- Đã vậy thì không còn gì phải che giấu nữa. Hồng Nhạc, ngài nói đi… có phải ngài mang thai đúng không. – Nhật Lệ đứng thẳng dậy hỏi, cũng lộ ra bụng bầu của mình.

Cả sáu người còn lại nhìn về phía Nhật Lệ đầy ngạc nhiên, nhưng tất cả nghĩ lại đều đúng với những gì Nhật Lệ suy đoán, chỉ là tư tưởng cả đám không ngờ lại giống nhau đến vậy. Đều hướng đến một mục tiêu là An Minh đảo.

Thấy Nhật Lệ đều đã lộ ra nguyên nhân cùng với cái bụng bầu đáng ngưỡng mộ đó, tất cả đều đứng dậy nhìn nhau, không quá nhiều ngạc nhiên, tất cả mỉm cười nhìn về đối phương, ánh mắt đều mang theo vẻ hiền hòa.

Mà hai thị nữ trong đó là tu vi thấp nhất nên cũng ngại, không dám đối diện bọn họ quá lâu liền quay đi chỗ khác. Phân chia giai cấp cao thấp vẫn còn ảnh hưởng hai người rất nhiều.

- Đứa bé đã được bao lâu rồi? – Hồng Nhạc hỏi.

- Nhật Lệ là bảy tháng mười ba ngày, em là bảy tháng mười ngày, Thanh Tiên – bảy tháng mười một ngày, Chung Linh – bảy tháng mười một ngày. Còn bên chị? – Lan Nguyệt chu đáo tính toán thời gian rất rõ ràng để biết được khi nào đến thời điểm chuẩn bị hạ sinh để sẵn sàng tâm lý.

- Ta là sáu tháng hai tám ngày, hai người họ đều sáu tháng hai bảy ngày. – Hồng Nhạc đáp.

- Nếu hạ sinh trên biển thì phải làm sao? - Hồng Nhạc tự hỏi bản thân, đồng thời cũng biết được đáp án, thêm hai người bọn họ đồng thời gia tăng tốc độ vào một thuyền thì ít nhất nửa tháng sẽ tới nơi.

- Trên đảo có rất nhiều gia tộc cùng thế lực ẩn giấu dưới lòng đất nên hành động cập bến của chúng ta phải chọn một nơi vô cùng vắng vẻ thì mới được. – Hồng Nhạc chỉ vào địa đồ toàn bộ hòn đảo An Minh. Ký hiệu gia tộc thế lực trên đó vô cùng rõ ràng.

- Em thấy chỗ này rất tốt. – Nhật Lệ chỉ vào một bãi đá ở phía Bắc hòn đảo. Chỗ đó sóng mạnh, nhiều rải đá ngầm, chỗ đó an toàn cũng rất nguy hiểm vì có thể làm vỡ tàu thuyền.

- Hay là chúng ta trở về phía Nam đại lục? – Chung Linh nhút nhát ngồi một bên vừa nói vừa hiền từ nhìn và xoa bụng, đây là đứa con đầu tiên của nàng nên nàng không muốn để nó xảy ra chuyện.

- Không được, ở đó không có bà đỡ, lại còn vướng phải rất nhiều thị phi. Chỉ cần chúng ta còn sống được trên An Minh đảo, chắc chắn người đó sẽ trở về. – Nhật Lệ lắc đầu phản bác.

Hồng Nhạc nghe vậy cũng gật đầu, trong lòng nàng cùng hai vị Vương Nữ biết được hắn đã chết, sợ rằng không cách nào có thể trở về được.

Kỷ Linh còn thừa lại một ngàn chín trăm tám mươi chiến công, cũng không còn cách nào để tiêu sài. Triệu hồi thêm người thì cũng không cần, dù sao thì cũng chỉ cần số lượng người hiện tại đã rất tốt rồi, thêm với cả mấy vị binh lính cũng đã đủ.

Yêu Linh hoa cũng đã trồng trọt xong, chúng đã bắt đầu nhú mầm, thời kỳ đỉnh phong nhất là chúng có rất nhiều loại yêu linh vây quanh. Yêu Linh là vố số tàn hồn của Tà Yêu trong thế giới này chết đi và hội tụ lại, kích thước chúng nhỏ như con đom đóm vậy.

Kỷ Linh cũng tăng tu vi lên Tà Lực thất trọng, đây là tình huống tà lực vô cùng thưa thớt, nếu ra bên ngoài, đặt vào Thiên Tà Ma tộc tu luyện thì tốc độ chắc chắn sẽ vô cùng nhanh. Chắc chắn sẽ đến Tà Đồ bát trọng.

- Viên Long, ngươi dẫn theo một trăm con Tà Yêu ra bên ngoài chiến đấu. Trong vòng ba giờ đồng hồ phải mang về một vạn tà tinh, nếu chúng có thể thông qua đều được gia nhập thế lực. Có thể ở lại trên đảo tu luyện. – Kỷ Linh ra lệnh, hắn muốn mau chóng đẩy nhanh tốc độ kiếm chiến công phát triển thế lực lẫn bản thân mình.

- Vâng. – Viên Long đáp xong lập tức chạy về thế lực của hắn, tìm ra một trăm Tà Yêu vô cùng có thiên phú lẫn năng lực để dẫn ra bên ngoài tiến hành chiến đấu thu hoạch tà tinh.

Viên Long rời đi, Kỷ Linh cũng thấy được kênh mương được một phần ba quãng đường, cũng truyền âm cho mọi người đảm nhiệm việc này nghe thấy:

- Mọi người đào đến chân núi Đệ Nhất rồi hướng ra ngoài biển nhé.

- Vâng! – Mọi người không biết Kỷ Linh ở đâu nhưng nghe thấy giọng Kỷ Linh, tất cả đều vui vẻ lẫn cao hứng đáp.

Mọi người bên đó cũng không có công cụ để đào, chỉ có thể dùng đá, may là đảo này vừa đủ, không có quá lớn, tiến độ hơn hai trăm mét đường đã rất không tệ.

Bên làm nông cũng là vậy, tất cả đều là vậy. Làm nhà cũng thế, cần chờ những tấm gỗ mang đến, đều là sử dụng mấy phiến đá mỏng lại sắc để mài thành, mà chất lượng cùng số lượng không thể nào hơn được.

Nhưng Kỷ Linh rất tận lực sử dụng trí tuệ Địa Cầu tạo ra dụng cụ trợ giúp người dân của mình hoặc là tiết kiệm nguyên vật liệu.

Kỷ Linh đem khúc gỗ cắt thành hình hộp chữ nhật, những phần thừa bên ngoài đều kiến tạo giống như lăng trụ đứng, nó là mặt hình thang vuông. Hai tấm lăng trụ mặt thang vuông thành một bức tường, như vậy là tiết kiệm được không ít.

Kỷ Linh thấy tiến độ có chút chậm rãi liền đổi qua chỗ khác quan sát, không đủ dụng cụ thì tiến độ chậm hắn cũng phải chấp nhận. Chờ thêm chiến công, hắn mua sắt hoặc nông cụ về cho mọi người.

Mà khoáng sản thì hắn lại không biết cách tìm, nhà địa chất trong số những người ở đây lại không hề có, thật rất thiếu nhân tài.

Lướt qua bên đồ gốm cũng vẫn vậy, bọn họ có kinh nghiệm tìm kiếm đất sét ở trên núi cao nên rất nhiều đồ gốm chuẩn bị thành hình, cũng có nhiều người không có việc gì cũng chạy qua trợ giúp.

Mấy người viết sách thì hắn cũng không biết làm cách nào để họ có việc cả, thống kê số liệu hiện tại cũng chưa cần nhiều, lương thực, tiền tài cùng một số thứ khác cũng chưa có nhiều, đặc biệt là giấy.

Chưa có cách tạo giấy, trí nhớ cũng có hạn, không thể toàn năng, cái gì cũng biết được. Chỉ có thể viết lên vỏ cây hoặc da trâu. Mà trâu thì hiếm, vỏ cây lại khó lưu giữ lâu dài.

Nhắc tới trâu, Kỷ Linh lại quan sát đám trẻ. Chúng thuần hóa được năm con trâu lực lưỡng, cưỡi lên rồi cười vui vẻ chạy quanh Bắc đảo, theo sau chúng là năm con chó con cũng đã lớn với kích thước hai tháng. Dài một cánh tay, cao cùng ngang nửa cánh tay.

Kỷ Linh cũng rất vui khi thấy chúng như vậy, nhưng Kỷ Linh cũng bất đắc dĩ, hắn cũng phải để đám chó này đi huấn luyện. So với chó ở Địa Cầu thì chó ở đây mạnh hơn nhiều lắm. Nếu giống Ngao là mạnh nhất Địa Cầu thì loại này được Viên Long chọn, hẳn mạnh nhất Tà Yêu giới.

- Đám tinh binh các ngươi mang năm con chó này đi huấn luyện, đồng thời cứ để chúng sinh sôi đời sau, chỉ cần huấn luyện cho chúng thành bản năng bảo vệ chủ, và nghe lệnh chủ. Thời gian từ lúc bình minh đến giữa trưa. Còn lại để chúng chạy đi cùng đám trẻ. – Kỷ Linh truyền âm cho đám tinh binh.

Một trong hai mươi tinh binh được hắn triệu hoán đến rời khỏi đội ngũ đi tuần tra những mối nguy hiểm xung quanh hướng về phía ồn ào nhất.

Thường là lúc ồn ào nhất chỉ có trẻ con phát ra, bản tính vốn hiếu động của trẻ con để chúng rất dễ bị phát hiện vị trí. Kỷ Linh nhìn về phía đó, biết lấy chúng đi sẽ khiến đám trẻ buồn, nhưng hắn nghĩ chúng sẽ hiểu cho hắn.

Thuận tiện thì Kỷ Linh cũng đi tới chỗ đám trẻ, để giao một số nhiệm vụ cho chúng, chứ chúng cứ đi chơi mãi như vậy cũng không tốt chút nào, điều này sẽ làm giảm tốc độ phát triển của thế lực mất.

Tuy nhiên là chúng sẽ không có làm việc quá nặng nhọc, chúng chỉ cần làm việc nhẹ nhàng như trộn bùn hoặc trộn men, hoặc là đi cùng mấy anh lính tìm quả dại, hạt giống trồng cây.

Làm người dân có nền văn minh nông nghiệp cao, tự cung tự cấp là chuyện rất phổ biến. Nếu sau này dính phải khó khăn mất mùa cũng sẽ còn lương thực dự trữ. Đi tìm quả có thể trồng cây, nhưng cũng rất khó khăn vì không có cách nào thử quả dại có độc hay không.

Tri thức của hắn cũng rất có hạn.

Kỷ Linh trầm ngâm suy nghĩ một hồi, bỗng nghĩ tới bản thân không được thì còn có mọi người được mà.

- Đúng! Không cần bảo mấy đứa trẻ đi, chúng không biết chút kiến thức gì cả. Có thể để mấy người lớn, đặc biệt là mấy người viết sách, thợ săn hoặc nông dân. Bọn họ mới có kiến thức nhiều hơn đám trẻ. Mà nếu có gặp rắn cũng sẽ có cách xử lý ổn thỏa hơn. Bọn trẻ tinh nghịch quá mà không kịp thời ngăn cản… rất dễ bị cắn.

Kỷ Linh nghĩ như vậy liền truyền âm triệu tập vài người tiến đến. Mà hắn lại nghĩ lại, Tổ Địa này không giống với thế giới man hoang, ở đây có Viên Long, có Âm Ảnh cùng hơn ba trăm người khác nữa. Bọn họ sống lâu như vậy thì chắc chắn biết quả nào dại hay không.

- Chúc mừng túc chủ thu được hai ngàn chiến công.

Chiến đấu của đám thiên tài Tà Yêu tộc so với đám như hắn còn nhanh hơn nhiều, thời gian mới chỉ tám giờ sáng thôi mà đã hoàn thành chiến đấu, chứng tỏ lứa này là lứa tốt nhất luôn. Kỷ Linh thấy Viên Long đưa đám Tà Yêu đủ mọi loại hình trở về, hắn biết Viên Long không ra tay giúp đỡ. Dù sao đây cũng chính là khảo nghiệm của toàn tộc dành cho chúng, có tư cách đạt được tài nguyên tu luyện cao hơn.

Kỷ Linh nhìn về đám thú này, đám thú này cũng nhìn về phía Kỷ Linh. Mặt đối mặt, trong đầu đám thú này liên tục suy nghĩ đây là ai, nhưng đứng được trong Tổ Địa linh thiêng của bọn hắn thì địa vị chắc chắn cao hơn Đại Trưởng Đầu, Viên Long.

- Đây là tông chủ của chúng ta, chờ tích lũy lực lượng cùng dẹp loạn xong thì chắc chắn sẽ phát dương quang đại, đến lúc đó thì các ngươi có thể làm vô số điều các ngươi muốn.

Viên Long nói ra để bọn chúng hưng phấn qua ánh mắt, cả đám đều cúi thấp đầu, bọn chúng biết cuốn Tà Yêu công giúp bọn hắn luyện đến hóa hình trân quý tới cỡ nào. Mà Âm Ảnh cùng Thất Cương vô cùng cẩn thận, bọn hắn chỉ cho cuốn Tà Yêu công cho thiên tài và một số con đạt đến Tà Yêu Tướng đỉnh phong.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện