Chương 121

 

Tô Hành càng nhìn càng cảm thấy mất mặt…

 

Nhưng là, nhìn bộ dạng Vu Tịch ở kia, đi cùng người đàn ông kia còn rất vui vẻ, thật đúng là đồ ngốc. “Vu Tịch.”

 

Tô Hành gọi một tiếng.

 

Vu Tịch có chút kinh ngạc.

 

Quay đầu nhìn lại thấy hai người bên kia, đặc biệt là Tô Hành, nổi giận đùng đùng đi tới bên này, nụ cười trên mặt cũng nháy mắt bị không kiên nhẫn thay thế.

 

Thật sự phiền, sao lại đụng tới bọn họ vậy.

 

Vụ Tịch biết, nhà bọn họ ở gần đây, mảnh đất này chỉ có mấy chỗ là người có thể ở lại, nhưng nơi khác đều là khu thương nghiệp.

 

Nhưng dù sao bọn họ không thường ra cửa, cho nên có thể gặp được cũng là có chút trùng hợp.

 

Cổ Lâm Hàn cảm thấy có chút kỳ quái, mắt thấy hai bác gái đi tới phía chính mình, đôi mắt nhìn chằm chằm mình, thoạt nhìn rất không tốt.

 

Cổ Lâm Hàn ở thành phố B còn không biết sợ ai, nhất thời cũng không lo lắng.

 

Nhưng lúc này, Vu Tịch ở một bên kêu một tiếng: “Mẹ, sao mẹ lại ở bên này?”

 

Cổ Lâm Hàn sửng sốt.

 

Đây là mẹ của Vu Tịch?

 

Lập tức bộ dáng không sao cả rốt cuộc bởi vì nhìn thấy người lớn trong nhà đối phương mà có chút khiêm tốn.

 

Nhìn Tô Hành, đôi mắt giật giật.

 

Anh còn chưa gặp qua mẹ của Vu Tịch, đặc biệt…

 

Bây giờ anh đã ngủ với con gái nhà người ta, còn có cả đứa con ở trong bụng…

 

Cố Lâm Hàn chút ít có hơi xấu hổ, trong lòng thế nhưng có một loại cảm giác nàng dâu hư hỏng muốn gặp cha mẹ chồng.

 

Hơi cúi đầu, anh không nói chuyện, có chút không quen loại cảm giác này.

 

Tô Hành nhìn Cổ Lâm Hàn.

 

Rốt cuộc là tên tiểu bạch kiểm, có chút vốn như vậy, nhìn, lớn lên thật là làm hai mắt người ta sáng ngời.

 

Khó trách mê hoặc được cô gái nhỏ mê đắm anh ta. “Vu Tịch, buổi tối con không trở về nhà, ở chỗ này làm cái gì vậy.”

 

Vu Tịch nói: “Không phải con nói rồi sao, ở nhà của bạn bè, tạm thời không trở về nhà.”

 

“A.”

 

Bà ta bị bộ dáng không biết xấu hổ của Vu Tịch làm cho tức giận.

 

Ở nhà bạn bè…

 

Đều ở chung nhà với người đàn ông này, bị bắt được còn không có chút ý tử hối cải còn chưa tính, thậm chỉ vẻ mặt vẫn là bố dạng không sao cả. “Vu Tịch, con lại đây.” Bà ta trực tiếp quát lớn nói.

 

Vu Tịch còn không biết qua đó sẽ bị nghe cái gì à.

 

Từ nhỏ đến lớn, các loại mắng chửi, lỗ tại cô sắp mọc thành kén rồi. “Mẹ, có cái gì thì mẹ nói đi, không nói con đi về trước, con thấy mẹ là ra đây mua đồ ăn đi, không nhanh chóng trở về nấu cơm, bố của con sẽ mắng chửi người đấy?”

 

Tô Hành thấy đứa con gái này quá không nghe lời. Bà ta nhìn người đàn ông bên cạnh, tức giận duỗi tay kéo Vu Tịch: “Con lại đây.”

 

Cổ Lâm Hàn vừa thấy, kéo Vu Tịch qua sau lưng của mình. Tô Hành vốn dĩ đã tức giận, ngẩng đầu nhìn Cố Lâm Hàn.

 

Tên nhóc không biết tới từ đầu còn dám che ở trước mặt mình…

 

Bà ta lập tức nổi trận lôi đình. “Cậu, cậu là tên nhóc nơi nào đến, tôi nói cho cậu biết, đây là chuyện nhà của chúng tôi, cậu đừng có quản, nếu không tôi sẽ báo công an, nói cậu lừa bán con gái nhà tôi.”

 

Cổ Lâm Hàn cúi đầu: “Bác gái, tuy rằng là chuyện nhà của bác, nhưng cũng mời bác bình tĩnh một chút lại nói.”

 

Ha, cậu ta còn tới giáo huấn bà?

 

Tô Hành đương nhiên là không quen biết Cổ Lâm Hàn.

 

Thứ nhất nhà họ Vũ còn không đủ trình độ như nhà của Cổ Lâm Hàn.

 

Thứ hai, Tô Hành vốn dĩ cũng không có kiến thức, từ khi gả đến nhà họ Vụ lập tức không làm chuyện gì, mỗi ngày ở nhà chính là lo liệu việc nhà, cùng các bác gải đánh bài uống trà, căn bản không biết những người bên ngoài.

 

Tô Hành chống eo nhìn Cổ Lâm Hàn: “Bình tĩnh? Cậu bảo tôi như thế nào bình tĩnh, cậu cách xa Vu Tịch nhà chúng tôi ra một chút, thật là, đừng tưởng rằng cậu lớn lên có bên dáng của tiểu bạch kiểm là có thể ăn vạ Vu Tịch.”

 

Tiểu…… Tiểu bạch kiểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện