Lăng Thanh Huyền đứng trước cửa phòng ngủ, đạp một cái.

【Ký chủ, đừng dùng sức.  Giày của ngươi sắp rách rồi. 】

Nhân sinh gian  nan.

Lần này, Lăng Thanh Huyền có ba nhiệm vụ chính tuyến.

【Nhiệm vụ chính tuyến thứ  nhất: Trở  thành nữ thần số một của Lâm Giang Dạ Du.】

【Nhiệm vụ chính tuyến thứ hai: Phát hiện bug của Lâm Giang Dạ Du trước Mạnh Hân.】

【Nhiệm vụ chính tuyến thứ ba: Hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ, trước hai mươi bốn tuổi, có được căn nhà đứng tên mình cùng một công việc ổn định.】

Không ngờ cô gái này lại có khát vọng vĩ đại như vậy nha.

"Ai vậy? Không biết gõ cửa à?!"

Cửa phòng ngủ mở ra, nữ sinh mang dép lê, áo ngủ rộng thùng thình, tóc tai rối bời, vừa nhìn liền biết mới ngủ dậy.

Cô gái kia nhìn rõ người đứng ngoài cửa là Lăng Thanh Huyền thì trợn to mắt.


"Lâm... Lâm Điềm, sao hôm nay lại về sớm như vậy?"

Lăng Thanh Huyền liếc xuống chân cô ta: "Dép của tôi mang thoải mái không?"

Phòng ký túc xá của đại học Lâm Giang cũng là kiểu bốn người một phòng. Hiện giờ hai người kia không ở trong phòng, chỉ có mình Hoàng Đóa Đóa.

Bởi vì đôi dép cũ không dùng được nữa nên Lâm Điềm mới mua thêm một đôi, chỉ vừa bóc tem chứ chưa mang lần nào.

Hoàng Đóa Đóa cảm thấy dưới chân nóng lên. Bình thường Lâm Điềm không bao giờ trở về vào giờ này, hôm nay bất chợt về sớm mới bắt gặp.

Cô ta vội vàng cởi dép, oán giận: "Còn không phải tại đột nhiên nghe tiếng, tôi mới mang nhầm sao? Nhìn gì mà nhìn, cũng có phải tôi cố ý đâu."

"Ồ." Lăng Thanh Huyền đi vào phòng: "Nhưng dép của tôi ở tuốt trong cùng, của cô thì ở ngoài cùng, sai kiểu gì được?"


Trước khi Hoàng Đóa Đóa kịp phản bác, Lăng Thanh Huyền thản nhiên nói: "Đôi dép đó, cô cứ giữ luôn đi."

Hoàng Đóa Đóa tru tréo: "Ai thèm đôi dép rách của cô?!"

"Bị điên hả? Giờ này không ngủ, gân cổ rống cái gì? Phòng nào vậy?" Những phòng khác bất mãn, ra hành lang càu nhàu, Hoàng Đóa Đóa vội đóng cửa lại.

Lăng Thanh Huyền nhìn bàn học của mình, ngoài sách của nguyên chủ thì còn bề bộn quần áo và mỹ phẩm, tất cả đều là của Hoàng Đóa Đóa.

Hoàng Đóa Đóa cũng chú ý tới, tằng hắng: "Tôi để nhờ chút thôi mà, dù sao cô cũng đâu có trong phòng."

Lăng Thanh Huyền duỗi tay, chuẩn bị quơ tất cả xuống đất.

"Ê! Cô làm gì? Cô..."

Đây là mỹ phẩm dưỡng da cao cấp đó! Khi chạm phải ánh mắt băng sương của Lăng Thanh Huyền, cô ta cảm thấy lòng bàn chân phát lạnh, không dám tiến lên một bước.


"Cho cô một cơ hội. Tự mình dọn. Lần sau để tôi nhìn thấy, tôi sẽ vứt hết."

Lăng Thanh Huyền buông tay, cởi giày leo lên giường mình.

Ngủ thôi, ngủ thôi. Phải nhanh làm tan cái quầng thâm dưới mắt.

Hoàng Đóa Đóa hít thở sâu mấy lần mới bắt đầu dọn dẹp đồ đạc bừa bộn của mình.

Sao Lâm Điềm cứ như biến thành người khác vậy kìa? Trước đây cô vẫn không bận tâm những chuyện này mà.

Hoàng Đóa Đóa cảm thấy ủy khuất, lúc thu dọn đồ đạc, định đẩy sách của Lăng Thanh Huyền xuống đất.

"Tôi đang nhìn đấy."

Tiếng nói vang lên trên đỉnh đầu, Hoàng Đóa Đóa sợ tới mức không dám có ý đồ xấu gì nữa, vội vàng dọn dẹp đồ đạc của mình rồi trở về giường.

Hôm nay là cuối tuần, ban ngày phần lớn học sinh đều ra ngoài chơi hoặc nghỉ ngơi, cho nên khá yên tĩnh.
Lăng Thanh Huyền vừa mới nhắm mắt, chuông điện thoại đã vang lên.

Vẫn là bài Nước Hoa Bách Hợp cũ rích đó. Hoàng Đóa Đóa bực bội nhưng không dám cằn nhằn.

Lăng Thanh Huyền nhìn vào màn hình.

Là Tinh Hà Hạo Hãn gọi đến.

Chính là tên tình lữ hờ của nguyên chủ.

Lăng Thanh Huyền lúc này chỉ muốn ngủ, nên cô tắt máy.

Dù sao bọn họ cũng chỉ trao đổi số điện thoại, tên chồng hờ kia muốn tới làm loạn cũng không được.

Che đầu ngủ thôi!

__________________________________________________________________________

Lăng Thanh Huyền ngủ một giấc tới tối. Cô xuống giường, phát hiện trong màn của Hoàng Đóa Đóa vẫn sáng đèn, chắc là đang ôm di động.

Hai người bạn cùng phòng kia vẫn chưa trở về.

Rửa mặt sơ qua, Lăng Thanh Huyền nhìn mình trong gương.

Quầng thâm mắt vẫn còn nguyên!

Một cô bé xinh xắn lại tra tấn bản thân ra nông nổi này. Đời quá gian nan!
Cột tóc lên, cô mở đèn bàn, cầm một quyển sách lên đọc.

Hoàng Đóa Đóa đang xem chương trình ca nhạc đến say sưa, bên tai lại không ngừng truyền đến tiếng lật sách. Ban đầu, cô ta còn không để ý, bay giờ lại cảm thấy âm thanh kia đặc biệt ồn ào.

Hoàng Đóa Đóa kéo màn ra. Trong phòng ngủ tối đen như mực, một cô gái ngồi trước bàn học, sách trong tay lật như gió thổi, cứ hai ba giây lại qua trang mới.

"Lâm Điềm, cô đang làm trò gì vậy?" Hoàng Đóa Đóa nhịn không được hỏi.

Tuy Lâm Điềm lúc trước có thói quen đọc sách đêm khuya nhưng chưa từng làm ra động tĩnh lớn như vậy.

"Đọc sách."

Cô gái vừa nói vừa tiếp tục động tác trên tay.

Hoàng Đóa Đóa cảm thấy cô bị khùng rồi.

Đây gọi là đọc sách? Quạt gió thì còn tin được.

Vẫn nên cách xa chút, mất công bị truyền nhiễm.
Nghĩ vậy, Hoàng Đóa Đóa trở lại giường của mình xem điện thoại.

Trong vòng hai tiếng, Lăng Thanh Huyền đã đọc xong toàn bộ sách trên bàn.

Cô vươn vai, lần nữa leo lên giường, ngủ.

【Ký chủ, không mở di động xem thử sao?】

Không. Thế nào cũng có một đống chuyện.

【Ngài mai có ra tiệm net không?】

Đổi tiệm khác. Tiệm hôm nay môi trường không tốt lắm.

Nhiệm vụ chính tuyến có liên quan đến game, cô tất nhiên không thể tử bỏ, chỉ đành cam chịu bước tiếp.

_____________________________________________________________________________

Đổi sang một quán net khác không tồi, Lăng Thanh Huyền đăng nhập tài khoản.

Vừa đăng nhập thành công, nhắc nhở của hệ thống đã bật ra.

【Hệ Thống】Người chơi thân mến, ngài đã bị trục xuất khỏi bang hội Hạo Hãn Các. Núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài, chốn giang hồ còn gặp lại.
【Hệ Thống】Tình yêu không thể dài lâu, tan thành bọt nước. Thật đáng tiếc, người chơi Tinh Hà Hạo Hãn cũng ngài giải trừ quan hệ tình duyên. Từ nay về sau, từ biệt đôi đường, hai bên vui vẻ.

Quào, tên chồng hờ chưa gì đã giải trừ tình duyên nhanh như vậy. Thẻ giải trừ tình duyên giá hai trăm tệ đó.

Phí tiền!

【... Ký chủ, chúng ta phải đi chơi chết tên đàn ông cặn bã đó!】

ZZ, hình như ngươi rất phẫn nộ.

【Dĩ nhiên. Lần trước nguyên chủ mở được nguyên thạch chế thần khí bị tên đó nuốt riêng, trước hết phải cướp về đã.】

Sác xuất mở ra viên nguyên thạch đó là 1/1.000.000. Lâm Điềm gặp may, mở ra liền cống hiến cho bang hội. Tinh Hà Hạo Hãn nói giúp cô bỏ vào kho bang, kết quả lại nuốt riêng.

Tên chồng hờ này lại còn dám làm ra loại chuyện này à?!
Lăng Thanh Huyền mở điện thoại lên, nhìn thấy mười mấy cuộc gọi nhỡ của Tinh Hà Hạo Hãn. Cô không chịu bắt máy nên gã dứt khoát gửi tin nhắn đến.

Tóm tắt nội dung là gã không ngờ Lâm Điềm lại là loại con gái dối trá như vậy, ở bên ngoài làm tổn hại hình tượng bang hội của bọn họ, cướp bảo vật của người khác, còn cố ý đả thương người, thấy chết không cứu,...

Tội ác nhiều vô số, cuối cùng chốt lại một câu, gã không ngờ cô là loại con gái như vậy, là gã nhìn lầm cô.

Thế là, gã quyết định đá cô ra khỏi bang hội, giải trừ tình duyên với cô, hy vọng sau này cô đừng bao giờ xuất hiện trước mặt bọn họ nữa.

Lăng Thanh Huyền đọc xong, cảm thấy lãng phí thời gian của bản thân.

Mạnh Hân cố ý đưa Lâm Điềm vào đội ngũ của người khác, chính vì muốn bêu xấu cô.
Lần này, Mạnh Hân cùng thành viên tổ đội kia hợp tác với nhau, chắc là sẽ bôi cô đen như đít nồi.

Lăng Thanh Huyền nghĩ, không được, cô phải làm gì đó.

Nhanh chóng kéo Tinh Hà Hạo Hãn vào sổ đen, Lăng Thanh Huyền bắt đầu nhìn vào giao diện game.

==============================================================================

Bàn phím hư, đặt hàng xong ngồi chờ cả tuần, nhận được cái tin đơn hàng bị huỷ do người bán không giao hàng. Muốn lật bàn ghê luôn.

Thề luôn. Từ nay tuyệt đối không mua hàng trên Shopee nữa. Không có hàng thì nói luôn từ đầu. Cứ kéo hết ngày này qua ngày nọ, lãng phí cả tuần của người ta.

Đi mua chỗ khác thì mới 2 ngày, người ta đã giao đến rồi. Chất lượng còn tuyệt vời nữa.

Mai mốt phải rút kinh nghiệm. =.=
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện