Viên Long nhận lệnh ra ngoài, hắn thấy tà vật kia. Cả hai nhìn nhau, tà vật không nói lời nào liền lao thẳng đến Viên Long. Kỷ Linh cười lạnh, nếu Viên Long vẫn là Tà Yêu Vương thì nó có thể sẽ đánh được một trận đấy, nhưng không. Hắn đã đột phá Yêu Hoàng, Yêu tộc chân chính có Giao Long kim huyết.
Viên Long lười nói với tà vật cấp Vương này, hắn lao tới đấm thẳng vào đầu tà vật. Con tà vật lập tức xuất hiện vết rạn từ phần đầu rồi nổ tung. Thi thể không đầu rơi xuống biển, mặt biển đó hóa thành màu đen và có xu thế lan rộng ra bên ngoài.
Kỷ Linh thấy vậy, liền sử dụng tinh lực bản thân có được đem đống nước đen nổi trên mặt nước tóm lại. Kỷ Linh đem nó về gần mình quan sát một hồi, cũng không thấy có gì đặc biệt định thả đi thì lại nghĩ... Nếu bản thân đem nó đổ vào bên trong thế giới kia thì sao? Không biết có ảnh hưởng đến chính thiếu niên đó hay không. Suy nghĩ một hồi, hắn vẫn bỏ qua. Không cho nó vào, đợi hắn đạt đến cảnh giới Vĩnh Hải, là sẽ có biển vô cùng vô tận.
Kỷ Linh thấy Viên Long xử lý xong tà vật đánh nát cả tà tinh cấp Vương cũng làm hắn vô cùng đau lòng. Cấp Vương cách Tà Đồ một cấp bậc lớn, hấp thu xong chắc chắn để hắn tăng trưởng đến cấp Tướng là ít.
- Đầu lĩnh tà vật đã được Viên Long xử lý, các ngươi mau chóng tập hợp quân đội đánh thẳng vào địa bàn của những kẻ phản loạn. Sau đó sẽ chuẩn bị thành lập tông môn. - Kỷ Linh truyền âm vào trong đầu mỗi người làm bọn họ giật mình, vì thành lập sớm như vậy.
Âm Ảnh cùng Viên Long không có chịu chút phản loạn, hắn cũng điều bọn họ gọi quân triệu tập hết lại để trợ giúp người khác mau chóng bình định thế giới bớt loạn. Khi đó thì thế giới sẽ được cải tạo đầy một màu xanh, thành Thánh Địa cho tà thú tụ tập lại, tuyển chọn người có tiềm lực vào Thánh Địa tu luyện.
- Thông báo, túc chủ đạt được một vạn chiến công, tổng chiến công hiện có là một vạn bốn ngàn chín trăm tám mươi lăm chiến công. - Hệ thống thông báo.
Kỷ Linh mau chóng lướt qua chợ phiên, mười vật phẩm, một thanh đao cùn giá một trăm chiến công. Năm đống rác, hai dược thảo, một bình mười giọt kim huyết của Âm Dương Đồng Tử giá ba vạn chiến công, và cuối cùng là một cái hộp không có tên.
Cái hộp này có giá??? chiến công làm hắn suy nghĩ. Chắc chắn có vật phẩm nào đó vô cùng đặc biệt mới có giá như vậy, cái giá không biết.
Kỷ Linh cũng định thử mua xem nó sẽ trừ bao nhiêu chiến công nhưng nghĩ lại, biết đâu nó trừ hết thì chẳng phải hắn lỗ hay sao? Thế là hắn mua năm đống rác về và chẳng cái nào có ích, Kỷ Linh sai một trăm con Tà Yêu đang tu luyện trên đảo về đất liên giúp mấy người kia dẹp loạn.
Không lâu sau khi Viên Long cùng Âm Ảnh tập hợp được đại quân, hai người phối hợp Hỏa Sa Vương cùng Mẫn Uyên tiêu diệt hai đạo phản loạn, đồng thời cũng tiêu diệt được Bắc Hàn Băng Viên cùng Hỏa Sa Hầu đều bị giết, thi thể đều chôn vùi trên bãi chiến trường hoàn toàn nghiêng về một bên, thậm chí là càn quét hết tà vật ở ba vực, Vạn Khô, Hỏa Sa cùng Hàn Phong.
Mà giao giới giữa Sinh Nguyên vực cùng Hỏa Sa vực có một cái hồ nước rất lớn được dãy núi quay lưng về Hỏa Sa vực chắn ngang làm điểm nhấn vô cùng thu hút. Sau khi dẹp loạn được hai khu vực đó, Viên Long lại qua giúp Thất Cương chém nốt con Tà Yêu đầu lĩnh, Đại Lực Hùng Viên.
Cuộc chiến không cân sức chứng minh sức mạnh của Viên Long mạnh mẽ nhường nào. Chỉ còn duy nhất Hắc Hải, Phi Đao Hổ Sa là du ngoạn tùy ý tại đó.
- Thông báo, túc chủ thu được hai vạn chiến công.
Hệ thống thông báo, Kỷ Linh biết mình đã đủ tiền mua bình kim huyết kia nên khôn hề do dự mua về tay. Bình trắng có hoa văn đồng tử một trắng một đen liên kết lại với nhau làm Kỷ Linh vô cùng háo hức muốn hấp thu ngay. Nhưng trong cơ thể hắn có tà lực, sợ là lúc bắt đầu tu luyện yêu lực sẽ sinh ra bài xích.
Vì thế nên hắn phải chờ đợi, chờ tích lũy đủ dược liệu lại mua cũng không muộn.
Hai tháng sau, mỗi ngày đều điều Tà Yêu ra tiêu diệt tà vật thu về tà tinh cho hắn tu luyện, Kỷ Linh cũng đã đạt đến cảnh giới Tà Tướng. May là hắn có thể sử dụng bản hồn áp chế chi hồn trong tà đan nên cũng không sợ nó chiếm lấy thân thể này.
Năng lực chiến đấu của các binh sĩ hay người dân đều được rèn luyện qua việc chiến đấu với tà vật bên ngoài dưới sự bảo hộ của đám tà yêu. Mà cả Kỷ Linh cũng vậy, hắn rốt cục cũng tìm được chân lý cuộc sống. Hắn biết mục đích mình đưa đến đây, biết được bản thân nên làm gì.
Đó là khám phá hiểm địa, du ngoạn tinh không và gặp được người càng mạnh mẽ hơn để chiến đấu. Trong tâm trí hắn giờ đây đang điên cuồng thăng hoa, hắn muốn chiến, càng chiến càng bị thương càng làm hắn hưng phấn.
- Chưa thấy Linh Vương quay trở lại nhỉ.
- Ừ, trời đã về chiều, hôm nay ngài ấy chiến đấu lâu hơn thường ngày.
Mọi người nhìn về ngôi nhà cao lớn ở gần với gốc đại thụ nhất, ngôi nhà thiết kế ba tầng mái cong vút. Phần mái đều được làm từ gốm và có hai loại, ngói ống và ngói máng đan xen nhau. Phần ống có mặt tròn là hình bông sen biểu trưng cho Phật như vua Lý Thái Tổ đi ra từ Phật môn. Loại ngói này được gọi là ngói lưu ly, cái tên vô cùng mỹ miều.
Trung tâm mái cao nhất là lá bồ đề vô cùng lớn, mà cũng gây rất nhiều khó khăn cho mọi người khi làm vì tầng mái quá cao. Bên trên lá bồ đề bằng đất nung là đôi phượng chầu. Hai bên đôi long phụng trên lá bồ đề nhưng nhỏ hơn và tách ra ở hai bên. Tổng có năm đôi. Cuối cùng là đầu rồng, đầu phượng hướng vào trong, trạm trổ rất tỉ mỉ.
Tại bốn đường mái phân đoạn ở ba tầng đều có chim uyên ương hướng ra bên ngoài. Ngoại trừ phần mái ngói bằng đất nung ra thì tất cả đều sử dụng gỗ, từ tường, cửa, sàn nhà đều bằng gỗ. Cửa sổ thì tạm thời để thông thoáng cho ánh sáng chiếu vào.
Cộng thêm cổng tam quan với mái cong, ngói phẳng lá sen. Hình dạng phần mái giống nhà Kỷ Linh nhưng có điều là bị chia cắt bởi cánh cổng vô cùng lớn hình dạng y hệt lại cao hơn gấp rưỡi nếu tính từ cây cột gỗ. Phần bị cắt kia thì được làm phẳng như tường. Đầu mái đều có chú chim uyên ương nhỏ đậu trên đó. Cổng nhỏ hai mét, cổng lớn hai mét năm.
Trên mái lớn cũng tương tự mái nhà Kỷ Linh, trang trí y hệt nhưng kích thước nhỏ gấp mười. Hai bên cổng là bức tường gỗ chạy quanh, bao phủ phạm vi ba trăm mét vuông làm sân nhà. Phần tường cao mét sáu và lớp mái là phẳng và bo tròn.
Kỷ Linh vô cùng hài lòng với cách thiết kế như vậy.
Chưa nói đến bên cổng có hai bức tượng điêu khắc hình sư tử một sừng ngạo nghễ ưỡn ngực cùng đôi sừng mọc hai bên như sừng rồng, miệng đầy răng nhọn đang mở rộng tạo hung uy. Tạo hình này là Kỷ Linh mượn tên sư tử dẫn hắn tới đây mà làm ra. Mà Kỷ Linh còn chẳng biết danh tính của nó vì theo tục của Tà Yêu tộc, chỉ có Tà Yêu Vương mới được đặt tên làm phiền rất nhiều đến cách gọi hay xưng hô.
Mà mấy người dân khác cũng vậy, so với làm ngói lưu ly rất mất thời gian như của hắn thì sử dụng ngói thông thường như lá sen hay tròn cũng đều được, tốc độ sản xuất nhanh hơn nhiều. Mà lại còn không lo việc thiếu thốn đất sét nếu xây nhà gạch.
Đường đi mới được lót gạch, mà là gạch viên chứ không phải gạch nền hình vuông. Đây là luật Kỷ Linh đặt ra. Thậm chí là mọi người dân đều phải đi giày dép, thể hiện ra bản thân mình khôn hơn yêu thú.
Mọi người cũng không ý kiến vì Linh Vương là trên hết, mà khi luật này áp dụng, mọi người cảm thấy đi đường còn rất thuận rất thích thú. Lưu lượng người ra đường còn nhiều hơn trước. Mà hàng hóa thì chẳng thấy đâu vì đều đang tự cung tự cấp. Đám trẻ mang giày cỏ chạy loạn trên đường cũng không sợ vấp ngã vì đường đi làm rất phẳng, rất chuẩn với tâm ý con người hoàn mỹ như Kỷ Linh.
Sau khi hoàn thành được những chuyện này, hắn chuyên chú vào việc canh tác trồng ruộng lấy thức ăn với nền văn minh lúa nước như hiện nay, nhưng thế giới hiện tại cũng không có thích hợp để làm vậy nên số lượng người của hắn hiện tại chỉ dừng ở một vạn. Đợi sau này có được hoàn cảnh tốt một chút lại thực hiện điều đó như ở Nam Hải Thiên Lục trên Thần Quân Tinh.
Nơi đó cũng chỉ có man dân, thú hoang cùng triều đình. Đất rất rộng. Không như thế giới này, bé bằng một phần ba Lôi Hoan Tinh. Còn kích thước hai tinh cầu như nào thì hắn cũng không biết. Vì theo lý thuyết là thế giới con trong thế giới mẹ không thể lớn hơn hoặc bằng.
Còn thế giới trong này vẫn nên để người bản địa xây dựng, hắn chỉ có trách nhiệm dẫn đường chỉ lối và chúng giúp hắn. Cả hai đều đang lấy lợi ích của nhau.
Kỷ Linh ở bên ngoài chiến đấu điên cuồng cũng chính là cơ hội đang rèn luyện bản thân hắn. Bộ móng của hắn là vũ khí duy nhất, còn thanh kiếm kia thì hắn vẫn còn đang chờ đợi nó sửa chữa xong. Việc này tốn thời gian dài hơn hắn dự đoán trước đó.
- Thông báo, Thuận Thiên Kiếm đã sửa xong.
Nghe vậy, Kỷ Linh vui mừng lấy Thuận Thiên Kiếm ra tiện tay lấy mạng một con tà vật. Tà tinh của nó bị hắn thu về tay, thuận tiện trở thành tà lực trong thể nội của hắn.
Ngay khi lôi Thuận Thiên Kiếm từ trong túi trữ vật của hệ thống ra, Kỷ Linh thấy đám tà vật dường như rất sợ hãi nó, chúng đều lui ra vô cùng xa, quanh hắn khoảng năm mét là không có con tà vật nào dám lại gần. Hắn cũng không rõ tại sao, nhưng như vậy là cũng trợ giúp hắn rất nhiều.
Tà vật tránh xa, Kỷ Linh có thời gian quan sát nó rất lâu, trên lưỡi kiếm có bảy cái lỗ, đường kính chỉ bằng ược kia cũng không có vừa. Dù gì thì nó cũng là đầu ngón tay xuyên qua bên kia, hắn là bảy kỹ năng đặc thù, mà Đại La Kim Tinh hắn nhận được chỉ là để cường hóa cho thanh kiếm.
Viên Long lười nói với tà vật cấp Vương này, hắn lao tới đấm thẳng vào đầu tà vật. Con tà vật lập tức xuất hiện vết rạn từ phần đầu rồi nổ tung. Thi thể không đầu rơi xuống biển, mặt biển đó hóa thành màu đen và có xu thế lan rộng ra bên ngoài.
Kỷ Linh thấy vậy, liền sử dụng tinh lực bản thân có được đem đống nước đen nổi trên mặt nước tóm lại. Kỷ Linh đem nó về gần mình quan sát một hồi, cũng không thấy có gì đặc biệt định thả đi thì lại nghĩ... Nếu bản thân đem nó đổ vào bên trong thế giới kia thì sao? Không biết có ảnh hưởng đến chính thiếu niên đó hay không. Suy nghĩ một hồi, hắn vẫn bỏ qua. Không cho nó vào, đợi hắn đạt đến cảnh giới Vĩnh Hải, là sẽ có biển vô cùng vô tận.
Kỷ Linh thấy Viên Long xử lý xong tà vật đánh nát cả tà tinh cấp Vương cũng làm hắn vô cùng đau lòng. Cấp Vương cách Tà Đồ một cấp bậc lớn, hấp thu xong chắc chắn để hắn tăng trưởng đến cấp Tướng là ít.
- Đầu lĩnh tà vật đã được Viên Long xử lý, các ngươi mau chóng tập hợp quân đội đánh thẳng vào địa bàn của những kẻ phản loạn. Sau đó sẽ chuẩn bị thành lập tông môn. - Kỷ Linh truyền âm vào trong đầu mỗi người làm bọn họ giật mình, vì thành lập sớm như vậy.
Âm Ảnh cùng Viên Long không có chịu chút phản loạn, hắn cũng điều bọn họ gọi quân triệu tập hết lại để trợ giúp người khác mau chóng bình định thế giới bớt loạn. Khi đó thì thế giới sẽ được cải tạo đầy một màu xanh, thành Thánh Địa cho tà thú tụ tập lại, tuyển chọn người có tiềm lực vào Thánh Địa tu luyện.
- Thông báo, túc chủ đạt được một vạn chiến công, tổng chiến công hiện có là một vạn bốn ngàn chín trăm tám mươi lăm chiến công. - Hệ thống thông báo.
Kỷ Linh mau chóng lướt qua chợ phiên, mười vật phẩm, một thanh đao cùn giá một trăm chiến công. Năm đống rác, hai dược thảo, một bình mười giọt kim huyết của Âm Dương Đồng Tử giá ba vạn chiến công, và cuối cùng là một cái hộp không có tên.
Cái hộp này có giá??? chiến công làm hắn suy nghĩ. Chắc chắn có vật phẩm nào đó vô cùng đặc biệt mới có giá như vậy, cái giá không biết.
Kỷ Linh cũng định thử mua xem nó sẽ trừ bao nhiêu chiến công nhưng nghĩ lại, biết đâu nó trừ hết thì chẳng phải hắn lỗ hay sao? Thế là hắn mua năm đống rác về và chẳng cái nào có ích, Kỷ Linh sai một trăm con Tà Yêu đang tu luyện trên đảo về đất liên giúp mấy người kia dẹp loạn.
Không lâu sau khi Viên Long cùng Âm Ảnh tập hợp được đại quân, hai người phối hợp Hỏa Sa Vương cùng Mẫn Uyên tiêu diệt hai đạo phản loạn, đồng thời cũng tiêu diệt được Bắc Hàn Băng Viên cùng Hỏa Sa Hầu đều bị giết, thi thể đều chôn vùi trên bãi chiến trường hoàn toàn nghiêng về một bên, thậm chí là càn quét hết tà vật ở ba vực, Vạn Khô, Hỏa Sa cùng Hàn Phong.
Mà giao giới giữa Sinh Nguyên vực cùng Hỏa Sa vực có một cái hồ nước rất lớn được dãy núi quay lưng về Hỏa Sa vực chắn ngang làm điểm nhấn vô cùng thu hút. Sau khi dẹp loạn được hai khu vực đó, Viên Long lại qua giúp Thất Cương chém nốt con Tà Yêu đầu lĩnh, Đại Lực Hùng Viên.
Cuộc chiến không cân sức chứng minh sức mạnh của Viên Long mạnh mẽ nhường nào. Chỉ còn duy nhất Hắc Hải, Phi Đao Hổ Sa là du ngoạn tùy ý tại đó.
- Thông báo, túc chủ thu được hai vạn chiến công.
Hệ thống thông báo, Kỷ Linh biết mình đã đủ tiền mua bình kim huyết kia nên khôn hề do dự mua về tay. Bình trắng có hoa văn đồng tử một trắng một đen liên kết lại với nhau làm Kỷ Linh vô cùng háo hức muốn hấp thu ngay. Nhưng trong cơ thể hắn có tà lực, sợ là lúc bắt đầu tu luyện yêu lực sẽ sinh ra bài xích.
Vì thế nên hắn phải chờ đợi, chờ tích lũy đủ dược liệu lại mua cũng không muộn.
Hai tháng sau, mỗi ngày đều điều Tà Yêu ra tiêu diệt tà vật thu về tà tinh cho hắn tu luyện, Kỷ Linh cũng đã đạt đến cảnh giới Tà Tướng. May là hắn có thể sử dụng bản hồn áp chế chi hồn trong tà đan nên cũng không sợ nó chiếm lấy thân thể này.
Năng lực chiến đấu của các binh sĩ hay người dân đều được rèn luyện qua việc chiến đấu với tà vật bên ngoài dưới sự bảo hộ của đám tà yêu. Mà cả Kỷ Linh cũng vậy, hắn rốt cục cũng tìm được chân lý cuộc sống. Hắn biết mục đích mình đưa đến đây, biết được bản thân nên làm gì.
Đó là khám phá hiểm địa, du ngoạn tinh không và gặp được người càng mạnh mẽ hơn để chiến đấu. Trong tâm trí hắn giờ đây đang điên cuồng thăng hoa, hắn muốn chiến, càng chiến càng bị thương càng làm hắn hưng phấn.
- Chưa thấy Linh Vương quay trở lại nhỉ.
- Ừ, trời đã về chiều, hôm nay ngài ấy chiến đấu lâu hơn thường ngày.
Mọi người nhìn về ngôi nhà cao lớn ở gần với gốc đại thụ nhất, ngôi nhà thiết kế ba tầng mái cong vút. Phần mái đều được làm từ gốm và có hai loại, ngói ống và ngói máng đan xen nhau. Phần ống có mặt tròn là hình bông sen biểu trưng cho Phật như vua Lý Thái Tổ đi ra từ Phật môn. Loại ngói này được gọi là ngói lưu ly, cái tên vô cùng mỹ miều.
Trung tâm mái cao nhất là lá bồ đề vô cùng lớn, mà cũng gây rất nhiều khó khăn cho mọi người khi làm vì tầng mái quá cao. Bên trên lá bồ đề bằng đất nung là đôi phượng chầu. Hai bên đôi long phụng trên lá bồ đề nhưng nhỏ hơn và tách ra ở hai bên. Tổng có năm đôi. Cuối cùng là đầu rồng, đầu phượng hướng vào trong, trạm trổ rất tỉ mỉ.
Tại bốn đường mái phân đoạn ở ba tầng đều có chim uyên ương hướng ra bên ngoài. Ngoại trừ phần mái ngói bằng đất nung ra thì tất cả đều sử dụng gỗ, từ tường, cửa, sàn nhà đều bằng gỗ. Cửa sổ thì tạm thời để thông thoáng cho ánh sáng chiếu vào.
Cộng thêm cổng tam quan với mái cong, ngói phẳng lá sen. Hình dạng phần mái giống nhà Kỷ Linh nhưng có điều là bị chia cắt bởi cánh cổng vô cùng lớn hình dạng y hệt lại cao hơn gấp rưỡi nếu tính từ cây cột gỗ. Phần bị cắt kia thì được làm phẳng như tường. Đầu mái đều có chú chim uyên ương nhỏ đậu trên đó. Cổng nhỏ hai mét, cổng lớn hai mét năm.
Trên mái lớn cũng tương tự mái nhà Kỷ Linh, trang trí y hệt nhưng kích thước nhỏ gấp mười. Hai bên cổng là bức tường gỗ chạy quanh, bao phủ phạm vi ba trăm mét vuông làm sân nhà. Phần tường cao mét sáu và lớp mái là phẳng và bo tròn.
Kỷ Linh vô cùng hài lòng với cách thiết kế như vậy.
Chưa nói đến bên cổng có hai bức tượng điêu khắc hình sư tử một sừng ngạo nghễ ưỡn ngực cùng đôi sừng mọc hai bên như sừng rồng, miệng đầy răng nhọn đang mở rộng tạo hung uy. Tạo hình này là Kỷ Linh mượn tên sư tử dẫn hắn tới đây mà làm ra. Mà Kỷ Linh còn chẳng biết danh tính của nó vì theo tục của Tà Yêu tộc, chỉ có Tà Yêu Vương mới được đặt tên làm phiền rất nhiều đến cách gọi hay xưng hô.
Mà mấy người dân khác cũng vậy, so với làm ngói lưu ly rất mất thời gian như của hắn thì sử dụng ngói thông thường như lá sen hay tròn cũng đều được, tốc độ sản xuất nhanh hơn nhiều. Mà lại còn không lo việc thiếu thốn đất sét nếu xây nhà gạch.
Đường đi mới được lót gạch, mà là gạch viên chứ không phải gạch nền hình vuông. Đây là luật Kỷ Linh đặt ra. Thậm chí là mọi người dân đều phải đi giày dép, thể hiện ra bản thân mình khôn hơn yêu thú.
Mọi người cũng không ý kiến vì Linh Vương là trên hết, mà khi luật này áp dụng, mọi người cảm thấy đi đường còn rất thuận rất thích thú. Lưu lượng người ra đường còn nhiều hơn trước. Mà hàng hóa thì chẳng thấy đâu vì đều đang tự cung tự cấp. Đám trẻ mang giày cỏ chạy loạn trên đường cũng không sợ vấp ngã vì đường đi làm rất phẳng, rất chuẩn với tâm ý con người hoàn mỹ như Kỷ Linh.
Sau khi hoàn thành được những chuyện này, hắn chuyên chú vào việc canh tác trồng ruộng lấy thức ăn với nền văn minh lúa nước như hiện nay, nhưng thế giới hiện tại cũng không có thích hợp để làm vậy nên số lượng người của hắn hiện tại chỉ dừng ở một vạn. Đợi sau này có được hoàn cảnh tốt một chút lại thực hiện điều đó như ở Nam Hải Thiên Lục trên Thần Quân Tinh.
Nơi đó cũng chỉ có man dân, thú hoang cùng triều đình. Đất rất rộng. Không như thế giới này, bé bằng một phần ba Lôi Hoan Tinh. Còn kích thước hai tinh cầu như nào thì hắn cũng không biết. Vì theo lý thuyết là thế giới con trong thế giới mẹ không thể lớn hơn hoặc bằng.
Còn thế giới trong này vẫn nên để người bản địa xây dựng, hắn chỉ có trách nhiệm dẫn đường chỉ lối và chúng giúp hắn. Cả hai đều đang lấy lợi ích của nhau.
Kỷ Linh ở bên ngoài chiến đấu điên cuồng cũng chính là cơ hội đang rèn luyện bản thân hắn. Bộ móng của hắn là vũ khí duy nhất, còn thanh kiếm kia thì hắn vẫn còn đang chờ đợi nó sửa chữa xong. Việc này tốn thời gian dài hơn hắn dự đoán trước đó.
- Thông báo, Thuận Thiên Kiếm đã sửa xong.
Nghe vậy, Kỷ Linh vui mừng lấy Thuận Thiên Kiếm ra tiện tay lấy mạng một con tà vật. Tà tinh của nó bị hắn thu về tay, thuận tiện trở thành tà lực trong thể nội của hắn.
Ngay khi lôi Thuận Thiên Kiếm từ trong túi trữ vật của hệ thống ra, Kỷ Linh thấy đám tà vật dường như rất sợ hãi nó, chúng đều lui ra vô cùng xa, quanh hắn khoảng năm mét là không có con tà vật nào dám lại gần. Hắn cũng không rõ tại sao, nhưng như vậy là cũng trợ giúp hắn rất nhiều.
Tà vật tránh xa, Kỷ Linh có thời gian quan sát nó rất lâu, trên lưỡi kiếm có bảy cái lỗ, đường kính chỉ bằng ược kia cũng không có vừa. Dù gì thì nó cũng là đầu ngón tay xuyên qua bên kia, hắn là bảy kỹ năng đặc thù, mà Đại La Kim Tinh hắn nhận được chỉ là để cường hóa cho thanh kiếm.
Danh sách chương