Hỏa Sa Hầu cùng Đại Lực Hùng Viên, Bắc Hàn Băng Viên cùng Phi Đao Hổ Sa thuộc dạng Tà Yêu Tướng đỉnh phong, lại về phản loạn, chỉ có thể tự trách Kỷ Linh triệu hoán quá nhiều người, kích thích thú tính của chúng để xông lên đánh người.
- Linh Vương! Chúng tôi tới bảo hộ ngài. – Bỗng từ đâu tới một đám người hét lớn, tay cầm giáo đá, khiên cùng hai cây cung và hơn chục mũi tên bằng đá.
Kỷ Linh ngây người nhìn chúng, vũ khí này… đánh lên người chúng, với lớp phòng hộ dày đặc như vậy thì sẽ gây được bao nhiêu sát thương cơ chứ? Nhưng mà có người nguyện đứng ra bảo hộ hắn là hắn rất vui rồi.
- Được rồi, không cần lo cho ta, đây là đám thú ta mới thu phục, các ngươi cũng không phải ở thế giới cũ, bọn chúng lớn hơn các ngươi cũng là chuyện bình thường. Không cần hoảng. – Kỷ Linh trấn tĩnh bọn hắn.
Mọi người nghe vậy cũng gật đầu, nhưng vẫn còn cảnh giác lui lại bên cạnh bảo hộ Kỷ Linh.
- Các ngươi đi tìm quặng đồng cho ta đi, dù sao thì không thể dùng mãi đồ đá được. – Kỷ Linh ra lệnh đuổi khéo binh lính của mình đi.
- Vâng. – Binh lính nghe vậy cũng rời đi, nhưng đi lùi, lại rất chậm.
Kỷ Linh thấy vậy cũng chỉ lắc đầu cười trừ, thật không biết nói gì, đúng là rất tốt, nhưng lại có chút quá.
- Được rồi, để cho chúng tạm thời ở trên dãy Đệ Nhất, mỗi con một ngọn, sau này ta sẽ điều người đến trồng Yêu Linh hoa ở sườn núi sau.
Viên Long nghe Kỷ Linh nói cũng gật đầu, di chuyển một trăm con này đến từng ngọn núi.
Kỷ Linh cũng không có rảnh rỗi, hắn tìm một tấm bia đá tới, sau đó lại hóa thân thành Tà tộc, đem phần Yêu công tu luyện đến cảnh giới cao nhất là Yêu Hoàng mất một tiếng đồng hồ rồi gọi Viên Long tới.
- Viên Long, ngươi đem tấm bia đá này dựng dưới gốc đại thụ hướng về biển Nam, sau đó ngươi có thể quan sát và thuận tiện trông coi nó luôn.
Viên Long nghe vậy cũng nhìn vào tấm bia đá to lớn đang nằm sau lưng Kỷ Linh, cũng nghi ngờ nhưng lệnh tông chủ đã ra, Tà Yêu công còn không tiếc. Mà bia đá này lại để hắn trông coi, hẳn là có điều gì đó vô cùng đặc biệt.
Viên Long gật đầu, Kỷ Linh xoay người nhường lối cho hắn, lão chạm vào tấm bia đá rồi cả người lẫn vật đều biến mất. Trong thần thức của mình, Kỷ Linh thấy được lão cùng tấm bia đã xuất hiện dưới gốc cây, Viên Long dùng lực dựng nó lên, mặt hướng về phía biển Nam mới quan sát những gì ghi trên đó.
Nguyên do Kỷ Linh đặt bia đá tại đó là vì đây là Thánh Địa Yêu tộc, đặt dưới gốc cổ thụ cao cả vạn mét là chuyện đương nhiên.
Ngay khi vừa đưa mắt nhìn vào dòng đầu tiên, cơ thể lão không tự chủ vận chuyển tà yêu lực, lão cũng không cách nào dừng lại ánh mắt của mình, liền tù tì đưa đi từng dòng, đọc qua và nghiền ngẫm từng câu chữ bên trong đó.
Tốc độ vận chuyển lúc đầu không khác gì lúc lão vận chuyển tu luyện bình thường, nhưng theo thời gian trôi, lão đọc đi đọc lại càng nhiều lần, tốc độ vận chuyển ngày càng nhanh, toàn thân lão đỏ như cục than.
Không khí xung quanh bốc khói, hay những hơi nước có trong không gian quanh lão bị nhiệt độ nóng kinh người làm bốc hơi. Kỷ Linh cũng quan sát được hiện tượng đó, khí tức của lão ngày càng mạnh mẽ, lông tóc toàn thân bỗng trổ ra ngoài, bóng loáng cũng như cứng giống sắt thép.
Âm Ảnh cùng với những người khác đạt đến Tà Yêu Vương đều cảm nhận được khí tức của lão mạnh lên theo từng giây từng phút, Âm Ảnh là người đầu tiên đến, sau đó là Lôi Kiếm, Hải Giao – hai vị bá chủ Bắc Hải.
Âm Ảnh đứng bên cạnh nhìn thấy lão như vậy, khí tức đáng sợ trong người lão phát tiết ra ngoài tạo thành một luồng khí đỏ như máu bao quanh lấy lão, liên tục vờn quanh thân thể.
Hải Giao trồi lên mặt nước làm một số ngư dân gần đó sợ hãi, cả đám hét toáng lên rồi bỏ của chạy lấy người.
- Quái vật! Quái vật! Mọi người mau chạy đi!
Kỷ Linh cũng cảm nhận được Hải Giao làm bọn họ sợ hãi, vội truyền âm cho nó:
- Ngươi không được xuất hiện với bản thể lớn như vậy, mau biến nhỏ rồi theo dòng sông tới bên cạnh Viên Long mà quan sát.
- Mọi người cũng đừng sợ hãi, chỉ cần mọi người không xâm phạm đến lãnh địa của chúng quá sâu, chúng cũng sẽ không làm hại mọi người. – Kỷ Linh cũng truyền âm nói cho mấy vị ngư dân bên đó làm họ an tĩnh nhưng vẻ mặt trắng bệch, quay người thấy nó biến mất mới ngồi bệt dưới đất thở hổn hển.
Thân thể lão dần bành trướng, quần áo toàn thân đã bị oanh thành mảnh vụn, trên thân lão chỉ còn bộ lông vô cùng dày đặc che phủ. Khuôn mặt lão cũng trẻ hóa, bộ tóc dài trắng hóa đen, mặt đầy nếp nhăn cũng căng tròn như về thời thanh niên.
Hai mét, ba mét, bốn mét. Đến độ cao này đã là cực hạn của lão, không biết về sau có thể lớn hơn nữa hay không, nhưng Kỷ Linh thấy như này cũng đủ để dọa người ta quá rồi.
Sau đó, huyết khí vờn quanh lão hóa thành một đầu long quấn quanh bụng Viên Long, bao khỏa toàn bộ thân thể lão, làm lão như mặc thêm một bộ Huyết Long giáp vô cùng ngầu lòi. Đó chỉ là hư ảo, cũng không rõ có thể phòng hộ hay không.
Cùng thời điểm đó, Hỏa Sa, Phi Hổ, Bắc Hàn cùng Đại Lực cảm nhận đến khí tức đó cũng vô cùng sợ hãi, không rõ tại sao lại có người lại đến được như vậy. Mà khí tức đó còn mạnh hơn cả Viên Long, nên chúng không cách nào nghĩ đấy là của Viên Long.
Đây cũng là đúng, vì Viên Long đang trong quá trình đột phá, khí tức của lão đang chất biến, những thứ dính dáng đến chữ tà đều bị xóa bỏ, toàn bộ huyết mạch sẽ được kích phát. Như hư ảnh huyết long bao quanh lấy lão vừa này kia.
Toàn bộ đều là huyết mạch ẩn của lão làm ra.
Hải Giao bơi đến càng gần, máu của nó lại càng sôi sục mãnh liệt, nó cảm nhận được khí tức của Long, thượng vị giả trên nó, chúng chỉ là bàng chi, không cách nào có thể đạt được cấp độ đó, ngoài việc hấp thu đồ vật liên quan tới Long.
Đám Giao như chúng luôn có một ước ao rằng một ngày nào đó, chúng sẽ có cơ hội hóa Long thăng thiên, trở thành một phần của Long tộc, đây là vinh quang vô thượng, đánh đổi hết thảy cũng phải đạt được nó.
Nó cũng âm thầm quyết tâm tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá đến Tà Yêu Vương đỉnh phong, chuẩn bị kỹ càng lại mượn tấm bia của tông chủ đột phá Yêu Hoàng.
Còn về phần hóa hình người thì lại không cần, nó vừa lên bờ có ý hóa người lại bị bắt gặp, Kỷ Linh biết môi trường nó am hiểu nhất là nước nên để nó ở bản thể nhỏ chút rồi bơi vào với tốc độ càng nhanh.
Bên cạnh còn có Lôi Kiếm chuyên về tốc độ cùng xuyên thấu, mũi kiếm của nó rẽ đôi đường nước trước mặt rồi một mạch phi tốc ngược dòng.
Mây đen ầm ầm kéo đến, muốn đột phá qua cửa về chất biến là không thể nào thiếu được lôi kiếp. Chỉ là trình độ mạnh yếu khác nhau mà thôi.
Lôi kiếp Yêu Hoàng so với Tà Yêu Vương mạnh hơn không chỉ gấp mười lần. Ở Tà Yêu Vương là bảy đạo, ở Yêu Hoàng là mười ba đạo – đến Yêu Hoàng có thể xưng là thiên kiếp.
Thập Tam Yêu Hoàng kiếp.
Mỗi chủng tộc đều có thiên kiếp đặc thù, như Yêu Hoàng có Thập Tam Yêu Hoàng kiếp, Ma Hoàng có Cửu U Hỏa Ma kiếp, Lôi tộc có Diệt Bá Phá Thiên kiếp, Hoan tộc có Huyễn Mị Vân Mộng kiếp.
Thập Tam Yêu Hoàng kiếp là phải trải qua mười ba vị Yêu Hoàng đầu tiên đã từng đạt được cánh cửa này đập phá người độ kiếp. Còn cách thức thế nào thì chỉ có người độ kiếp biết được.
Có thể đánh bại là khả năng cao nhất.
Người bên ngoài cũng chỉ có thể nhìn thấy Thập Tam Yêu Hoàng kiếp hạ xuống Yêu Hoàng nào. Vị Yêu Hoàng đầu tiên là một đầu ngưu, lao thẳng vào người Viên Long.
Kỷ Linh cũng không để ý tới nữa, chỉ bảo đám Tà Yêu Vương cố gắng tu luyện, đột phá Yêu Hoàng. Cố gắng đi tìm mấy mỏ quặng khai thác khoáng sản, làm đồ đồng hoặc đồ sắt.
Muốn phát triển nhanh phải cần càng nhiều dân, cần càng nhiều lương thực. Ngư dân bắt cá ven biển, nông dân trồng cây, mà cây ăn quả ở đây vô cùng nhiều, Kỷ Linh giữ lại chúng rồi trồng ở trên núi.
Cách một khoảng năm mét lại có một cây, mà bên dưới lại thảo phạt không hề có chút cỏ dại nào mọc lên, chỗ đó để dành cho Yêu Linh hoa, tận dụng toàn bộ không gian để nơi này thành một Thánh Địa Yêu tộc.
Dù sao thì thời đại của nhà Lý đã qua thời đồ đá, cũng không phải là không biết cái gì cả, nhìn nhận rất nhiều thứ, nên bọn họ đều đã có kiến thức, bớt cho Kỷ Linh rất nhiều thời gian.
Mà mấy người thích ghi chép lại có việc trở lại, như ghi chép về đặc tính từng loại cây cối, một số loài yêu thú ở Tà Yêu giới này. Việc này cũng trợ giúp vô cùng nhiều cho nhân loại của hắn sống lâu dài tại đây.
Kỷ Linh cũng không biết bản thân hiện tại nên làm gì, dù sao thì mọi người đều đã có việc, hắn thì rảnh rỗi, không làm được gì ngoài việc tu luyện. Yêu Linh hoa dù đã nảy mầm nhưng đến thời kỳ trưởng thành là phải ra hoa, lúc đó sẽ có càng nhiều yêu linh tụ hội, sẽ không chỉ giới hạn tại Tà Yêu giới.
Kỷ Linh cũng đã có đan phương, có cách thức luyện đan của Phân Thân đan, tuy chỉ là một cái nhưng đã rất tốt. Ít nhất thì Tà Hồn của hắn có ý thức riêng biệt, tách ra tu luyện và không bị ảnh hưởng bởi lời nguyền từ hắn. Vì hắn định tạo phân thân thứ hai ngay ở bên ngoài Hắc Phong Nhai, không để đạp phải vết xe đổ như hắn nữa.
Đoản Cốt Trúc, Huyết Động Tâm, Trường Cốt Mộc, Thiết Mạch Đằng, hai chục cân thịt cùng sáu mươi cân huyết tương.
Hai loại sau thì dễ rồi, bốn loại trước đều không biết được hình dáng của chúng như nào cả, Viên Long cũng đang bận rộn, Âm Ảnh hẳn là biết.
- Âm Ảnh. – Kỷ Linh gọi tới.
Thất Cương, Mẫn Uyên cùng Ngũ Trưởng Đầu đều đang bận rộn tại khu vực của mình dẹp loạn nên khó mà có thể giúp hắn.
Âm Ảnh nghe thấy Kỷ Linh gọi cũng thoắt cái đã tới bên cạnh.
- Linh Vương! Chúng tôi tới bảo hộ ngài. – Bỗng từ đâu tới một đám người hét lớn, tay cầm giáo đá, khiên cùng hai cây cung và hơn chục mũi tên bằng đá.
Kỷ Linh ngây người nhìn chúng, vũ khí này… đánh lên người chúng, với lớp phòng hộ dày đặc như vậy thì sẽ gây được bao nhiêu sát thương cơ chứ? Nhưng mà có người nguyện đứng ra bảo hộ hắn là hắn rất vui rồi.
- Được rồi, không cần lo cho ta, đây là đám thú ta mới thu phục, các ngươi cũng không phải ở thế giới cũ, bọn chúng lớn hơn các ngươi cũng là chuyện bình thường. Không cần hoảng. – Kỷ Linh trấn tĩnh bọn hắn.
Mọi người nghe vậy cũng gật đầu, nhưng vẫn còn cảnh giác lui lại bên cạnh bảo hộ Kỷ Linh.
- Các ngươi đi tìm quặng đồng cho ta đi, dù sao thì không thể dùng mãi đồ đá được. – Kỷ Linh ra lệnh đuổi khéo binh lính của mình đi.
- Vâng. – Binh lính nghe vậy cũng rời đi, nhưng đi lùi, lại rất chậm.
Kỷ Linh thấy vậy cũng chỉ lắc đầu cười trừ, thật không biết nói gì, đúng là rất tốt, nhưng lại có chút quá.
- Được rồi, để cho chúng tạm thời ở trên dãy Đệ Nhất, mỗi con một ngọn, sau này ta sẽ điều người đến trồng Yêu Linh hoa ở sườn núi sau.
Viên Long nghe Kỷ Linh nói cũng gật đầu, di chuyển một trăm con này đến từng ngọn núi.
Kỷ Linh cũng không có rảnh rỗi, hắn tìm một tấm bia đá tới, sau đó lại hóa thân thành Tà tộc, đem phần Yêu công tu luyện đến cảnh giới cao nhất là Yêu Hoàng mất một tiếng đồng hồ rồi gọi Viên Long tới.
- Viên Long, ngươi đem tấm bia đá này dựng dưới gốc đại thụ hướng về biển Nam, sau đó ngươi có thể quan sát và thuận tiện trông coi nó luôn.
Viên Long nghe vậy cũng nhìn vào tấm bia đá to lớn đang nằm sau lưng Kỷ Linh, cũng nghi ngờ nhưng lệnh tông chủ đã ra, Tà Yêu công còn không tiếc. Mà bia đá này lại để hắn trông coi, hẳn là có điều gì đó vô cùng đặc biệt.
Viên Long gật đầu, Kỷ Linh xoay người nhường lối cho hắn, lão chạm vào tấm bia đá rồi cả người lẫn vật đều biến mất. Trong thần thức của mình, Kỷ Linh thấy được lão cùng tấm bia đã xuất hiện dưới gốc cây, Viên Long dùng lực dựng nó lên, mặt hướng về phía biển Nam mới quan sát những gì ghi trên đó.
Nguyên do Kỷ Linh đặt bia đá tại đó là vì đây là Thánh Địa Yêu tộc, đặt dưới gốc cổ thụ cao cả vạn mét là chuyện đương nhiên.
Ngay khi vừa đưa mắt nhìn vào dòng đầu tiên, cơ thể lão không tự chủ vận chuyển tà yêu lực, lão cũng không cách nào dừng lại ánh mắt của mình, liền tù tì đưa đi từng dòng, đọc qua và nghiền ngẫm từng câu chữ bên trong đó.
Tốc độ vận chuyển lúc đầu không khác gì lúc lão vận chuyển tu luyện bình thường, nhưng theo thời gian trôi, lão đọc đi đọc lại càng nhiều lần, tốc độ vận chuyển ngày càng nhanh, toàn thân lão đỏ như cục than.
Không khí xung quanh bốc khói, hay những hơi nước có trong không gian quanh lão bị nhiệt độ nóng kinh người làm bốc hơi. Kỷ Linh cũng quan sát được hiện tượng đó, khí tức của lão ngày càng mạnh mẽ, lông tóc toàn thân bỗng trổ ra ngoài, bóng loáng cũng như cứng giống sắt thép.
Âm Ảnh cùng với những người khác đạt đến Tà Yêu Vương đều cảm nhận được khí tức của lão mạnh lên theo từng giây từng phút, Âm Ảnh là người đầu tiên đến, sau đó là Lôi Kiếm, Hải Giao – hai vị bá chủ Bắc Hải.
Âm Ảnh đứng bên cạnh nhìn thấy lão như vậy, khí tức đáng sợ trong người lão phát tiết ra ngoài tạo thành một luồng khí đỏ như máu bao quanh lấy lão, liên tục vờn quanh thân thể.
Hải Giao trồi lên mặt nước làm một số ngư dân gần đó sợ hãi, cả đám hét toáng lên rồi bỏ của chạy lấy người.
- Quái vật! Quái vật! Mọi người mau chạy đi!
Kỷ Linh cũng cảm nhận được Hải Giao làm bọn họ sợ hãi, vội truyền âm cho nó:
- Ngươi không được xuất hiện với bản thể lớn như vậy, mau biến nhỏ rồi theo dòng sông tới bên cạnh Viên Long mà quan sát.
- Mọi người cũng đừng sợ hãi, chỉ cần mọi người không xâm phạm đến lãnh địa của chúng quá sâu, chúng cũng sẽ không làm hại mọi người. – Kỷ Linh cũng truyền âm nói cho mấy vị ngư dân bên đó làm họ an tĩnh nhưng vẻ mặt trắng bệch, quay người thấy nó biến mất mới ngồi bệt dưới đất thở hổn hển.
Thân thể lão dần bành trướng, quần áo toàn thân đã bị oanh thành mảnh vụn, trên thân lão chỉ còn bộ lông vô cùng dày đặc che phủ. Khuôn mặt lão cũng trẻ hóa, bộ tóc dài trắng hóa đen, mặt đầy nếp nhăn cũng căng tròn như về thời thanh niên.
Hai mét, ba mét, bốn mét. Đến độ cao này đã là cực hạn của lão, không biết về sau có thể lớn hơn nữa hay không, nhưng Kỷ Linh thấy như này cũng đủ để dọa người ta quá rồi.
Sau đó, huyết khí vờn quanh lão hóa thành một đầu long quấn quanh bụng Viên Long, bao khỏa toàn bộ thân thể lão, làm lão như mặc thêm một bộ Huyết Long giáp vô cùng ngầu lòi. Đó chỉ là hư ảo, cũng không rõ có thể phòng hộ hay không.
Cùng thời điểm đó, Hỏa Sa, Phi Hổ, Bắc Hàn cùng Đại Lực cảm nhận đến khí tức đó cũng vô cùng sợ hãi, không rõ tại sao lại có người lại đến được như vậy. Mà khí tức đó còn mạnh hơn cả Viên Long, nên chúng không cách nào nghĩ đấy là của Viên Long.
Đây cũng là đúng, vì Viên Long đang trong quá trình đột phá, khí tức của lão đang chất biến, những thứ dính dáng đến chữ tà đều bị xóa bỏ, toàn bộ huyết mạch sẽ được kích phát. Như hư ảnh huyết long bao quanh lấy lão vừa này kia.
Toàn bộ đều là huyết mạch ẩn của lão làm ra.
Hải Giao bơi đến càng gần, máu của nó lại càng sôi sục mãnh liệt, nó cảm nhận được khí tức của Long, thượng vị giả trên nó, chúng chỉ là bàng chi, không cách nào có thể đạt được cấp độ đó, ngoài việc hấp thu đồ vật liên quan tới Long.
Đám Giao như chúng luôn có một ước ao rằng một ngày nào đó, chúng sẽ có cơ hội hóa Long thăng thiên, trở thành một phần của Long tộc, đây là vinh quang vô thượng, đánh đổi hết thảy cũng phải đạt được nó.
Nó cũng âm thầm quyết tâm tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá đến Tà Yêu Vương đỉnh phong, chuẩn bị kỹ càng lại mượn tấm bia của tông chủ đột phá Yêu Hoàng.
Còn về phần hóa hình người thì lại không cần, nó vừa lên bờ có ý hóa người lại bị bắt gặp, Kỷ Linh biết môi trường nó am hiểu nhất là nước nên để nó ở bản thể nhỏ chút rồi bơi vào với tốc độ càng nhanh.
Bên cạnh còn có Lôi Kiếm chuyên về tốc độ cùng xuyên thấu, mũi kiếm của nó rẽ đôi đường nước trước mặt rồi một mạch phi tốc ngược dòng.
Mây đen ầm ầm kéo đến, muốn đột phá qua cửa về chất biến là không thể nào thiếu được lôi kiếp. Chỉ là trình độ mạnh yếu khác nhau mà thôi.
Lôi kiếp Yêu Hoàng so với Tà Yêu Vương mạnh hơn không chỉ gấp mười lần. Ở Tà Yêu Vương là bảy đạo, ở Yêu Hoàng là mười ba đạo – đến Yêu Hoàng có thể xưng là thiên kiếp.
Thập Tam Yêu Hoàng kiếp.
Mỗi chủng tộc đều có thiên kiếp đặc thù, như Yêu Hoàng có Thập Tam Yêu Hoàng kiếp, Ma Hoàng có Cửu U Hỏa Ma kiếp, Lôi tộc có Diệt Bá Phá Thiên kiếp, Hoan tộc có Huyễn Mị Vân Mộng kiếp.
Thập Tam Yêu Hoàng kiếp là phải trải qua mười ba vị Yêu Hoàng đầu tiên đã từng đạt được cánh cửa này đập phá người độ kiếp. Còn cách thức thế nào thì chỉ có người độ kiếp biết được.
Có thể đánh bại là khả năng cao nhất.
Người bên ngoài cũng chỉ có thể nhìn thấy Thập Tam Yêu Hoàng kiếp hạ xuống Yêu Hoàng nào. Vị Yêu Hoàng đầu tiên là một đầu ngưu, lao thẳng vào người Viên Long.
Kỷ Linh cũng không để ý tới nữa, chỉ bảo đám Tà Yêu Vương cố gắng tu luyện, đột phá Yêu Hoàng. Cố gắng đi tìm mấy mỏ quặng khai thác khoáng sản, làm đồ đồng hoặc đồ sắt.
Muốn phát triển nhanh phải cần càng nhiều dân, cần càng nhiều lương thực. Ngư dân bắt cá ven biển, nông dân trồng cây, mà cây ăn quả ở đây vô cùng nhiều, Kỷ Linh giữ lại chúng rồi trồng ở trên núi.
Cách một khoảng năm mét lại có một cây, mà bên dưới lại thảo phạt không hề có chút cỏ dại nào mọc lên, chỗ đó để dành cho Yêu Linh hoa, tận dụng toàn bộ không gian để nơi này thành một Thánh Địa Yêu tộc.
Dù sao thì thời đại của nhà Lý đã qua thời đồ đá, cũng không phải là không biết cái gì cả, nhìn nhận rất nhiều thứ, nên bọn họ đều đã có kiến thức, bớt cho Kỷ Linh rất nhiều thời gian.
Mà mấy người thích ghi chép lại có việc trở lại, như ghi chép về đặc tính từng loại cây cối, một số loài yêu thú ở Tà Yêu giới này. Việc này cũng trợ giúp vô cùng nhiều cho nhân loại của hắn sống lâu dài tại đây.
Kỷ Linh cũng không biết bản thân hiện tại nên làm gì, dù sao thì mọi người đều đã có việc, hắn thì rảnh rỗi, không làm được gì ngoài việc tu luyện. Yêu Linh hoa dù đã nảy mầm nhưng đến thời kỳ trưởng thành là phải ra hoa, lúc đó sẽ có càng nhiều yêu linh tụ hội, sẽ không chỉ giới hạn tại Tà Yêu giới.
Kỷ Linh cũng đã có đan phương, có cách thức luyện đan của Phân Thân đan, tuy chỉ là một cái nhưng đã rất tốt. Ít nhất thì Tà Hồn của hắn có ý thức riêng biệt, tách ra tu luyện và không bị ảnh hưởng bởi lời nguyền từ hắn. Vì hắn định tạo phân thân thứ hai ngay ở bên ngoài Hắc Phong Nhai, không để đạp phải vết xe đổ như hắn nữa.
Đoản Cốt Trúc, Huyết Động Tâm, Trường Cốt Mộc, Thiết Mạch Đằng, hai chục cân thịt cùng sáu mươi cân huyết tương.
Hai loại sau thì dễ rồi, bốn loại trước đều không biết được hình dáng của chúng như nào cả, Viên Long cũng đang bận rộn, Âm Ảnh hẳn là biết.
- Âm Ảnh. – Kỷ Linh gọi tới.
Thất Cương, Mẫn Uyên cùng Ngũ Trưởng Đầu đều đang bận rộn tại khu vực của mình dẹp loạn nên khó mà có thể giúp hắn.
Âm Ảnh nghe thấy Kỷ Linh gọi cũng thoắt cái đã tới bên cạnh.
Danh sách chương