Bối Bối đang sợ hãi khóc lóc đột nhiên trở nên tức giận, con bé nghiến răng ken két hai bàn tay nhỏ cũng đã thu lại từ khí nào, quan trọng hơn chính là đôi mắt ngây thơ, hồn nhiên đó chớp mắt đã hóa thành đôi con ngươi đỏ rực, trong họng khẽ phát ra từng tiếng gầm gừ.
“ Mau thả mẹ cháu ra “
Cố Lưu Ly nghe thấy giọng nói của con gái thay đổi cô sửng người chuyển hướng nhìn về phía con bé, Bối Bối của cô không như những đứa trẻ khác đây chính là sự khác biệt lớn nhất mà chỉ có con của cô mới có một khi đạt đến sự giận dữ cùng sợ hãi cao nhất Bối Bối của cô sẽ như biến thành một người khác nếu nói theo tâm lý học hiện nay thì giống như là một nhân cách khác xuất hiện, lúc này màu mắt của con bé sẽ thay đổi tính khí cùng giọng nói cũng thay đổi, đôi mắt này có được chính là vì con bé cũng là con gái của Mộ Khiếu Thành.
Cố Lưu Ly vì không muốn bí mật này của con bé bị người khác biết được nên ba năm qua mới không để con gái rời khỏi mình dù là nửa bước.
Nếu con bé bị phát hiện ra sự khác lạ này chắc chắn con gái của cô sẽ bị người ta xem như quái vật cũng sẽ là cơ hội cho bọn người xấu lợi dụng, Bối Bối của cô gặp nguy hiểm.
“ Bối Bối bình tĩnh...Bối Bối con không được tức giận, nghe lời mẹ không?...bình tĩnh lại cho...mẹ “
Người bất ngờ nhất cũng chính là Mộ Khiếu Thành, làm sao lại có một đứa trẻ khác lạ như vậy, mới đó đã có thể biến đổi thành thế này nhưng cũng nhờ vậy mà anh mới nhận ra người đàn ông mà anh muốn biết chính là mình, bởi vì đôi mắt này ngoài anh ra không ai có được vậy mà Bối Bối lại có thể là người thứ hai sở hữu nó, Mộ Khiếu Thành nhếch khóe miệng lên cao cảm thấy bản thân cũng có lúc thật ngu xuẩn vậy mà anh còn nghi ngờ Cố Lưu Ly...
Bối Bối không còn quan tâm đến chuyện gì khác nữa, con bé trừng to mắt nhìn thẳng vào tên đàn ông đang làm hại mẹ mình hừng hực đi lại mặc cho Cố Lưu Ly có khàn giọng can ngăn, đây là lần thứ tư cô thấy con gái biến đổi và mỗi lần như vậy con bé đều sẽ không kiềm chế được bản thân mà giết người, con gái của cô chỉ mới ba tuổi nhưng đã có thể giết người không chớp mắt nếu là trong mắt người khác con bé chắc chắn sẽ không khác gì một kẻ sát nhân nhưng làm sao được con bé mang trong mình hai dòng máu đặc biệt từ cô và Mộ Khiếu Thành.
“ Mộ Khiếu Thành ngăn con bé lại đừng để Bối Bối mất kiểm soát “
“ Con gái của mày cũng là một kẻ điên hay sao?, Mộ Khiếu Thành con bé này cứ như quái vật vậy gia đình mày đúng là không có ai bình thường hết...haha “
Tên đàn ông nhìn đôi mắt của Bối Bối và Mộ Khiếu Thành giống nhau liền buộc miệng nói cả hai là cha con, hắn hả hê nếu lần này không chỉ giết được Mộ Khiếu Thành mà còn có thể giết được cả vợ và con anh thì hắn càng sung sướng gấp bội.
Nhưng Mộ Khiếu Thành cũng vì lời nói đó mà phát điên, nếu Bối Bối thật sự như anh nghĩ chính là con gái anh thì anh làm sao tha thứ cho hắn, Mộ Khiếu Thành không chỉ không ngăn Bối Bối lại mà chính mình cũng đã mất kiểm soát anh đưa tay ra hiệu đám người Từ Chương phía sau đồng loạt rút súng, Cố Lưu Ly biết bản tính thứ hai này của con gái chính là được thừa hưởng từ người đàn ông này một khi cơn thịnh nộ bên trong Mộ Khiếu Thành đã bị kích hoạt thì không có gì có thể ngăn được anh ngoại trừ cô nhưng lần này cô là người đang gặp nguy hiểm nên có nói thế nào cũng không khiến Mộ Khiếu Thành bình tĩnh trở lại.
Phập
Một tiếng phập không to cũng không nhỏ khiến tên đàn ông đau điếng hét lên vang trời hắn theo phản xạ nhìn xuống thì thấy Bối Bối đang ôm chân mình cắn mạnh, lập tức tung một cước đá mạnh vào người Bối Bối khiến con bé văng ra xa bất tỉnh tức khắc thời khắc con bé bị đá văng lên cao rồi rơi mạnh xuống nền đất cứng, tim Cố Lưu Ly như ngưng đập, cô đã thoát khỏi vòng tay của tên đàn ông đó nhưng lại vô thức cứng như tượng đưa mắt nhìn về phía con gái nhỏ đang nằm cách khá xa đến khi thấy máu từ đầu của con bé chảy ra Cố Lưu Ly mới tỉnh ngộ chạy nhanh đến ôm lấy con bé vào lòng, máu đỏ chưa gì đã dính đầy ra tay cô và có dấu hiệu không ngừng chảy ra, Cố Lưu Ly lay lay cơ thể nhỏ, cơ thể mềm nhũn này làm sao có thể chịu được cú đá của tên đàn ông đó, Cố Lưu Ly bật khóc to.
“ Bối Bối, con làm sao rồi?, Bối Bối con đừng có chuyện gì?...Bối Bối mở mắt nhìn mẹ đi con, con gái...ngoan nghe lời mẹ mở mắt ra...Bối Bối mẹ sợ lắm con làm sao vậy chứ “
Cố Lưu Ly như mất trí cô ngẩng đầu nhìn lên Mộ Khiếu Thành không làm chủ được cảm xúc mình nữa.
“ Mộ Khiếu Thành anh đến xem con gái thế nào đi...con bé sao lại chảy nhiều máu quá...Mộ Khiếu Thành cứu con gái đi anh...anh mau cứu con gái đi “
“ Con gái...của tôi sao? “
Mộ Khiếu Thành không tin vào tai mình điều anh nghi ngờ không ngờ lại là sự thật, Bối Bối thật sự là con gái anh nhưng từ khi nào anh lại có một cô con gái như vậy con bé năm nay ba tuổi năm Cố Lưu Ly rời đi cũng là ba năm trước vậy lúc cô rời khỏi anh cô đã có thai Bối Bối rồi sao. Mộ Khiếu Thành sốc đến nỗi hơi thở đứt đoạn không đều anh lạc lối giữa vô vàn thắc mắc thật giả lẫn lộn đến khi nghe thấy Cố Lưu Ly anh mới lấy lại hồn phách.
“ Mộ Khiếu Thành mau cứu Bối Bối,...con gái chảy nhiều máu quá, anh không được để con bé có chuyện gì...mau cứu con gái đi anh “
“ Đừng lo lắng, con gái sẽ không sao...Từ Chương đến bệnh viện, nhanh “
...
Ngồi trong xe nước mắt Cố Lưu Ly không ngừng rời, cô đường đường là một thần y trong miệng người đời là một đấng cứu thế vậy mà khi Bối Bối đối mặt với chuyện sinh tử cô lại như một người mất trí không còn nhớ bản thân mình là ai nữa rồi chỉ biết khóc và khóc, con gái của cô chỉ một vết xước nhỏ cũng khiến cô đứng ngồi không yên vậy mà bây giờ cơ thể con bé lại đang trở nên lạnh đi, gương mặt trắng bệch khiến người ta sợ hãi, cô ôm chặt con gái mình vào lòng mặc cho vết thương ở đầu còn bé vẫn đang rỉ máu, Mộ Khiếu Thành đã nhanh trí sơ cứu qua loa tạm thời có thể cầm được máu nhưng vẫn không hoàn toàn khiến máu ngừng chảy.
“ Bối Bối, con đừng có chuyện gì được không?, mẹ sai rồi...là mẹ vô dụng không bảo vệ được con,...con gái ngoan con phải nhanh khỏe lại có biết không? “
Mộ Khiếu Thành một tay đỡ lấy Bối Bối một tay ôm sau eo Cố Lưu Ly đến giờ anh vẫn chưa hoàn toàn thích ứng được chuyện Bối Bối là con gái mình, anh thật không dám tưởng tượng bao năm qua không có anh bên cạnh cô và con gái đã sống thế nào, không biết có đủ ăn đủ mặc hay không có bị ai bắt nạt, ức hiếp hay không...
“ Mau thả mẹ cháu ra “
Cố Lưu Ly nghe thấy giọng nói của con gái thay đổi cô sửng người chuyển hướng nhìn về phía con bé, Bối Bối của cô không như những đứa trẻ khác đây chính là sự khác biệt lớn nhất mà chỉ có con của cô mới có một khi đạt đến sự giận dữ cùng sợ hãi cao nhất Bối Bối của cô sẽ như biến thành một người khác nếu nói theo tâm lý học hiện nay thì giống như là một nhân cách khác xuất hiện, lúc này màu mắt của con bé sẽ thay đổi tính khí cùng giọng nói cũng thay đổi, đôi mắt này có được chính là vì con bé cũng là con gái của Mộ Khiếu Thành.
Cố Lưu Ly vì không muốn bí mật này của con bé bị người khác biết được nên ba năm qua mới không để con gái rời khỏi mình dù là nửa bước.
Nếu con bé bị phát hiện ra sự khác lạ này chắc chắn con gái của cô sẽ bị người ta xem như quái vật cũng sẽ là cơ hội cho bọn người xấu lợi dụng, Bối Bối của cô gặp nguy hiểm.
“ Bối Bối bình tĩnh...Bối Bối con không được tức giận, nghe lời mẹ không?...bình tĩnh lại cho...mẹ “
Người bất ngờ nhất cũng chính là Mộ Khiếu Thành, làm sao lại có một đứa trẻ khác lạ như vậy, mới đó đã có thể biến đổi thành thế này nhưng cũng nhờ vậy mà anh mới nhận ra người đàn ông mà anh muốn biết chính là mình, bởi vì đôi mắt này ngoài anh ra không ai có được vậy mà Bối Bối lại có thể là người thứ hai sở hữu nó, Mộ Khiếu Thành nhếch khóe miệng lên cao cảm thấy bản thân cũng có lúc thật ngu xuẩn vậy mà anh còn nghi ngờ Cố Lưu Ly...
Bối Bối không còn quan tâm đến chuyện gì khác nữa, con bé trừng to mắt nhìn thẳng vào tên đàn ông đang làm hại mẹ mình hừng hực đi lại mặc cho Cố Lưu Ly có khàn giọng can ngăn, đây là lần thứ tư cô thấy con gái biến đổi và mỗi lần như vậy con bé đều sẽ không kiềm chế được bản thân mà giết người, con gái của cô chỉ mới ba tuổi nhưng đã có thể giết người không chớp mắt nếu là trong mắt người khác con bé chắc chắn sẽ không khác gì một kẻ sát nhân nhưng làm sao được con bé mang trong mình hai dòng máu đặc biệt từ cô và Mộ Khiếu Thành.
“ Mộ Khiếu Thành ngăn con bé lại đừng để Bối Bối mất kiểm soát “
“ Con gái của mày cũng là một kẻ điên hay sao?, Mộ Khiếu Thành con bé này cứ như quái vật vậy gia đình mày đúng là không có ai bình thường hết...haha “
Tên đàn ông nhìn đôi mắt của Bối Bối và Mộ Khiếu Thành giống nhau liền buộc miệng nói cả hai là cha con, hắn hả hê nếu lần này không chỉ giết được Mộ Khiếu Thành mà còn có thể giết được cả vợ và con anh thì hắn càng sung sướng gấp bội.
Nhưng Mộ Khiếu Thành cũng vì lời nói đó mà phát điên, nếu Bối Bối thật sự như anh nghĩ chính là con gái anh thì anh làm sao tha thứ cho hắn, Mộ Khiếu Thành không chỉ không ngăn Bối Bối lại mà chính mình cũng đã mất kiểm soát anh đưa tay ra hiệu đám người Từ Chương phía sau đồng loạt rút súng, Cố Lưu Ly biết bản tính thứ hai này của con gái chính là được thừa hưởng từ người đàn ông này một khi cơn thịnh nộ bên trong Mộ Khiếu Thành đã bị kích hoạt thì không có gì có thể ngăn được anh ngoại trừ cô nhưng lần này cô là người đang gặp nguy hiểm nên có nói thế nào cũng không khiến Mộ Khiếu Thành bình tĩnh trở lại.
Phập
Một tiếng phập không to cũng không nhỏ khiến tên đàn ông đau điếng hét lên vang trời hắn theo phản xạ nhìn xuống thì thấy Bối Bối đang ôm chân mình cắn mạnh, lập tức tung một cước đá mạnh vào người Bối Bối khiến con bé văng ra xa bất tỉnh tức khắc thời khắc con bé bị đá văng lên cao rồi rơi mạnh xuống nền đất cứng, tim Cố Lưu Ly như ngưng đập, cô đã thoát khỏi vòng tay của tên đàn ông đó nhưng lại vô thức cứng như tượng đưa mắt nhìn về phía con gái nhỏ đang nằm cách khá xa đến khi thấy máu từ đầu của con bé chảy ra Cố Lưu Ly mới tỉnh ngộ chạy nhanh đến ôm lấy con bé vào lòng, máu đỏ chưa gì đã dính đầy ra tay cô và có dấu hiệu không ngừng chảy ra, Cố Lưu Ly lay lay cơ thể nhỏ, cơ thể mềm nhũn này làm sao có thể chịu được cú đá của tên đàn ông đó, Cố Lưu Ly bật khóc to.
“ Bối Bối, con làm sao rồi?, Bối Bối con đừng có chuyện gì?...Bối Bối mở mắt nhìn mẹ đi con, con gái...ngoan nghe lời mẹ mở mắt ra...Bối Bối mẹ sợ lắm con làm sao vậy chứ “
Cố Lưu Ly như mất trí cô ngẩng đầu nhìn lên Mộ Khiếu Thành không làm chủ được cảm xúc mình nữa.
“ Mộ Khiếu Thành anh đến xem con gái thế nào đi...con bé sao lại chảy nhiều máu quá...Mộ Khiếu Thành cứu con gái đi anh...anh mau cứu con gái đi “
“ Con gái...của tôi sao? “
Mộ Khiếu Thành không tin vào tai mình điều anh nghi ngờ không ngờ lại là sự thật, Bối Bối thật sự là con gái anh nhưng từ khi nào anh lại có một cô con gái như vậy con bé năm nay ba tuổi năm Cố Lưu Ly rời đi cũng là ba năm trước vậy lúc cô rời khỏi anh cô đã có thai Bối Bối rồi sao. Mộ Khiếu Thành sốc đến nỗi hơi thở đứt đoạn không đều anh lạc lối giữa vô vàn thắc mắc thật giả lẫn lộn đến khi nghe thấy Cố Lưu Ly anh mới lấy lại hồn phách.
“ Mộ Khiếu Thành mau cứu Bối Bối,...con gái chảy nhiều máu quá, anh không được để con bé có chuyện gì...mau cứu con gái đi anh “
“ Đừng lo lắng, con gái sẽ không sao...Từ Chương đến bệnh viện, nhanh “
...
Ngồi trong xe nước mắt Cố Lưu Ly không ngừng rời, cô đường đường là một thần y trong miệng người đời là một đấng cứu thế vậy mà khi Bối Bối đối mặt với chuyện sinh tử cô lại như một người mất trí không còn nhớ bản thân mình là ai nữa rồi chỉ biết khóc và khóc, con gái của cô chỉ một vết xước nhỏ cũng khiến cô đứng ngồi không yên vậy mà bây giờ cơ thể con bé lại đang trở nên lạnh đi, gương mặt trắng bệch khiến người ta sợ hãi, cô ôm chặt con gái mình vào lòng mặc cho vết thương ở đầu còn bé vẫn đang rỉ máu, Mộ Khiếu Thành đã nhanh trí sơ cứu qua loa tạm thời có thể cầm được máu nhưng vẫn không hoàn toàn khiến máu ngừng chảy.
“ Bối Bối, con đừng có chuyện gì được không?, mẹ sai rồi...là mẹ vô dụng không bảo vệ được con,...con gái ngoan con phải nhanh khỏe lại có biết không? “
Mộ Khiếu Thành một tay đỡ lấy Bối Bối một tay ôm sau eo Cố Lưu Ly đến giờ anh vẫn chưa hoàn toàn thích ứng được chuyện Bối Bối là con gái mình, anh thật không dám tưởng tượng bao năm qua không có anh bên cạnh cô và con gái đã sống thế nào, không biết có đủ ăn đủ mặc hay không có bị ai bắt nạt, ức hiếp hay không...
Danh sách chương