Vận may của Trưởng Tôn Tử Quân và Công Tôn Địch – kim thạch khá hơn một chút so với bọn Lục Tử Hào Dịch Hi Thần, bọn họ cũng không gặp phải nhiều quỷ mị công kích như vậy, ngẫu nhiên có vài con đến quấy rầy, cũng đều không ra gì.
Nhưng mà tâm tình của Trưởng Tôn Tử Quân lại không thể thoải mái hơn Dịch Hi Thần một chút nào.
Hắn tình nguyện Công Tôn Địch giơ chân mắng to với hắn, hoặc là cùng hắn đánh lớn một trận, dù là âm thầm làm mấy chuyện xấu với hắn, cũng tốt hơn trực tiếp biến thành một khối kim thạch. Kiếm tu dùng kim thạch chi thể, vậy thật sự không khác gì một khối tượng đá cả, để tận sức mạnh lớn nhất bảo vệ mình, ngũ giác đều che lại toàn bộ, muốn giảng đạo lý với hắn ta, hắn ta không nghe thấy đâu!
Nói thật, giả như Công Tôn Địch biến mình thành một viên đá nhỏ, đại khái Trưởng Tôn Tử Quân cũng sẽ không tức giận. Nếu quá mức, thì coi như không có ai là được, đơn độc hành động còn giảm bớt không ít phiền phức. Nhưng mà kim thạch chi thể là tuyệt chiêu bảo mệnh, nào có dễ dàng bị di chuyển như vậy, nếu không thì bị người ta vứt vào núi đao biển lửa thì làm sao bây giờ? Khối kim thạch này nặng đến ngàn cân, nếu không phải lực cánh tay của Trưởng Tôn Tử Quân kinh người, đừng nói khiêng lên, đẩy cũng không nhất định đẩy nổi. Muốn dùng thuật pháp mang hắn ta theo cũng không được, kim thạch chi thể bài xích tất cả thuật pháp, cũng chỉ có thể dốc sức khiêng đi.
Khiêng cái thứ sốt ruột như thế, còn phải đối phó với đám tiểu quỷ thỉnh thoảng nhảy ra cản trở bọn họ, Dịch Hi Thần còn không ở bên cạnh. Tâm tình Trưởng Tôn Tử Quân làm thế nào tốt được chứ? Đi không bao xa, Trưởng Tôn Tử Quân đã mệt đến mức đầu đầy mồ hôi, để Công Tôn Địch qua một bên, tạm thời dừng lại nghỉ ngơi. Mang một thứ như thế theo, đi đường cũng không vui, không biết lúc nào mới có thể hội họp với mấy người Dịch Hi Thần.
Hiện tại hắn vô cùng hối hận, hối hận mình xem thường việc giải thích với Công Tôn Địch. Nếu như Công Tôn Địch chịu nghe lời hắn giải thích, hắn thật sự nguyện ý công bằng mà đàm luận cho tốt một lần, tuy rằng hao chút miệng lưỡi, thế nhưng có thể hủy đi rất nhiều phiền phức. Cho nên nói có lúc, người thật sự không thể quá cao lãnh. Nhưng bây giờ coi như hắn nguyện ý nói chuyện cẩn thận, Công Tôn Địch cũng nghe không được…
Đương nhiên, kim thạch chi thể này sẽ không vô cùng vô tận, bằng không tất sẽ thành tượng đá trăm năm. Thuật pháp này dùng để cứu mạng, đợi sau một canh giờ, người thi thuật sẽ dần dần khôi phục ngũ giác, dùng để quan sát nguy hiểm ở ngoại giới có biến mất chưa, nếu như nguy hiểm không còn, hắn có thể tự mình giải trừ thuật pháp. Nếu như tình cảnh vẫn hung hiểm, hắn có thể lựa chọn tiếp tục bảo trì kim thạch, mãi đến khi bị người ta hoàn toàn đánh vỡ.
Một canh giờ…
Trưởng Tôn Tử Quân xoa xoa mồ hôi trên mặt, bất đắc dĩ khiêng kim thạch, tiếp tục tiến lên.
Quỷ giới này dường như khắp nơi đều là mộ, hắn đi rất lâu, bốn phía vẫn là từng mảnh từng mảnh mộ phần, trong những mộ phần đó thường chui ra vài con tiểu quỷ.
Trưởng Tôn Tử Quân đã phát hiện đối với quỷ mị mà nói thì mộ phần là nơi nghỉ ngơi, mộ phần vô cùng vô tận là chỗ ở của nhóm tiểu quỷ, một khi mộ phần bị quấy nhiễu, tiểu quỷ bên dưới sẽ bò ra ngoài công kích bọn họ. Bởi vậy đoạn đường này hắn đều tận lực thả nhẹ động tác, nhưng vừa mới đến quỷ giới, khí tức sinh hồn đầy đủ của bọn họ rất khó ẩn giấu, thứ hai là khiêng khối kim thạch nặng đến nghìn cân, bước chân cũng thật sự là không nhẹ đi nơi nào được, đã vậy còn không ngừng có tiểu quỷ chui ra, khiến hành động của hắn trở nên càng chậm.
Không biết đi bao lâu, mộ phần vẫn luôn không có phần cuối. Có lẽ toàn bộ quỷ giới, chính là mộ phần liên miên như vậy, lại không có phong cảnh khác.
Trong mộ, ngẫu nhiên có một ít vòng xoáy màu đen lấp lóe. Đó là truyền tống trận. Trưởng Tôn Tử Quân không biết những truyền tống trận đó sẽ đưa bọn họ đến nơi nào, bởi vậy hắn tránh được tất cả truyền tống trận. Nhưng mà rõ ràng hắn vẫn luôn đi về vị trí của Dịch Hi Thần, nhưng đi lâu như vậy, từ đầu đến cuối hắn đều không tới gần Dịch Hi Thần được, linh tê khế làm cho hắn phát hiện khoảng cách của bọn họ vẫn luôn duy trì không xa không gần, tựa như hắn đang giậm chân tại chỗ.
Vì sao lại như vậy?
Trưởng Tôn Tử Quân ngừng lại một lần nữa, như có điều suy nghĩ đánh giá vòng xoáy màu đen gần đó.
Hắn đột nhiên có một suy đoán: hoặc là quỷ giới không phải là một mảnh đại lục hoàn chỉnh như đại lục tu chân, mỗi một thành trấn liên kết, chỉ cần đi về một phương hướng, có thể đi tới một nơi khác. Có lẽ quỷ giới chính là từng mảnh lại từng mảnh mộ phần cô lập, chỉ có thông qua truyền tống trận mới có thể đi tới một mảnh mộ phần khác. Cho nên hắn và Dịch Hi Thần vẫn luôn ở không gian khác nhau, mới có thể đi như thế nào cũng không thể tới gần.
Như vậy hiện tại, cần phải tìm một cái truyền tống trận đi vào rồi nói sao? Nhưng mà truyền tống trận thần bí sẽ đưa hắn đến đâu?
Trưởng Tôn Tử Quân chần chờ, tiếp tục tiến lên.
Lại không lâu nữa, phía trước xuất hiện một nấm mồ rất lớn.
Nấm mồ trước mắt khổng lồ như thế, có thể thấy được thứ nằm bên dưới cũng không hề tầm thường. Tuy rằng Trưởng Tôn Tử Quân không sợ, nhưng cũng không muốn gây phiền toái, chỉ muốn nhanh một chút đoàn tụ với Dịch Hi Thần, bởi vậy hắn chuyển một hướng khác, dự định tránh khỏi ngôi mộ lớn này.
Nhưng mà không đi được hai bước, hắn đột nhiên phát hiện đất dưới chân càng đổi càng đen, tựa như bên dưới đang có thứ gì đó chảy ra.
Hắn hơi run run, lập tức hiểu —— là máu!
Huyết thi từ dưới nền đất chảy ra, đem mảnh đất màu nâu nhuộm thành màu đen như mực, xem ra hắn có lòng muốn tránh, vật kia cũng không dự định dễ dàng thả bọn họ đi, đã bị thức tỉnh.
“Rống!!!”
Tiếng rống giận dữ vang lên, đại địa chấn động, đất đai rạn nứt!
Đất trên nấm mồ khổng lồ bị đội lên, một quái vật to lớn toàn thân máu đỏ từ trong nấm mồ bò ra, chiều cao của nó hơn hai trượng, còn cao hơn một ngọn núi nhỏ, cả người chảy xuống dòng máu dính dấp tanh hôi, một cánh tay tráng kiện bằng vòng eo của mấy người, tiếng rống giận dữ vang vọng trong phạm vi trăm mét! Bước chân nó, mỗi một lần giẫm xuống đều có thể khiến cho đại địa kịch liệt rung động!
Nó giơ chân lên, bàn chân khổng lồ đạp về phía Trưởng Tôn Tử Quân!
Là xích luyện huyết thi!
Trong lòng Trưởng Tôn Tử Quân run lên, một tay khiên kim thạch Công Tôn Địch, một tay rút kiếm, chém về phía xích luyện huyết thi!
Kiếm khí sắc bén của hắn trong nháy mắt liền bổ bàn chân xích luyện huyết thi ra, nhưng mà xích luyện huyết thi không hề biết đau, một cước thất bại, liền đánh về phía Trưởng Tôn Tử Quân!
Trưởng Tôn Tử Quân ném Công Tôn Địch qua một bên, nhảy lên, bảo kiếm chém về phía đầu xích luyện huyết thi!
Ầm!
Cái đầu khổng lồ bị hắn chém bay ra ngoài, rơi trên mặt đất, đập ra một cái hố to!
Nhưng mà hành động của xích luyện huyết thi vẫn không chịu bất luận ảnh hưởng gì, cánh tay dài của nó chụp tới, nhặt đầu của mình lên, đặt lên cái cổ rỗng tuếch, máu đen sền sệt trong nháy mắt liền nối đầu nó lại. Nó lại đánh về phía Trưởng Tôn Tử Quân một lần nữa!
Trưởng Tôn Tử Quân né tránh sự công kích của nó, tâm trạng buồn bực. Xích luyện huyết thi này có thể tính là hung thi được cường hóa gấp trăm lần, bất kể là hình thể hay là sức mạnh, nó dùng một cước là có thể giẫm nát đất đai. Nhưng mà bết bát nhất chính là, cho dù huyết thi không giết được hắn, hắn cũng không giết được huyết thi, chém đứt chân tay, nó vẫn có thể nối lại! Hơn nữa một huyết thi lớn như vậy, hành động lại cực kỳ nhanh nhẹn, hoàn toàn chặn đứng đường đi của hắn!
Mấy đường kiếm quang của Trưởng Tôn Tử Quân bay ra, một lần nữa chặt đứt chân xích luyện huyết thi!
Quái vật khổng lồ mất đi trọng tâm, ầm ầm ngã xuống đất, bốc lên một trận huyết thổ!
Xích luyện huyết thi liền đi kiếm cái chân gãy của mình, Trưởng Tôn Tử Quân há lại để cho nó khôi phục, một tay tóm lấy hai chân Công Tôn Địch – kim thạch, dùng kim thạch mạnh mẽ đập lên cái chân khổng lồ kia!
Công Tôn Địch sau khi hóa thành kim thạch cứng rắn hơn so với bất luận thứ gì, hơn nữa sẽ không hư hao, cho dù sử dụng làm vũ khí cũng quả thực không gì không xuyên thủng, đập không được mấy lần, cái chân kia nhất thời liền bị đập thành một bãi thịt băm!
Trưởng Tôn Tử Quân dự định lặp lại, đem đầu và tứ chi của xích luyện huyết thi đều đập nát, hắn cũng không tin xích luyện huyết thi biến thành thịt băm sau đó còn có thể khôi phục như lúc ban đầu!
Hắn nhanh chóng ngắm nhìn bốn phía, chỉ thấy nơi phía sau xích luyện huyết thi mấy trăm mét có một cái vòng xoáy truyền tống màu đen, mà cách hắn không xa, cũng có một vòng xoáy truyền tống.
Đi? Chạy đi đâu?
Chỉ trong thời gian cân nhắc này, thân thể bị đập thành thịt nát lăn trong đống máu, lại dần dần tái tạo ra hình dạng tứ chi. Xích luyện huyết thi khôi phục một lần nữa, lại thành một quái vật khổng lồ, đánh về phía Trưởng Tôn Tử Quân!
Thực sự là không dứt mà!
Trưởng Tôn Tử Quân khiêng Công Tôn Địch, hành động không nhanh. Nếu quái vật này giết không chết, hắn cũng đã mất đi kiên trì vật lộn với xích luyện huyết thi, vì vậy hắn lựa chọn truyền tống trận ở cách hắn gần hơn, khiêng Công Tôn Địch chạy tới!
Xích luyện huyết thi ở phía sau truy đuổi, nhưng mà thân thể của nó vẫn còn chưa hoàn toàn khôi phục, hành động chậm chạp, rốt cuộc không thể chặn đuổi Trưởng Tôn Tử Quân.
Trưởng Tôn Tử Quân khiêng Công Tôn Địch nhảy vào trong vòng xoáy màu đen!
Khí lưu bốn phía lại cấp tốc biến hóa một lần nữa, một lát sau, hắn bị đưa đến một nơi khác.
Vẫn là một mảnh mộ phần. Thoạt nhìn không có bao nhiêu khác biệt với vị trí vừa nãy, thậm chí hắn hoài nghi mình lại trở về tại chỗ. Thế nhưng sức mạnh linh tê khế cho hắn biết, hắn cách Dịch Hi Thần xa hơn. Điều này nói rõ hắn quả thật bị đưa đến một khu vực khác.
Trưởng Tôn Tử Quân buồn bực mà xoa xoa mi tâm.
Lại xa hơn à… Nếu như vừa nãy hắn lựa chọn truyền tống trận sau lưng xích luyện huyết thi, thì sẽ bị đưa đến nơi nào? Huyết thi nói cho cùng cũng chỉ là một thi thể, nó không có ý thức của mình, hành động là bị người ta điều khiển, vậy mục đích của người điều khiển nó có thể là ngăn cản không cho hắn đi tới cái truyền tống trận kia không? Nếu quả thật là như vậy, người điều khiển huyết thi là ai đây?
Tất cả chung quy chỉ là suy đoán, Trưởng Tôn Tử Quân nhìn mộ phần mênh mông bốn phía, thở dài, khiêng Công Tôn Địch – kim thạch tiếp tục tiến lên.
Hết chương 77
Nhưng mà tâm tình của Trưởng Tôn Tử Quân lại không thể thoải mái hơn Dịch Hi Thần một chút nào.
Hắn tình nguyện Công Tôn Địch giơ chân mắng to với hắn, hoặc là cùng hắn đánh lớn một trận, dù là âm thầm làm mấy chuyện xấu với hắn, cũng tốt hơn trực tiếp biến thành một khối kim thạch. Kiếm tu dùng kim thạch chi thể, vậy thật sự không khác gì một khối tượng đá cả, để tận sức mạnh lớn nhất bảo vệ mình, ngũ giác đều che lại toàn bộ, muốn giảng đạo lý với hắn ta, hắn ta không nghe thấy đâu!
Nói thật, giả như Công Tôn Địch biến mình thành một viên đá nhỏ, đại khái Trưởng Tôn Tử Quân cũng sẽ không tức giận. Nếu quá mức, thì coi như không có ai là được, đơn độc hành động còn giảm bớt không ít phiền phức. Nhưng mà kim thạch chi thể là tuyệt chiêu bảo mệnh, nào có dễ dàng bị di chuyển như vậy, nếu không thì bị người ta vứt vào núi đao biển lửa thì làm sao bây giờ? Khối kim thạch này nặng đến ngàn cân, nếu không phải lực cánh tay của Trưởng Tôn Tử Quân kinh người, đừng nói khiêng lên, đẩy cũng không nhất định đẩy nổi. Muốn dùng thuật pháp mang hắn ta theo cũng không được, kim thạch chi thể bài xích tất cả thuật pháp, cũng chỉ có thể dốc sức khiêng đi.
Khiêng cái thứ sốt ruột như thế, còn phải đối phó với đám tiểu quỷ thỉnh thoảng nhảy ra cản trở bọn họ, Dịch Hi Thần còn không ở bên cạnh. Tâm tình Trưởng Tôn Tử Quân làm thế nào tốt được chứ? Đi không bao xa, Trưởng Tôn Tử Quân đã mệt đến mức đầu đầy mồ hôi, để Công Tôn Địch qua một bên, tạm thời dừng lại nghỉ ngơi. Mang một thứ như thế theo, đi đường cũng không vui, không biết lúc nào mới có thể hội họp với mấy người Dịch Hi Thần.
Hiện tại hắn vô cùng hối hận, hối hận mình xem thường việc giải thích với Công Tôn Địch. Nếu như Công Tôn Địch chịu nghe lời hắn giải thích, hắn thật sự nguyện ý công bằng mà đàm luận cho tốt một lần, tuy rằng hao chút miệng lưỡi, thế nhưng có thể hủy đi rất nhiều phiền phức. Cho nên nói có lúc, người thật sự không thể quá cao lãnh. Nhưng bây giờ coi như hắn nguyện ý nói chuyện cẩn thận, Công Tôn Địch cũng nghe không được…
Đương nhiên, kim thạch chi thể này sẽ không vô cùng vô tận, bằng không tất sẽ thành tượng đá trăm năm. Thuật pháp này dùng để cứu mạng, đợi sau một canh giờ, người thi thuật sẽ dần dần khôi phục ngũ giác, dùng để quan sát nguy hiểm ở ngoại giới có biến mất chưa, nếu như nguy hiểm không còn, hắn có thể tự mình giải trừ thuật pháp. Nếu như tình cảnh vẫn hung hiểm, hắn có thể lựa chọn tiếp tục bảo trì kim thạch, mãi đến khi bị người ta hoàn toàn đánh vỡ.
Một canh giờ…
Trưởng Tôn Tử Quân xoa xoa mồ hôi trên mặt, bất đắc dĩ khiêng kim thạch, tiếp tục tiến lên.
Quỷ giới này dường như khắp nơi đều là mộ, hắn đi rất lâu, bốn phía vẫn là từng mảnh từng mảnh mộ phần, trong những mộ phần đó thường chui ra vài con tiểu quỷ.
Trưởng Tôn Tử Quân đã phát hiện đối với quỷ mị mà nói thì mộ phần là nơi nghỉ ngơi, mộ phần vô cùng vô tận là chỗ ở của nhóm tiểu quỷ, một khi mộ phần bị quấy nhiễu, tiểu quỷ bên dưới sẽ bò ra ngoài công kích bọn họ. Bởi vậy đoạn đường này hắn đều tận lực thả nhẹ động tác, nhưng vừa mới đến quỷ giới, khí tức sinh hồn đầy đủ của bọn họ rất khó ẩn giấu, thứ hai là khiêng khối kim thạch nặng đến nghìn cân, bước chân cũng thật sự là không nhẹ đi nơi nào được, đã vậy còn không ngừng có tiểu quỷ chui ra, khiến hành động của hắn trở nên càng chậm.
Không biết đi bao lâu, mộ phần vẫn luôn không có phần cuối. Có lẽ toàn bộ quỷ giới, chính là mộ phần liên miên như vậy, lại không có phong cảnh khác.
Trong mộ, ngẫu nhiên có một ít vòng xoáy màu đen lấp lóe. Đó là truyền tống trận. Trưởng Tôn Tử Quân không biết những truyền tống trận đó sẽ đưa bọn họ đến nơi nào, bởi vậy hắn tránh được tất cả truyền tống trận. Nhưng mà rõ ràng hắn vẫn luôn đi về vị trí của Dịch Hi Thần, nhưng đi lâu như vậy, từ đầu đến cuối hắn đều không tới gần Dịch Hi Thần được, linh tê khế làm cho hắn phát hiện khoảng cách của bọn họ vẫn luôn duy trì không xa không gần, tựa như hắn đang giậm chân tại chỗ.
Vì sao lại như vậy?
Trưởng Tôn Tử Quân ngừng lại một lần nữa, như có điều suy nghĩ đánh giá vòng xoáy màu đen gần đó.
Hắn đột nhiên có một suy đoán: hoặc là quỷ giới không phải là một mảnh đại lục hoàn chỉnh như đại lục tu chân, mỗi một thành trấn liên kết, chỉ cần đi về một phương hướng, có thể đi tới một nơi khác. Có lẽ quỷ giới chính là từng mảnh lại từng mảnh mộ phần cô lập, chỉ có thông qua truyền tống trận mới có thể đi tới một mảnh mộ phần khác. Cho nên hắn và Dịch Hi Thần vẫn luôn ở không gian khác nhau, mới có thể đi như thế nào cũng không thể tới gần.
Như vậy hiện tại, cần phải tìm một cái truyền tống trận đi vào rồi nói sao? Nhưng mà truyền tống trận thần bí sẽ đưa hắn đến đâu?
Trưởng Tôn Tử Quân chần chờ, tiếp tục tiến lên.
Lại không lâu nữa, phía trước xuất hiện một nấm mồ rất lớn.
Nấm mồ trước mắt khổng lồ như thế, có thể thấy được thứ nằm bên dưới cũng không hề tầm thường. Tuy rằng Trưởng Tôn Tử Quân không sợ, nhưng cũng không muốn gây phiền toái, chỉ muốn nhanh một chút đoàn tụ với Dịch Hi Thần, bởi vậy hắn chuyển một hướng khác, dự định tránh khỏi ngôi mộ lớn này.
Nhưng mà không đi được hai bước, hắn đột nhiên phát hiện đất dưới chân càng đổi càng đen, tựa như bên dưới đang có thứ gì đó chảy ra.
Hắn hơi run run, lập tức hiểu —— là máu!
Huyết thi từ dưới nền đất chảy ra, đem mảnh đất màu nâu nhuộm thành màu đen như mực, xem ra hắn có lòng muốn tránh, vật kia cũng không dự định dễ dàng thả bọn họ đi, đã bị thức tỉnh.
“Rống!!!”
Tiếng rống giận dữ vang lên, đại địa chấn động, đất đai rạn nứt!
Đất trên nấm mồ khổng lồ bị đội lên, một quái vật to lớn toàn thân máu đỏ từ trong nấm mồ bò ra, chiều cao của nó hơn hai trượng, còn cao hơn một ngọn núi nhỏ, cả người chảy xuống dòng máu dính dấp tanh hôi, một cánh tay tráng kiện bằng vòng eo của mấy người, tiếng rống giận dữ vang vọng trong phạm vi trăm mét! Bước chân nó, mỗi một lần giẫm xuống đều có thể khiến cho đại địa kịch liệt rung động!
Nó giơ chân lên, bàn chân khổng lồ đạp về phía Trưởng Tôn Tử Quân!
Là xích luyện huyết thi!
Trong lòng Trưởng Tôn Tử Quân run lên, một tay khiên kim thạch Công Tôn Địch, một tay rút kiếm, chém về phía xích luyện huyết thi!
Kiếm khí sắc bén của hắn trong nháy mắt liền bổ bàn chân xích luyện huyết thi ra, nhưng mà xích luyện huyết thi không hề biết đau, một cước thất bại, liền đánh về phía Trưởng Tôn Tử Quân!
Trưởng Tôn Tử Quân ném Công Tôn Địch qua một bên, nhảy lên, bảo kiếm chém về phía đầu xích luyện huyết thi!
Ầm!
Cái đầu khổng lồ bị hắn chém bay ra ngoài, rơi trên mặt đất, đập ra một cái hố to!
Nhưng mà hành động của xích luyện huyết thi vẫn không chịu bất luận ảnh hưởng gì, cánh tay dài của nó chụp tới, nhặt đầu của mình lên, đặt lên cái cổ rỗng tuếch, máu đen sền sệt trong nháy mắt liền nối đầu nó lại. Nó lại đánh về phía Trưởng Tôn Tử Quân một lần nữa!
Trưởng Tôn Tử Quân né tránh sự công kích của nó, tâm trạng buồn bực. Xích luyện huyết thi này có thể tính là hung thi được cường hóa gấp trăm lần, bất kể là hình thể hay là sức mạnh, nó dùng một cước là có thể giẫm nát đất đai. Nhưng mà bết bát nhất chính là, cho dù huyết thi không giết được hắn, hắn cũng không giết được huyết thi, chém đứt chân tay, nó vẫn có thể nối lại! Hơn nữa một huyết thi lớn như vậy, hành động lại cực kỳ nhanh nhẹn, hoàn toàn chặn đứng đường đi của hắn!
Mấy đường kiếm quang của Trưởng Tôn Tử Quân bay ra, một lần nữa chặt đứt chân xích luyện huyết thi!
Quái vật khổng lồ mất đi trọng tâm, ầm ầm ngã xuống đất, bốc lên một trận huyết thổ!
Xích luyện huyết thi liền đi kiếm cái chân gãy của mình, Trưởng Tôn Tử Quân há lại để cho nó khôi phục, một tay tóm lấy hai chân Công Tôn Địch – kim thạch, dùng kim thạch mạnh mẽ đập lên cái chân khổng lồ kia!
Công Tôn Địch sau khi hóa thành kim thạch cứng rắn hơn so với bất luận thứ gì, hơn nữa sẽ không hư hao, cho dù sử dụng làm vũ khí cũng quả thực không gì không xuyên thủng, đập không được mấy lần, cái chân kia nhất thời liền bị đập thành một bãi thịt băm!
Trưởng Tôn Tử Quân dự định lặp lại, đem đầu và tứ chi của xích luyện huyết thi đều đập nát, hắn cũng không tin xích luyện huyết thi biến thành thịt băm sau đó còn có thể khôi phục như lúc ban đầu!
Hắn nhanh chóng ngắm nhìn bốn phía, chỉ thấy nơi phía sau xích luyện huyết thi mấy trăm mét có một cái vòng xoáy truyền tống màu đen, mà cách hắn không xa, cũng có một vòng xoáy truyền tống.
Đi? Chạy đi đâu?
Chỉ trong thời gian cân nhắc này, thân thể bị đập thành thịt nát lăn trong đống máu, lại dần dần tái tạo ra hình dạng tứ chi. Xích luyện huyết thi khôi phục một lần nữa, lại thành một quái vật khổng lồ, đánh về phía Trưởng Tôn Tử Quân!
Thực sự là không dứt mà!
Trưởng Tôn Tử Quân khiêng Công Tôn Địch, hành động không nhanh. Nếu quái vật này giết không chết, hắn cũng đã mất đi kiên trì vật lộn với xích luyện huyết thi, vì vậy hắn lựa chọn truyền tống trận ở cách hắn gần hơn, khiêng Công Tôn Địch chạy tới!
Xích luyện huyết thi ở phía sau truy đuổi, nhưng mà thân thể của nó vẫn còn chưa hoàn toàn khôi phục, hành động chậm chạp, rốt cuộc không thể chặn đuổi Trưởng Tôn Tử Quân.
Trưởng Tôn Tử Quân khiêng Công Tôn Địch nhảy vào trong vòng xoáy màu đen!
Khí lưu bốn phía lại cấp tốc biến hóa một lần nữa, một lát sau, hắn bị đưa đến một nơi khác.
Vẫn là một mảnh mộ phần. Thoạt nhìn không có bao nhiêu khác biệt với vị trí vừa nãy, thậm chí hắn hoài nghi mình lại trở về tại chỗ. Thế nhưng sức mạnh linh tê khế cho hắn biết, hắn cách Dịch Hi Thần xa hơn. Điều này nói rõ hắn quả thật bị đưa đến một khu vực khác.
Trưởng Tôn Tử Quân buồn bực mà xoa xoa mi tâm.
Lại xa hơn à… Nếu như vừa nãy hắn lựa chọn truyền tống trận sau lưng xích luyện huyết thi, thì sẽ bị đưa đến nơi nào? Huyết thi nói cho cùng cũng chỉ là một thi thể, nó không có ý thức của mình, hành động là bị người ta điều khiển, vậy mục đích của người điều khiển nó có thể là ngăn cản không cho hắn đi tới cái truyền tống trận kia không? Nếu quả thật là như vậy, người điều khiển huyết thi là ai đây?
Tất cả chung quy chỉ là suy đoán, Trưởng Tôn Tử Quân nhìn mộ phần mênh mông bốn phía, thở dài, khiêng Công Tôn Địch – kim thạch tiếp tục tiến lên.
Hết chương 77
Danh sách chương