. Nhưng kết quả làm cô chấn động. Toàn bộ "Thiên Đạo Tông "căn bản không có đệ tử nào tên Tề Uyển Nhi, không chỉ có như thế, ba năm trước đây Tông Môn, Trắc nghiệm cũng không có tên Tề Uyển Nhi.

( bây giờ người ta là Sư thúc tổ rồi. Đi hỏi đệ tử thì ai mà biết được)

Sở Nguyệt ngạc nhiên. Tại sao lại như vậy? Tề Uyển Nhi nàng hẳn là ba năm trước phải tiến đến tông môn rồi chứ, sau đó bị Kỳ Minh Quân thu làm đệ tử. Sở Nguyện trấn Định bản thân. Có lẽ do cô trọng sinh, nên mọi chuyện đi khỏi quỹ lộ ban đầu.... Chắc chăn là như vậy rồi. Trấn định một hồi, sở nguyệt cũng yên tâm hơn.

Mặc kệ như thế nào, cô nhất định phải tìm được Tề Uyển Nhi, sau đó nhanh chóng giết chết Tề Uyển Nhi!

Đúng rồi, còn có TỀ Uyển Nhi có gặp Qua cơ duyên, cô nhất định phải đoạt đi cơ duyên trước Tề Uyển Nhi

Sở Nguyệt tin tưởng, chính mình có thể chiếm đi bí tịch "Vô Cực Âm"

Đông Sơn đạo, huyền nhai, sơn động...... Sở Nguyệt một mình xông vào Đông Sơn Đạo, hao tổn hết pháp lực mới giải quyết hết yêu thú bên ngoài, lòng tràn đầy vui mừng đi vào trong sơn động, lại phát hiện bên trong rỗng tuếch.

Như thế nào lại trống không? Sở Nguyệt chấn động, mặt mày thất sắc, đem động phủ lật tung lên, bất luận cái gì cũng không thu hoạch! Chẳng lẽ là cô tới sớm? Vẫn là nói, cơ duyên chính là của Tề Uyển Nhi, có lẽ người khác ai cũng có thể lấy được?

Sở Nguyệt, thuyết phục chính mình, sau đó đem động phủ khôi phục thành hình dạng ban đầu, rồi rời đi. chỗ cơ duyên bị người khác lấy đi, nhưng có một chỗ cô khẳng định có thể tìm được!

Lâm Vương trấn,đi năm mươi dặm, có một mảnh bãi tha ma, chính ở giữa có một nấm Mồ không bài vị, bên trong chôn chính là vòng tay bạch ngọc, có chứa không gian truyền thừa. Đời trước Tề Uyển nhi bị người đuổi giết. May thay trốn vào trong không gian mới thoát được một kiếp. Sở Nguyệt vô cùng hâm mộ Tề Uyển Nhi vận khí tốt, hâm mộ đến phát cuồng, nhưng lại không có biện pháp gì thay đổi được. Đối phương là sủng nhi của ông trời, khí vận tận trời, chính mình cũng vô số lần hãm hại chèn ép Tề Uyển Nhi, cuối cùng người nhận báo ứng lại chính bản thân mình.

Sở Nguyệt cô không cam tâm, cô sống lại để giành trước cơ duyên kia Của Tề Uyển Nhi, phải chà đạp cái đại thiên tài mà kiếp trước người người tung hô.

Sở Nguyệt vừa nghĩ, vừa tìm kiếm ở bãi tha ma khắp nơi toàn là mồ mã, Sở Nguyệt không biết kiếp trước Tề Uyển Nhi dừng lại ở Đống mồ nào, chỉ có thể chậm rãi tìm.

Nhưng mà, Sở Nguyệt phải thất vọng rồi.

Sở Nguyệt đào hết tất cả. Mồ mã, nhưng như cũ không thu hoạch được gì. Lúc này Sở Nguyệt như phát điên lên, xuất môn bất lợi, liên tiếp hai nơi cơ duyên liền không cánh mà bay.

Sở Nguyệt, không thể không bình tĩnh,suy nghĩ cẩn thận lại, rốt cuộc là sai lầm ở chỗ nào, một chỗ có thể là ngoài ý muốn, nhưng hai nơi đều không có, không khỏi suy nghĩ sâu xa hơn.

Có lẽ, có người trọng sinh giống cô, nên cướp đi cơ duyên trước. Vì đời trước lai lịch các cơ duyên Của Tề Uyển nhi. Khắp bảy tông môn ai ai cũng biết. Khi đó Tề Uyển nhi danh chấn vô hạng, cũng rất nhiều người ghen ghét và hâm mộ. Trong đó có sở Nguyệt cô. Sở nguyệt suy đoán, chắc chắn người kia sau khi lấy cơ duyên, cũng đã đi giết Tề Uyển nhi rồi.

Sở Nguyệt, trấn định bản thân như vậy, rồi quay gót, chuẩn bị trở về Tông môn. Sở nguyệt chỉ luyến tiếc. Không tự tay giết chết Tề Uyển Nhi được.

- AAA ngủ dậy thấy bạo phiếu. Đào đăng chap mới luôn, cảm ơn mọi người rất nhiều.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện