Editor: Ochibi

Kinh ngạc hiện lên trong mắt thiếu niên, nhưng hắn nhanh chóng phản ứng lại.

Thiên kim này có ý đồ gây rối với hắn.

Nhưng khoảng cách thế này, hắn trốn không thoát.

"Bốp!"

Thiên kim đau xót trên tay, ly rượu champagne đổ vào trên lễ phục đẹp đẽ quý giá.

“Trời ạ! Là ai! Dám đánh tôi?”

Giá trị lễ phục này xa xỉ, đặc biệt là bị ướt nhẹp trong trường hợp này rất mất mặt.

Cô ta giận trừng mắt nhìn cô gái đột nhiên xuất hiện kia, lại bị kinh diễm làm cho không khống chế được biểu tình.

Váy nhãn hiệu Tiểu Hắc cao cấp mặc trên người tôn dáng vô cùng nhuần nhuyễn, xương quai xanh trắng nõn lộ ra, bên trên đeo vòng cổ kim cương, bên hông gắn một cái nơ lụa màu đỏ, phác hoạ ra vòng eo tinh tế, tóc xoăn rối tung xuống dưới, tóc mái thưa thớt hoàn mỹ phụ trợ khuôn mặt thêm tiểu xảo.

Trong mắt cô gái như có hàng tỉ ngân hà điểm xuyết, không có trang trí dư thừa, khí chất lại có vẻ xuất sắc.

“Đó là thiên kim nhà ai vậy nhỉ, thật xinh đẹp.”

“Chưa thấy bao giờ, nhưng mà hai thiên kim hình như đang tranh chấp, là do Hứa thiếu sao?”

“Hứa thiếu trẻ đẹp soái khí, gia cảnh giàu có, các cô gái thích hắn là chuyện bình thường.”

Khi bọn con trai đang trêu đùa, Hứa Hướng Dương phục hồi tinh thần, thấy em yêu nhà hắn lộ tay lộ chân, hắn lập tức cởi tây trang choàng cho cô.

“Áo choàng đâu?”

Đều bị nam nhân khác nhìn rồi, hắn cảm giác mình sắp nổ tung rồi.

Nghe bọn họ thảo luận, hắn đột nhiên không muốn cho cô ra nữa.

“Nóng.”

Cho nên mới không mặc, bây giờ là mùa hè, tuy rằng buổi tối có chút lạnh, nhưng trong nhà vẫn ổn.

Thấy hai người nói chuyện không coi ai ra gì, thiên kim kia a một tiếng, “Này, nghe không hiểu tiếng người hả? Cô dựa vào cái gì mà đánh tôi chứ?”

Cô ta vốn tính mượn cơ hội này gần gũi Hứa Hướng Dương, người trẻ tuổi thường hướng tới thân thể xinh đẹp của các cô gái, cô ta lỏa lồ da thịt cũng không ít, người này lại không hề có ý tứ gì với mình, vậy mà thân sĩ như vậy với nữ sinh không lộ mấy khối thịt kia, khiến cô ta không vui.

Hứa Hướng Dương đang muốn phát tác, bị Lăng Thanh Huyền đè tay lại, cô hờ hững nhìn qua, “Vị tiểu thư này, con mắt nào của cô thấy tôi đánh cô nhỉ?”

【……】 Hồi nãy ký chủ dùng linh lực đánh, đây là bàn tay vàng nghịch thiên đó, đột nhiên cảm giác bản thân mình không có gì để dùng là chuyện thế nào đây.

Khoảng cách vừa nãy giữa bọn họ có chút xa, đúng thật không đánh được, tay thiên kim kia bị đánh, thấy cô đến, nhất định sẽ cho rằng là cô, nhưng không chứng cứ.

“Cô!” Thiên kim kia cắn môi, “Cô có biết ba mẹ tôi là ai không? Khi dễ tôi cô sẽ không có kết cục tốt!”

Thiếu niên che trước người Lăng Thanh Huyền, nhíu mày không vui, “Dù cho là cô ấy đánh thật, thì thế nào, đây là sinh nhật tôi, cô muốn quấy rối sao?”

“Không, không phải đâu Hứa thiếu.” Cô gái không rõ thân phận kia cô ta còn có thể chống lại được, nhưng là Hứa Hướng Dương, cô ta không dám đắc tội.

Cha mẹ Hứa gia nhìn qua, nghi hoặc hỏi: “Con trai, có chuyện gì thế?”

“Không có gì ạ, vị thiên kim này uống nhiều quá, cho người mang cô ấy xuống nghỉ ngơi đi.”

Dưới ánh mắt khiếp người của Hứa Hướng Dương, thiên kim kia bị mang đi.

【 Bạn trai vai ác thực lực thật MAX】

Gia hoả ZZ ba hoa ở trong đầu, Lăng Thanh Huyền bị Hứa Hướng Dương đưa tới trước mặt cha mẹ hắn.

“Cha, mẹ, đây là bạn gái con, Lâm Thanh Thanh.”

Thật ra hắn muốn nói là nàng dâu nhà mình hơn, nhưng sợ cha mẹ chịu kinh hách.

Đột nhiên bị đưa tới trước mặt trưởng bối, Lăng Thanh Huyền học ZZ nói xưng hô chào hỏi, “Cháu chào bác trai, bác gái.”

Cô gái này cư xử đoan trang, diện mạo cũng xinh đẹp, nhưng mà biểu tình, có chút lãnh đạm, nhìn qua không dễ thân cận.

Hứa mẫu phản ứng trước, “Dương Dương, đây là nữ sinh lúc trước con theo đuổi đó hả?”

“Trước mặt nhiều người như vậy mẹ đừng gọi con là Dương Dương.” Hứa Hướng Dương che mặt, “Dạ, là cô ấy.”

Hứa phụ đánh giá Lăng Thanh Huyền, phát hiện cô gái nhỏ cũng đánh giá ông.

Tầm mắt hai người giao hội, thế nhưng ông có loại ảo giác bại trận.

Khí thế vương giả ngạo thị thiên hạ, làm ông có chút lùi bước.

“Hứa Hướng Dương, sinh nhật vui vẻ, bác trai bác gái vẫn khoẻ.” Viên Việt không biết tới khi nào, bên cạnh còn dẫn theo một cô gái.

Đang giới thiệu Lăng Thanh Huyền cho cha mẹ thì bị chen ngang, Hứa Hướng Dương khó chịu.

Lăng Thanh Huyền ngước mắt vừa thấy, bên cạnh Viên Việt là Khương Tuyết.

Nam nữ chủ chung đường từ bao giờ vậy?

【 Ách, cái này, hình như là do nam chủ muốn tham gia sinh nhật vai ác, lúc ở hội học sinh Khương Tuyết tự mình tiến cử cùng đi. 】

Khương Tuyết mặc một bộ lễ phục màu trắng tuyết, chân mang giày cao gót nạm kim cương.

Hai người đi cạnh nhau, rất là xứng đôi.

“Là Viên Việt à, cha mẹ cháu đâu?” Hứa phụ cười hỏi.

“Bọn họ chút nữa mới đến, cháu tới trước tặng quà.” Cười nhạt, Viên Việt đưa quà cho quản gia bên cạnh.

Hứa mẫu nhìn cô gái bên cạnh hắn, “Vị này chính là?”

Trước kia cũng chưa thấy qua bên người cháu trai Viên Việt có nữ sinh, hôm nay làm sao vậy, hai đứa nhỏ đều dẫn nữ sinh đến.

Từ sau khi Khương Tuyết vào xe của Viên Việt, vẫn luôn trong trạng thái hưng phấn, hiện tại tới nhà Hứa Hướng Dương rồi, càng cảm thấy gia thế Viên Việt so ra còn tốt hơn.

Thấy thái độ hắn đối với cha mẹ Hứa Hướng Dương tốt, cô ta vội vàng duỗi tay nắm lấy tay Hứa mẫu, “Cháu chào bác gái, cháu là Khương Tuyết, là học muội của học trưởng.”

Hứa mẫu sửng sốt, động tác bất ngờ này doạ bà nhảy dựng.

Viên Việt cũng nhíu mày, không nghĩ tới Khương Tuyết sẽ như vậy.

Rút ra tay, Hứa mẫu xấu hổ cười, “Xem ra các cháu đều là bạn học, không bằng cùng nhau tâm sự đi.”

Bà và Hứa phụ cũng không có đề tài cùng lứa bọn họ, nên nghĩ sẽ đi tiếp đón những người khác.

Ai ngờ Khương Tuyết đột nhiên kinh hô, “Lâm Thanh Thanh? Cô không phải sinh sống nghèo khó sao? Quần áo này từ đâu ra đấy?”

Lời này sau khi cố tình phóng đại, người ở đây đều có thể nghe thấy.

Ánh mắt bọn họ đều hướng về bên này, đối mặt với chất vấn của Khương Tuyết, Hứa phụ Hứa mẫu hai mặt nhìn nhau, cũng nhìn về Lăng Thanh Huyền.

Đứa nhỏ này, nghèo khó sao?

Khí chất hoàn toàn không giống mà.

Dưới ánh mắt mọi người, Hứa Hướng Dương nắm tay cô, “Tôi mua, cô có ý kiến gì?”

Cô gái này rốt cuộc tới làm chi thế, quấy phá hả?

Hứa Hướng Dương suy xét làm sao mới quăng cô ta ra ngoài được.

Một đống lời của Khương Tuyết bị câu này của Hứa Hướng Dương làm nghẹn trở về, cô ta ha hả cười hai tiếng, “Bạn học Hứa, cậu đừng để cô ta lừa, lúc hai người các cậu mâu thuẫn ấy, lớp tụi mình thấy không ít nam sinh đưa ăn đưa uống cho cô ta đâu, cô ta rõ ràng không phải thật tình với cậu.”

“Ai cần cô lo?” Nếu không phải tay còn nắm Lăng Thanh Huyền, Hứa Hướng Dương đã động thủ đánh nữ nhân.

Ý vị Hứa mẫu thâm trường nhìn hắn, “Đang sinh nhật vui vẻ, đừng để mất hòa khí, Dương Dương, chú ý thái độ.”

Hứa Hướng Dương gật gật đầu, phất tay để chú Từ đem Khương Tuyết quăng ra ngoài.

Viên Việt lại mở miệng ngay lúc này, “Hứa Hướng Dương, tốt xấu gì cũng là bạn gái tôi, cậu không cần làm như vậy chứ?”

Nói đến đây Hứa Hướng Dương liền tức giận, “Cô ta bôi nhọ bạn gái tôi, tại sao tôi không thể đưa cô ta ra ngoài?”

“Quần áo là tôi đưa, mỗi ngày cơm ba bữa là tôi bảo đàn em đến đưa, cô ta vẫn luôn nhằm vào bạn gái tôi làm cái gì, người không biết còn tưởng rằng cậu cố ý mang đến quấy rối đấy.”

Cái gọi là chuyện nhà không được công khai, Hứa mẫu đang muốn ngăn cản hắn, không cho hắn tiếp tục xé mặt nữa.

Lúc này lại có người tới sinh nhật, bên cửa truyền đến kinh hô, “Viên Việt, nữ sinh bên kia là ai?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện