Editor: Ochibi

“Bùa hộ mệnh.”

Khi cô không ở bên cạnh hắn, mặt dây chuyền ngọc này có thể ngăn cản một lần thương tổn đến tính mạng.

Hứa Hướng Dương vuốt mặt ngọc lạnh lẽo, trong lòng lại mềm ấm không thôi.

Thứ này trông có chút quý giá, mặc kệ là thật hay giả, đều là tâm ý của cô.

“Em yêu, giúp anh mang lên đi.”

Đầu ngón tay lạnh lẽo du tẩu trên cổ hắn, Hứa Hướng Dương có chút ngứa.

Chờ cô mang xong, lại kéo vào trong ngực hôn một cái.

“Nếu thành tích nguyệt khảo lần này của anh tiến bộ, em chính thức cùng anh về nhà gặp cha mẹ, được không?”

Dù sao hôm nay đã gặp rồi, Lăng Thanh Huyền gật đầu đáp ứng.

Được hắn đưa vào nhà, Lăng Thanh Huyền bảo ZZ kiểm tra hảo cảm và tiến độ nhiệm vụ.

【 Hảo cảm vai ác hiện tại là 95. 】

【 Nhiệm vụ chủ tuyến hoàn thành một phần hai. 】

……

Viên Việt là phú nhị đại, còn Lâm Thanh Thanh là em gái mất tích nhiều năm của hắn.

Tin tức trọng đại này như bom nổ tung hoa ở cao trung.

Học sinh luôn nói Lăng Thanh Huyền xấu, ngu ngốc, lại bất ngờ phát hiện, Lăng Thanh Huyền không hề xấu, chỉ là lúc trước trên mặt dị ứng hơi nghiêm trọng, hiện tại tốt rồi, hơn nữa thay đổi kiểu tóc, cả người trông xinh đẹp cực kỳ.

Sau khi Viên gia kiểm tra đối chiếu gen thành công, mỗi ngày Viên gia đều dừng mười mấy chiếc siêu xe trước cổng trường, để đón cô trở về.

Lần nào, cô cũng từ chối với lý do bận học.

Thậm chí Viên Việt còn tự mình tới lớp bọn họ tìm cô.

“Trở về Viên gia, anh có thể phụ đạo em học.”

Hắn chưa từng nghĩ đến, học tra nổi tiếng cao trung này là lại em gái mình, cũng không nghĩ tới, em gái học tra mỗi ngày chỉ ôm sách nghĩ tới học tập.

Thành tích hắn tốt, chỉ số thông minh cao, đợi sau khi trở về, hắn phụ đạo cho cô mỗi ngày cũng được.

Ngày nào cha mẹ bảo hắn phải đón cô về, đầu hắn rất đau.

Lăng Thanh Huyền ngước mắt nhìn hắn, “Anh và Hứa Hướng Dương, tại sao lại xa lạ nhau?”

Quan hệ bọn họ trước kia đúng thật rất tốt, nhưng từ khi lên cao trung, dần dần xa cách, thậm chí còn không muốn phản ứng đối phương.

Lăng Thanh Huyền cảm thấy nếu biết rõ nguyên nhân, thì có thể biết vì sao hai nhà trở mặt thành thù.

Viên Việt đẩy mắt kính, “Rõ ràng đã biết thân phận mình, vẫn không muốn gọi là anh trai, do Hứa Hướng Dương sao?”

Bổn tọa thiên tuế hơn ngươi, gọi anh trai? Không có khả năng.

Nhìn cô căng chặt khuôn mặt nhỏ, Viên Việt bất đắc dĩ.

Từ khi hắn biết mình có em gái, liền thề phải tìm được cô và đối đãi thật tốt.

Thời gian trôi đi, hắn cho rằng sẽ không tìm thấy, không ngờ lúc hội học sinh tuyển thành viên, thấy dung mạo cô giống mình, lúc ấy trong lòng hắn có chút chấn động, trên mặt lại phong khinh vân đạm cùng cô đối thoại.

Khi biết được cô và Hứa Hướng Dương gần gũi như vậy, hắn cố ý dẫn cô theo, chính là muốn khiến Hứa Hướng Dương tức giận.

Nhưng sau đó, cô lại vì Hứa Hướng Dương mà rút lui.

Nếu không phải vì cô rất có thể là em gái mình, hắn là sẽ không cho phép cô tùy hứng như vậy.

Vào sinh nhật Hứa Hướng Dương hắn dẫn theo Khương Tuyết, cũng là biết Khương Tuyết không hợp với cô.

Hắn muốn tạo ra một mâu thuẫn, làm tất cả mọi người biết cô có khả năng là thiên kim Viên gia.

Mục đích đều đạt được, cô lại không muốn gọi hắn là anh trai.

Viên Việt thừa nhận mình có chút mất mát, đặc biệt là lúc em gái chỉ nghĩ đến Hứa Hướng Dương.

“Cùng anh đi, anh sẽ nói nguyên nhân cho em biết.”

Trước mắt bao người, Lăng Thanh Huyền bị Viên Việt mang đi, lại khiến cho người khác hâm mộ.

Tại sao tất cả chuyện tốt đều dồn trên người cô.

Chỗ ngoặt cầu thang, Viên Việt nói thẳng, “Sau khi Hứa Hướng Dương lên cao trung, trở thành thiếu niên bất lương, gia giáo Viên gia nghiêm cẩn, không cho phép anh làm bạn tốt với cậu ta, nhưng trưởng bối Hứa gia, có thể kết giao tốt.”

“Còn gì nữa?”

Bổn tọa mới không tin chỉ vì cái này, nhà các ngươi cuối cùng buộc bọn họ cửa nát nhà tan.

【 Nhắc nhở hữu nghị, hiện tại Viên gia cũng là nhà ký chủ. 】

Bổn tọa vẫn chưa trở về.

Viên Việt thấy bốn phía không người, trầm giọng nói: “Lợi ích của gia tộc chính là như vậy, Viên gia không ngừng lớn mạnh, không thể luôn tề danh cùng Hứa gia, Hứa Hướng Dương đơn thuần, sau này cậu ta không tiếp được gánh nặng, chi bằng anh giúp cậu ta tiếp.”

“Vậy thì anh giỏi quá.” Lăng Thanh Huyền lạnh mặt nhìn hắn.

“Còn muốn hỏi gì không?”

Viên Việt cũng rất bất ngờ, hắn lại ăn ngay nói thật với cô.

Dựa vào tường, ánh mắt của Lăng Thanh Huyền, khiến người có chút ngoài ý muốn.

“Đáp ứng tôi một yêu cầu, tôi sẽ trở về ngay.”

Hắn nghĩ tới rất nhiều phương pháp, cái này cũng là một trong số đó, “Em nói đi.”

……

Thành tích nguyệt khảo được công bố, năm ba, Viên Việt vẫn là hạng nhất, khiến người mở rộng tầm mắt, là đứng đầu bảng năm hai —— Lâm Thanh Thanh.

Cô không chỉ xếp hạng nhất, thành tích còn cao hơn vài phần so với Viên Việt năm trước.

Thành tích vừa công bố, kinh hách không ít người.

Rõ ràng tháng trước cô vẫn là học tra lót đế, sao bây giờ lại thành học bá rồi?

“Chắc không phải là gian lận nhỉ? Lúc ấy mình cùng phòng thi cô ấy, môn nào cô ấy cũng nộp bài đầu tiên.”

“Nói không chừng là anh trai học bá của người ta dạy đấy ~”

Có người phỏng đoán, có người trào phúng.

Lăng Thanh Huyền trên bảng đơn tìm được tên Hứa Hướng Dương, so với lần trước, hắn bay lên được 50 hạng.

Tuy rằng không nhiều lắm, nhưng có chút thành tích.

Mà tên Khương Tuyết, ở phía trước mười hạng.

Bởi vì lần nhục nhã trong yến hội kia, khi trở về Khương Tuyết ỷ vào thân phận thành viên hội học sinh, càng thêm kiêu ngạo ương ngạnh, không ai dám ngầm nghị luận cô ta, nếu không sẽ phải chịu trừng phạt.

Nhìn những học sinh không tuân thủ kỷ luật, Khương Tuyết trực tiếp túm tóc cô gái, “Cao trung cấm yêu sớm, biết rõ còn cố vi phạm, cô coi hội học sinh chỉ để trang trí sao?”

Nữ sinh đau đớn thét chói tai, “Mình chỉ là đụng vào tay nam sinh mà thôi, không có yêu sớm!”

Mấy nữ sinh khác bị bắt vì nhiều loại lý do run bần bật trong một góc WC, sao Khương Tuyết lại biến thành thế này, trước kia cô đâu như thế.

“Giảo biện, ý của cô là nói tôi đang nói dối?” Cô ta dùng một chân đạp bụng nữ sinh kia, trong lòng mới thoải mái một ít.

Nhìn đám nữ sinh khác, cô ta chỉ qua.

“Cô, quần áo xộc xệch. Cô, nhuộm tóc. Cô……”

Nói một người, cô ta dùng chân đá một người.

Tất cả oán hận không cam lòng với Lăng Thanh Huyền, đều phát tiết ra bằng nhiều phương thức khác nhau.

Cô ta thở hồng hộc, nhìn gương điều chỉnh lại mình, “Về sau quy củ cho tôi, nếu bị tôi bắt được, sẽ không phạt nhẹ như vậy.”

Nữ sinh ở bên nhau nức nở, trước giờ không cảm thấy cuộc sống ở trường đáng sợ như vậy.

Khương Tuyết mở cửa, thấy Lăng Thanh Huyền đang hướng về bên này, cô ta cười lạnh tiến lên.

“Lâm Thanh Thanh, xem trò đùa của tôi rất thú vị nhỉ?”

Cô ta đang nói là sinh nhật hôm đó.

“Còn được.” Lăng Thanh Huyền nghe thấy trong WC như có người đang khóc, cô đi tới, nhưng bị Khương Tuyết ngăn lại.

Cô ta vỗ vỗ huy chương hội học sinh trước ngực, “Bạn học Lâm, hội học sinh nghi ngờ cô yêu sớm, mau đi với tôi một chuyến.”

Lăng Thanh Huyền không nói nhìn cô ta.

Cái gọi là đi một chuyến, chính là vào WC.

Những nữ sinh đó vẫn chưa ra ngoài, thấy Lăng Thanh Huyền tiến vào, vội dùng ánh mắt cầu cứu nhìn cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện