Chương 62

 

Sau khi trở về, cả hai đang ăn đồ ăn trong ký túc xá.

 

Cổ Tân Tân nói: “Ôi chao, thật thoải mái… được rồi, đây là đồ ăn vặt, tớ sẽ ăn, cậu ăn ít đi, sẽ không tốt cho con của cậu.”

 

“Cút!” Vu Tịch lại chửi tục, ăn khoai tây chiên rồi ngồi nghịch điện thoại di động.

 

Cổ Tân Tân nói: “Này, tại sao cậu không thích ở cùng với Cố Lâm Hàn? Anh ta có tội ác tày trời gì à, các cậu có tất cả các mối quan hệ, dứt khoát thuận thế ở bên nhau cho rồi.”

 

Vu Tịch thấy cô ấy cứ nói vậy, ném khoai tây chiên xuống, nói với cô ấy: “Tân Tân, bọn tớ đã có tất cả mối quan hệ nên mới không thể ở bên nhau.”

 

Cổ Tân Tân khoa trương: “Oa, thật à, cậu nói như vậy… tớ sẽ nghi ngờ ý cậu là anh ta… anh ta… chuyện đó, có vấn đề về sinh lý à?”

 

Vu Tịch nói: “Đương nhiên, gả cho anh ta không khác gì góa phụ. Vì hạnh phúc nửa đời sau của tớ, cậu không thể trả lại tớ cho anh ta như thế này, hiểu không?”

 

“Phóng đại như vậy…” Cố Tân Tân nói: “Đó là vấn đề của riêng anh ta, hay là vấn đề kỹ thuật? Trong trường hợp vấn đề kỹ thuật, có thể là do anh ta thiếu kinh nghiệm. Nghe Hạ Tử Minh nói anh ta vẫn còn non.”

 

Vu Tịch cầm khoai tây chiên, khoa trương vung tay múa chân: “Nếu vấn đề có thể sửa chữa, thì tớ sẽ không kiên quyết như vậy.”

 

Cổ Tân Tân há miệng: “Ò, vậy thì có thể làm gì…”

 

“Đương nhiên là không được hỏi trước mặt anh ta, tớ cũng không thể nói với anh ta, phải nghĩ đến lòng tự trọng của anh ta chứ.”

 

Những lời này rõ ràng đang nói Cổ Lâm Hàn có vấn đề về thể chất, ngắn, xuất tinh sớm, những vấn đề về thể chất như vậy cứ quấn quanh trong tâm trí Cổ Tân Tân. “Nhưng, cậu nói xem, bề ngoài anh ta rất cường tráng mà.”

 

“Anh ta không cởi quần ở trước mặt cho cậu xem, đương nhiên cậu không biết.”

 

Lúc này, đột nhiên Cổ Tân Tân thay đổi sắc mặt, vội vàng đá cô một cái, “Được rồi.”

 

Vu Tịch tiếp tục nói: “Nếu không đâu, tớ nói cho cậu biết, anh ta trẻ hơn Cổ Lâm Lịch, sao Hứa Khả nhìn trúng anh ta mà lại đi chọn người khác. Có lẽ hai người họ đã thử điều đó. Nhưng có thể họ phát hiện ra sự thật đáng kinh ngạc này. Sau đó, cô ta đã bỏ rơi anh ta, dứt khoát chọn người khác. Mặc dù rất đáng thương, nhưng đối với những thứ như tình cảm, tớ không thể gả cho anh ta chỉ vì tớ đồng cảm với cơ thể của anh ta, phải không?”

 

Biểu hiện của Cổ Tân Tân hơi kỳ lạ, Vu Tịch vẫn chưa nhận ra điều đó, vẫn đang say xưa nói chuyện. Lúc này, đột nhiên cảm thấy có người từ phía sau vỗ nhẹ vào vai cô. “Làm gì.”

 

Cô quay lại.

 

Thoáng nhìn, thì thấy Cố Lâm Hàn đang đứng đằng sau, từ trên cao nhìn xuống cô, trong đôi mắt lạnh lùng của anh có ý nghĩ giết người của tử thần…

 

Vu Tịch nhanh chóng đứng dậy khỏi chỗ ngồi, lui vào trong. “Cố Lâm Hàn, sao anh lại đến đây?”

 

Đây, đây không phải là ký túc xá nữ sao?

 

Đôi môi mỏng của Cố Lâm Hàn hé mở, nguyên bản là môi đỏ mọng, hàm răng trắng, lúc này càng khiến người ta cảm thấy khỏe miệng như chảy máu rất đáng sợ. “Nói tiếp đi, vừa rồi cô nói cái gì?”

 

Người phụ nữ chết tiệt này, dám ở sau lưng phá hủy danh tiếng của anh như vậy! “Tôi…” Vẻ mặt Vu Tịch thay đổi.

 

Cô vẫn đang thấy lạ, làm sao anh có thể đến đây… Đột nhiên, mọi thứ trở nên rõ ràng. Cô quay đầu lại nhìn chằm chằm Cổ Tân Tân: “Cổ Tân Tân!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện