Kỷ Linh quay qua nhìn con dân đang trợn mắt cũng mau xua đuổi đi, không cần để ý đến những việc bên này. Quan hệ với mấy người tu hành đúng là rất mệt mỏi, phàm nhân sống tại thế giới này khác nào cừu lạc bầy sói.

Sau khi mọi người rời đi, Kỷ Linh lại tiếp tục quan sát, hắn thấy Viên Long bỏ xuống vũ khí, quyền đầu hóa Long Trảo ánh vàng rồi lao thẳng về phía Kim Long. Tốc độ của Viên Long cực nhanh, thoáng cái đã đến trước mặt Kim Long, đánh một quyền lên ngực hắn nhưng hắn không hề hấn, lớp giáp cũng chỉ nứt một chút.

Ngay lập tức, Kim Long giơ chân đá Viên Long ra xa rồi cầm kiếm lướt tới. Viên Long mở tay về phía hư không, cây gậy của hắn lập tức thu nhỏ rồi quay trở về khi còn chưa kịp rơi xuống biển.

Kim Long lướt tới, Viên Long cũng không ngần ngại hay sợ hãi, hắn lao tới, cả hai đối mặt. Viên Long dùng gậy liên tục chọc tới phía trước, chớp mắt ra hơn chục gậy. Năng lực phản ứng của Kim Long cũng không kém, hắn dùng hai kiếm tránh né tất cả.

Viên Long không chậm trễ đánh ngang vào hông Kim Long, nhưng bị bộ giáp đó cản lại, thuận thế, Viên Long một gậy giáng từ trên trời xuống vừa nhanh lại vừa mạnh. Kim Long cảm nhận được nó nhưng vẫn còn có một hai côn ảnh nữa cần cản lại.

Hắn chỉ có thể chọn một. Viên Long đập mạnh một gậy lên đầu Kim Long, lực đạo kinh khủng nhưng Kim Long xoay người, xoay đầu, đôi Long Giác của nó cản lại đại bộ phận lực lượng rồi vỡ tan tành. Lông bờm trên đỉnh đầu cũng bị đánh bay đi không ít.

Kỷ Linh thấy vậy cũng vui mừng, Viên Long vẫn có cơ hội chiến thắng, mà kinh nghiệm này chắc chắn sẽ trợ giúp người của hắn đạt được trợ giúp rất lớn. Đám thú được Viên Long lựa chọn ở lại trên Đệ Nhất Sơn cũng quan sát từ đầu tới hiện tại. Mỗi lần một vị Yêu Hoàng xuất hiện, chúng đều cúi đầu bái phục.

Mà Viên Long đều có thể vượt qua làm cho chúng vô cùng hâm mộ.

Viên Long cũng không muốn lỡ mất cơ hội, liên tiếp ra hơn trăm côn, Kỷ Linh cũng bị hoa mắt, sau đó hắn xuất hiện sau lưng Kim Long đánh ra hai quyền vô cùng kinh khủng, đẩy Kim Long về phía trước.

Kim Long không kịp để ý vì đang bận ngăn cản những côn ảnh này, bất ngờ bị đánh từ phía sau tới cũng không có dùng kiếm cản được nữa nên đã bị loạt côn ảnh còn lại đập lên ngực.

Viên Long sử dụng yêu khí của mình ngưng tụ thành đầu thương rồi đâm xuyên giáp, xuyên luôn cả thân thể Kim Long ra phía trước. Không có máu bắn ra, chỉ có yêu khí kim sắc tuôn ra như suối, cuối cùng là đầu thương của Viên Long bạo tạc thân thể Kim Long thành khói.

Kỷ Linh nhìn thấy Viên Long vượt qua Yêu Hoàng Thập Tam Kiếp, toàn thân trẻ trung mà lại còn loại trừ được toàn bộ lời nguyền, tu vi bấy lâu nay của hắn đều tại lúc này xả ra như nước lũ, trong thoáng chốc đều đã sử dụng để đề thăng tu vi của mình.

Trở thành Yêu tộc chính tông, con cháu của hắn sau này sinh ra chắc chắn đều là Yêu tộc thuần túy, so với Tà Yêu tộc hiện tại còn mạnh hơn gấp mấy lần. Kỷ Linh cũng nghĩ đến cái cảnh mà mình tu luyện công pháp Yêu tộc rồi chuyển hóa thành Yêu tộc.

Nhưng hắn cũng không có sợ hãi, dù sao có hệ thống, chắc chắn có cách phân thân tách các loại tu luyện ra.

Kỷ Linh nhìn thấy Viên Long đột phá thành công, cũng để cho hắn có thời gian ổn định lại cảnh giới nên tạm thời không để hắn ra ngoài xử lý con tà vật kia. Viên Long đột phá xong cũng chẳng còn dị tượng nào khác, mọi người vẫn trở lại guồng quay như bình thường.

Mọi người đều đang bận rộn xây dựng nhà cửa, còn về thu phục thú thì lại phải chờ bọn họ đều khai khiếu xong lại thu phục Tà Yêu trợ giúp dân làng làm việc. Mà lựa chọn loại nào hắn đều đã có ý riêng. Như nông dân chọn trâu, thụ yêu, viên hầu. May dệt thì có thể chọn loại trị thương hoặc tằm nhả tơ vì đều may tay sơ xuất lại bị đâm phải, lại kiêm trị liệu.

Nếu tằm có thể trị liệu vừa phun tơ lại có thể may dệt thành áo, thậm chí có thể có được khả năng hồi phục khi mặc.

Kỷ Linh cũng không có để ý tới, hắn lại quét thần thức đi nhìn xem thế giới này như nào, trong lúc quan sát, hắn chọn được rất nhiều loại tà yêu phù hợp với người dân của hắn, tộc đàn lại lớn nên không lo thiếu.

Kỷ Linh thu về chuẩn bị vào trong không gian thức hải nhìn mấy khỏa tinh cầu thì hắn phát hiện ra có rất nhiều điểm sáng hiện lên trên đầu người dân. Kỷ Linh quan sát kỹ thì thấy có mười ba khỏa lớn nhất, hắn thử bao chùm xem thì trong đầu bỗng nổ vang một tiếng, sau đó tự động hiện ra hình ảnh bên trong mười khỏa tinh cầu.

Ba khỏa trên cây cùng chín khỏa chuẩn bị thành hình, một khỏa đã được khai thiên. Một nhân hình xuất hiện trên bầu trời xanh thu hút sự chú ý của Kỷ Linh, hắn nhìn người này lại so sánh với một trong số mười ba người có quả cầu lớn nhất kia cũng thật rất giống. Người này thì hắn cũng không biết họ tên vì chuyện này đều giao cho năm người viết thư tịch đi làm.

Kỷ Linh thấy vậy cũng hiểu ra được ý nghĩa cuốn công pháp Tỏa Liên Hồn Pháp. Có thể sử dụng người tu luyện cùng hồn pháp liên kết với mình quản lý một thế giới nhưng hắn hiện tại là vũ trụ chủ thì không cần, có thể giao cho người khác đi quản tinh cầu.

Mà có thể cùng tiến cùng lui, bọn họ Thanh Thiên hết thì hắn mới được tiến lên Vĩnh Hải. Có thể sử dụng sự sáng tạo của bọn họ làm cho tinh cầu ngày càng phát triển, dân số bên trong càng đông thì lực lượng của hắn lại càng mạnh.

Nghĩ ra được như vậy, Kỷ Linh xuất hiện trước mặt người này. Thiếu niên này thấy hắn xuất hiện bất thình lình lại ngạc nhiên vì giữa thế giới xa lạ cũng giật mình trở lại hiện thực.

- Tham kiến Linh Vương! – Thiếu niên cúi người.

- Đây là thế giới của ta, vẫn chưa có được hoàn thiện, cố gắng đạt đến cảnh giới Thanh Thiên, làm trời xanh này mở rộng, thiên hạ trong này đều trong tay ngươi. Quản lý thật tốt nó. – Kỷ Linh nói xong, thiếu niên nghe có chút không tin tưởng được, nhưng cũng gật đầu suy ngẫm.

- Ngươi có thể gọi thêm đồng bạn vào quản lý chung, các ngươi đạt đến Thanh Thiên cảnh, có thể hợp lực mở biển mở đất xây núi, xây dựng đủ loại hình thỏa mãn sự sáng tạo của các ngươi. – Kỷ Linh nói thêm suy đoán của mình.

Chắc chắn không chỉ có một loại công dụng có lợi cho hắn như vậy, mà nếu người không có không gian thức hải là một vũ trụ hay căn cơ màu đen như hắn thì sao? Giới hạn tối đa bao nhiêu người thì hắn cũng không rõ ràng.

Kỷ Linh rời khỏi đây, thiếu niên kia ở lại một lúc lâu lại rời khỏi nơi đó. Vừa lúc khỏa tinh cầu thứ hai thành hình, Kỷ Linh sử dụng lực lượng của mình khai thiên thêm lần nữa, sau đó là một lão giả xuất hiện trước mặt hắn làm hắn giật mình. Không ngờ lại có một lão giả xuất hiện.

Mà có thể là do thiên phú hoặc là độ thân cận với hắn cao nên mới như vậy. Lão xuất hiện cũng bất ngờ không kém gì thiếu niên trước, cũng bái kiến Kỷ Linh xong nghe Kỷ Linh giải thích một tràng như thiếu niên đầu tiên.

- Bẩm ngài, lão đây cũng không có người thân thích thì biết chọn ai bây giờ? – Lão hỏi.

- Chọn người nào mà lão tin tưởng, lão quý mến nhất là được, năm nay lão bao nhiêu? – Kỷ Linh đưa ra một câu trả lời rồi hỏi lại.

- Bẩm ngài, lão nay đã ngoài sáu mươi. – Lão đáp.

- Ngoài sáu mươi, thế giới này tươi tốt không chút ô nhiễm, thức ăn, nước uống đầy đủ, còn có người bảo vệ. Hoàn cảnh tốt như vậy mà không sống nổi được đến năm chín mươi hay một trăm thì đúng là phụ lòng ta. – Kỷ Linh lắc đầu ra vẻ thất vọng nói làm lão suy ngẫm.

- Bẩm ngài, ngài nói chí phải, lão đây còn hơn ba mươi năm, lo gì không kiếm được người kế nghiệp. – Lão đáp xong rồi ở lại đây một lúc sau mới rời đi.

Kỷ Linh lại điều chuyển tinh lực xây dựng quả cầu thứ ba, mỗi khỏa so với mỗi khỏa lớn hơn ban đầu rất nhiều lần làm Kỷ Linh mới biết được không gian của mình nhỏ bé tới mức nào, xây dựng trước mười tinh cầu, khai thiên xong lại bắt đầu xây dựng thêm tinh cầu mới.

Hắn chỉ có trách nhiệm khai thiên như khai đàn giảng đạo cho mọi người, việc còn lại của họ là xây dựng thế giới đó để phát triển lực lượng của bản thân, cũng như lực lượng cho hắn.

Đỗ Kỷ Linh rời khỏi nơi đây, bị vây ở trên đảo cũng như an ổn phát triển quá làm hắn thật không biết làm gì, có thể do bản tính của hắn nhút nhát không hiếu chiến nên chỉ chẳng biết làm gì. Nếu không chắc chắn sẽ mượn lực lượng Viên Long đi đập tan con tà vật vây khốn hắn ngoài đảo kia.

Suy nghĩ một hồi, hắn vẫn lựa chọn ở lại trên đảo làm ra một số loại yêu quái hình thủ kết hợp đủ loại để thử nghiệm xem chúng có thể sống được trong môi trường thiếu thốn đủ thứ, chỉ có bầu trời xanh này hay không.

Mà bên trong đó cũng không có phân ra ngày đêm, hắn xem ra phải sử dụng điều gì đó để có thể xuất hiện điều đó.

- Xuất hiện Tà tu, Lôi tu, Hoan tu, Yêu tu, Hồn tu, Chiến tu, chắc chắn có thể có Pháp tu, cũng chính là Pháp Sư thi triển phép thuật sát thương cực cao. – Kỷ Linh khẳng định, nhưng vũ trụ hắn đang ở quá đơn điệu, tinh không ngoài kia cũng chỉ có một mình Thương chủ lang thang trên chiến thuyền tinh không là hắn gặp qua.

Kỷ Linh cũng rất trông chờ chợ phiên ra được thứ gì đó có ích một chút, nếu là bản vẽ đại bác, súng ống các loại hoặc là một kiện vũ khí hoàn chỉnh lại vô cùng tốt. Hoặc là luyện đan thuật, luyện khí thuật cũng không tệ.

Kỷ Linh thả trôi một ngày, mọi người cũng vậy, sinh hoạt thường ngày rồi lại đi ngủ, ngủ đến sáng sớm lại dậy làm việc. Viên Long cũng củng cố tu vi xong, Kỷ Linh thấy hắn rời khỏi trung tâm của đảo cũng bảo hắn ra ngoài xử lý con tà vật ngoài kia rồi đem đến quân đi chinh phạt khắp nơi.

Mà người của hắn thì cũng không có cần thu phục tà yêu bên trong này, vì tà yêu trong này chỉ có thể để chúng tu luyện lên thành Yêu tộc. Mà chiến binh của hắn cũng vậy, tu luyện hiện tại cũng chỉ để cho bản thân họ chuẩn bị ra bên ngoài thu phục Tà thú.

Đám Ma Đao Lang hay Ám Minh Viên, Thụ Yêu của hắn chuyển thành tà yêu tộc là đã có linh trí, có thể tu luyện từ phương pháp Kỷ Linh cho nên không cần bị ngăn cách ở ngoài.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện