Chương 61 Thân thể Cổ Lâm Hàn có vấn đề

 

Trường đại học này có nhiều người địa phương đang học, học phí cũng cao.

 

Có thể sống trong khuôn viên trường hoặc ngoại trú.

 

Cổ Tân Tân là người tùy tiện, muốn ở thì ở, muốn về thì về, dù sao cũng không có ai quản cô ấy.

 

Trong nhà ăn, cô ấy nhìn Vu Tịch ăn xong, liền nói với cô: “Này, cậu làm gì ở đây vậy? Đồ ăn trong nhà ăn của bọn tớ không ngon, không tốt cho đứa trẻ trong bụng của cậu.”

 

Vu Tịch ngầng đầu nói: “Này, cậu làm sao vậy, dù sao đứa nhỏ cũng sẽ bị bỏ, chết đói cũng tốt.”

 

Cô nhìn xuống bụng mình.

 

Hừ, ba con là ác ma lớn, chắc chắn con là ác ma nhỏ, không nên sinh ra để hại người.

 

Bây giờ khi nghĩ đến Cổ Lâm Hàn, cô tràn đầy chán ghét, vừa nhìn thấy người đó có thể thân cận với mình, cô liền muốn nổi giận.

 

Cổ Tân Tân bĩu môi nhìn cô: “Sao vậy, anh ta chọc vào đâu

 

Cậu à?”

 

Vu Tịch nói: “Anh ta không cho phép tớ đi học, ha, anh ta dựa vào đâu mà đòi quản tớ.”

 

Tất nhiên, Vu Tịch không muốn nói về chuyện anh vừa động tay động chân trong xe.

 

Cổ Tân Tân nói: “Ò, có lẽ anh ta muốn cậu ở nhà làm bài Có.”

 

“Phi.” Vu Tịch nhìn cô, nhe răng nói: “Cổ Tân Tần, cậu có điểm nghi ngờ, rốt cuộc cậu đứng về phía của ai?”

 

Cổ Tân Tân nói: “Tớ… tất nhiên là tớ đứng về phía cậu, đúng thế đúng về phía cậu, tớ chỉ thấy cậu nền sinh đứa bé này ra, phá thai không tốt cho sức khỏe của cậu.”

 

Vu Tịch mở to mắt nhìn cô ấy: “Sinh ra sẽ có hại cho đời của tớ. Cậu muốn con mình có mẹ mà không có ba, vừa sinh ra đã là mẹ đơn thân?”

 

“Không có ba gì chứ, ba của bé giỏi như vậy mà.”

 

“Thôi bỏ đi, ba của bé cũng sẽ không yêu bé.”

 

“Sao lại không yêu, con của mình, sao lại không yêu chứ.”

 

“Đứa bé này, yêu ai yêu cả đường đi mà, cậu nghĩ xem, ba đứa bé không yêu thương mẹ bé sao có thể yêu thương bé, huống chi mẹ tớ, còn là mẹ ruột, bởi vì tớ không được nuôi dưỡng bên bà ấy, bà ấy đối xử với tớ như nào? Cái loại huyết thống này không đáng tin, cậu hiểu không?” 11 11 Cổ Tân Tân nói: “Tớ thấy cậu đã bị thương quá sâu ở nhà, Cố Lâm Hàn không phải như thế.”

 

“Không phải? Cậu không biết vừa rồi anh ta tàn nhẫn như thế nào đâu, ở cùng người phụ nữ không thích sẽ khác nhau!”

 

Cổ Tân Tân bĩu môi: “Không thích mà ngay cả con cũng có, tớ nghĩ không cần thiết, làm cũng đã làm hết rồi. Chắc chắn là có một chút cảm giác.”

 

“Đó là say rượu”

 

“Làm một lần thì không được, ngược lại làm thêm vài lần nữa, có lẽ sẽ “lâu ngày sinh tình” ỹ.” Cố Tân Tân cười gợi ý.

 

Vu Tịch đứng dậy nói: “Tớ đi đây, tớ đi đây. Cậu cái đồ phụ nữ này, cậu đã quay lưng lại, không còn là bạn thân của tớ nữa, cậu là bạn thân nhất của Cổ Lẫm Hàn.”

 

“Này đừng đi, tớ nói đùa thôi, đi, chúng ta về ký túc xá của tớ rồi nói.”

 

Cô ấy ôm Vu Tịch đi về phía trước.

 

Một bên có người quen biết Cổ Tân Tân nhìn Vu Tịch cười nói: “Này, Cổ Tân Tần, bạn của cậu, cậu có một người bạn xinh đẹp như vậy, mau tới giới thiệu cho chúng tôi đi.”

 

Cổ Tân Tân nói: “Đi đi, có chủ rồi, chồng của cậu ấy rất đẹp trai, các cậu không so nổi đâu”

 

Vu Tịch giẫm lên chân Cổ Tân Tân. “Ui… Vu Tịch, cậu thật là bạo lực… cũng chỉ có Cố Lâm Hàn mới có thể ngăn cản cậu.”

 

Vu Tịch vung tay lên nói: “Còn nói!”

 

Cổ Tân Tân đưa Vu Tịch về ký túc xá.

 

Ký túc xá đại học có bốn người ở một phòng, lúc này không có ai ở trong đó.

 

Cổ Tân Tân nói: “Người trong ký túc xá của tớ, muốn yêu đương thì yêu, muốn về nhà thì về, buổi tối không có ai ở, cậu ở lại phòng của tớ cũng được, cậu đợi chút, tớ đi lấy nước cho cậu.”

 

Cổ Tân Tân đi ra ngoài. Mỉm cười, nhìn vào điện thoại, gửi vị trí cho Cố Lâm Hàn.

 

Tiện thể còn viết một câu “Đừng quên cảm ơn tôi, phiên bản giới hạn của Chanel, đặt trước cho tôi là được!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện