Edit: Bạch Linh.
Đột nhiên bị tỏ tình trước mặt mọi người, nội tâm của Diệp Oản Oản đã sắp suy sụp rồi.
Trong đầu chỉ có duy nhất một suy nghĩ: Thôi toang rồi!
Cô vừa tránh được một Tư Dạ Hàn, ngay sau đó liền vấp phải một Lăng Đông.
Rốt cuộc đã xảy ra vấn đề ở đâu rồi? Chẳng lẽ Lăng Đông vì muốn trả thù cô, thế nên muốn theo đuổi rồi đá cô sao?
Diệp Oản Oản rất nhanh đã bác bỏ khả năng này, bởi vì phương pháp này hại đối thủ tám hại bản thân mười, chỉ cần đầu óc Lăng Đông bình thường thì sẽ không dùng cái loại phương thức tự ngược này để trả thù cô.
Đừng nói vì là chuyện tối qua nhé?
Nếu không phải là đang diễn kịch, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có nguyên nhân này.
Hôm qua cô và anh ta chạm mặt chỉ trong chốc lát, cô cơ bản không để chuyện này trong lòng, thậm chí còn nghĩ lúc ấy Lăng Đông đang say khướt nên không nhìn rõ, ai biết một cái chạm mặt kia lại đem tới cho cô một cái phiền phức lớn thế này chứ.
Ôi cái thân già bất hạnh này!
Ở trường học, Lăng Đông là nhân vật muốn mưa được mưa muốn gió được gió, vậy mà lại đi tỏ tình với cô gái được mệnh danh là xấu xí nhất trường, sự kiện oanh tạc như thế này chắc chắn chưa tới nửa ngày sẽ truyền khắp trường, Tư Dạ Hàn biết cũng chỉ là việc sớm hay muộn thôi.
Lấy tính cách của Tư Dạ Hàn, việc này đã đủ để khiến tất cả mọi nỗ lực của cô trong thời gian này đổ sông đổ bể...
Mấy chuyện xảy ra gần đây khiến Diệp Oản Oản mệt tới mức chết đi sống lại, không còn sức nói chuyện nữa.
"Bạn học Lăng Đông, tôi cảm thấy cậu nên đi khám mắt đi..." Diệp Oản Oản đỡ trán, hữu khí vô lực mở miệng.
Câu nói của Diệp Oản Oản quả thực là tiếng lòng của mọi người, tất cả mọi người đều âm thầm gật đầu.
Mấy người bạn thân của Lăng Đông thậm chí còn âm thầm mắng chửi, đâu chỉ là đi khám mắt, tốt nhất nên đi kiểm tra não đi!
Lăng Đông nhíu mày nhìn nữ sinh trước mặt, gằn từng chữ một trả lời: "Diệp Oản Oản, tôi nghiêm túc!"
Diệp Oản Oản đương nhiên muốn từ chối, cô không thể lưu lại bất cứ nhược điểm nào được, nhưng cô không thể nào trước mặt mọi người nói ra chuyện mình đã có bạn trai được, nếu không bị trường học phát hiện yêu sớm, lại bị ghi thêm một tội, cô không giống Lăng Đông có cha là chủ tịch trường học nên không cố kị cái gì đâu.
Vì vậy, Diệp Oản Oản chỉ có thể đáp lời: "Xin lỗi, mặc kệ là cậu muốn chơi đùa hay nghiêm túc với tôi đi nữa, tôi cũng không có hứng thú với cậu!"
Biểu cảm trên mặt Lăng Đông lập tức cứng đờ: "Vì sao vậy? Vì sao đối với tôi lại không có hứng thú?"
Lăng Đông cố chấp đứng ở đó, biểu cảm cực kỳ nghiêm túc. Nhìn bộ dạng "không lấy được đáp tôi sẽ không đi" của anh ta, Diệp Oản Oản chỉ óc thể trả lời: "Bởi vì cậu không phù hợp với tiêu chuẩn chọn bạn trai của tôi."
"Vậy tiêu chuẩn của cậu là gì? Tôi có chỗ nào không tốt? Cậu nói đi, tôi có thể sửa!" Lăng Đông lập tức hỏi lại.
"Tôi... Anh Đông có phải ngã dập đầu rồi không..."
"Đây nhất định không phải anh Đông của tôi, chẳng lẽ là bị thứ gì ám hả?"
"Đậu xanh! Rốt cuộc cái đồ xấu xí kia đã làm gì anh Đông vậy?"
Cứ tưởng Lăng Đông nghe Diệp Oản Oản từ chối như vậy chắc chắn sẽ nổi cơn thịnh nộ, ai ngờ anh ta lại ăn nói khép nép, còn nói sẽ vì cô mà thay đổi. Mấy người bạn tốt của Lăng Đông hoàn toàn ngơ ngác, càng đừng nói là mấy bạn học vây quanh, tất cả mọi người đều có cảm giác tam quan của mình vỡ tan thật rồi.
Diệp Oản Oản thở dài, bạn học Lăng Đông à, đừng trách tôi, sao cứ phải một hai đòi hỏi rõ chứ!
Vì thế, Diệp Oản Oản chỉ có thể nói: "Tiêu chuẩn đầu tiên của tôi là... Ít nhất phải đẹp trai hơn Tư Hạ gấp trăm lần!"
Lăng Đông sửng sốt một hồi, sau đó thốt lên: "Cậu đang nói đùa à?"
Tư Hạ nằm không cũng trúng đạn: "..."
Diệp Oản Oản nghiêm túc trả lời: "Tôi nghiêm túc!"